Chương 58: PK giằng co

Vất vả lắm mới vỗ về được cảm xúc của mẹ rồi tắt điện thoại, tàu hỏa còn nửa tiếng nữa sẽ chạy.

Tôi vội vàng thu dọn hành lí đi đến quầy soát vé, lên đến nơi vẫn còn mười phút kiểm tra vé mới lên tàu.

Đường từ nhà nghỉ đến nhà ga chưa quá mười phút, nhưng tôi lại mệt đến độ thở hồng hộc, chủ yếu là ở nhà ga quá đông người, may tôi không có nhiều hành lý, lúc chạy cũng nhanh hơn.

Tìm thấy vị trí ngồi, tôi lấy di động ra bấm vào app.

Video đăng lúc nửa đêm đến giờ được bảy tám tiếng rồi, mười vạn lượt xem, năm nghìn lượt thích, chỉ có hơn mười cái bình luận. đều là fans lâu năm.

Nhưng kéo xuống dưới, streamer mới nổi kia cũng để lại bình luận dưới video của tôi, hắn nói: “xác suất một trên một vạn, vậy mà vẫn thấy nhau rồi, theo dõi nhau để thỉnh thoảng thảo luận chút được không?”

Ấn tượng của tôi đối với hắn không được tốt, dù sao ai cũng không thích đối thủ cạnh tranh của mình.

ấn vào trang cá nhân của hắn, lượng fans gấp đôi tôi, vừa tham gia tủng tộc đã đạt được thành tựu thế này, ít nhiều cũng khiến tôi đỏ mắt đố kỵ.

Hắn đã theo dõi tài khoản của tôi, dù sao cũng là chủ kênh lớn, tôi cũng muốn theo dõi ngược lại hắn.

Sau đó tôi ấn vào trong nhóm chat, nhóm chat im lặng không ai nói chuyện, tôi chụp ảnh vé tàu gửi vào nhóm, mười phút sau hoa hồng hỏi tôi: “chủ thớt, hiện tại anh đang trên tàu hỏa à? Tối hôm qua lúc streamer kia livestream, đã nói đến K140, hai người cũng có cơ duyên xảo hợp quá cơ.”

“Cái gì?” tôi gõ chữ hỏi: “hắn livestream nói lúc nào?”

“Chín giờ tối qua livestream, đại khái khoảng mười giờ thì nói đến K140.” Hoa hồng trả lời.

Tôi hơn tám giờ lên tàu, hắn mười giờ mở phát trực tiếp nói đến K140, trong dân gian nhiều chuyện kỳ lạ như vậy hắn không nói, lại cố tình nói đến chuyến tàu kia…. hơn nữa, nghĩ lại dòng bình luận vừa rồi của hắn, tôi có chút hoài nghi, hắn đã sớm biết tôi sẽ lên chuyến tàu K140!

Tôi thậm chí còn hoài nghi, có thể chính hắn đã dùng quỷ kế gì đó hack WECHAT của Tô Ly, mua cho tôi vé tàu hỏa kia!

Tôi hơi đau đầu đưa tay lên bóp mi tâm, bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng nói quen thuộc:

- Chàng trai, cháu xuống đâu?

Tôi trợn to mắt, quay đầu sang nhìn, là bác gái tối hôm qua!

Tôi sợ mất hồn, cầm ba lô phi ra ngoài, lúc xếp hàng ra khỏi toa tàu, tôi móc vé trong túi ra xem, T239.

Chuyến tàu lần này không có vấn đề, lúc cầm được vé tôi đã kiểm tra qua, nhưng bác gái kia rõ ràng là người trên chiếc tàu hỏa tối qua, vì sao bà ta lại chạy đến chuyến tàu này rồi? chẳng lẽ chỉ giống nhau? Nhưng khẩu âm cũng giống như đúc!

Tôi nhắm mắt trái lại dùng mắt phải nhìn người trên cả tàu, toàn bộ đều không có vấn đề gì.

Đưa mắt về phía vừa rồi, bác gái đã không thấy đâu, chẳng lẽ tôi xuất hiện ảo giác?

Bỏ đi, dù sao trạm Nạp Hà cách thành phố Cáp Nhĩ Đinh cũng chỉ hơn ba tiếng, đứng cũng không mệt chết.

Cứ như vậy, tôi đứng trước cửa toa, đứng đến trạm Cáp Nhĩ Đinh mới rời khỏi vị trí, xuống tàu.

Tô Ly lái xe đến đón tôi, ngồi trên xe tôi có cảm giác cả người như vừa được phóng thích.

Lúc xe đến trước nơi tôi ở, tôi hỏi Tô Ly:

- Cho nên vì nghe lời cao nhân nói không được để tôi trở về, mới tìm một cái cớ bảo tôi chém cây xoan nhà mình?

- Cái cớ này không phải tôi tìm, là cao nhân nói, với lại, cũng không nhất định là lấy cớ.

Tô Ly liếc mắt một cái:

- Mắt anh thâm như gấu trúc thế, cả đêm ngủ không ngon giấc à?

Tôi thở dài:

- Là cả đêm không ngủ.

- Sao vậy, bị dọa rồi à?

Khóe miệng cô ấy cong lên, ánh mắt sáng lên vài phần.

- Không, tôi suy nghĩ chuyện khác mới không ngủ được.

Nói xong, tôi theo bản năng cho tay vào túi muốn lấy thuốc, nhưng lúc này mới nhớ sáng nay tôi đã hút sạch rồi, lúc chạy lên tàu vội quá không kịp mua.

Tô Ly lại liếc nhìn tôi:

- Anh đừng trở thành ông chú Lý thứ hai.

Tôi cúi xuống ngửi quần áo, đúng là có mùi thuốc lá rất nặng.

- Đã có tin tức gì về ông chú Lý chưa?

Tôi hỏi.

- Không để ý, chắc là không, nếu có, dù không quan tâm nhưng cũng có thể nghe được từ miệng mấy người hay tám chuyện trong bữa ăn.

Xe rẽ sang một lối, rất nhanh đã đến tiểu khu tôi ở.

Tô Ly trông khá vội, cho nên cũng không cùng tôi lên trên.

Tôi leo lên tầng sáu lấy chìa khóa mở cửa, chân hình như đá trúng vật gì.

Chờ tới khi mở cửa bật đèn, nhìn ra bên ngoài, phát hiện có một hộp giấy nhỏ, ai gửi cho tôi? tôi nghi hoặc ngổi xổm xuống ôm hộp giấy vào nhà, lấy dao cứa băng dính ra.

Lúc hộp mở ra tôi ngẩn người, bên trong không ngờ lại là máy ảnh!

Cảm giác mất đi vẫn lấy lại được này khiến tôi muôn phần mừng rỡ, nhưng sau khi vui mừng, tôi lại cảm thấy quái lạ, ai gửi về cho tôi? Đường cảnh quan thế nào rồi?

Tôi lấy điện thoại ra gọi cho Tô Ly, Tô Ly vừa rời đi không lâu lập tức quay lại, lúc nhìn thấy máy ảnh cô ấy cũng kinh ngạc muôn phần.

- Chắc chắn chiếc máy ảnh này không bị người ta đánh tráo không? hay là anh thử chụp một tấm xem?

Tô Ly kinh sợ nói.

Tôi gật đầu, cầm máy ảnh chụp cho Tô Ly một tấm.

Ảnh được rửa ra, Tô Ly không có trong bức hình, tôi nghiêng đầu nhìn cô ấy đang đứng bên cạnh:

- Không bị đánh tráo.

Ai gửi trả máy ảnh đã không còn quan trọng nữa.

Nhưng dưới đáy thùng giấy có vài tấm ảnh, có lẽ là do Đường cảnh quan chụp sau khi lấy được máy ảnh, đều là một vài ngôi nhà cũ, bên trong không có bất cứ hiện tượng kỳ lạ nào.

Tôi lên mạng mua một quyển album ảnh thật dày, nếu những bức ảnh này đã không thể vất đi, vậy đều cất vào album đi.

Buổi chiều tôi dọn dẹp nhà cửa, còn đọc sách tìm kiếm một chút tài liệu về chuyện ma quỷ dân gian, nếu không về được nhà, tôi vẫn phải livestream như bình thường để kiếm tiền.

Streamer mới gia nhập tủng tộc tên là Kỳ Lân Thú, chín giờ tối tôi và hắn mở livestream cùng lúc, dù sao vẫn còn fan cứng, tôi cũng không quá cô đơn.

Nhưng bầu không khí hôm nay rất kỳ quái, mở phát trực tiếp được mười phút, phòng live của tôi tràn vào một đống nick lạ, nhao nhao để lại bình luận xuống phía dưới, chất vấn tôi có phải sao chép nội dung của Kỳ Lân Thú để phát sóng hay không.

Dù sao bối cảnh trong video của tôi cũng là ở khách sạn, hơn nữa lại phát sau Kỳ Lân Thú, cho nên trong mắt bọn họ, tôi rất có thể đã có hành vi ăn cắp ý tưởng.

- Đầu tiên, tám giờ tối qua tôi đã lên tàu rồi, tín hiệu quá yếu căn bản không xem nổi anh ta phát trực tiếp, tiếp theo, thân là người dùng tủng tộc đã lâu, fans của tôi có thể làm chứng, tôi chưa bao giờ đạo nhái đồ của người khác.

Sau khi tôi nói xong, phần bình luận lại ào ào không ngớt, có các fan lâu năm bênh tôi, nhưng tốc độ không nhanh bằng đám fan hùa.

Đúng lúc này, góc phải màn hình trực tiếp của tôi hiện lên một lời mời PK.

Nhìn kỹ, là Kỳ Lân Thú mời tôi PK với hắn.

Lúc này, phòng live của tôi càng có nhiều người vào xem hơn, bọn họ đều bình luận: chấp nhận đi, không đạo nhái thì chấp nhận đi.