Chương 4: Virus(1)

Lăng Thiên Vũ ánh mắt sắc lạnh kèm âm u nhìn vào tên to con đau đớn đang quỳ dưới đất, cười cười nói

“Ngươi thật sự nghĩ ta không dám giết ngươi?” Lời nói cười nhẹ nhàng nhưng trong tai tên to con cơ bắp lại như những lời thì thầm của thần chết.

Tên to con quỳ dưới đất nhất thời run rẫy kịch liệt, sự sợ hãi dâng lên đến đỉnh điểm nhất thời không phát ra tiếng động.

“Cút đi” Giọng nói lạnh như băng vang lên

Tên to con mặc dù đau đớn nhưng vẫn gắng gượng đứng dậy chạy nhanh ra khỏi căn nhà máy bỏ hoang ấy, những tên đàn em thấy cảnh tượng như vậy cũng lặng lẽ rút về để lại Trần Vân ngồi dựa vào bức tường cũ kĩ

Lăng Thiên Vũ nhìn theo bóng lưng của những tên vừa ra khỏi cánh cửa cũ nát. Loại người ngu ngốc tin vào pháp luật còn tồn tại ở mạt thế thì bọn chúng sẽ sớm chết mà thôi, loại người như thế hắn cúng gặp nhiều rồi.

“Ít ra thì lúc này vẫn không nên giết hắn” Lăng Thiên Vũ lúc này lắc đầu thầm nghĩ

Một lúc sau thì Lăng Thiên Vũ mới chú ý đến Trần Vân đang ngất xỉu dựa vào bức tường, khẽ thở dài một hơi

Lăng Thiên Vũ đi lại gần Trần Vân, lay động để Trần Vân tỉnh dậy nhưng Trần Vân vẫn không có phản ứng gì.

Lăng Thiên Vũ trầm mặc, đứng dậy tung hai cú đá nhẹ vào người Trần Vân nhưng vẫn không có phản ứng

“Bất quá chút nữa có lẽ sẽ tỉnh dậy thôi” Lăng Thiên Vũ quay lưng tiếp tục đi tìm đồ hữu ích, bỏ mặc Trần Vân đang ngất xỉu dựa ở tường

Lăng Thiên Vũ ánh mắt chuyển động nhìn đồng hồ trên tay.

“15h55 rồi, Ước tính thì có lẽ tên to con ngu ngốc vừa về tới trường thì vừa đúng lúc thiên thạch rơi rồi”

...

“Hộc hộc”

Tên to con vừa chạy vừa ôm bàn tay mình thở hổn hễn, lúc này trên người hắn sớm đã mồ hôi nhễ nhãi ướt đẫm cả đồng phục trắng

Những tên đàn em vừa chạy vừa thở đến phía sau lên tiếng

“Đại ca, đợi bọn em với”

Tên to con nghe vậy chợt dừng lại, vô cùng nhục nhã xen lẫn với tức giận

“Má nó, lúc nãy tụi bây thế mà không lao vô đấm nó” Tên to con cơ bắp quay đầu hét

“Dạ bọn em lúc nãy thấy đại ca bị chém nên....hơi rén ạ” Những tên đàn em bắt đầu lùi lại cùng với có chút hối hận vì kêu đại ca đợi

“Chát” Một cái tát mạnh thẳng vào đầu tên đàn em đứng gần nhất

Tên đàn em đau đớn ôm đầu, lại bị tên to con cơ bắp đẩy ngã xuống đất

“Hừ” Tên to con hừ lạnh một tiếng rồi tiếp tục tẩn tên đàn em đó

“Đi, đi về trường!” Sau khi xả cục tức vào mặt tên đàn em thì lúc này hắn muốn về trường báo giáo viên phạt Lăng Thiên Vũ.

“A, mau nhìn lên trời” Một tên đàn em chỉ tay lên trời và lên tiếng

Đồng loạt mọi người khó hiểu ngước lên trời, kinh ngạc trước cảnh vật trước mắt

Chỉ thấy trên bầu trời, giữa những đám mây bị một thứ rơi rất nhanh xuyên thủng.

“Thiên thạch?” Tên to con kinh ngạc nhìn lên bầu trời

“Đúng ạ” những tên đàn em sợ hãi trả lời

“Bỏ đi, bây giờ quay về trường nhanh” Tên to con quay lưng không nhìn nữa, tiếp tục về trường.

...

Toàn dân trên thế giới đều nhìn thấy những viên thiên thạch rơi xuống, lại có một số người cầm điện thoại quay lại cảnh tượng đăng lên mạng, lại có người livestream, lại có người cho rằng đây là ngày tận thế đang đến.

Lúc viên thiên thạch xuyên qua khỏi bầu khí quyển thì một hiện tượng kì quái đã xảy ra, bầu trời bỗng đỏ thẫm

Những người chứng kiến cảnh ấy kinh ngạc đến mức không nói nên lời, có người thì cười đùa có người thì cầu xin Chúa bảo vệ họ.

Cùng lúc đó, Lăng Thiên Vũ khuôn mặt kinh ngạc nhìn lên bầu trờI qua cửa sổ, chỉ thấy hắn nhíu mày

“Hừ” Lăng Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng, tay nắm chặc

“Tới rồi sao” Lăng Thiên Vũ nghĩ thầm

“Nhanh hơn kiếp trước?”

“Bỏ đi dù sao ta cũng đã chuẩn bị đầy đủ rồi” Lăng Thiên Vũ cầm chắc cây rìu trong tay, nhìn lên bầu trời rồi cười

Trên bầu trời, những giọt mưa màu đỏ như máu đã bắt đầu rơi từng giọt. Cùng lúc với thiên thạch rơi chạm đất. Những tiếng nổ vang ầm trời. Lúc này toàn bộ người trên thế giới bắt đầu ngã khụy

Lăng Thiên Vũ lúc này cảm thấy chóng mặt, buồn ngủ vô cùng

“Không được ngủ!” Lăng Thiên Vũ vỗ mạnh vào mặt mình nhưng cơn buồn ngủ vẫn kéo đến không ngừng

Ánh mắt của Lăng Thiên Vũ mệt mỏi nhắm dần lại, cơ thể bắt đầu ngã khụy

Lăng Thiên Vũ cắn luỡi, sử dụng tất cả các biện pháp đau đớn khác để giúp hắn thoát khỏi cơn mê, cơn đau đã khiến cậu tỉnh tái hơn đôi chút nhưng vẫn còn khác buồn ngủ

“Phiền phức thật” Lăng Thiên Vũ trong lòng than phiền

“Một cơn mưa máu đầu tiên kéo dài 23h sẽ làm cho người có kháng thể yếu dính vào sẽ hoá thành zombie dù chỉ là một giọt nhỏ, nếu như ta bây giờ ra ngoài chắc chắn sẽ biến thành zombie nếu đã như vậy thì cứ ở trong chờ đợi để thích nghi trước đã” Lăng Thiên Vũ ngẫm nghĩ

...

4 Tiếng trôi qua

Lăng Thiên Vũ ngồi trong góc đứng dậy bắt đầu giãn cơ, vận động cơ thể rồi khẽ nhìn lên cửa sổ

“Lúc này là thời gian vàng để tăng sức mạnh tốt nhất, vì hầu như khi cơn mưa máu đổ xuống thì mọi người đã chìm vào giấc ngủ sâu rồi” Lăng Thiên Vũ bắt đầu cởi y phục ra, để lộ phần bụng trông hơi gầy cùng một ít cơ múi.

Cởi xong, Lăng Thiên Vũ treo chiếc áo lên một thanh cây dài treo đồ rồi đẩy chiếc tủ chặn chiếc cửa ra, chầm chậm đưa bàn tay thon dài ra ngoài.

Một vài giọt mưa màu đỏ rơi trúng vào tay Lăng Thiên Vũ

“Không tệ” Lăng Thiên Vũ khẽ cười nhẹ bước ra khỏi cửa.

Những giọt mưa màu đỏ rơi xuống khuôn mặt trẻ trung của Lăng Thiên Vũ, lăn dài trên má, sau một lúc toàn thân hắn đã ướt đẫm nhưng hắn không thèm quan tâm

Lăng Thiên Vũ ánh mắt sắc lạnh đảo qua đảo lại, cuối cùng lại đi về một phía trống trải, ở phía trên có ống thoát nước đang đổ nước mưa đỏ như máu ào ào xuống như vũ bão, Lăng Thiên Vũ ngồi khoanh chân, tay để trước đầu gối để cơ thể hứng chịu nước mưa máu lạnh lẽo đổ ập lên cơ thể.

Lăng Thiên Vũ hít thở đều, từ từ cảm nhận trong người một dòng năng lượng màu đỏ, dòng năng lượng màu đỏ đang từ từ di chuyển thành hình vòng tròn như chuẩn bị cho cuộc xâm lấn cơ thể.

“Năng lượng virus này không quá cuồng bạo, như vậy có thể dễ dàng luyện hóa được nó” Lăng Thiên Vũ trong lòng có chút vui mừng

Lăng Thiên Vũ cố gắng hít thở đều, từ từ di chuyển dòng năng lượng virus phân tán khắp cơ thể và dần tụ tập trên trán

“!!!”

Lăng Thiên Vũ cảm nhận năng lượng virus trong cơ thể dần bạo động, chúng như cảm nhận nguy hiểm điên cuồng tấn công các hệ thần kinh của hắn khiến hắn đau đớn vô cùng

“Chết tiệt, không ổn” Lăng Thiên Vũ ánh mắt đã bắt đầu đỏ nhẹ, trên tay nổi ít gân đen

Lăng Thiên Vũ thở đều cố gắng ngăn dòng năng lượng bạo phát, áp chế lượng virus cuồng bạo có thể khiến hắn biến thành zombie bất cứ lúc nào.

Một lúc sau, trên khuôn mặt Lăng Thiên Vũ đã tràn trề mồ hôi nhưng đã bị trộn lẫn với nước mưa mà chảy xuống, năng lượng virus trong cơ thể đã dần dịu lại

“Hộc hộc, haha” Lăng Thiên Vũ trên khuôn mặt vừa thở dốc vừa mỉm cười

Lăng Thiên Vũ đứng dậy, trên mái tóc đã ướt đẫm, khuôn mặt tráng lệ vô cùng điển trai nhìn đồng hồ

“Trôi qua 5 tiếng rồi sao” Hắn vừa thầm nghĩ vừa vuốt cái mái tóc ướt đẫm của hắn

“Thật sự là phương pháp hấp thụ virus này có thể làm được trong cơn mưa máu đầu tiên” Lăng Thiên Vũ trong lòng vui mừng nghĩ ngợi

Hắn bây giờ vui mừng vô cùng, dù sao việc có thể có được sức mạnh phòng thân dĩ nhiên bất cứ ai đều rất vui sướng bất kể chỉ là chút ít sức mạnh.

“Cơ mà sử dụng phương pháp này ở cơn mưa máu thủy tổ thì thật không thể giúp ta có được dị năng mà chỉ tăng cường sức mạnh, thể lực và căn cơ lên mà thôi” Lăng Thiên Vũ trong lòng có chút tiếc

Lăng Thiên Vũ bắt đầu giãn cơ, từ từ ngắm nhìn bầu trời đỏ thẳm đang đổ mưa như đang nghĩ một thứ gì đó.

“Mệt thật” Lăng Thiên Vũ mệt mỏi bước đi chầm chậm vào căn nhà máy cũ nát và dựng cửa lại, tiếp tục đẩy chiếc tủ chắn cửa.

Lăng Thiên Vũ chằm chậm đảo mắt tìm một bức tường sạch sẽ để dựa vào, lúc này Lăng Thiên vũ thật sự rất mệt rồi, vừa ngồi xuống thì ánh mắt hắn đã bắt đầu không tự chủ mà nhắm lại, Lăng Thiên Vũ đã ngủ thiếp đi.