Chương 2: Tuyết Đồng

Hắn muốn ngồi dậy nhưng tay chân vừa cử động thì cơ thể truyền đến một hồi đau nhức kịch liệt, hắn cố gắng dùng sức ngồi dậy, cái giường cũ kỹ phát ra từng tiếng "cọt cẹt cọt cẹt" vang vọng cả căn phòng.

Ở phía ngoài, một cô gái nhỏ xinh xắn đang ngồi lo âu, suy nghĩ trước nồi cháo nóng hổi đang đun bằng cái lò đất, nghe tiếng "cót cét" từ trong phòng vọng ra khiến cô chợt bừng tỉnh, thoát ra khỏi dòng trạng thái suy tư kết hợp với đôi chân nhanh nhẹn của mình, cô phóng nhanh vào phòng.

Đẩy nhẹ cửa phòng, cô đã thấy Vương Dạ đang ngồi dựa sát lưng vào đầu giường, miệng thì thở "hồng hộc", lâu lâu lại phát ra tiếng rên nhè nhẹ kêu đau. Thấy tình cảnh trước mắt, cô gái hốt hoảng chạy tới bên cạnh giường đưa tay đỡ lấy hắn, cô lo lắng.

- "Thiếu gia, ngươi đang yếu lắm, sao không nghỉ ngơi cho khỏe?"

- "Ta không sao, khi nãy ngươi làm gì ở phía ngoài thế Tuyết Đồng."

Cô gái trẻ tuổi này là một trong hai người duy nhất còn trung thành với hắn, từ khi cha mẹ mất hắn chỉ là một đứa trẻ mồ côi, tất cả tài sản trong nhà đều bị người khác chiếm đoạt khiến hắn hiện giờ tay trắng hoàn toàn, nhưng cũng may bên cạnh còn có Tuyết Đồng và tỷ tỷ Yên Phi của cô chiếu cố, nếu không không biết hiện tại cơ thể này có chịu nổi đến khi chờ hắn xuyên không và sống lại một lần nữa hay không.

Tuyết Đồng vẻ mặt hiện lên một tia ấm áp, người trước mặt này đối với cô rất quan trọng, bởi từ khi còn nhỏ tình cảm của cô tất cả đều dồn hết lên người hắn. Trong chốc lát, căn phòng trở nên yên tĩnh hoàn toàn, thấy vậy Vương Dạ liền ho khan một tiếng kéo Tuyết Đồng ra khỏi giấc mộng của mình, mặt cô đỏ ửng, miệng thì lắp bắp câu được câu mất.

- "Ta....cháo a."

Cô ngượng ngùng đi ra khỏi căn phòng bưng lấy chén cháo ngồi đến bên cạnh hắn. Đôi tay ngọc ngà, trắng mượt nhẹ nhàng lả lướt trên người hắn, đỡ hắn ngồi ngay ngắn, cảm giác ấy khiến lửa nóng trong người Vương Dạ chợt bùng phát, hắn nhìn kỹ, đánh giá cơ thể Tuyết Đồng, tuy nói là người bên cạnh nhưng hắn chưa từng chăm chú nhìn cô một lần nào cả, bây giờ nhìn lại bỗng dưng trong mắt hắn, Tuyết Đồng rất đẹp, tuy có chút nhợt nhạt, mệt mỏi nhưng không thể che đi vẻ đẹp ấy của cô.

Tuyết Đồng đút cho hắn ăn, cảm giác trong người hắn ngày càng khó chịu, ăn được vài muỗng rốt cuộc hắn cũng không nhịn được mà hỏi một câu khiến mặt cô đỏ ửng.

- "Tuyết Đồng, cô đã từng nếm thử nụ hôn ngọt ngào bao giờ chưa."

Cô thẩn thờ một lát rồi cuối mặt kêu "Chưa" một tiếng. Vương Dạ nghe thế thì trong người lập tức không kìm nén được dục vọng của mình, hắn vội vàng lao tới mặc cho thân thể yếu ớt của hắn có chút đau đớn truyền ra.

- "Vậy cô có muốn thử cảm giác đấy không." Không chờ Tuyết Đồng trả lời, hắn đã vương tay lên nâng lấy cằm Tuyết Đồng, hắn chầm chậm hôn nhẹ lên môi cô.

Sau đó hắn bất chấp mọi chuyện, bế bổng Tuyết Đồng đưa vào giường. Dưới bàn tay khoẻ mạnh của hắn thân thể Tuyết Đồng nhanh chóng bị lột truồng. Vương Dạ cúi xuống hôn hít cuồng nhiệt đôi gò bồng đảo trắng tròn, mịn màng của cô.

Tuyết Đồng rùng mình run rẩy trong cơn mê khoái lạc đầu đời. Cô ôm chặt lấy đầu Vương Dạ kéo sát vào ngực để được hưởng cảm giác ngọt ngào và ngây ngất khi Vương Dạ thưởng thức đôi bầu vú trinh nguyên của nàng.

Hắn vừa ôm Tuyết đồng vừa nhanh chóng cởi bỏ y phục. Cơ thể hắn trần truồng phủ lên người cô.

Tuyết Đồng bỗng cảm nhận thấy thứ gì đó nóng hổi của hắn đang áp gần vào vùng cấm địa của cô. Cô cảm thấy sự khoái ngất cứ tăng dần theo những động tác của Vương Dạ.

Bây giờ trong phòng hai kẻ yêu nhau đang say mê quấn quýt vào nhau. Sau những cái mơn trớn đầy khích thích ở vùng nhũ phong. Vương Dạ đã bắt đầu tấn công đến phần hạ thể của cô.

Con cu của hắn đã giương cờ thẳng tắp để chuẩn bị tấn công vào thành lũy của đối phương. Thân hình Tuyết Đồng với những đường cong gợi cảm lồ lộ hiện ra trước mắt hắn. Vương Dạ đã nứng đến cực độ. Hắn kéo chân cô giang rộng ra rồi đưa tay vuốt dọc cái lồn thì đã thấy nước lồn của cô đã rỉ ra bám vào tay hắn.

Vương Dạ lần đầu tiên nhìn thấy cái lồn con gái rõ ràng đến như vậy nên cu chàng đã cứng lại càng cứng hơn, hắn đưa tay lên miệng mút đi từng giọt dâm thủy dính trên tay mình.

Tuyết Đồng nằm ngửa ra đó. Mắt cô nhìn thấy con cu Vương Dạ phồng to, căng cứng và đung đưa trước mắt nàng.

Tuyết Đồng thở dốc, không nhịn được mà lên tiếng giục giã: – Thiếu gia ! Ngươi mau đưa con cu của người vào đi. Ta không chịu nổi nữa rồi.

Vương Dạ cầm con cu của hắn vuốt vài cái như để tiếp sức cho nó. Hắn nhận thấy đầu khấu của con cu đã rỉ nước dịch ra từ lâu rồi. Hắn kê đầu cu vào khe lồn rồi chọc một phát.

Nhưng không ổn ! Khe lồn nhỏ quá mà đầu khất thì to. Vương Dạ không làm sao để cu hắn có thể lọt được vào lỗ lồn.

Tuyết Đồng thấy đầu cu cứ chọc nhẹ vào lồn nàng rồi tuột ra khiến cho lồn cô nứng quá không chịu được.

Cô thò tay xuống dưới banh lồn tự banh lồn mình ra để cu của Vương Dạ có thể chui tọt vào lồn cô một cách dễ dàng.

Quả là như vậy. Nhờ lỗ lồn được mở rộng ra nên đầu cu của Vương Dạ đã cắm được vững chắc vào cái lồn trinh nguyên nọ. Hai người thẩy đều tê tái vì sướng. Cái cảm giác nóng hổi do con cu cắm vào lồn khiến mỹ nhân ngây ngất. Còn La Linh thì sướng tê người khi con cu của chàng được ôm chặt bởi cái lồn của mỹ nhân.

Mọi việc nói ra thì lâu nhưng thật ra thì chỉ là mấy giây mà thôi. Thân hình Vương Dạ nhanh chóng hoạt động tích cực trên thân thể Tuyết ĐỒng. Cảm giác sướng ngất mỗi lúc một gia tăng khi cu lồn ma sát vào nhau. Con cu của hắn ra vào hết sức nhịp nhàng trong cái lồn của Tuyết Đồng, nó mềm mại và cưng cứng khi họ lên cơn dục tình. Cặp vú của cô không xệ xuống dù đang khom mình lại, nhìn thật đã mắt. Hai gò vú giờ đầy vết đỏ vì Vương Dạ đã bú và bóp tay quá mạnh. Hắn thụt mạnh thêm cả hai chục lần, rồi nó không kềm chế nổi nữa, rùng mình mấy cái rồi bắn những dòng khí nóng và trong cái lổ nóng ẩm tuyệt vời ấỵ Cùng lúc cơ thịt lồn của Tuyết Đồng co thắt như vắt hết những gì trong khúc thịt cứng như sắt nóng ấy…

Sau một lúc, Vương Dạ nằm thở hỗn hển rồi chợp mặt lúc nào không hay, còn Tuyết Đồng thì vội vàng dọn dẹp, tắm rửa rồi thay một bộ quần áo mới. Vẻ mặt cô ngường ngùng nhìn lén hắn một cái, giúp hắn thay đồ rồi vội vàng bỏ ra ngoài.