Chương 5: Chiêu Thánh Nguyên Pháp - Hoàng Kim cấp

Sắp tới, Lạc Thiên Học Phủ mở cửa chiêu sinh, dựa vào gia thế, cô không cần thi cử, nhưng không hấp thụ nguyên linh, đến khi bị phát hiện, làm xấu mặt gia tộc.

- Lão bản có ở đó không? Một giọng nữ như hoàng oanh thanh thúy vang lên.

Bước vào cửa hàng, Lý Chiêu Hoàng tùy ý nhìn xung quanh đánh giá. Khi ánh mắt đập vào quan tài, cô liền tái mặt.

- Không xong bước nhầm vào dị vực.

- Cái quỷ gì dị vực? Một âm thanh non nớt vang lên.

- Hả! Tiểu hài tử! Lý Chiêu Hoàng nhìn thấy một đứa bé ba tuổi từ trong phòng đi ra, cô liền thất thố la lên.

- Gọi ta là lão bản, ta đã mười tám tuổi, không phải hài tử. Tiểu Thánh khó chịu nói, nhìn vào vóc dáng của mình, hắn muốn khóc không ra nước mắt.

- Lão bản? Lý Chiêu Hoàng định mở miệng nói tiếp.

- Không cần hỏi, đọc bảng. Tiểu Thánh ngắt lời liền lẹ tay, chỉ tay lên bảng.

- Cha chết, mẹ mất tích, ta chính là lão bản. Cấm hỏi.

Đọc xong, ánh mắt của Lý Chiêu Hoàng, nhìn hắn có vẻ kỳ quái, nhưng lời định nói, cô nuốt lại vào trong.

- Lão bản, ta lần đầu tới, ngài có thể giới thiệu một hai cho ta không. Lý Chiêu Hoàng cười hỏi.

- Trên bảng có ghi, tự đọc. Tiểu Thánh lạnh nhạt nói.

- Bảo vật Thanh Đồng cấp, năm mươi ĐNB. Lý Chiều Hoàng nhìn Mộc Đào Kiếm, đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn.

- Già trẻ không gạt. Tiểu Thánh thờ ơ đáp.

- A! Đây là Nguyên Pháp. Đây là cấp bậc gì. Lý Chiêu Hoàng nhìn trên kệ quyển trục hơi cũ, cô hiếu kỳ hỏi.

- Trên kệ đã có ghi! Tiểu Thánh theo phản xạ đáp lời.

- Lão bản, trên đây không có bảng! Lý Chiêu Hoàng đưa ánh mắt kỳ quái nhìn hắn.

Tiểu Thánh liền giật mình, sáng hôm nay vừa ngủ dậy, mơ mơ màng màng, Vô sắc bảo hạp của hắn đột nhiên xuất hiện một quyển trục, đọc tới đọc lui, hắn đọc không hiểu, luyện không thành, liền vứt lên kệ.

Ân! Đúng thế! Nguyên pháp xuất hiện trong Vô sắc bảo hạp. Mộc Đào Kiếm, Khu Tà Phù, Thanh Linh Hương, Hôi Linh Quan thì khác.

Mỗi ngày trong Vô sắc bảo hạp xuất hiện một giọt linh dịch, trong lúc nghiêm cứu hắn vô ý làm rớt vào thanh Đào Mộc Kiếm trong kho. Từ vật phẩm bình thường liền biết thành bảo vật, công năng, cấp bậc bảo vật cũng tự động xuất hiện trong đầu hắn.

Hôm nay, vừa bước qua một tháng, bảo hạp không xuất hiện linh dịch lại xuất hiện quyển trục này.

Mỗi ngày một kiện, lỡ có một ngày hắn bán hết, hắn lấy gì mà bán, không lẻ đóng cửa nhịn đói.

- Khụ khụ, Chiêu Thánh nguyên pháp, Hoàng Kim Cấp, mười ngàn ĐNB. Tiểu Thánh liền ho khan, ngượng ngùng nói.

- Chiêu Thánh nguyên pháp, Hoàng Kim Cấp, mười ngàn ĐNB.

Lý Chiêu Hoàng thất thố lập lại câu nói của Tiểu Thánh để xác nhận.

Phải biết Hoàng Kim cấp Nguyên Pháp, chỉ có hoàng tộc mới có, mà chỉ có một bộ, Đại La Nguyên Pháp Hoàng Kim Cấp.

Lý Chiêu Hoàng chính là con cháu hoàng tộc, đời thứ chín, cha là Lý Huệ Tông, thành chủ hiện tại Nam La Thành.

Mà giá bán chỉ mười ngàn ĐNB, đối với hoàng tộc, không mất một sợi lông.

Mặc khác, Chiêu Thánh nguyên pháp, có tên khá tương tự vớ tên với của cô, Chiêu Hoàng cảm thấy một sự liên kết mãnh liệt với nguyên pháp này. Có lẻ việc không thể hấp thu nguyên linh của cô sẽ được giải quyết trong nguyên pháp này.

- Lão bản, hiện tại ta không mang theo đủ nguyên bảo, cần về nhà lấy thêm, lão bản đợi ta, đừng bán cho người khác được không. Lý Chiêu Hoàng kinh hãi, run rẫy, cầu khẫn nói.

- Ai tới mua trước thì mua, ta không giữ chổ hay đặt cọc. Tiểu Thánh thờ ơ nói.

- Đa tạ lão bản, ta về trước. Lý Chiêu Hoàng thất lạc nói, không chút chậm trể cô liền vội vã rời đi.

Lý Chiêu Hoàng vừa đi, đầu hẻm liền xuất hiện hai thanh niên.

- Chiêu Văn, thật sự chúng ta phải ra ngoài thành sao.

- Hoằng Chân, ngươi cũng biết, muốn vào Lạc Thiên học phủ, ngoài cần khai nguyên, phải đạt Bạch Nguyên cấp bậc trước hai mươi tuổi, lấy tài lực hại của hai ta, không đủ đột phá đến khi học viện chiêu sinh.

- Nhưng bên ngoài rất nguy hiểm, đâu đâu cũng là yêu ma quỷ quái. Hoằng Chân bất lực nói.

- Nếu hai ta không mạo hiểm, dựa vào tình hình hiện tại, ĐNB không đủ để chúng ta tu luyện. Chiêu Văn kiên quyết nói.

- Lần này, chúng ta chuẩn bị đầy đủ sẽ không sao. Nói xong, Chiêu Văn liền hạ giọng nhẹ nói.

- Ân! Phía trước có cửa hàng, cửa hàng nhỏ, có thể sẽ bán vật phẩm rẻ một chút so với ngoài đường lớn. Hoằng Chân nói.

- Thần Hoàng Cửa Hàng! Lấy Thần làm tên, thật bá khí, Hoằng Chân nhếch miệng nói.

- Lão bản có ở đây không? Hoằng Chân bước vào hỏi.

- Ở đây! Tùy ý xem đi. Tiểu Thánh, đưa mặt vào bảng đen, cậm cụi viết gì đó, không ngước mặt lên nói.

- Nhóc... Hoằng Chân chưa kịp nói, liền thấy Tiểu Thánh lấy cây gõ gõ chỉ vào bảng phía trên.

- Cha mất, mẹ mất tích, ta chính là lão bản. Cấm hỏi.

Đọc xong Chiêu Văn, Hoằng Chân miệng giật giật, hai mắt chạm nhau, không nói nên lời, ba tuổi làm lão bản, không còn chuyện gì lạ hơn chuyện này.