Chương 49: Thủ Đô Cầu Viện
Phòng họp Lạc Thần căn cứ.
- Báo cáo! khu vực trong vòng 200km đã hoàn toàn thu phục về trong tay nhân loại. Lạc Thần căn cứ hiện tại đã có 15000 dân chúng phục vụ trong các công xưởng và 20000 binh sỹ trên tất cả các mặt trận.
- Bắc miền trung đã xem như giải phóng một nửa, xin mệnh lệnh tiếp theo.
Gật đầu hắn hỏi.
- Có tự tinh tiến đánh về phía nam?
Thành chủ ngẫm nghĩ một lát rồi nói.
- Vì sao không giải phóng thủ đô trước?
Mỉm cười hắn nói.
- Thủ đô không có tầm thường, nhân tài vô số. Tôi cho rằng thủ đô đã giải phóng trước chúng ta rồi, sau khi chúng ta giải phóng miền nam sẽ tiến tới quan sát thủ đô. Nếu thủ đô có đủ năng lực chúng ta hợp nhất với bọn họ cũng không có vấn đề.
Nhướng mày thành chủ tò mò hỏi.
- Cậu tự tin như thế giao cơ nghiệp của mình cho người khác?
Lắc đầu hắn nói.
- Giữ gìn một quốc gia không hề dễ dàng, hơn nữa ngài nên nhớ rằng mạt thế năng lực mạnh mẽ mới là cơ nghiệp lớn nhất. Hơn nữa chúng ta còn nắm tín ngưỡng trong tay, tín ngưỡng còn bất diệt thì Lạc Thần căn cứ vĩnh viễn bất diệt.
Ngẫm nghĩ một lát thành chủ hiểu rõ ý định của hắn, thằng nhóc này tâm cơ rất sâu. Chẳng trách thằng nhóc này chăm chăm vào việc làm thần côn. Từ cổ chí kim, chỉ cần có tôn giáo thì bất kỳ nơi đâu đều đặc biệt mạnh mẽ lạ thường. Lòng dân còn hướng tới chỉ cần một tín đồ thì nơi đó tín ngưỡng bất diệt.
Đáng sợ một thằng nhóc, đây là dùng tín ngưỡng nắm quyền khống chế thủ đô. Không hao binh tốt liền có thể đại hoạch còn không đáng sợ hay sao? Ông quả nhiên không nhìn lầm người, kẻ này trời sinh chúa tể.
- Vậy chúng ta trước một bước đánh lấy miền nam trước đoạt lấy dân số? Sau đó thì nhồi nhét tín ngưỡng vào đầu họ, sau đó sẽ dẫn binh đi hợp nhất với miền bắc.
Gật đầu hắn đưa ra mệnh.
- Ahri, Evelynn lãnh Hắc Ưng doanh tăng cường thêm 400 tinh anh chiến sỹ, chúng ta cùng bọn họ đảm nhiệm vị trí trinh sát.
- Riven ra lệnh cho các vị doanh trưởng lãnh 10 000 binh sỹ 4 doanh mỗi doanh 2 500 binh sỹ tiến hành càn quét phía sau Hắc Ưng.
- Ashe tăng cường thành 1000 cung thủ do doanh trưởng dẫn đầu hỗ trợ từ xa cho bộ binh.
- Đi chuẩn bị đi thôi, chúng ta sẽ xuất binh vào 7 ngày sau.
Tất cả mọi người đều đứng lên.
- Tuân lệnh!
...
Ngay sau đó kế hoạch nhanh chóng được thực hiện, hơn 11 000 binh sỹ được tập kết chuẩn bị cho cuộc viễn chinh sắp tới. Những cuộc huấn luyện chiến thuật nhanh chóng được thực thi.
Căng nhất là Hắc Ưng doanh tăng cường lên từ 100 lên đến 400 binh sỹ thì càng náo nhiệt. Bởi vì được vào Hắc Ưng doanh thì 100% đều là tinh anh trong tinh anh, quyền lực tối thượng nhất trong Lạc Thần căn cứ. Bất kỳ người nào trong đó đều có được hưởng tất cả ánh mắt thèm thuồng cùng sự kính trọng đến từ xương tủy của tất cả mọi người. Hắc Ưng xuất kích chưa từng có bại, Hắc Ưng ra tay chỉ có một chữ diệt.
Người dân thì mừng rỡ vô cùng khi được biết tin về hạt ngô giống cùng khoai giống. Nay lại thêm tin tức viễn chinh Miền Nam, niềm vui liên tục khiến toàn thể người dân nô nức mà kéo nhau ra đường ăn mừng, vui như ăn tết. Trong mắt họ Lạc Thần quân đội là lực lượng do Chủ Thần thành lập, đây là đội quân bất khả chiến bại.
...
- Chủ Thần trở về rồi cậu có thấy qua ngài chưa?
Một binh sỹ nghi hoặc hỏi đồng đội của mình, chỉ thấy người kia ngưu bức hống hống mà nói.
- Cậu còn chưa nhìn thấy qua Chỉ Huy à. Ngày trước khi Lạc Thần căn cứ còn chưa thành lập, tôi còn cùng ngài ấy kề vai chiến đấu qua.
Nghe thấy vấn đề này một đám binh sỹ bu lại mà hỏi han về quá khứ của Chủ Thần. Một binh sỹ trong đó bỗng dưng lạc đề mà hỏi.
- Ngài ấy vừa về đã đi đâu mất rồi? Lần viễn chinh này không biết ngài ấy có đi không?
Một người vỗ vai hắn mà nói.
- Ngài hẳn sẽ dẫn đầu chúng thần cùng Hắc Ưng doanh đi tiên phong. Nghe nói bên cựu binh Hắc Ưng doanh và mấy vị đội phó trở lên được ban thưởng 1 tạ thịt đấy.
Hít lấy một hơi cả đám người nhìn về Chiến Thần đinh thự, trong lòng bọn họ đang suy nghĩ đến những miếng thịt tươi ngon. Trong đầu thầm nghĩ làm sao để lập công lên chức, chữ thịt cá trong đầu họ đã bị quên lãng từ lúc nào không hay.
Có thịt hi vọng lại càng lớn, thịt bây giờ quý như vàng ròng. Nghe nói có người vì thèm chút hương vị của thịt mà đi bắt côn trùng về nướng, không biết vị nó ra sao nhưng dù khó ăn vẫn cứ là thịt.
Ý chí phấn đấu lại tăng lên mấy phần, chuyện này được cả căn cứ bàn luận xôn xao. Ai cũng đang chờ đợi ngày mà thịt được cung ứng trở lại, dù sao Chủ Thần sẽ không làm bọn họ thất vọng.
Cũng trong đêm hôm đó 100 binh sỹ bí mật xuất phát, lệnh tiến về phía hang chuột. Bọn họ phải đảm bảo không cho chuột tiến hóa lên cao cấp và luôn cung ứng số lượng thịt nhất định trở về.
....
Chủ Thần của bọn hắn bây giờ đang làm gì ư.
Chiến Thần đinh thự.
- Ưm!...
Trên giường đang có một đôi nam nữ đang ôm nhau lăn vòng qua vòng lại. Một bên khác 3 cô gái đang ngồi thưởng thức trà thơm, vừa thích ý nhìn ngó đôi nam nữ đang lăn lộn mà bàn luận.
- Chị Evelynn còn trinh tiết á! Chồng còn để dành chưa có xơi luôn á?
Cô gái khác uống một ngụm trà gật đầu trả lời.
- Ừ! Chắc chắn là để dành sức cho ngày hôm nay.
Một cô gái khác gật gù cũng mở miệng xen vào.
- Chị Evelynn sẽ chịu được bao lâu nhỉ, lần tiếp theo là của chị đấy nhé.
Hai cô gái kia bĩu môi, nhưng dù sao hôm nay ai cũng sẽ có phần, càng về sau thì thời gian xem biểu diễn càng lâu, cũng không có mất phần.
Hai người đang lăn trên giường là Định Thiên hắn và Evelynn. Dương căn của hắn đã căng cứng khó nhịn, chuẩn bị xách súng tiến vào đồn địch thì trong bộ đàm vang lên âm thanh cắt đứt.
- Báo cáo! Miền bắc phái người đến cầu viện.
- Xin nhắc lại! Miền bắc phái người đến cầu viện.
...
Có chút lạnh lẽo khiến cho hắn rùng mình một cái, phía dưới thân hắn có tiếng răng nghiến vào nhau kèn kẹt vang lên.Hắn không cần nhìn xuống cũng biết cô nàng bên dưới thân hắn đang nổi bão rồi.
- Kệ bọn họ đi.
Hắn không thèm quan tâm mà nói, dù sao chuyện miền Bắc không liên quan đến hắn, chậm một đêm không có làm sao.
- Chính sự quan trọng.
Cô nàng phía dưới hóa thành làn khói đen chạy đi. Khó chịu thì khó chịu, nhưng việc lớn sao có thể so sánh với chuyện giường chiếu, việc này để sau cũng chẳng tổn hao gì. Miền Bắc ra chuyện thì là sinh tử của vô số người, không thể như trẻ con mà xem thường được.
Hít lấy một hơi bực dọc, đứng dậy mặc quần áo tử tế hắn liếc mắt nhìn 4 cô nàng đang nghiến răng kèn kẹt mà nói.
- Đã như thế thì chúng ta đi thôi, miền bắc cầu viện thì không phải chuyện tầm thường rồi.
Cố gắng ép cho dương căn còn đang kháng nghị, hắn hiểu rõ mức quan trọng của việc này.
Theo kế hoạch thì hướng theo cách thành phố thuộc các tỉnh thành phương Nam của Lạc Thần căn cứ mà tiến hành.
Hơn 11000 binh sỹ được cử đi, cùng 200 binh sỹ hậu cần đi theo phía sau. 200 binh sỹ hậu cần này lãnh trách nhiệm thu nhận người dân còn sống sót trở về Lạc Thần căn cứ, cũng như tiếp tế nhu yếu phẩm cho binh sỹ đi phía trước.Ở lại Lạc Thần căn cứ là gần 10000 binh đồn trú và nhận trách nhiệm dọn dẹp sạch sẽ zombie còn sót lại.
Nhưng mà người tính không bằng trời tính, chuyến xuôi Nam này chắc chắn sẽ phải đổi rồi.
Ở trong phòng họp thành chủ đang tiếp chuyện với 5 người, 4 nam, 1 nữ. Bộ mặt ai nấy đều ngưng trọng, ngay cả phần lương thực đang để trước mặt cũng nuốt vào không nổi.
Định Thiên cùng 4 người phụ nữ của hắn tiến vào. 5 người kia lập tức đứng lên mà chào theo quân lễ mà nói.
- Trung tá Nguyễn Thị Hương ra mắt Chiến Thần Định Thiên!
Có chút bất ngờ, người địa vị cao nhất vậy mà là cô gái này. Liếc mắt nhìn qua cô gái này quả thật là xinh đẹp, thân hình mặc lên quân trang lại tôn lên vẻ quý giá và nghiêm nghị. Đưa mắt đến khẩu súng ngắm tự chế của cô, hắn nhếc miệng cười nói.
- Chào cô! Caitlyn.
Nhướng mày cản giác vị Chiến Thần này có cút kỳ quặc nhưng cô không để ý mà đính chính lại.
- Là Nguyễn Thị Hương thưa ngài.
Hắn gật đầu nói.
- Tôi biết! Caitlyn.
Có chút đầu óc bị lắc lư, nhưng cô gái chỉ lắc đầu cười khổ nhưng không có nói gì thêm. Lúc này bất ngời xuất hiện cô thêm 4 cái cô nàng vui vẻ làm quen.
- Chị là Evelynn chào em!
- Chị là Riven chào em gái xinh đẹp!
- Chào chị Caitlyn xinh đẹp em là Ahri! Chị thật là giỏi, còn trẻ vậy mà đã làm thiếu tá.
- Em là Ashe!
Không để cho người ta mở miệng trả lời, 4 cô nàng như chim sơn ca líu lo không cần biết có ai nghe hay không. Đầu óc cô gái đã bị lung lay hỏng, khiến hắn phải một bên chữa cháy cho cô.
- Rồi Rồi! Cho người ta thở, các em ngồi xuống đi, sau này sẽ có nhiều thời gian tâm sự. Bây giờ nên bàn chính sự trước.
Có vẻ tiếc nuối, 4 cô gái đi về hai bên trái phải của hắn, kéo ghế ngồi xuống. 4 người phụ nữ rồi, các cô không có ngốc. Được hắn đặt tên đều sẽ là bà vợ của hắn, hơn nữa đây cũng là hắn nhắc nở 4 người, rằng cô gái này chính là người đặc biệt mạnh mẽ. Định Thiên hắn không có ngu ngốc rảnh háng đi vơ loạn phụ nữ, ở Lạc Thần căn cứ cô gái xinh đẹp hơn các cô không thiếu nhưng hắn chưa từng đem con mắt nhìn nhiều 2 lần. Được hắn để ý đến, tuyệt đối năng lực sẽ không thua các cô. Một người mới gặp lại thuộc quyền khống chế của tổ chức khác, một mình hắn không có dễ dàng lừa về được, phải cần sự phối hợp đến từ các cô.
Một người tư tưởng còn chưa rõ, sự trung thành với cấp trên chưa rõ, hắn sẽ không bất chấp nguy hiểm ôm vào. Dâm Thần thể chất có thể dễ dàng đoạt đi trái tim của một người phụ nữ. Nhưng nếu như người đó lại trung thành và tín niệm một việc đối lập thì không dễ dàng chỉ là yêu mà có thể buông tha.
Tựa như yêu một người, muốn suốt đời ở cạnh người kia, nhưng tư tưởng là bài xích xã hội chẳng hạn. Vậy thì những người xung quanh người kia liền xui xẻo, có khi phát điên lên lại giết sạch chỉ đề lại người kia bên cạnh mình. Cho nên lựa chọn một người không dễ, không phải chỉ là hú hí vài cái liền có thể tin tưởng.
- Caitlyn! Cô đến đây có chuyện gì vậy?
Nhíu mày "người đàn ông này biết mình không phải là Caitlyn gì đó, nhưng không phân phải trái mà cứ gọi thành tên là sao?". Hít sâu một hơi, chính sự quan trọng.
- Trung Quốc đánh tới!
- Ầm!
Định Thiên hắn vỗ nát cái bàn trước mặt, đứng hẳn lên nói.
- Xuất chinh miền bắc đập bỏ mẹ bọn nó đi.
Hai bàn tay hai bên của hắn bị nắm lấy, Evelynn mở miệng nói.
- Chồng! Đừng kích động, để em hỏi Caitlyn chuyện gì xảy ra đã.
Quay về hướng Caitlyn, Evelynn hỏi.
- Miền Bắc đã hoàn toàn giành lại từ zombie hay chưa?
Lắc đầu Caitlyn trả lời.
- Hà Nội dân số quá đông, mà người sống sót lại quen với an nhàn. Trong tay Quốc Gia chỉ có vỏn vẹn 10 000 binh sỹ, thật buồn cười mà cũng thật đau thương. Mang danh Quốc Gia, binh lực chúng tôi còn thua cả Lạc Thần căn cứ.
Gật đầu không có gì lạ, quốc gia chủ nghĩa xã hội không có độc tài như Lạc Thần căn cứ, người dân ỷ có quân nhân mà trốn ở trong nhà sống an nhàn là chuyện đương nhiên sẽ xảy ra.
- Hà Nội có bao nhiêu dân số?
Caitlyn có chút xấu hổ cúi đầu mà nói.
- Hơn 200 000 dân.
- Khọc... Khục Khục!...
Hắn sặc một ngụm nước bọt, mặt mũi mộng bức mà nhìn Caitlyn. Evelynn vỗ lưng cho hắn mà mín cười nói.
- 200 000 ăn rồi chờ chết để 10 000 binh sỹ liều mạng nuôi?
Lắc đầu Caitlyn nói.
- zombie rất đáng sợ, người dân không dám đối diện là lẽ thường tình. Đã vận động rất nhiều lần nhưng vừa ra chiến trường thì sợ hãi mà đào binh hết. Chỉ có 10 000 binh sỹ nhưng đều là tinh anh.
Hắn lắc đầu ra quyết định của mình.
- Chúng tôi sẽ không đổ máu để cứu một đám vô dụng, nếu đi thì phải chiếm đánh chứ không phải là cứu trợ.
Không có nghĩ lâu Caitlyn gật đầu nói.
- Tôi đã thấy Lạc Thần căn cứ của anh, năng lực chỉ huy của anh rất mạnh. Nếu như anh đồng ý trở về với vòng tay tổ quốc, mời anh cùng các chị đây về Thủ đô một chuyến. Chúng tôi có trực thăng chuyên dụng, chỉ cần không mất bao lâu sẽ đến trung ương. Tại đó sẽ tổ chức một cuộc họp dành cho anh.
Bỗng có vài người được dẫn vào, trên tay cầm lấy máy quay và máy ảnh, một người trong đó tến lên chào theo quân lễ rồi nói.
- Tư liệu về Lạc Thần căn cứ đã thu thập xong!
Gật đầu Caitlyn nói.
- Tư liệu này sẽ hỗ trợ anh nắm quyền quân đội. Anh hãy yên tâm đi với tôi, tôi xin lấy tính mạng mình đảm bảo an toàn cho anh.
Ngướng mày Định Thiên hắn nhếc miệng cười nói.
- Theo cô nghĩ là tôi sẽ bị bọn họ kiềm chế.
Caitlyn lắc đầu mà nói.
- Một tay làm nên thành tựu này, mấy tay chính trị gia không đủ tư cách làm khó anh.
Mỉm cười hắn nói.
- Vậy theo cô ai sẽ là người làm khó được tôi.
Suy nghĩ một lát Caitlyn trả lời.
- Xin lỗi là tôi nói sai rồi, tôi sợ đám cứng đầu đó sẽ bị anh giết.
Gật đầu không nói thêm về vấn đề này nữa, hắn đứng dậy nói.
- Đi thôi!
Mọi người đều đứng dậy di chuyển đến máy bay trực thăng.
Đi lên máy bay trực thăng, ngồi một bên Caitlyn, hắn đưa đầu xuống nói với mọi người.
- Evelynn đi với anh! Còn lại như kế hoạch nhưng đổi sang hướng Bắc.
Evelynn chậm rãi trèo lên trực thăng, đưa con mắt đắc ý xuống mọi người. Vẫy vẫy cái tay tạm biệt mà nói.
- Chị đi chơi cả nhà cày qoái vui vẻ nhé!
Một đám mặt đen quay mông rời đi.
...