Chương 9: Chương 9: Âm Dương Bổ Khoái

Lục Đạo Oán Chương 9: Âm Dương Bổ Khoái

Thất Tiếu Phong hắn dần dần mở mắt ra. Hắn thấy nơi đây là một nơi hoàn toàn xa lạ. Nhưng hắn nhận thức được đây là nhà của mọi người nào đó. Chắc là người hôm qua mà hắn giao thủ. Cũng có thể là một người nào đó đi ngang qua cứu hắn. Mà thôi hắn nghĩ lại còn sống cũng là may rồi. Lần này đúng là hành động thật lỗ mãng. Cả người hắn đau nhức. Thật sự rất đau nhức. Đau đến mức mẹ hắn tên gì cũng quên mất. Lúc này có một bóng người từ ngoài đi vào. Hắn thấy người này đúng là người đội trưởng hôm qua mình đã giao thủ. Nhìn kỹ lại mới thấy khuôn mặt ngoài ba mươi lại mang dáng vẻ cực lạnh lùng . Thất Tiếu Phong liền biết đối phương là một người máu lạnh. Không hề có sự nhân từ. Nhưng vì cái gì, mà đối phương lại cứu hắn.

Cũng may đối phương không có ác ý với mình. Hẳn mỉm cười rồi chào hỏi:

-“ Ta tên là Thất Tiếu Phong, Ngươi tên gì, hôm qua ngươi đưa ta về sao”.

Người đội trưởng trả lời:

-“ Ta tên Lý Nham”.

Thất Tiếu Phong lại tỏ ra nghi hoặc. Vì sao lại trùng hợp gặp được Lý Nham. Lại đúng lúc hắn đang gặp nguy hiểm nữa cơ chứ. Tiếu Phong tiếp tục hỏi:

-“ Ngươi vì sao lại biết chổ ở của đám cương thi, Lại càng biết cách xử lý cương thi gọn gàng như vậy, Lại càng gặp ta vào lúc hiểm nguy”.

Lý Nham lúc này cũng không dấu gì Tiếu Phong:

-“Ta là một bổ khoái âm dương, chuyên xử lý những việc huyền bí như thế này. Ngươi hỏi ta vì sao lại biết đúng không?”

Tiếu Phong hắn gật đầu rồi Lý Nham tiếp tục nói:

-“ Bởi vì dạo gần này. Cương thi bọn chúng hoạt động rất mạnh mẽ. Không biết đã có bao nhiêu người chết. Cấp trên lại phải hối thúc ta phải điều tra ra được”.

Nói tới đây Lý Nham cũng đem một tắc trà cho Tiếu Phong rồi tiếp tục câu chuyện của mình:

-“ Lúc ấy ta đang ở công viên gia đình. Đang buồn phiền vì không tìm được chứng cứ. Lại đi dạo một cách vô hồn. Cũng may ông trời giúp ta, Lúc ấy ta thấy được ngươi đang giao thủ với người kia. Đồng thời ngươi lại xử lý thi thể của cương thi. Chừa lại xác chết của người nam. Nên ta lần lượt theo dõi ngươi”.

Thất Tiếu Phong lúc này mới sáng tỏ. Hắn mới nói với Lý Nham:

-“ Ngươi theo dõi ta đến căn biệt thự của chúng. Đồng thời thấy ta giao thủ với bọn chúng. Trong khi ta phải lấy mạng ra đánh. Còn ngươi thì ngồi xem kịch”.

Thất Tiếu Phong không phục nói. Hắn lại càng dùng hành động chế giễu Lý Nham. Hắn bĩu môi của mình. Làm cho Lý Nham phải bực cười. Người trẻ tuổi luôn luôn năng nổ a.

-“ Phải, vì lúc đó ta thấy ngươi sắp chết nên mới vào cứu ngươi. Ngươi không cảm ơn ta còn lại trách ta”.

Thất Tiếu Phong cũng không phải kẻ ngốc. Càng không chịu khuất nhục, hắn liền vội vàng phản biện:

-“Không phải vì ta ngươi mới phá án nhà. Càng không phải vì ta ngươi mới bớt được gánh năng nha. Giờ người lại đổi trắng thay đen. Chưa kể lúc ấy ta đào tẩu ngươi lại đuổi theo ta là ý gì”.

Lý Nham cũng chịu thua với miệng lưỡi của Tiếu Phong. Hắn quả thật vô sỉ mà:

-“ Vì ta thấy ngươi rất giỏi. Muốn mười ngươi hợp tác”.

Thất Tiếu Phong làm sao chịu thiệt. Hắn bị người ta ức hiếp. Lại càng muốn chiếm tiện nghi của hắn Nằm mơ đi cưng:

-“ Miễn bàn,chúng ta không có gì để hợp tác”.

Lý Nham cũng không ngoài phản ứng của hắn mà bình thản người xuống chiếc ghế gần đó. Rồi thưởng thức một tắc trà mới trả lời.

-“ Trước đó ta đã điều ra ngươi rất kỹ, Ngươi không có giấy tờ tùy thân đó nha. Ta có thể bắt ngươi tạm giam mấy hôm. À còn nữa ta còn có thể khai ngươi là đồng phạm của đám cương thi, à chủ mưu là tốt nhất. Lúc đó phải bóc mấy cuốn lịch đó nha”.

Lý Nham dùng một dùng giọng điệu chế giễu mà nói. Thất Tiếu Phong lúc này cũng đành cam chịu. Ai biểu lúc này mình như cá nằm trên thớt làm chi. Tùy ý người ta mổ xẻ đành chấp nhận.

-“ Nhưng ta có thể từ chối những việc ta không thích làm. À còn nữa ngươi phải trả công xứng đáng cho ta”.

Lý Nham lúc này vui vẻ, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy nha:

-“ Không có vấn đề gì. ta cũng sẽ làm giấy tờ cho ngươi. Một lát nữa sẽ có Nguyễn Tuyền dẫn ngươi đi làm hồ sơ”.

Thất Tiếu Phong thì mặt mày đăm chìu rồi nói:

-“ A còn vụ cương thi này cũng có công của ta. Ngươi cũng nên trả thù lại. À phải lần này ta tổn thương nguyên khí. Chắc phải năm ba tháng mới hợp tác được với ngươi nha. Ngươi chịu khổ vậy. Ta còn nhỏ a. Ngươi không trách à”.

Lý Nham lúc này tâm thật mệt mỏi .Nói chuyện với hắn đúng là căng não. Chẳng còn cách nào khác ngoài đáp ứng. Ai bảo hắn có thể giúp hắn làm chi. Lý Nham thở dài rồi nói:

-“ Uhm, ta đồng ý ngươi tịnh dưỡng một tí đi”.

Lý Nham vội vã đi ra ngoài. Không tiện đóng cái cửa thật mạnh “ Ầm”. Thất Tiếu Phong giận mình. Mắng trong lòng. “ Mẹ kiếp, lần này lão tử chịu thiệt vậy”.

Thất Tiếu Phong bực mình quá nên hắn đi tắm cho mát. Hắn vừa tắm vừa hát, vừa la, vừa hét. Như là nhà của hắn vậy. Làm cho Lý Nham đang ở ngoài phải bực mình. Hắn đang suy nghĩ không biết mời Thất Tiếu Phong hợp tác với hắn có đúng không. Chứ trước mắt hắn đâu đầu với thằng này quá. Cũng may lúc này Nguyễn Tuyền từ ngoài cửa vào. Nàng cười rất đẹp. Vẻ ngoài đã hơn ba mươi, tóc màu nâu, dáng người lại thon gọn. Nhưng thường có nhiều chàng trai hay theo đuổi. Nhưng nàng điều từ chối. Nàng bước vào chào Lý Nham rồi nói:

-“ Đội trưởng, tôi đã viết xong báo cáo. Anh xem xong thấy được thì tôi đem thẳng lên cấp trên”.

Lý Nham lúc này mới đọc qua một lần. Hắn cực kỳ hài lòng. Nguyễn Tuyền làm việc thật sự rất chu đáo. Nàng là một tay hắn thu nhận. Trước kia nàng là một người lừa đạo chuyên nghiệp. Có thể nói mỗi một phi vụ của nàng cũng phải mấy tỷ rồi. Nhưng nàng cũng là người tốt. Chỉ lừa gạt những kẻ đáng lừa gạt mà thôi. Còn người đàng hoàn. Nàng chẳng bao giờ đúng tới họ. Thậm chí nàng còn bỏ tiền của mình để giúp họ phát triển. Nàng lừa gạt không biết bao nhiêu người. Nên kẻ thù của nàng cũng không ít. Họ gài bẫy, nàng mới có thể bị bắt. Cũng may là trong quá trình tạm giam nàng gặp được Nguyễn Quần. Cả hai thường xuyên tâm sự lẫn nhau. Nên Nguyễn Quần tiến cửa nàng cho Lý Nham. Nguyễn Quần là một tay anh chị có tiếng ở quận bốn. Hắn cũng ngoài bốn mươi. Mặt toàn vết xẹo do lúc trước thường xuyên đi đâm chém tranh giành địa bàn. Cũng vì một lòng muốn cải tạo thành người tốt. Mà được Lý Nham thu nhận. Còn về phần Nguyễn Tuấn. Không biết từ bao giờ đã đi theo Lý Nham. Chỉ biết Lý Nham luôn tin tưởng hắn. Hắn nói một không ai dám nói hai. Nhưng hắn cũng là người biết tiết chế. Thường không làm mất lòng ai. Nên cũng được nhiều người yêu quý. Hắn là một tay đạo chích siêu đẳng. Chỉ cần hắn lướt ngang qua bất kỳ ai. Thần không biết quỷ không hay, đồ vật của họ đã từ lúc nào nằm trong túi của Nguyễn Tuấn rồi. Cả ba người là trợ thủ đắc lực nhất của Lý Nham. Một người thì cương mãnh, bất kể hiểm nguy liền luôn là người đầu tiên luôn xông vào địch nhân, một người thì xử lý công việc tài tính, Những lúc khó khăn nhất cũng là nàng đưa ra ý kiến. Còn một người thì luôn thu thập tài liệu. Mỗi người điều có công việc riêng của họ.

Lúc này Thất Tiếu Phong đi từ trong phòng của Lý Nham xuống. Đêm qua Lý Nham đưa hắn vào phòng của mình. Còn Lý Nham thì ngủ ngoài phòng khách. Căn phòng cũng không lớn lắm. Đây là một căn hộ chung cư bình dân. Nội thất đầy đủ. Không thiếu thứ gì. Lý Nham luôn là một người bình dị luôn quan tâm giúp đỡ mọi người. Nhưng đối với kẻ địch hắn là người không bao giờ nương tay.

Thất Tiếu Phong thấy Nguyễn Tuyền đang đứng kế bên Lý Nham. Hắn mỉm cười với nàng. Hôm qua hắn cũng thấy được cô nàng này công phu cũng không kém. Xuất thủ một lần đã lấy mạng hơn mười hắc, bạch cương thi rồi. Nguyễn Tuyền gật đầu rồi nói với hắn:

-“Anh đi ăn sáng với tôi, sẵn tiện chúng ta còn làm giấy tớ tùy thân cho anh nữa”.

Thất Tiếu Phong vui vẻ mà trả lời:

-“Uhm, chúng ta đi thôi, tôi không muốn nhìn cái khuôn mặt không cảm xúc của hắn”. Nói rồi Thất Tiếu Phong chỉ vào Lý Nham. Hắn nhanh chân chạy ra ngoài đi với Nguyễn Tuyền. Lúc này chỉ còn một mình Lý Nham. Hắn nhìn thấy Thất Tiếu Phong mà mỉm cười rồi nói:

-“ Tuổi trẻ thật tốt nha”.

Rồi hắn rơi vào trầm tư. Hắn cũng từ là một người trẻ tuổi năng đông hoạt bát. Nhưng dần dần hắn biết được sự thật của công việc này. Làm Âm Dương Bổ Khoái thật sự không dễ dàng.