Chương 14: Toàn Bộ Giết Hết

“Long Phá Thiên ngươi tưởng ta không nghi ngờ quan hệ của ngươi và Thẩm Thiên sao? Hắn đã nhiều lần dâng sớ xin triệu tập lại Hắc Phong Kỵ Binh trẫm đã nghi ngờ từ lâu, lần này hắn trở về mà lại dám để bảy mươi vạn quân ở lại Kim An thành nếu không ngươi đã chết từ lâu rồi!”

Phong Trung Thần Đế cũng không kìm chế được sự tức giận quát lớn. Long Phá Thiên không thèm để ý đến hắn quay về phia Thẩm Thiên chắp tay lại.

“Thẩm huynh lần này đa tạ huynh rồi! Chỉ có điều hai ta không tránh khỏi một trận chiến!”

Thẩm Thiên thở dài một tiếng từ trên ngựa bước xuống, đại đao xoay một vòng cắm mạnh xuống đất.

“Long Huynh hôm nay đành đắc tội với huynh vậy!”

Long Phá Thiên cũng đưa trường thương lên cao, rồi quay mặt ra đăng sau nhìn thấy ba người Thượng Quan Kiệt đều đang chiếm thượng phong liền âm thầm gật gật đầu. Sau đó tháo trường kiếm ở hông treo lên ngựa rồi bước xuống.

“Được! Chắc huynh cũng biết sở trường của ta là trường kiếm, nhưng hôm nay vì ân tình của huynh ta sẽ dùng Hắc Phong Soái Thương này để đấu với huynh coi như là một phần kính lễ!”

“Đa tạ!”

Âm Thanh của Thẩm Thiên nhàn nhạt vang lên, Long Phá Thiên lê mũi thương dưới đất rồi lao về phía trước khiến đầu thương cũng tóe lửa, Thẩm Thiên Vung đao chém mạnh xuống, Long Phá Thiên đưa thân thương lên đỡ ngay tiếng binh khí va chạm vang lên chan chát trận chiến của hai người có thể nói là long tranh hổ đấu.

Long Phá Thiên quét ngang trường thương, Thẩm Thiên đưa đại đao đỡ ngay rồi xoay lưỡi đao bổ xuống, Long Phá Thiên tiến hai bước nhẹ nhàng tránh đi một quyền đã đấm vào ngực Thẩm Thiên lùi lại vài bước xương ngực cảm giác như vỡ nát, thấy tràng cảnh có Phong Tung Thần Đế âm thầm cười lạnh trong lòng.

“Với tình hình hiện tại chỉ cần đợi Tứ Thân Vương đến là có thể bắt giữ Long Phá Thiên rồi, chỉ hận đám quân thủ thành lại dám mở cửa cho Long Phá Thiên vào, sau hôm nay phải xử tử hết bọn chúng!”

Có thể nói Hắc Phong Kỵ Binh xuất hiện đã gây lên một hồi chấn động rất lớn, hơn nữa Tần Phong cũng chỉ là một thủ tướng đương nhiên không dám chống lại quân đoàn mạnh mẽ này. Đại chiến kéo dài gần nửa ngày Hắc Phong Kỵ Binh vẫn như cũ chiếm ưu thế còn Bạch Y Quân cứ mỗi lúc quân số một ít dần Tam Đại Thống Lĩnh thì đã chết hai chỉ còn có Lương Hưng còn sống nhưng cũng đang chống đỡ rất vất vả!

“Chết tiệt tại sao đến bây giờ Tứ Thân Vương còn chưa tới?”

Phong Trung Thần Đế vừa nghĩ vậy trên mái nhà Ảnh Sát đã xuất hiện trở lại, Tôn Minh tay phải cầm hắc kiếm tay trái túm lấy bốn chiếc đầu lâu máu vẫn còn chảy như suối. Long Phá Thiên đảo mắt nhìn Tôn Minh, một thương toàn lực đánh bay Thẩm Thiên.

“Tứ Thân Vương đều đã vong mạng, kẻ nào hiện tại đầu hàng bản Soái sẽ tha cho một mạng!”

Long Phá Thiên chĩa thương về phía Tôn Minh thét lớn, toàn trường chấn động, Triệu Khinh Hồng cũng run lên bần bật, Phong Trung Thần Đế thì đổ mồ hôi lạnh hai chân cũng mềm nhũn ra, Bạch Y Quân tròng lòng giá lạnh, Tam Đại Thống Lĩnh đã chết hai hiện tại Lương Hưng cũng đã bất tỉnh sống chết chưa rõ.

“Keng..”

Một người buông binh khí xuống kéo theo những người khác cũng vậy, Triệu thị Hoàng Thất ai nấy đều đã run sợ, Long Phá Thiên quay lại trả thù có phải là hắn sẽ tiêu diệt toàn bộ Hoàng Thất hay không?

“Triệu Phi! Đại thế đã hết ngươi chết đi!”

Long Phá Thiên lao về phía Phong Trung Thần Đế, trường thương như một con cuồng long không gì cản nổi, Bạch Y Quân đã đầu hàng đều rẽ sang hai bên nhường đường cho Long Phá Thiên.

“KHÔNG!!!”

Triệu Khinh Hồng đột nhiên lao ra chặn lại, Long Phá Thiên thất kinh lập tức thu thương về.

“Khinh Hồng, nàng tránh ra ta không muốn tổn thương nàng!”

Khuôn mặt yêu kiều diễm lệ không hề có một góc chết nào giờ đây đã bị hai hàng nước mắt làm cho ướt đẫm.

“Phá Thiên ta biết Phụ Hoàng có nhiều lỗi lầm với chàng nhưng dù gì đây cũng là cha ta, hãy nghĩ đến ta mà tha cho ông ấy một mạng!”

Long Phá Thiên vung tay áo lên, áo choàng sau lưng không gió tự bay, Hắc Phong Kỵ Binh lại tập hợp phía sau.

“Nàng hay nhìn đi, ta tha cho hắn? Ta sao ăn nói với vong linh các huynh đệ đã chết? Làm sao đối diện với những người đã tin tưởng ta suốt bao nhiêu năm qua? Một mình Triệu Phi đền không hết tội, hôm nay ngoại trừ nàng ra chỉ cần là người của Hoàng Thất ta sẽ giết hết!”

Lời vừa nói ra đã có người của Hoàng Thất sợ hãi đến mức ngã xuống, đây là gì chứ? Hoàng Thất của một trong Tứ Thần Quốc bị đe dọa diệt tộc? Là điều chưa một ai bên ngoài dám nghĩ tới chứ đừng nói là người của Hoàng Thất, có thể nói tình cảnh ngày hôm nay dù có là ác mộng thì cũng là ác mộng kinh hoàng nhất!

Phong Trung Thần Đế đã sợ hãi đến tột cùng, không thể nói lên lời nào, trong thâm tâm hắn đang rất hối hận vì việc làm ngày trước, tại sao hắn lại làm thế để rơi vào tình cảnh như hiện tại? Hắn đã được vinh danh là vị Hoàng Đế kiệt xuất nhất của Phong Thần Quốc từ khi khái quốc đến nay, để rồi hắn cũng trở thành tội nhân thiên cổ của Hoàng Thất!