Tình kiếp thứ 1023 của Diệp Thanh.
Kiếp này hắn tên là Vũ Đại Lang, sinh ra xấu xí thấp bé. Lớn lên may mắn lấy được người vợ xinh đẹp, nhưng được vài năm nhân lúc hắn ra ngoài làm việc vợ hắn thông dâm với người khác, hàng xóm rỉ tai nhau, hắn tình cờ nghe thấy nhưng không tin. Một hôm bèn giả vờ ra ngoài làm việc như thường lệ rồi quay lại. Cảnh tượng trước mắt làm hắn kinh hãi, một tên mặt trắng đang cùng vợ hắn trên giường nhún nhún. Nộ khí xung thiên, hắn thét lớn rồi lao vào định đánh hai kẻ khốn nạn. Nhưng thấp bé chính là một cái tội, chưa kịp làm gì đã bị tên kia cho một đạp không ngồi dậy được. Vừa bị cắm sừng, lại còn bị đánh cuối cùng uất ức sinh bệnh liệt giường. Vợ hắn thấy vậy bèn thuốc chết hắn để tiện tái giá với tình nhân.
Tình kiếp thứ 1024 của Diệp Thanh
Kiếp này hắn là giáo chủ của một giáo phái, tôn chỉ là khổ tu, rời xa nữ sắc. Giáo phái của hắn danh tiếng vang lừng, giáo đồ lên đên trăm vạn, có khả năng lung lay đến hoàng quyền. Năm hắn 40 tuổi thì một lần gặp phải một nữ tín đồ vô cùng xinh đẹp, sau đó sa vào lưới tình không thoát ra được. Cuối cùng bị người phát giác, bị cả ngàn tín đồ, giáo chúng vây lấy đánh chết. Mà làm hắn đau đớn nhất là trước khi chết phát hiện nữ tín đồ kia là người của một trưởng lão, vốn chưa hề thật lòng yêu mình.
Tình kiếp thứ 1025 của Diệp Thanh
Kiếp này hắn là con thứ hai một gia đình nghèo. Do nghèo khó, cha mẹ đem hắn lúc đó 4 tuổi gửi vào chùa. Hắn trở thành hoà thượng. Nhưng cô bé hàng xóm vẫn thường xuyên chạy tới tìm hắn. Thanh mai trúc mã là thế, đôi trẻ lớn lên. Cô bé năm nào trở thành thiếu nữ, một mực thích hắn. Hắn cũng thích nàng, nhưng không thể phạm vào giới luật, đành nhiều lần từ chối. Thiếu nữ đau khổ ôm bệnh mà chết, trở thành nỗi dằn vặt trong lòng hắn. Hắn phụ nàng rồi, người hết lòng hết dạ với hắn. Không này nào hắn không tự trách mình. Bái phật, niệm kinh cũng không thể nào diệt đi hết nỗi khổ hắn đang chịu đựng. Về già hắn trút hơi thở cuối cùng, nỗi ăn năn dằn vặt trong lòng vẫn chưa hề vơi đi.
...
Tình kiếp thứ hai ngàn
...
Tình kiếp thứ tàm ngàn bốn trăm bảy mươi hai.
…
Mỗi khi kết thúc một kiếp, hồn phách hắn lại bị kéo về đây, người ánh sáng to lớn vẫn lặp lại câu nói kia với hắn, nếu là khuất phục nhận sai, lập tức liền thoát khỏi cảnh này. Hắn vẫn ngoan cường như vậy, thà tiếp tục luân hồi. Mỗi lần xuất hiện hồn phách của hắn biểu lộ đủ loại cảm xúc, thống khổ, giận dữ, không cam lòng, tiếc nuối … đều là đau khổ mà chết không nhắm mắt. Định lớn tiếng mắng chửi thiên địa bất công, nhưng trí nhớ kéo về, lại thở dài, vì hắn cũng từng đóng vai Thiên Đạo một đoạn thời gian.
Nói qua một chút về Hồn Giới, mọi thứ ở đây đều là kết tinh của năng lượng, các dạng sống ở đây đều được tạo thành từ vô số năng lượng, pháp tắc đan vào nhau. Về cơ bản hình dáng sẽ giống như ba người giám sát việc thi hành hình phạt của Diệp Thanh. Hồn giới rộng lớn thế nào thì chính cư dân của nó cũng không rõ nữa, kẻ cai trị duy nhất của nó là Hồn Thiên Đế, là một điểm năng lượng pháp tắc tập trung có từ khi Hồn giới hình thành. Một ý niệm của Hồn Thiên Đế có thể làm hủy diệt cả Hồn giới. Có thể nói rằng Hồn giới cùng tồn tại với Hồn Thiên Đế cũng không sai.
Vậy năng lượng duy trì hết thảy Hồn giới đến từ đâu, các sinh vật sống trong đây không ngừng hút lấy năng lượng để tu luyện, thậm chí Hồn Thiên Đế cũng làm vậy, sớm muộn 1 ngày Hồn giới sẽ phải sụp đổ. Mắt thấy trước được nguy cơ này, vào khoảng 7 ngàn 6 trăm tỷ tỷ năm trước một vị kì tài Hồn giới đã nghĩ ra một cách: hắn tự trích ra một phần năng lượng pháp tắc để nó tự diễn hoá thành một tiểu thế giới, hình thành vô số sinh linh. Tâm tình buồn vui yêu ghét, dục vọng, ý chí ... của vô số sinh linh sẽ sinh ra năng lượng trả lại chu. Vị kì tài này dâng lên phương pháp này này cho Hồn Thiên Đế, nhận được ban thưởng phong phú, còn được Hồn Thiên Đế giao cho trọng trách thay mặt hắn chủ trì việc tạo ra năng lượng cung cấp cho Hồn giới.
Hàng sa số không đếm được tiểu thế giới được tạo ra, chỉ nhỏ cỡ bàn tay, thời gian trôi qua so với Hồn giới nhanh hơn trăm ngàn lần. Dù các tiểu thế giới không đầy đủ pháp tắc, sinh linh sinh ra cũng yếu ớt đến mức thảm nhưng miễn tạo ra năng lượng cho Hồn giới là được. Đó là kết quả sau vô số lần thực nghiệm của vị kì tài kia. Đôi khi cũng xuất hiện sinh linh của tiểu thế giới phát triển đến mức nhận ra mình đang sống trong một cái lồng giam, muốn phá xông ra ngoài, ảnh hưởng đến năng suất sản sinh năng lượng. Sinh linh này sẽ bị đưa ra ngoài, nếu chấp nhận khuất phục tỏ ý trung thành với Hồn Thiên Đế sẽ có tư cách sinh tồn ở Hồn giới. Còn nếu thái độ không tốt à ? Sẽ bị những kẻ trông coi thiểu thế giới di chết là được. Sinh vật ở tiểu thế giới yếu đến thảm hại là điều mà ai cũng biết. Vì tiểu thế giới pháp tắc không đầy đủ, sinh linh sinh ra ở đó hồn phách cũng không hoàn thiện, chết đi cũng không có cơ hội luân hồi, chết tức là hết, biến thành năng lượng mà thôi. Nhưng cho dù là ở đâu cũng có thể sinh ra thiên tài, không ít sinh linh xuất thân tiểu thế giới đạt được giới tịch Hồn giới, phát triển vượt xa sinh linh bản địa.
Trưởng quản hình pháp Hồn giới chính là một ví dụ. Chỉ cần chú ý tránh vài tồn tại cổ lão ra, còn lại Hồn giới hắn có thể trực tiếp đi ngang, không cần xem sắc mặt kẻ nào. Mà Diệp Thanh tư chất còn thắng hắn một bậc, bị đày trong luân hồi quả là đáng tiếc vô cùng.
Nhìn Diệp Thanh tiến vào vô số tiểu thế giới chịu đày đoạ, người to lớn có sự khâm phục dâng lên từ đáy lòng nhưng 2 người nhỏ hơn đã không chịu nổi, cảm thấy khó hiểu xen lẫn phiền lòng. Tại sao kẻ tên Diệp Thanh này phiền như vậy, gần vạn lần rồi, cứ mỗi chút bọn ta lại phải chạy ra đây nhìn ngươi tiến vào 1 tiểu thế giới, ngươi không ngại phiền như phiền chết bọn ta rồi, mỗi lần chỉ hi vọng ngươi ở trong tiểu thế giới lâu một chút, nhưng thời gian ở đó nhanh hơn đây trăm ngàn lần, ngồi chưa ấm chỗ đã phải lại đến đây. Chẳng lẽ thằng này có tính tự ngược.
Tình kiếp 8473 của Diệp Thanh
Tại một thôn nhỏ gần bìa rừng, trong một gia đình khá giả, mấy người xúm quanh một thai phụ vừa lâm bồn. Bà đỡ ôm lấy đứa bé đưa cho một người đàn ông mập mạp, giọng nói the thé:
- Chúc mừng lão gia, chúc mừng lão gia, là con trai, béo tốt khoẻ mạnh giống hệt ngài.
Lão gia béo ôm lấy đứa bé mồm cười đến tận mang tai. Nhưng kì lạ thay đứa bé không hề khóc mà chỉ dùng ánh mắt nghi hoặc quan sát xung quanh. Đứa bé sơ sinh này chính là Diệp Thanh.
Đây là làm sao, tại sao trí nhớ ta không bị xoá đi, chẳng lẽ pháp tắc tiểu thế giới này không đầy đủ đến mức không xoá đi nổi trí nhớ của ta ? Cơ hội vặn mình chẳng lẽ là đây ? Khoái trí vô cùng, Diệp Thanh không thể kìm nén cười lớn rồi hét lên:
-Hồn Thiên Đế khốn nạn, chờ nhận lấy trả thù vô cùng vô tận của bố mày đi …. Khà khà khà.
Lão gia béo:
- Trời ơi, yêu quái
Hoảng hốt mà buông tay ra. Diệp Thanh từ trên cao rơi xuống.
Bịch.
Tại hồn giới, ba người giám sát vừa nhìn Diệp Thanh biến vào tiểu thế giới rồi đột nhiên xuất hiện lập tức ở chỗ này. Dù hai người nhỏ hơn là sinh linh bản địa Hồn giới, không có thất tình lục dục nhưng rất là muốn hô to cái con mẹ nó đang xảy ra cái gì. Một trong hai người còn kêu:
- Đại nhân, xin để ta đánh chết thằng này.
Trưởng quan hình pháp uy áp tràn ra ngăn tên đó lại, nhưng cũng tức giận nhìn Diệp Thanh, chẳng lẽ thằng này oán hận mình, muốn làm mình mệt chết, trầm giọng hỏi:
-Thế này là làm sao ???
Diệp Thanh vẻ mặt bất đắc dĩ trả lời:
- Ta cũng không rõ tại sao ạ, vừa sinh ra, người khác bế, đánh rơi xuống đất chết rồi.
Ba bóng người: !!!!!
Con mẹ nó như vậy cũng có thể xảy ra được.
Trưởng quan hình pháp:
- Vậy thì tiếp tục đầu thai thôi.
Một người nhỏ hơn hỏi:
-Lần này chọn thế giới nào cho hắn thưa đại nhân, thế giới vừa nãy cũng quá là không an toàn rồi.
-Cứ dùng thế giới này đi, dù sao việc như vậy cũng chỉ là hi hữu.
Diệp Thanh nghe vậy, vẻ mặt bất cần, nhưng trong lòng gào thét như biển động, cơ hội chính là đây, vận mệnh đang giúp ta.