Chương 8: Linh Thú Công Lược - Mặc Vũ Yên Dạ

“Minh Nguyệt, ngươi ở phát ngốc cái gì thế?” Quân Duệ Ngôn không vui mở miệng.

A? Tới, tới!.

“Uông!” Chu Lỗi lên tiếng, lưu luyến liếc mắt nhìn nữ chủ một cái, xoay người đi theo Q phía sau uân Duệ Ngôn.

Chờ sau khi Lưu thúc đem tên kia tu nhị đại kia đánh cái chết khiếp, Liễu Thi Hàm quay đầu lại không ngờ phát hiện vị đạo hữu kia đã rời đi. Nhớ tới bề ngoài tuấn mỹ, khí chất ưu nhã của đối phương, Liễu Thi Hàm hơi hơi có chút đỏ mặt. Nàng cũng không biết vì sao mình sẽ đối một nam tử xa lạ sinh ra hảo cảm như vậy.

Quân tử đoan chính, ôn nhuận như ngọc.

Đạo hữu kia thật sự là gánh nổi tám chữ này, chỉ là đáng tiếc, nàng còn chưa biết tên họ đối phương, người ta đã rời đi rồi.

Dưới đáy lòng than nhẹ một tiếng, Liễu Thi Hàm nhanh chóng thu liễm tâm tư của mình, nàng đối Quân Duệ Ngôn đúng là có hảo cảm, nhưng hảo cảm này còn chưa có đến mức khiến nàng không màng thể diện mà đi dò hỏi tên người ta.

Có duyên có thể sẽ gặp lại đi.

Vứt bỏ u sầu đột nhiên hiện ra, Liễu Thi Hàm mang theo hộ vệ mở ra pháp khí phi hành, bay đến phương hướng Lăng Không Kiếm Môn.

Chu Lỗi theo Quân Duệ Ngôn tiến vào một cái tiểu viện, khách điếm này mở ra cho tu chân giả, tự nhiên sẽ không giống các gian khách điếm của phàm nhân, các gian phòng nối liền nhau mà là các tiểu viện đơn độc, mỗi tiểu viện đều có cấm chế, chỉ có mang theo ngọc giản chuyên biệt mới có thể tiến vào.

Đi theo Quân Duệ Ngôn tiến vào tiểu viện, Chu Lỗi khó hiểu vạn phần. Quân Duệ Ngôn không phải nên có hảo cảm với nữ chủ sao? Như thế nào tên cũng không hỏi mà đã rời đi rồi a? Tuy rằng bọn họ thực nhanh sẽ gặp lại, nhưng thế này có chút không bình thường a?.

“Minh Nguyệt? Ngươi ở phát ngốc cái gì đó?” Quân Duệ Ngôn cởi áo ngoài, kêu tiểu nhị chuẩn bị một thùng nước ấm. Ở Kỳ Vân sơn mạch một tháng, hắn cơ hồ đều là dựa vào thuật tịnh trần để tẩy rửa, tuy rằng hiệu quả giống nhau, nhưng rốt cuộc cũng không so được với cảm giác thoải mái khi tắm nước ấm.

“Uông!”, mỹ nữ a, mỹ nữ ngươi cũng không chú ý sao!, Chu Lỗi đối với việc không thể xem cảnh tượng nam nữ chính vừa gặp đã yêu, tiếng sét đánh ra bốn phía tỏ vẻ rất bất mãn.

“ n?” Quân Duệ Ngôn nhướng mày, khế ước linh thú phải trải qua quá trình hợp tác dài lâu mới có thể đạt đến mức tâm ý tương thông, cho nên vì khế ước linh thú của bọn họ mới được lập thành cách đây không lâu, hắn đối với nhưng ý niệm phức tạp mà Chu Lỗi truyền đạt đến, căn bản là không rõ.

Chu Lỗi vô lực gục đầu xuống, nima câu thông gặp chướng ngại là vấn đề lớn, rốt cuộc đến lúc nào hắn mới có thể khôi phục nhân hình đây a!, ╯‵□′, ╯︵┻━┻.

Không thể hiểu được liếc mắt nhìn Chu Lỗi một cái, Quân Duệ Ngôn căn bản không biết gia hỏa này là đang tiếc nuối hắn không cùng nữ chính ma sát ra tia lửa.

Theo nguyên tác, Quân Duệ Ngôn buổi chiều đến Kỳ Vân trấn, đầu tiên là vào ở khách điếm, sau khi tẩy sạch bản thân mới đi ra ngoài bán tài liệu đạt được. Thời điểm trở về thì vừa vặn đụng phải tên tu nhị đại ăn chơi trác táng ý đồ đùa giỡn Liễu Thi Hàm, hắn nhìn không được liền ra tay giáo huấn đối phương một phen.

Ngay lúc đó Quân Duệ Ngôn một thân áo bào trắng, tuấn mỹ như trích tiên, lập tức liền hấp dẫn chú ý của Liễu Thi Hàm, hơn nữa, bởi vì có Quân Duệ Ngôn ra tay, cho nên mấy tên kia hộ vệ cũng không xuất hiện, vẫn luôn giấu ở chỗ tối, bảo hộ tiểu thư bọn họ.

Hiện giờ bởi vì hắn mang theo Quân Duệ Ngôn đi đến động phủ của vị T tu sĩ rúc Cơ kỳ kia, tuy rằng có được rất nhiều pháp khí, nhưng lại bỏ lỡ cảnh tượng anh hùng cứu mỹ nhân. Hơn nữa bởi vì nam chủ chưa kịp rửa mặt chải đầu, tuy rằng nữ chủ cũng có chú ý đến vẻ ngoài tuấn tú của Quân Duệ Ngôn, nhưng không đến nỗi vừa gặp đã thương như nguyên tác nữa.

Cuối cùng, bởi vì hắn lúc trước bảo hộ nam chủ, nên nam chủ liền coi hắn giống như người nhà, kết quả lúc hộ vệ của nữ chủ phóng uy áp với hắn làm nam chủ rất bất mãn, đối với nữ chủ cũng có ấn tượng không tốt.

Vì thế, Chu Lỗi trong bất tri bất giác, đã phá hủy lần gặp nhau đầu tiên của nam nữ vô cùng nhuần nhuyễn…з” ∠.

Ở khách điếm một đêm, sáng sớm ngày hôm sau Quân Duệ Ngôn liền trả phòng, mang theo Chu Lỗi đến trước cửa hàng bán pháp khí.

Những pháp khí của vị tiền bối kia trừ bỏ pháp khí dạng cái ô kia, những cái khác đều không vừa ý hắn, hắn tính toán đem vài thứ bán đi, đổi thành linh thạch. Rốt cuộc hắn cũng là kiếm tu, đối với pháp khí cũng không yêu cầu nhiều như tu giả, chỉ cần tu vi tăng nhanh liền tốt, kiếm tu nếu đối chiến với tu giả cùng cấp bậc khả năng thắng cơ hồ là mười phần.

Tùy tiện chọn một cửa hàng trên phố đi vào, Quân Duệ Ngôn lấy ra ba kiện pháp khí đưa cho chủ tiệm.

Chủ tiệm quan sát một phen, ra giá 700 linh thạch hạ phẩm, Quân Duệ Ngôn vừa mở miệng ra muốn nói gì đó, thì Chu Lỗi vẫn luôn dựng tai nghe lén tức khắc gâu gâu kêu lên.

“ n?” Quân Duệ Ngôn kinh ngạc nhìn Chu Lỗi.

Chu Lỗi lại gâu gâu kêu hai tiếng.

Quân Duệ Ngôn nhíu nhíu mày, bất quá vẫn là hướng chủ tiệm xin lỗi, lấy về kia ba kiện pháp khí kia.

Ra khỏi cửa tiệm, Quân Duệ Ngôn đi theo Chu Lỗi tới một cửa hàng khác.

Trước cửa của Cửa hàng cao bốn chữ, Lưu Nguyệt Phi Hiên.

“Là cái này?” Quân Duệ Ngôn hỏi.

Chu Lỗi vội vàng gật đầu.

Quân Duệ Ngôn khó hiểu nhìn Chu Lỗi liếc mắt một cái, bất quá vẫn đi vào, hơn nữa lại lần nữa lấy ra ba kiện pháp khí kia.

Chủ tiệm Lưu Nguyệt Phi Hiên là một trung niên Trúc Cơ kỳ, đừng nhìn tu vi hắn cao hơn Quân Duệ Ngôn, nhưng là lại một tu giả cao cấp không ngạo khí ngược lại rất hòa ái dễ gần.

Hắn cẩn thận quan sát ba kiện pháp khí kia một hồi, cười ha hả ra giá 760 khối linh thạch hạ phẩm. Quân Duệ Ngôn nhìn Chu Lỗi, Chu Lỗi liên tục gật đầu, hai người lúc này mới hoàn thành giao dịch.

Cầm túi Càn Khôn chứa đầy linh thạch, Quân Duệ Ngôn nhướng mày nhìn Chu Lỗi. Chu Lỗi vẻ mặt kiêu ngạo nhìn hắn, trên mặt như viết đầy dòng chữ,’Mau sùng bái ca!’.

Xì. Quân Duệ Ngôn nhịn không được bật cười. Linh thú cũng biết cò kè mặc cả sao?.

Dùng sức xoa xoa đầu Chu Lỗi, đem lông vốn thẳng tắp của hắn xoa thành một cục rối mù. Nhìn Chu Lỗi tức muốn hộc máu mặt, Quân Duệ Ngôn lập tức cảm thấy thần thanh khí sảng, tâm tình vui sướng.

“Ha hả, vị đạo hữu này, không chọn mua cái gì sao?” lão bản Lưu Nguyệt Phi Hiên cười tủm tỉm hỏi.

“Không… Ngươi nơi này có pháp khí phi hành không?” Quân Duệ Ngôn vừa định cự tuyệt, ngay sau đó nghĩ tới cái gì liền hỏi.

“Có! Có! Đạo hữu mời đi bên này.” Lão bản dẫn bọn họ đến quầy bên kia, từ trên quầy lấy ra một cái khay.

Trên khay có pháp khí dạng bàn cờ, có cái trâm cài đầu, vò rượu, hồ lô… và các pháp khí có bề ngoài khác nhau khác.

“Không biết đạo hữu là mua cho mình hay là…”.

“Mua cho ta.” Quân Duệ Ngôn đánh gãy lời hắn.

“Ha hả, nếu như vậy, đạo hữu nhìn Phi Vân Thảm này thế nào?” Lão bản từ trên khay cầm lấy một cái thảm cuộn tròn, “Thảm này là pháp khí trung phẩm, mặt trên khắc hoa văn giúp gia tăng tốc độ phi hành, ba cái pháp trận phòng ngự, đưa linh lực vào liền có thể sử dụng, khi phi hành có thể ở trên thảm bay kích hoạt pháp trận phòng hộ, bảo hộ người cưỡi không bị mưa gió xâm nhập.”.

“Không tồi, bao nhiêu tiền.”.

“Chỉ cần 300 linh thạch hạ phẩm.” Lão bản vừa nghe được lời này, lập tức cười tủm tỉm trả lời.

“Uông!” Chu Lỗi ngồi xổm bên cạnh nghe trong chốc lát, vừa nghe thứ đồ hư này cư nhiên muốn 300 linh thạch, lập tức liền không muốn.

Thật vất vả mới có được hơn bảy trăm linh thạch, đó đều là vì chuẩn bị để mua Hoa Mạc Đỉnh, ngươi cư nhiên phải vì mua một pháp khí phi hành như vậy mà mất đi một nửa? Thứ đồ chơi này có lợi ích gì a!.

“ n? Minh Nguyệt không thích cái Phi Vân Thảm này sao?” Quân Duệ Ngôn ôn nhu hỏi, “Có cái thảm này, chúng ta có thể bay về Lăng Không Kiếm Môn nhanh hơn”.

“Gâu gâu!”, không cần thiết! Lão tử có chân, tự chạy đi được, không chậm hơn ngươi. Chu Lỗi khinh bỉ Quân Duệ Ngôn, một đại nam nhân như ngươi cư nhiên sợ mệt? Ta nhớ không lầm, chỉ cần sau khi lên Trúc Cơ là có thể ngự kiếm phi hành, cái thứ pháp khí phi hành này có bao nhiêu mắc a!! Nếu ngươi có nhiều tiền quá, thì mua cho ca ít linh thực* có tốt hơn không!! (*đồ ăn chứa linh khí)

“Thật sự không cần?” Quân Duệ Ngôn đối với việc Minh Nguyệt kiên quyết không mua Phi Vân Thảm như thế có chút khó hiểu. Hắn cũng không kiên trì nữa, cười xin lỗi lão bản liền rời đi.

Lão bản Lưu Nguyệt Phi Hiên kinh ngạc nhìn Quân Duệ Ngôn cư nhiên đối một linh thú nói gì nghe nấy, bất quá ở Tu chân giới người quái thai nhiều lắm, cũng không thua gì tên nhóc này, liền cười cười cho qua chuyện này.

Rời Kỳ Vân trấn, Quân Duệ Ngôn mang theo Chu Lỗi vội vàng chạy về Lăng Không Kiếm Môn.

Lần này đi ra ngoài, Quân Duệ Ngôn là vì kiếm tinh thạch, đồng thời cũng là vì tránh né vị tôn tử của trưởng lão kia. Hắn hiện tại không có thực lực không có bối cảnh, cùng vị kia đối chọi mà nói cũng chỉ có thể bị chèn ép.

“Sư huynh, ngươi đã trở lại?” Mới vừa trở về chỗ ở của mình, Quân Duệ Ngôn liền đau đầu nhìn một nữ tu mặt váy xanh đang kinh hỉ khi thấy hắn.

“La Liên sư muội, tìm ta có việc gì sao?” Quân Duệ Ngôn ôn nhu cười, trong mắt hiện lên một tia không kiên nhẫn.

“Sư huynh.” Nữ tu gọi là La Liên kia vẻ mặt thẹn thùng, “Ta. Ta chỉ là…”.

“La sư muội!” Không chờ nữ tu nói xong, một nam tu mặc lam bào liền từ xa chạy tới.

La Liên nhìn nam tu lam bào kia, trên mặt lộ ra vài phần phẫn nộ, “Vu Sâm, ta đã nói qua rất nhiều lần, ngươi vì sao còn quấn lấy ta?”.

Nam tu sắc mặt trầm xuống, “Sư muội, vì cái gì ngươi lại thích tên tiểu bạch kiểm này, ta có chỗ nào không tốt?”.

La Liên nghe Vu Sâm vũ nhục Quân Duệ Ngôn, lập tức liền tỏ ra giận dữ, “Ta quản ngươi là ai, ta chính là không thích ngươi, chỉ thích Quân sư huynh?”.

“Ngươi!” Nam tu khó thở, quay đầu hung tợn nhìn chằm chằm Quân Duệ Ngôn, “Gia hỏa này không có bối cảnh, thực lực lại không tốt, cả ngày chỉ biết giả mù sa mưa, ngươi rốt cuộc thích hắn cái gì?”.

“Ta chính là thích sư huynh như thế đó? Cái gì là giả mù sa mưa, sư huynh vốn dĩ đã rất ôn nhu, đâu giống ngươi, tính tình táo bạo, làm hay không làm đều chỉ biết bắt nạt các đệ tử khác.” Nữ tu không chút nào yếu thế nói.

“Tên tiểu bạch kiểm này hắn chỉ biết giả vờ, ngươi cho rằng hắn đối với các ngươi là thật lòng sao? Bất quá là bởi vì hắn không có chỗ dựa, cho nên không thể không lấy lòng các ngươi!” Nam tu rống lớn nói.

“Ngươi nói hươu nói vượn! Quân sư huynh mới không phải người như vậy!” Nữ tu cũng rống lại hắn.

“Ngươi...” Nam tu bị chọc tức, trên mặt đỏ bừng, ánh mắt nhìn chằm chằm Quân Duệ Ngôn giống như hắn là kẻ thù giết cha.

“Không được nhìn Quân sư huynh như vậy!” Nữ tu nói.

“Ta nhìn thì thế nào!” Nam tu cao ngạo ngẩng đầu lên, ngươi có thể làm gì được ta?

----------------------------

Tui: Mừng ngày khai giảng lại tặng thêm một chương, haha