Toàn quân đội Ionia sau khi nghe lệnh của John lập tức lui quân, Syndra và Varus mặc dù có chút tiếc nuối nhưng không ai giám trái lệnh của hắn cả.
Warwick không hề có ý định đuổi theo quân đội của Ionia, hắn chạy đến bên Singed nói:" Ngươi không sao chứ?"
Singed nhìn khuôn mặt và bộ dâng người sói đáng sợ của Warwick, hắn giật mình lùi lại mấy bước, chỉ tay kinh hãi không nói lên lời, Warwick thở dài nói:" Là ta đây, Warwick thầy của ngươi, về doanh trại trước rồi ta sẽ kể lại mọi chuyện."
Singed nhận ra giọng nói cũng như cử chỉ của Warwick trước đây, hắn ta gật đầu sau đó phải nhờ vài tên lính đỡ mới có thể ngồi lên xe, quân đội Singed và Warwick đã chính thức hợp nhất lại, cuộc chiến sẽ ngày một khốc liệt hơn.
"Mau gọi Soraka, nhanh lên!" - John bế lấy Irelia chạy thẳng vào lều, đặt cô nằm lên giường, cả người Irelia bắt đầu đỏ bừng lên, trán chảy rất nhiều mồ hôi, môi bắt đầu tím lại.
"Cô ấy bị sao vậy?" - Nghe tin Irelia bị thương Soraka lập tức chạy đến, cô bắt đầu xem xét thương tích trên người của Irelia, John ở bên cạnh lo lắng hỏi:" Cô ấy thế nào có cứu được hay không?"
Soraka gật đầu nói:" Vẫn có thể cứu được, cũng may nhờ ca sức mạnh phép thuật của Sona đưa vào kịp lúc để ngăn chặn chất độc lan đi, bây giờ mọi người xin hãy ra ngoài, cô ấy cần chút không khí để thở."
Jonh cũng xoay người nói:" Chúng ta nên ra ngoài thôi, để Soraka chữa trị cho cô ấy."
Yi, Varus và những người khác mặc dù cũng rất quan tâm đến vết thương của Irelia nhưng nghe Soraka và John nói vậy bọn họ cũng xoay người rời đi.
"Đừng đi...đừng đi..." - Irelia đột nhiên lắm lấy cổ tay của John, trong cơn hôn mê cô cứ lẩm bẩm hai chữ "đừng đi". Jonh bất đắc dĩ phải xoay người ngồi lại bên cạnh của Irelia, Sona và Syndra nhìn nhau, không bết họ đang nghĩ điều gì. Mọi người rời đi sau đó, trong lều chỉ còn có John, Irelia và Soraka đang cố sức chữa thương.
John lo lắng nói:" Cô ấy sao rồi?"
Soraka nói:" Vết thương cũ của cô ấy mới chủ vừa hồi phục, bây giờ lại bị vết thương mới, làm cho vết thương tái phát, hiện tạ cô ấy đang sốt rất cao, tôi vừa cho cô ấy uống thuốc giải độc rồi, tuy nhiên vẫn chưa thể khỏi nhanh được."
John gật đầu nói:" Cứu được cô ấy là tốt rồi."
Irelia nắm chặt lấy cổ tay của John đến mắc có thể nhìn thấy những vết bầm tím in hình dấu tay trên đó, John không dùng chút sức lực nào để chống lại, bởi hắn nghĩ hiện tại cô đang bị sốt cao, không làm chủ được hành động của mình, nếu như hắn vận đụng sức lực nhất định cô sẽ tưởng rằng hắn đang cố sức rút tay ra mà nắm chặt thêm.
Mặc cho cơn đau từ cổ tay John vẫn ngồi bên cạnh Irelia, môi cô vẫn không ngừng nói sảng.
Bên ngoài doanh trại, dưới một gốc cây đại thụ, Syndra đang đứng dựa lưng vào gốc cây, ánh mắt ngắm nhìn ánh trăng tròn tỏa sáng, trong đôi mắt hiện lên vài nét cô đơn.
"Đêm nay trăng thật đẹp" - Sona từ đằng sau tiến đến, sau đó ngồi dưới lớp cỏ mềm mại tựa lưng vào gốc cây, cô cũng ngắm trăng. Syndra ánh mắt vẫn không rời ánh trăng nói:" Phải! Đêm nay trăng thật đẹp, nhưng dù đẹp đến đâu nó vẫn cô đơn một mình."
Sona cười nói:" Có phải cô đang nghĩ về anh John đúm không?"
Syndra mỉm cười đáp:" Không phải cô cũng đang nghĩ về anh ấy sao? Rến bây giờ tôi cũng chưa từng gặp một người đàn ông nào như anh ấy, anh ấy quá kì lạ."
Sona gật đầu nói:" Phải...từ anh John, tôi cũng cảm thấy anh ấy có quá nhiều điều bí ẩn, anh ấy ngoài việc thông minh ra, ị có khả năng quân sự cực kì tuyệt vời, những kế sách mà anh ấy nghĩ ra, chưa từng được ai biết đến...nhiều lúc Sona cũng không biết anh ấy là người như thế nào."
Syndra cũng ngồi xuống bên cạnh Sona nói:" Sona cô còn nhớ lúc chúng ta cứu anh ấy tại nhà của Soraka chứ? Lúc đó tôi lo việc cứu chữa linh hồn dang bị tổn thương của anh ấy."
Sona gật đầu nói:" Nhớ chứ...lúc đó tôi cứ nghĩ anh ấy sẽ chết."
Syndra lắc đầu nói:" Không...ý tôi mon nói không phải về điều đó, cô biết không khi tôi cố gắng khôi phục lại linh hồn anh ấy, tôi đã nhìn thấy kí ức của anh John, trước khi gặp chúng ta anh ấy cũng từng yêu thương hai người con gái khác."
Sona kinh ngạc nhìn Syndra nói:" Cô nói là thật sao?"
Syndra gật đầu nói:" Vừa nãy chắc cô cũng nhìn thấy, tôi e rằng Ireia cũng khó thoát khỏi lưới tình. John anh ấy quá kì lạ, làm sao một người đàn ông lại có thể khiến nhiều người phụ nữ như chúng ta yêu anh ấy đến vậy?"
Sona lắc đầu nói:" Anh ấy rất kì lạ, nhưng tôi luôn tin tưởng anh ấy, chắc chắn không có chuyện anh ấy quên chúng ta đâu, đúng chứ?"
Syndra thờ dài nói:" Tôi cũng mong vậy."
Sona nắm lấy tay của Syndra cười nói:" Dù sau này anh ấy có bao nhiêu phụ nữ ử bên cạnh đi nữa thì chỉ cần trong tim anh ấy có chúng ta là được."nưa
Syndra cười nói:" Xem ra chúng ta cả đời này sẽ chẳng thể nào quên được anh ấy, thôi thì tùy duyên vậy, Sona cô có biết ngoài chuyện tôi nhìn thấy hai người con gái anh ấy thích ra còn nhìn thấy chuyện gì nữa không?"
Sona lắc đầu nói:" Cô thấy gì nữa vậy?"
Syndra bắt đầu kể lại những hình ảnh mà mình nhìn thấy được lúc John ở trên Shadow Isles cho Sona nghe, nghe xong sắc mặt Sona tràn đầy sự sợ hãi. Syndra nói:" Cô biết không? Lúc tôi nhình thấy như ý hình ảnh đó, thấy những gì anh John từng trải qua tôi vô cùng sợ hãi, ngay cả tôi khi tại nơi đó hất định cũng không thể sống sót được mà anh ấy là một con người lại có thể sống sót."
Sona buồn bã nói:" Không nghĩ ra, trước đây anh ấy đã trải qua những chuyện như thế, vạy mà trước giò anh ấy không hề nói cho chúng ta biết."
"Hai người sao còn chưa đi ngủ?" - John đột nhiên từ đằng sau đi đến ngồi giữa hai người, tay trái và tay phải vòng qua hai chiếc eo thon thả mềm mại của Syndra và Sona, sau đó ôm họ vào lòng nói:" Hai người đang ngắm trăng à?"
Syndra và cả Sona bị hắn ôm vào lòng cũng không có chút phản kháng. Sona lắc đầu nói:" Không có gì, chỉ là chuyện riêng tư mà thôi."
John đột nhiên nói:" Chuyện vừa rồi hai người nói ta đã nghe hết rồi, nhiều lúc tôi cũng không thể hiểu chính con người của mình nữa, nhưng ta có thể thề rằng dù sau này ta có bao nhiêu người con gái bên cạnh thì hai người vẫn luôn ở trong tim ta...nếu ta..."
Sona và Syndra đột nhiên ngăn hắn lại nói:" Được rồi, bọ em tin anh mà."
Ở thế giới đầy ma thuật này, lời thề độc luôn được mọi người tin và sợ hãi một cách tuyệt đối, chỉ cần làm trái những lời thề độc chắc chắn sẽ rước phải tai họa, tuy nhiên John là người của thế giới khác cho nên hắn không tin vào những điều này và cũng chẳng chút sợ hãi.
Sona và Syndra nằm trong lòng hắn, họ tin vào những gì hắn nói rồi thiếp đi lúc nào không hay, John ngắm nhìn hai khuôn mặt xinh đẹp ở trong lòng, hắn mỉm cười sau đó nhìn ngắm ánh trăng đêm nay, ánh trăng như một tấm gương phản chiểu mọi việc, ở trong đó John đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp và ngang tàn của Miss Fortune, rồi khuôn mặt xinh đẹp khác hiện lên mang đầy tính cánh ôn nhu nhẹ nhàng như đại dương, Nami vẫn như thế, vẫn xinh đẹp trong lòng hắn. Rồi bỗng nhiên hắn nhìn thấy một gương mặt xinh đẹp khác nhưng đầy lãnh khốc, Elise.
Mặc dù lúc còn ở trên Shadow Isles cô luôn lấy hắn ra làm bao cát để đánh, thế nhưng cũng không phủ nhận, cô ấy vẫn luôn đối xử tốt với hắn, nhớ lại ngày đầu tiên gắp Elise, cô ấy còn muốn cắt cái "thứ đó" của mình, John nhìn xuống phía bên dưới cười cười nghĩ:" Nếu lúc đó cô ta cắt thật hì không biết hiện tại hắn thành cái thứ gì rồi nhỉ?"
Một ngày mới lại bắt đầu, theo thông tin từ các ninja hội Kinkou báo về, toàn thể quân đội Noxus đã tập hợp lại thành công, đồng thời thông tin việc quân tiếp viện từ Demacia do tướng quân Garen dẫn đầu sẽ đến Ionia tiếp ứng.
John bước vào trong căn lều của Irelia, Soraka đang ở bên cạnh chăm sóc cô, hắn nói:" Cô ấy thế nào rồi? Đã hạ sốt chưa?"
Irelia dần dần mở mắt ra, cô nhìn John hỏi:" Trận đánh thế nào? Chúng ta có tiêu diệt được toàn bộ không?"
John nhìn xuốn bên cạnh cô nói:" Quân đội Warwick đã đến tiếp viện kịp thời, ho nên chúng ta không thể hoàn toàn tiêu diệt được, nhưng dù sao cũng làm chúng tổn thất không nhỏ, bây giờ việc quan trọng nhất của cô là nghỉ ngơi."
Irelia cảm thấy vô cùng có lỗi nói:" Là do tôi đúng không? Nếu tôi không phải bị trúng độc nhất định chúng ta có thể tiêu diệt được Singed từ đó làm quân đội của bọn chúng thiệt hại nặng hơn."
John lắc đầu nói:" Cô không có lỗi Irelia à, người có lỗi phải là tôi mới đúng, nếu như tôi không chủ quan để sót một bình thuốc đẹp rồi cô phải ra tay cứu tôi thì cô cũng không phải ra nông nỗi thế này."
Irelia không nói gì, cô nằm trên giường, khôn mặt vẫn còn rất tái nhợt, Soraka tiến lại nói:" John, sau khi tôi thực hiện lời nguyền lên người Warwick, bây giờ sức mạnh của tôi đã bị giảm đi rất nhiều, chất độc bên tong người của Irelia mặc dù đã bị tôi dùng thuốc đẩy ra ngoài nhưng vẫn chưa thể nào giúp cô ấy khỏe lại ngay được...tôi thật xin lỗi."
John vỗ lên vai Soraka nói:" Cô đừng nói vậy, nhờ có cô mới cứu sông được Irelia, chúng tôi cảm ơn còn chưa hết làm sao còn trách cô cơ chứ."
Soraka gật đầu nói:" Vậy thì hãy để tôi tiếp tục chăm sóc cô ấy, anh nên đi lo công việc của mình đi, chuyện quân sự không nên bỏ lỡ."
John gật đầu rời đi.
"Khoan" - Irelia đột nhiên nắm vào cổ tay trái của John khiến hắn run lên vì đau đớn, cô ấy cảm thấy kì lạ, ngay lập tức dùng tay kéo tay áo của hắn lên, ngay lập tức Irelia hoảng hốt nhìn vết bầm tím in hình bàn tay của cô, Irelia nhìn John nói:" Chuyện này là sao? Tại sao tay anh lại..."
John kéo ống tay áo xuống cười nói:" Không có gì đâu, chỉ là trong lúc tập luyện không may bị chút thương tích ấy mà, cô bảo tôi quay lại có chuyện gì cần nói sao?"
Irelia lắc đầu nói:" Cũng không có gì quan trọng, tôi chỉ muốn hỏi anh tin tức về anh Zelos và quân đội tiếp viện mà thôi."
John vỗ vào đầu mình nói:" Suýt nữa thì quên, sáng nay tôi nhận được tin anh trai cô cùng quân đội Demacia đang trên đường đến đây khoảng ba ngày nữa là đến được."
Irelia gật đầu, John tiến lại dìu cô nằm xuống giường nói:" Nhiệm vụ của cô bây giờ là nghi ngơi cho tốt, những trận chiến sắp đến tôi sẽ lo liệu...hãy yên tâm nghỉ ngơi đi."
John sau khi nói xong liền rời khỏi lều, Irelia nằm trên giường, cô đột nhiên hỏi Soraka:" Soraka, cô hãy cho tôi biết sự thật đi...vết thương trên tay anh ấy từ đâu có?"
Soraka đang ở cạnh đó chế thuốc thở dài nói:" Là do cô đấy, đêm qua trong lúc cô đang bị sốt liên tục nắm lấy tay cậu ta không để cậu ta rời xa cô nửa bước, cô bị thương rất nặng nên không kiềm chế được sức mạnh của mình nên nắm lấy cổ tay của cậu ấy rất mạnh đến nỗi vết bầm tím in cả bàn tay của cô."
Irelia kinh ngạc hỏi lại:" Tại sao anh ta không dùng sức để chống lại chứ?"
Soraka liền đáp:" Lúc đó tôi cũng đã hỏi như vậy nhưng cô biết cậu ta trả lời sao không? Cậu ấy bảo nếu dùng sức để trống lại sẽ càng khiến cô tưởng như cậu ấy đang cố sức thoát khỏi tay cô, làm cô không thể bịn tâm mà chữa bệnh."
"Vậy sao?" - Irelia nghe tất cả...cô không biết nói gì.
Hiện tại ở trong lều chỉ huy, John vừa bước vào nhìn quanh một vòng thấy Master Yi cùng với Ngộ Không và Udyr đã quay trở về, hắn nói:" Ngài đã thành công rồi chứ?"
Master Yi gật đầu nói:" Xong cả rồi, tôi theo như lời của cậu, phá hủy toàn bộ số vũ khí trên tàu, thậm chí thuốc nổ trong đó tôi cũng cho chúng thấm nước cả."
John gật đầu cười nói:" Ngài làm tốt lắm."
Udyr khó hiểu hỏi:" Cậu bảo chúng tôi phá hủy vũ khí mà không phải phá hủy cả con tàu hay thiết bị lái tàu là vì sao vậy?"
John liền giải thích:" Việc này vô cùng đơn giản thôi, toàn bộ thuyền chiến của quân đội Noxus đều đậu trên biển, với hỏa lực của bọn chúng có thể bắn những quả pháo với sức công phá cực lớn vào tận trong bờ, khi hai bên chiến đấu gần trong tầm bắn của tàu chiến Noxus nhiều khả năng bên ta sẽ gặp thiệt hại rất nặng. Đó là thứ nhất, điều thứ hai mới thực sự quan trọng, vì tôi đã tính trước việc quân đội tiếp viện trước sau gì cũng đến, và để dễ dàng ứng cứu chúng ta kịp thời quân đội cứu viện sẽ chọn tiến vào từ hướng đông, hớn đó các thuyền chiến của quân đội Noxus tập chung rất đông và không dễ gì bọn chúng cho quân tiếp viện tiến vào bờ một cách dễ dàng."
"Tôi hiểu rồi" - Syndra gật đầu nói:" Ý của anh là khi quân đội cứu viện đến sẽ không bị ngăn cản bởi những tàu chiến của quân đội Noxus ở gần đó à có thể dễ dàng tiên vào bờ và ứng cứu chúng ta."
John gật đầu, mọi người hiểu kế hoạch của hắn, không ai không tỏ ra khâm phục, Master Yi cúi đầu nói:" Tôi thực sự rất khâm phục cậu...những điều thế này tôi không tài nào nghĩ ra được."
Jonh cười cười, tiến lại xem bản đồ quân sự, hiện tại quân đội của Noxus đã tập chung lại một chỗ, ước chừng quân số là hơn một vạn, bên mình không bằng một nửa số đó, nếu như đánh trực diện e rằng...
Kennen nhìn vào bản đồ quân sự sau đó nhìn hắn nói:" John, cô gái Riven mà cậu đã cứu ấy, cô ấy đã quyết định hỗ trợ chúng ta rồi, cô ấy cung cấp cho chúng ta một số thông tin về quân đội Noxus đến Ionia lần này, tôi nghĩ chúng sẽ giúp được cậu."
Kennen lập tức nói ra tất cả, John bắt đầu suy nghĩ kế sách, hiện tại quân địch đang ở phía Bắc lực lượng bên ta rất nhiều, theo những thông tin mà Riven cung cấp cho thì chắc chắn lần này quân đội Warwick sẽ tổng tấn công vào thủ đô Placidium, chúng ta cần phải cầm cự cho được ba ngày cho đến khi quân đội cứu viện đến.
Varus lập tức nói:" Đường đi từ phía quân đội Noxus đến thủ đô Placidium vô cùng khó đi, như sẽ gặp rất nhiều vách núi dựng đứng, đi qua những khu rừng rậm và những đầm lấy rộng lớn, chúng ta có thể tìm những người quen thuộc địa hình ở những nơi nãy sau đó chuẩn bị mọi thứ cần thiết."
Sona nhìn John hỏi:" John...vậy bây giờ chúng ta sẽ đánh bằng kế gì đây?"
Jonh cười nói:" Chẳng có kế gì cả, chúng ta sẽ tổ chức ăn tiệc ngay trước mặt bọn chúng."
"Ăn tiệc?" - Hai chữ này khiến cho toàn bộ mọi người ở đây kinh ngạc đến trợn mắt, không biết hắn đang nói thật hay nói đùa.
Thế nhưng những hành động tiếp theo của hắn cho thấy hắn không hề đùa giỡn chút nào. Doanh trại của quân đội Ionia nhanh chóng được dời đi, đến ngay trên đường đi của quân đội Noxus.
Lúc này ở tại doanh trại của Noxus, sau khi Singed nghe kể hết mọi việc xảy ra hắn vô cùng tức giận đập phá lung tung nói:" Thực sự đáng hận mà, không nghĩ ra quân đội Noxus anh dũng chúng ta lại bị một thằng nhãi làm cho ra thế này, hắn tên John đúng chứ? Hắn cũng là kẻ đã đánh cho ta ra nông nỗi này, nhất định không thể tha thứ được."
Warwick gật đầu nói:" Đúng vậy, không thể tha thứ được, hiện tại thời gian chúng ta đánh phá Ionia đã kéo dài hơn dự định, chúng ta cần nhanh chóng kết thúc trận chiến này lại nếu không sau này trở về sẽ bị trách phạt."
Singed gật đầu nói:" Hiện tại quân đội chúng ta đang theo hướng Bắc hành quân thần tốc về hướng thủ đô Placidium, với tốc độ này nhất định quân đội Ionia không thể nào ngăn cản được."
Warwick gật đầu nói:" Đúng là thế, tuy nhiên ta vẫn rất ngại thằng nhãi tên John kia, ta có cảm giác đầu óc quân sự của hắn cao hơn cả ngài Swain một bậc."
Singed cười ha hả nói:" Thấy Warwick của ta sao lại lo xa đến thế, nếu thật sự lại gặp hắn một lần nữa ta nhất định sẽ không để hắn sống yên ổn, à mà thứ vũ khí mà người đang chế tạo đã hoàn thành chưa?"
Warwick thở dài nói:" Hoàn thành rồi, tuy nhiên khi xem lại vẫn còn một số sai sót, sức mạnh mà nó gây ra e rằng đối với những người có sức mạnh phép thuật bên trong cơ thể sẽ không quá hại đến tính mạng."
Singed gật đầu:" Vậy người mau chóng hoàn thành nó đi, ta nghĩ thứ đó sẽ rất hợp nếu đem đối phó với thằng John kia."
"Báo" - Một tên lính hốt hoảng chạy vào bên trong, Warwick lập tức đứng dậy nói:" Có chuyện gì?"
Tên lính kia lập tức nói:" Phát hiện trước mặt chúng ta là doanh trại của quân đội Ionia, bọn họ...bọn họ..."
Singed tức giận quát:" Việc gì mà phải ấp úng? Mau nói đi."
"Bọn họ đang mở tiệc lớn ăn mừng ạ." - Tên lính kia vội nói.
"Mở tiệc ăn mừng?" - Singed và Warwick kinh ngạc không thôi, sau đó Singed cười phá lên nói:" Lũ ấy chắc bị ngu rồi, dám ở trước mặt doanh trại chúng ta mà tổ chức tiệc, hãy để tôi dẫn quân đi đánh cho chúng nó một trận tơi bời."
Warwick lập tức ngăn lại nói:" Ngươi không thấy việc này rất khả nghi hay sao? Ở lại doanh trại đi, ta đi kiểm tra xem sao?"
Singed không dám trái lệnh, lập tức ở lại doanh trại, Warwick cùng vài tên thuộc hạ dẫn theo một đám lính nhỏ rời khỏi doanh trại đi tìm hiểu, hắn đứng một khoảng cách khá an toàn với doanh trại Ionia, ánh mắt của loài sói vào ban đêm thường rất tinh, hắn nhìn thấy rất rõ toàn bộ binh lính bên trong đang ăn uống no say, cười đùa vui vẻ...thậm chí canh phòng cũng cực kì lỏng lẻo, nếu không muốn nói là không thèm canh phòng gì cả.
Tên tướng quân ở bên cạnh lên tiếng nói:" Bọn chúng nhất định coi thường chúng ta nên mới dám làm điều này, chỉ huy hãy để tôi dẫn một đội quân vào phá nát doanh trại kia."
Warwick lập tức tức giận quát tên tướng đó, hắn nói:" Ngươi có ngu không? Chỉ huy của quân đội Ionia là một gã mà trước đây đã cho quân đội Noxus ta liên tục nếm trái đắng đấy, quân đội Ionia đột ngột giời về đây, sau đó lại còn mở tiệc nhất định có âm mưu gì đó...chúng ta không nên xem thường cái đầu của thằng nhãi kia."
"Thuộc hạ biết lỗi." - Tên tướng quân bị Warwick quát lập tức cúi người lùi lại. Warwick tiếp tục quan sát một hồi lâu, hắn vẫn không phát hiện ra John hau bất cứ vị tướng lĩnh nào , hắn bắt đầu nghi ngờ hơn nên nói:" chúng ta quay về doanh trại, tạm thời không tiến quân."
Ở doanh trại Ionia lúc này mọi người mở tiệc ăn uống ca hát no say, tất cả đều do lệnh của John, ở trong lều chỉ huy, John cùng mọi người uống rượu, nghe Sona đàn, nói chung là ăn chơi cả đêm. Nhưng điều kì lạ là đã hai ngày trôi qua, quân đội Ionia liên tục ăn chơi cả đêm thế mà bên phía doanh trại Noxus cạnh đó không hề có chút động tĩnh gì? Ngay cả việc tiến quân cũng dừng lại.
Ở bên trong doanh trại Noxus, một tên lính hối hả chạy vào nói:" Thưa chỉ huy có thư khẩn cấp từ các con tàu chiến của chúng ta trên biển."
Warwick cầm lấy lá thư đọc sau đó hắn đột nhiên hú lên điên cuồng nói:" Khốn khiếp...khốn khiếp...ta đã bị chúng bẫy rồi...tại sao bây giờ thư mới đến?"
Thực ra trên thư có viết: Thứ nhất quân đội tiếp viện Demacia đã sắp tiến gần đến Ionia, thứ hai là toàn bộ vũ khí trên các con tàu đã bị phá hủy cả.
Qua hai chuyện đó với đầu óc vốn thông minh của mình Warwick lập tức nhận ra kế sách ăn chơi mỗi đêm của doanh trại Ionia chỉ là cách nghi binh, khiến quân đội Noxus không thể tiến đến sau đó chờ cứu binh đến.
Warwick tức giận nói:" Lập tức tổng tấn công doanh trại Ionia trước mặt cho ta."
Ở tại lều chỉ huy, Sona và tất cả mọi người khác vẫn chưa thể nào hiểu được, tại sao trong suốt hai ngày qua bọn họ liên tục ăn chơi, canh phòng lỏng lẻo thế mà quân đội Noxus lại không hề có ý định tiến quân hoặc tấn công họ.
John ngồi trên ghế nhìn tất cả, hắn cười nói:" Có phải mọi người đang rất kinh ngạc đúng không, vậy để ta giải thích, thực ra ta nghĩ đến kế sách này là từ việc thông qua những thông tin mà Riven cung cấp về quân đội Noxus tấn công Ionia này ta biết được Warwick là một kẻ vô cùng đa nghi, hắn làm việc gì cũng đều có tính toán cả, cho nên ta quyết định chuyển doanh trại đến trước doanh trại Noxus rồi liên tục tổ chức tiệc, ăn chơi cố ý cho canh phòng lỏng lẻo, có như vậy Warwick sẽ nghĩ quân đội chúng ta có âm mưu gì đó mà không dám hành động khinh suất."
"Ồ" - Mọi người kinh ngạc hô lên, Sona nói:" Vậy kế này có tên là gì?"
"Không thành kế" - John cười đáp.
Làm như mình không làm gì để kẻ địch tưởng rằng mình có ý định khác, rồi từ đó lừa cho đối thủ đi vào những nơi mình sắp đặt. Đây là một kế cực kỳ tuyệt diệu. Master Yi tiếp lời:" Nếu vậy tại sao mới sáng sớm cậu lại kêu mọi người lập tức bỏ lại doanh trại, đã thế còn để lại rất nhiều hình nộm bên trong có chứa thuốc nổ."
John cười đáp:" Ngài còn nhớ việc tôi nhờ ngài phá hủy vũ khí trên tàu chiến của bọn chúng chứ? Tôi biết chắc rằng thế nào bên phía quân đội trên tàu sẽ gửi thư thông báo tin tức này cho Warwick nên đã cử rất nhiều ninja trong hội Kinkou chặn mọi con đường. Đồng thời lúc đó tôi cũng đưa cho một ninja trong đó một lá thư giả, trên đó ngoài việc ghi vũ khí trên tàu bị phá hủy ra còn ghi cả việc quân đội tiếp viện đang đến, đúng vào ngày hôm nay lá thư giả đó sẽ được gửi đến doanh trại Noxus, chắc chắn hắn sẽ nhận ra là bị chúng ta lừa liên tục hai ngày nay mà tức giận đem quân quyết san phẳng doanh trại."
"Đến lúc đó các quả bom bên trong hình nộm sẽ nổ tung khiến quân địch bị tổn thất." - Irelia từ bên ngoài bước vào, mặc dù thương tích của cô vẫn chưa khỏi phải nhờ Soraka giúp đỡ mới đi được.
Jonh đứng dậy nói:" Đúng là như vậy, nhưng sao cô không nghỉ ngơi mà lại đến đây làm gì?"
Irelia cười nói:" Mấy ngày không được đánh trận làm tôi không thể nào chịu nổi rồi."
Đúng như những gì John tính toán, quân đội Warwick tấn công vào doanh trại giả, bọn chúng nhanh chóng phát hiện ra bên trong chỉ toàn là hình nộm được mặc quần áo binh lính, Warwick tiến thẳng vào lều chỉ huy, ở trên chiếc ghế cao cao, một hình nộm mặc quần áo của John, trên mặt có dán vài dòng chữ:" Ha ha...bị lừa rồi nhé...bùm."
"Ầm".
Con hình nộm đột nhiên nổ tung...
"Ầm...Ầm... Ầm"...
Hàng chục tiếng nổ nối tiếp nhau vang lên, kèm theo đó là tiếng hét thất thanh từ phía quân đội của Warwick.
Warwick chạy thật nhanh thoát khỏi cái bẫy bom mìn mà John đã giăng sẵn, hắn vừa chạy vừa hận nói:" Thằng khốn, ta nhất định sẽ xé xác ngươi...nhất định..."
"Ầm" - Warwick bị một quả bom cạnh đó nổ tung, hắn bị hất văng sang một bên, chân chảy máu rất nhiều nhưng không ảnh hưởng đến tính mạng.
"Rút quân...rút quân mau...chúng ta dính bẫy rồi..."
Quân đội Noxus chạy toán loạn, trên gương mặt tên nào cũng tràn đầy nỗi sợ hãi.
Sau sự kiện đó quân đội Noxus bị tổn thất nghiêm trọng, cộng thêm việc biết tin quân cứu viện đang đến, Warwick cùng Singed lập tức ra lệnh cho quân đội lui binh về bờ biển.
Tận dụng cơ hội có một không hai này, quân đội Ionia thừa lúc tấn công sức mạnh cùng dũng khí tăng lên gấp ngàn lần, chiến đấu đầy anh dũng.
Một ngày sau khi liên tục bị dồn đánh, quân đội Noxus cũng lui được đến bờ bển, tuy nhiên bên phía Ionia do John dẫn đầu thì lại không tha, họ liên tục tấn công.
Warwick đứng đối mặt nhìn John hắn tức giận, cái miệng đầy răng sói sắc nhọn và kinh tởm:" Thằng nhãi, ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa, hãy quy phục Noxus chúng ta, nhất định ngươi sẽ được hưởng vinh hoa phú quý, theo như ta tìm hiểu ngươi không phải người dân của Ionia thì việc gì phải chiến đấu vì bọn chúng cơ chứ?"
Jonh cười ha hả nói:" Cơ hội? Cái này ông nên suy nghĩ lại đi, không biết ai cho ai cơ hội đấy, toàn bộ quân lính nghe đây, sau bao nhiêu ngày chúng ta chiến đấu vất vả, nhiều anh em của chúng ta đã ngã xuống, máu của họ nhuộm đầy mảnh đất này, họ ngã xuống là vì cái gì?"
"Vì Ionia" (tiếng toàn bộ quân lính cùng với đám người Sona hô lớn.)
Jonh tiếp tục khơi dậy ý chí nói tiếp:" Quân địch của chúng ta, kẻ đã giết đi rất nhiều người anh em của chúng ta, người dân Ionia hiền lành...những kẻ đang bị chúng ta dồn vào thế đường cùng thì phải làm gì đây?"
"Tiêu diệt Noxus, vì Ionia... Tiêu diệt Noxus vì Ionia." ( tiếng toàn bộ quân lính cùng đám người Sona hô lớn.)
Jonh gật đầu sau đó hô vang:" Vì Ionia tấn công..."
"Tấn công! Tấn công."
Quân đội Ionia thế như vũ bão lao vào tấn công quân Noxus, mỗi đôi mắt của họ hiện lên ý chí chiến đấu đáng sợ.
Warwick và Singed tức giận hô lớn:" Quân Noxus không bao giờ lùi bước, tấn công."
Hai bên bắt đầu lao vào nhau, máu bắt đầu văng tứ tung, quân đội Ionia tấn công đầy dũng mãnh, họ chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, trong đầu lúc này chỉ có mỗi hai chữ:" Vì Ionia."
Jonh lao vào tấn công Warwick, từ khi bị Soraka nguyền rủa trở thành một con ma sói, Warwick trở nên vô cùng đáng sợ, hắn lao vào cắn xé John, bộ móng vuốt sắc nhọn xé toạc bộ đồ của hắn. Jonh lùi lại một bước tay trái gió thổi vù vù, tay phải lôi điện xì xèo, John hô lớn một tiếng:" Phong lôi hợp thể."
Ngay lập tức một cơn lốc chứa đầy sấm sét tấn công Warwick, khiến hắn bị giật điện liên tục lùi về phía sau. Warwick như ngửi thấy mùi máu xung quanh hắn càng thêm điên cuồng hú lên sau đó lao vào John với tốc độ nhanh kinh khủng, John bị hắn cắn xé liên tục không tài nào đỡ được, lối đánh của một con thú hoang. Jonh tức giận xoay người đá vào bụng của hắn một cú thật mạnh.
Warwick văng đi lăn vòng vòng trên đất, hắn lập tức đứng dậy lấy từ trong người ra một vật kì lạ có hình tròn, bên trong chứa năm ống thuốc gì đó, Warwick nói:" Ta sẽ để ngươi là kê đầu tiên thử nghiệm thứ vũ khí này."
Warwick lại điên cuồng lao đến, John phun ra một đoàn hỏa diễm nóng rực, nhưng Warwick đã nhảy lên tránh được, hắn ném về phía John thứ kì lạ hình tròn ấy, John lập tức đưa tay bắn ra sức mạnh phép thuật cổ ngữ phá hủy nó thì đột nhiên, một vụ nổ lập tức xuất hiện, kì lạ thay vụ nổ ấy chỉ tập chung xung quanh John, một cánh cổng ma thuật quái lạ xuất hiện cạnh đó nó hút tất cả những thứ xung quanh vào bên trong, đá bị hút hóa thành bột mịn, John bị hút vào bên trong, hắn hét lên đau đớn.
Mọi người nhanh chóng tập chung ánh mắt về phía hắn, Sona và đám tướng lĩnh kinh hãi hét vang tên của hắn.
"Ầm..."
Cánh của kia đóng lại tất cả biến mất, John biến mất không để lại tung tích gì...