Mở mắt ra hắn thấy mình không còn ở đại sảnh nữa mà đã trở lại thực tại.
Nơi mà hắn được gửi đến thật im ắng, đúng hơn là im lặng đến đáng sợ, hắn không nghe thấy bất kỳ tiếng động gì, tiếng con người hay tiếng còi xe…
Dường như nơi này là một tòa nhà bỏ hoang.
Hắn cảm thấy lạ khi căn phòng này cũng không có vẻ gì là tồn tại đã lâu chỉ có hơi bừa bộn như thể có người đã từng lục lọi qua một lượt và lấy đi hết những thứ cần thiết.
[Phòng phát sóng trực tiếp số 10028 chuẩn bị! Xin mời nhân viên chính thức mở điện thoại của mình ra.]
Nam Phong giật nẩy mình, hắn nhìn ngó xung quanh nhưng không thấy gì cả, giọng nói này rất giống với giọng nói cảnh báo lần trước vang lên trong đầu của hắn.
[Không phải nhìn, tôi là trợ lý ảo sẽ giúp đỡ cậu trong công việc Livestream, bây giờ cậu hãy lấy điện thoại của mình ra.]
“Rồi sao nữa?” Nam Phong làm theo.
[Ấn vào chương trình Livestream rồi bắt đầu công việc.]
Hắn còn định hỏi chương trình đó trông cụ thể như thế nào thì bỗng dừng lại.
Cả một cái điện thoại Iphone X đời mới mà chỉ có năm công cụ, trong đó có nghe gọi, nhắn tin, đèn pin, một cái shop store và cuối cùng là chế độ livestream.
Không cần phải chỉ thì hắn cũng biết hệ thống này đang nói đến chương trình gì.
Mẹ nó!
Hắn tự hỏi không biết cái công ty tân tiến như vậy có phải đưa nhầm cho hắn hàng lởm của Trung Quốc nữa không, chứ có cái smart phone nào lại chỉ có năm chế độ như thế này, đã vậy trong đó có ba chế độ thuộc dạng chế độ cơ bản nữa chứ.
[Kết nối quang não với chương trình livestream trên điện thoại. 3. 2. 1. Kết nối thành công… Bắt đầu Livestream!]
[Chào mừng tất cả mọi người đến với phòng Livestream tận thế số 10028 của công ty giải trí Ánh Sao Mai!]
Axtrona siêu Công Nghệ tân tinh đã tham gia room…
Nam Phong thấy có người đầu tiên đăng nhập thì cũng cố hoàn thành bổn phận của mình, hắn nhìn vào màn hình điện thoại tươi cười: “Hoan nghênh Axtrona siêu Công Nghệ tân tinh đã tham ra vào room Livestream tận thế số 10028, đảm bảo sẽ không làm bạn cảm thấy thất vọng!”
“ Á! Phòng room tận thế à? Rõ ràng khi nãy tôi định vô room của Thiếu Nữ Ẩm Thực Khắp Thiên Hà Lily dễ thương mà, sao lại thành ra room Livestream tận thế vậy? Cần hồi đáp!”
Tại một thời không xa xôi có một thanh niên khắp phòng toàn là những trang bị công nghệ tân tiến nhất đang liên tục gõ những dòng chữ lên màn hình.
“Thiếu Nữ Ẩm Thực Khắp Thiên Hà Lily dễ thương sao? Chắc là một chương trình truyền hình khác ngoài cái của mình…”
Nam Phong suy nghĩ, hắn vẫn không quên trưng ra bộ mặt tươi cười và nói: “Đích thị đây không phải là chương trình ẩm thực của thiếu nữ Lily dễ thương, chắc hẳn bạn đã ấn nhầm vô rồi!”
Axtrona siêu Công Nghệ tân tinh: “Ồ vậy à! Thôi đã vào đây rồi thì ta nán lại một chút cũng được.”
[Nhân viên streamer hãy tiếp tục công việc của mình, sau khi hoàn thành nhiệm vụ tôi sẽ hướng dẫn bạn về cửa ra. Nhiệm vụ đầu tiên: Sống sót tại tận thế bảy ngày.]
Nam Phong giật mình, hắn không biết cái giọng nói này làm thế nào mà phát ra trong đầu của hắn được, hắn tò mò hỏi: “Này hệ thống, ngươi làm sao mà nói được vào trong đầu của ta vậy?”
Axtrona siêu Công Nghệ tân tinh thấy Nam Phong ngây ngô hỏi thì cảm thấy thú vị, cái tên này cái gì cũng không biết mà cũng được công ty Ánh Sao Mai tuyển chọn, tự dưng hắn nổi lòng tốt đứng lên giải đáp: “Để ta trả lời cho, đó là do quang não được kết nối trực tiếp với mắt trái của anh bạn, nó có nhiệm vụ kết nối với tổng công ty. Chắc hẳn anh bạn đã từng được công ty làm tổng phẫu thuật rồi!”
Nam Phong nhìn thấy dòng chat như vậy thì đứng hình ngơ ngác, hắn nhớ lại căn phòng trắng sáng với lão Tam gù, sau đó hắn bất bình kêu lên: “Thật không có nhân quyền mà, lại tự động tay chân lên cơ thể của mình, ta muốn kiện cái công ty này!”
Trông thấy biểu cảm tức mà không làm được gì của Nam Phong khiến cho Axtrona siêu Công Nghệ tân tinh ngồi sau màn hình không khỏi cười đến gấp bụng lại, hắn cảm thấy cái tên người mới này ngây ngô đến đáng yêu, room này có vẻ tiềm năng.
Axtrona siêu Công Nghệ tân tinh nhanh tay chat lại: “Ha ha! Anh bạn lại dám nói chuyện nhân quyền với công ty Ánh Sao Mai sao?” Sau đó hắn cho thêm biểu tượng Chúc bạn may mắn lần sau.
Ta yêu thích mỹ nữ: “Tố chất của streamer room tận thế dạo này cũng quá kém. Không biết sao lại được tuyển chọn?”
Cảnh sát nghiệp vụ ngân hà: “Công nhận người lần trước có ba ngày đã tử ẹo rồi, không biết người mới cầm cự được bao lâu?”
Muội muội loli đáng yêu: “Ta đoán chủ phòng này chỉ được bốn ngày hơn một.”
Cá mặn ngâm trứng muối: “Cầu chủ phòng sống sót hơn bốn ngày cho bên trên mất mặt.” kèm theo biểu tượng cún con mắt tròn vo nhìn.
Khán giả xem stream comment rất đa dạng nhưng hầu hết đều bàn bạc đến việc sống chết của hắn khiến cho hắn mặt tối sầm lại.
Mẹ nó! Ta còn chưa bắt đầu lên máy mà mấy tên này đã cược xem ta sống sót được mấy ngày rồi.
Không được! Ta phải cố sống sót đến cùng không để cho những kẻ này được như ý!
Lượt view cũng tăng dần lên, bây giờ room cũng được hơn mười người, mặc dù đây là con số nhỏ nhưng với một streamer mới như hắn cũng coi như đã có người chú ý đến.
“Khụ khụ… các vị xin bình tĩnh, bây giờ tôi sẽ bắt đầu công việc livestream của mình, mọi người hãy cùng đồng hành với tôi.”
Hắn tiến lại gần cửa sổ và nhìn ra mép ngoài thì trông thấy trên đường phố lác đác người đi lại, đúng hơn không thể gọi thứ sinh vật này là “người” được vì những “người” này di chuyển rất cứng nhắc giống như những tang thi mà hắn từng xem trên vô tuyến.
Hắn vội rụt cổ về né tránh tầm mắt của những con tang thi này, tay thì vuốt ngực thở phào nhẹ nhõm vì không bị phát hiện ra.
Muội muội loli đáng yêu: “Biểu cảm này đúng là đáng thưởng thức. Kakaka!”
Cá mặn ngâm trứng muối: “Cầu chủ phòng không nên để ta mất mặt vì đã xem trọng.”
Muội muội loli đáng yêu: “Xem trọng tên này?! Ta rút lại lời nói lúc trước, chắc chỉ được hai ngày là hết sức.” đính kèm biểu tượng mặt cười.
Nhìn những dòng chat như vậy khiến cho hắn cảm thấy tức giận không thôi.
Những kẻ này chưa thấy hắn chết thì chưa thỏa mãn à?
Hắn cũng là lần đầu mới được nhìn thấy những cảnh tượng hãi hùng như vậy, có để cho hắn bình tĩnh một chút được không?
Nam Phong cũng không trả lời những dòng chat trên, hắn hiện tại đang rất phiền não vậy nên cũng không có tâm trạng tốt.
Hắn tiến lại gần cánh cửa ra vào và hé mở ra.
Hắn liếc nhìn hai bên trái phải thì thấy một con tang thi nam đang úp mặt vào trường, làn da của nó nhợt nhạt có phần hủ hóa, thịt thì hôi thối bong tróc ra ngoài trông vô cùng kinh dị.
Mới mở cửa ra đập vào mắt là cảnh tượng như vậy khiến cho hắn hoảng hồn, hắn nhẹ nhàng khép cánh cửa lại và lui về phía sau.
Muội muội loli đáng yêu: “Kakaka… chết ta mất thôi, thấy tang thi đáng sợ quá ta đây đóng cửa lại. Xem chủ phòng làm sao qua được thử thách này?”
Cảnh sát nghiệp vụ ngân hà: “Nếu là ta thì chưa đến hai giây đã có thể xử đẹp nó!”
Ta yêu thích mỹ nữ: “Nói như bên trên thì ta đây cũng làm được thế thì xem livestream làm gì nữa?!” cùng với biểu tượng hỏi chấm.
Nam Phong trông thấy những dòng chat như vậy thì muối mặt hỏi: “Xin hỏi ta nên làm cách nào để chế ngự được con tang thi này vậy?”
Cảnh sát nghiệp vụ ngân hà: “Ta cho cậu gợi ý chỉ có thể giết mà không chế ngự được đâu, bây giờ cậu trực tiếp giết nó và đi tiếp hoặc là ngồi đây chờ chết.”
Dường như có người không đành lòng với hiện thực của Nam Phong, người tên Chuyên gia thảm họa tốt bụng nhắc nhở: “Ta khuyên cậu đừng nên mất bình tĩnh mà hãy tìm thứ gì đó có thể một kích đánh chết được nó, giả dụ như nan sắt kia chẳng hạn. Sau đó anh bạn nhớ đập vào đầu, đúng vậy, đầu chính là nhược điểm lớn nhất của tang thi, chỗ khác cũng vô dụng thôi!”
“Cảm ơn anh bạn tốt bụng!”
Chuyên gia thảm họa: “Không có gì, ta chỉ không muốn chủ phòng mất mạng quá sớm, cũng lâu rồi ta chưa xem chương trình thảm họa vậy nên vẫn chưa đã nghiền.”
Mẹ nó! Hóa ra xem ta là vật thí nghiệm à?
Những kẻ xem chương trình này đúng là chẳng có kẻ nào thực sự bình thường, toàn là những quái nhân.
Hắn đặt điện thoại vào chỗ dễ nhìn rồi tiến lại gần thanh sắt vắt vẻo trên nan cửa, nó dường như bị vật nặng nào đó va đập đến biến dạng và có xu hướng muốn rơi rụng.
Nam Phong dùng hết sức bình sinh để vặn nó xuống nhưng không thành, mặc dù nó đã đến điểm giới hạn nhưng với sức trói gà không chặt của hắn thì cũng vô dụng, không cách nào gỡ xuống được.
Muội muội loli đáng yêu vẫn không quên nghiệp vụ châm chọc của mình, người này chat nhanh: “Kakaka… sức lực này cũng quá yếu đuối, tố chất thân thể như vậy mà được tuyển cũng quá ư ảo diệu?!”
Nam Phong tức giận dùng hết sức bình sinh của mình nhưng vẫn không thành, thanh sắt chỉ vặn vẹo một chút rồi lại tiếp tục nằm im.
Hắn bực quá nhấc bổng ghế lên đập thẳng vào, may thay nó thật sự rớt xuống nhưng tiếng động lớn khiến cho con tang thi ngoài kia gào lên và va đập liên tục với cánh cửa ghỗ đi thông với căn phòng của hắn.
Con tang thi này vận dụng hết bộ phận trên cơ thể mình va chạm với cánh cửa, đầu đập mạnh, hai tay cào cấu thành từng tiếng ken két ghê người.
Nam Phong sợ hãi vội nhặt thanh sắt lên cầm chặt trên tay và đứng run người một góc.
Muội muội loli đáng yêu: “Kakaka… anh chủ phòng đã bị tang thi để mắt đến, cầu nhân phẩm bộc phát.”
Chuyên gia thảm họa: “Tố chất này cũng quá kém chắc chuẩn bị chuyển room.”
Cá mặn ngâm trứng muối: “Ta thật không dám nhìn.”
…
Con tang thi kia không biết đau đớn là gì cùng với sức lực không hết của mình đã tạo thành một lỗ vừa đủ cho cánh tay chót lọt vào trong.
Vết nứt trên cửa ghỗ càng lúc càng lớn cho đến khi đầu của nó cũng chui lọt.
Con tang thi nam này điên cuồng dãy dụa, nó gầm rú từng cơn, bàn tay thì cố với lấy điểm tựa như muốn đưa cả cơ thể của mình vào trong.
Nam Phong hít một hơi thật sâu, nếu bây giờ không can đảm thì chẳng còn lúc nào nữa, hắn hai tay nắm thật chặt thanh sắt và lấy hết can đảm của mình tiến lại gần con tang thi dơ bẩn kia.
Con tang thi này nhìn thấy hắn đến thì gào to hơn nữa, cánh tay mạnh mẽ cố bám lấy hắn, tay còn lại thì cào cấu liên tục lên cánh cửa.
“Hây ---!!!”
Hắn hét lên một tiếng rồi đập thanh sắt vào ngay giữa đầu của con tang thi này.
Cú đánh mạnh khiến cho đầu của nó biến dạng nhưng vẫn không giết chết được mà chỉ khơi dậy bản tính khát máu của nó, con tang thi này vẫn cố trườn người vào trong mặc cho vết thương trên đầu càng lúc càng rộng.
Nam Phong cũng gào thét, hắn lấy hết sức bình sinh đập loạn lên đầu của con tang thi kia khiến cho máu đen và não của nó bắn loạn ra ngoài.
Con tang thi này sau khi bị ăn đập nhiều thì cũng ngừng hoạt động.
Nam Phong vẫn đập liên tục như người điên mà không hề biết nó đã chết từ lâu, lúc này hắn chỉ làm theo bản năng cuồng tính của mình.
Một lúc sau hắn ngồi bệt xuống đất lẩm bẩm nói: “Mình…mình thế mà lại giết được một tang thi!”