Chương 36: Đối thoại
-Haiz…..
Trên một con phố sầm uất đầy người qua lại Hải thở dài đầy mệt mỏi.
-Tất cả là tại ông đấy, bây giờ mẹ còn chả nói chuyện với tôi đấy!
Từ sau cái đêm đầy xấu hổ và sung sướng ấy Thúy không hề nói gì, nàng không trách mắng hay chửi bởi gì Hải cả. Nhưng mà cũng từ ngày đó nàng cũng không hề nói chuyện với Hải như trước và thậm chí còn cố gắng tránh mặt cậu làm Hải đau đầu không thôi.
-Hừ! Đươc ăn xôi miễn phí như thế mà còn trách ta.
-Ông… haiz thôi bỏ đi.
Hải biết tên này chủ yếu cũng vì muốn tốt cho mình nên cũng chẳng muốn cằn nhằng gì nhiều. Với lại sau lần đó Hải cảm nhận Long Lực cũng tăng lên rất nhiều, thậm chí cơ thể cũng được cường hóa hơn dù chỉ là một chút. Hiệu quả cứ như là bí thuật Song Tu của một số môn phái vậy làm Hải có chút mừng rỡ. Dù sao thì việc chịch để lên level so với cày chay thì ai chả chọn cái đầu.
-Mà dù sao cũng nên làm việc chính rồi..
Hải nhìn xuống tờ giấy mà vị Thánh Kỵ Sĩ kia đưa cho cậu. Cái địa chỉ này cũng không phải thứ bí hiểm gì mà thật ra còn khá nổi tiếng khi nó vốn là một địa điểm lâu đời và đấy tiếng tăm của thành phố Hải Trang.
Đi được một lúc Hải dừng trước cánh cổng sắt đen tuyền đầy khí tức cổ lão. Ở hai bên là hai cột được khắc dòng chữ “Thánh Điện Pt Geogre”
Đây vốn là một nhà thờ khổng lồ được xây trên một ngọn đồi nhỏ từ thời chiến tranh dành độc lập của Nam Việt. Pt Geogre tên đầy đủ là Thánh Peter Gergeo là một linh mục đã đến Nam Việt hơn 100 năm trước và truyền bá tôn giáo này. Tuy nhiên ông được biết đến là vị thần y trị bách bệnh trong cách câu truyện xưa, nhà thờ này cũng vì một lần ông cứu giúp được người con trai duy nhất của vị Vua của Nam Việt nên được hậu tạ bằng nơi này.
Nơi này vốn có hai khu vực gồm Thánh Điện và Ngoại Điện, Thánh Điện là học tập và thờ phụng của các Linh Mục cao cấp cũng như là nơi của các người có danh phận cao quý đến cầu nguyện. Ngoại Điện thì là nơi sinh hoạt và thờ nguyện của các giáo dân cũng như là khu truyền đạo và du lịch. Dù sao thì Thần Vực Giáo này đội lốp khá nhiều các tôn giáo khác nhau trà trộn vào thế giới phàm nhân để thu tín đồ cũng như bồi dưỡng họ.
KÉT…..
Một âm thanh kêu lên đánh thức Hải khỏi dòng suy nghĩ của mình. Một vị sơ già đầy hiền từ mở cửa cho cậu cúi chào đầu cung kính và nói.
-Hân hạnh được gặp mặt Huyền Linh Giả Lạc Minh Hải, tôi được giao trọng trách tiếp đón ngài. Xin hãy đi theo tôi đến Thánh Điện ạ….
Nói xong bà ấy xoay người chỉ dẫn Hải đi lên đồi, Hải cũng không muốn nhiều lời mà chậm rãi đi theo vị sơ già này.
Vừa đi Hải vừa đánh giá xung quanh, vốn từ nhỏ cậu cũng đã từng lên đây vài lần để cầu nguyện cho bệnh tình thay đổi. Trước đó cậu cũng chỉ xem đây là một kiến trúc tôn giáo hùng vĩ và thiên liêng mà thôi.
Nhưng bây giờ khi mà cuộc đời cậu đã rẽ hướng sang một con đường mới thì tầm mắt của cậu cũng thay đổi.
Với cái khứu giác đầy nhạy cảm của mình cậu có thể cảm nhận được rất nhiều mùi kì lạ trộn lẫn ở nơi này. Thậm chí là thoang thoảng mùi máu tanh, tuy chỉ là một tia mỏng manh nhưng vẫn có thể cảm nhận được.
Không chỉ thế, nếu Long Quyết mang lại cho người sử dụng nó một khả năng tiến hóa cơ thể đầy mạnh mẽ, cộng thêm uy áp của Đế Quân đầy uy vũ thì Phụng Quyết lại cho Hải sự nhạy cảm về năng lượng tự nhiên cũng như là sinh mệnh, không chỉ thế Linh Quyết này mang cho Hải một khí chất thanh thoát và cao quý như một đầu Phụng Hoàng cao quý.
-Nơi này có vẻ khá là yên tĩnh so với ngày thường nhỉ thưa sơ.
-Hô hô đây cũng là vì các tín đồ cũng như các giáo dân đã được lệnh ra ngoài để chúng tôi có thể sửa soạn và tiếp đón ngài một cách đầy uy nghi.
-Ồ Thần Vực Giáo các vị cũng quá coi trọng tôi rồi đấy.
-Không không… tiếp đón ngài Huyền Linh Giả đây chính là hận hạnh của bổn giáo chúng tôi.
Hải nghe vậy cười không nói nhưng trong lòng thì đầy khinh bỉ…
“Quả thật là đánh giá quá cao rồi đấy…. các ngươi đuổi hết phàm dân ra ngoài cũng chỉ để cho đám chuột nhắt trong bóng tối kia dễ dàng ẩn nấp mà thôi”
Ngay từ khi bước chân vào đây thì với sự nhạy cảm về sinh mệnh và năng lượng thì Hải hoàn toàn có thể phác giác ra khắp nơi này đều có một vài người ẩn dấu khí tức âm thầm nhìn Hải chằm chằm không hề rời mắt.
Dựa trên ba động năng lượng thì có vẻ như đều là Võ Tu cấp cao, tu vi toàn bộ đều đều trên cấp Võ Sư.
Người Sơ già cũng không phải dạng vừa gì người này cũng là một vị ma pháp sư cấp cao có lẽ nhỉnh hơn sơ với Vũ Ngọc Linh.
Tuy là thế nhưng Hải vẫn không sợ mà có chút cười cợt, bởi vì không chỉ đã thức tỉnh Long Kỹ mà còn có cả Sinh Mệnh Thân Hỏa biến thái cộng với vài con bài tẩy vẫn còn chưa dùng đến.
Cậu tự tin có thể thoát khỏi sự vây công của đám này tuy rằng cũng phải bỏ ra chút sức.
Hải không hề có một hệ thống phân cấp để đánh giá sức mạnh nhưng có vẻ như theo lời Lạc Thiên thì sơ với Lê Thiên Quân thì cậu đã nhỉnh hơn rồi.
Đi vào sâu bên trong nữa thì Hải cảm giác số lượng người ẩn nấp tuy có ít hơn nhưng mà cấp bậc lại cao hơn nhiều.
-Bên trong Thánh Điện đã có người chờ ngài bên trong, nhiệm vụ của lão đến đây là hết nên xin được phép lui ra.
Bà sơ già đưa Hải dừng trước một cái Thánh Điện nhỏ chỉ bằng 1/3 so với độ lớn của Ngoại Điện nhưng mà độ chi tiết và kỳ công lại hơn gấp chục lần.
KÉT….
Cửa gỗ Thánh Điện mở ra hai thân ảnh xuất hiện…..
“Sao có thể!!”
Hai kẻ không biết từ đâu xuất hiện làm Hải kinh ngạc không thôi. Một trong hai là vị Thánh Kỵ Sĩ mà đã gặp nhau trong bí cảnh kia vẫn là toàn thân giáp trụ bên dưới một tấm áo choàng màu trắng, người còn lại thì mang trên người bộ chùng thâm màu đen thứ mà được các Linh Mục bận trên người. Kẻ này để lộ nhân diện là một thanh niên phương tây đầy thanh tú, mũi cao mắt xanh cùng mái tóc vàng đầy óng ánh.
Kẻ này miệng mỉm cười nhẹ nhàng cộng với cái khuông mặt đẹp mã kia hoàn toàn có thể khiến bao cánh chị em chết đứng.
Hai kẻ này hoàn toàn bỏ qua sự cảm nhận của Hải mà ẩn mình. Hải cảm thấy rợn người, vì sự tự tin vào cảm nhận sinh mệnh mà cậu khá là tự tin nhưng mà nếu lúc nãy hai người này có ý xấu đánh lén thì cậu giờ đã là xác chết rồi.
-Chào mừng cậu đến Thánh Điện của chúng ta, tôi là Peter G Carlos !
“Tên đẹp mã này…. ?”
Hải nhăn mày nhìn cái tên ngoại quốc này, ban nãy thứ hắn nói là Latyin một loại ngôn ngữ chính được ghi trong các kinh thư cổ xưa và nó là một trong những ngôn ngữ khó học nhất thế giới chỉ xếp sau chữ Nôm, Rune và Phạn Ngữ. Hải vốn cũng biết chút ít về thứ ngôn ngữ này, tuy nhiên thì cũng chỉ có thể nghe và hiểu thôi chứ đọc và nói lưu loát như tên này thì chưa.
Hải không biết vì sao tên này lại khoe mẽ về thứ này nhưng cậu không rảnh hơi mà quan tâm đến hắn mà nhìn sang vị Thánh Kỵ Sĩ màu trắng này.
-Bên trong là một trong các vị Giám Mục của Thần Vực Giáo chúng ta, xin cậu hãy tiến vào đừng để ngài chờ thêm nữa.
Hải gật đầu sau đó tiến vào bên trong mà bơ đi cái tên đầu vàng vẫn đang cười nhìn vào mình. Ngay khi đi vào thì tên Carlos này liên quay sang có vẻ như muốn nói chuyện vị Thánh Kỵ Sĩ Trắng kia và tất nhiên vẫn là nói chuyện bằng Latyin.
Ở giữa Thánh Đường một thân ảnh màu trắng đang cầu nguyện trước một bức tranh gương đầy màu sắc. Người Giám Mục nghe tiếng bước chân đang tiến đến gần của Hải liền đứng dậy chậm rãi và quay lại cúi chào. Người này trẻ hơn Hải nghĩ, có lẻ chỉ tầm 20 có lẻ còn trẻ hơn cả tên đẹp mã ngoài kia. Tuy vẻ ngoài cũng khá là bình thường không có gì nổi bật nhưng bản năng Hải lại mách bảo rằng kẻ này sâu không lường được.
-Tên Giám Mục này có vẻ như mạnh ngang ngửa lão già Việt Tuấn kia đấy, nên cẩn thận…
Lạc Thiên xuất hiên và cảnh báo càng làm cho Hải căng thẳng hơn…
-Ta xin thay mặt Linh Mục Peter G Carlos để xin lỗi cậu và mong cậu rộng lòng bỏ qua bởi vì cậu ta không hề có ý gì xấu mà chỉ vì cậu ta là trường hợp khá đặc biệt.
-Đặc biệt?
-Có thể xem là người thanh niên trẻ kia nhận được phước lành của Đấng Tối Thượng , cậu ta có thể hiểu và đọc được Latyin như tiếng mẹ đẻ của mình. Tuy nhiên cậu ta cũng chỉ có thể giao tiếp bằng thứ tiếng ấy vì cậu ta không thể nói được các loại ngôn ngữ khác.
-Hô! Đấng Tối Thượng của các người cũng có cách ban phước thú vị đấy chứ.
-Hình như tôi chưa giới thiệu mình nhỉ, tôi là Orion Gordon một trong 12 vị giám mục tối cao hầu hạ đức Giáo Hoàng.
Hải thầm cười trong lòng khi nghe Giám Mục Orion giới thiệu “ Một linh mục đại diện cho quang minh và chính nghĩa lại mang cái tên đầy chết chóc… quả là thú vị”
(Orion lẫn Gordon đều mang ý nghĩa là cái chết hoặc tử thần trong một số văn hóa cổ)
-Thật không ngờ rằng Thần Vực Giáo lại đưa cả nhân vật quan trọng thế này chỉ để gặp một tên vô danh tiểu tốt như tôi đấy.
-Ha ha thật ra thì chính ta tự ý mình đến đây để đàm phán với cậu. Bởi vì ta thấy cậu rất thú vị, đừng nói là vô danh ta cá chắc rằng chưa đầy vài năm nữa cậu sẽ là ngôi sao sáng của thế hệ “Vực” mới mà thôi.
-Ồ! Tôi không nghĩ rằng mình có đủ tài cán hay danh tiếng gì để khiến ngài Giám Mục đây chú ý đến vậy.
Ngay lúc này trong đầu Hải liên tục nhảy số, từng dòng suy luận và cái sự kiện móc nối lại với nhau.
“Một kẻ cao cao tại thượng như tên này lại tỏ thái độ ưa thích mình đến vậy thì thật sự chả có gì đáng mừng cả”
“Hiện tại Thần Vực Giáo và mình vẫn chưa hề xác định được đối phương nằm ở hướng nào. Tuy rằng mình đối địch với đám quỷ hút máu kia nhưng không có nghĩa mình là đồng minh của đám này”
“Vậy tại sao tên này lại chú ý đến mình….. không lẽ là do Sinh Mệnh Thần Hỏa? Dù sao thứ này cũng là khắc tinh chết người của quỷ vật, đừng nói Phụng Tộc gần như kẻ nào cũng sẽ muốn có thứ này chưa nói đến đám Thần Vực Giáo này cho mình là chính nghĩa và kẻ thù của sinh vật tà ma.”
“Liệu lúc đó tên Thánh Kỵ Sĩ đó có phải rằng đã nhận ra Sinh Mệnh Thần Hỏa? Nếu đúng là vậy mình nên chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất”
“Còn bây giờ trở đi chính là cuộc chiến ngôn từ, kẻ nào thừa nhận bất kì thứ gì trước sẽ mất lợi thế”
Nghĩ thì nhiều nhưng thật ra cũng chỉ vài giây trôi qua, Giám Mục Orion cười khi nghe Hải khiêm tốn về sức mạnh của mình.
-Hà hà đừng nói vậy …. dù gì cậu cũng là đội trưởng tổ đội đã chinh phục boss ẩn trong bí cảnh ở Quốc Phú Đảo mà..
Hải kinh ngạc nhìn tên Giám Mục, cả người căng cứng hoàn toàn trong tư thế chuẩn bị nhìn thẳng vào tên Orion.
-Ngài nói vậy là thế nào? Sao ngài lại khẳng định nhóm chúng tôi đã hạ được boss ẩn?
“Sao tên này lại biết được? Không phải bí cảnh đó theo luật của các tổng quản của Vực là kín thông tin ư?…”
“Mà khoan… nhưng tên này đều là thế lực hùng mạnh lâu đời của Vực vậy nên không chừng bọn này có vài mánh để biết được chuyện này…. nhưng cũng có thể là một trong những người cùng đội của mình đã làm lộ thông tin..”
“Việt Trọng và Hà chắc chắn không thể nào…. Lê Thiên Quân lại càng không khi Thần Vực Giáo và Tông phái Tu Tiên là đối nghịch với nhau cộng thêm tính cách tên đó thì việc làm lộ thông tin là không thể nào”
“Vậy là Vũ Ngọc Linh hay là Henry Kains ….. với mối quan hệ gần gũi với Trọng thì Ngọc Linh có xác xuất rất thấp …vậy thì đáng ngờ nhất là Henry Kains, dù sao kẻ này cũng là lính đánh thuê chỉ cần có tiền thì dù sao để lộ chút thông tin cũng không là gì”
Giám Mục Orion Gordon âm thầm tán thưởng sự nhanh nhạy và khả năng giữ cảm xúc của Hải rất tốt dù rằng tuổi đời rất là trẻ. Tuy nhiên với lão quái như hắn ta thì cũng rất dễ dàng nhìn thấy những sơ sót của Hải và nhận ra rằng cậu đang cảnh giác.
“Quả nhiên tin tình báo là đúng a…. vậy thì mình càng nên chú ý”
-Cậu Lạc Minh Hải cứ bình tĩnh, Thần Vực Giáo chúng ta có vài mánh bí mật để có thể tìm được thông tin các bí cảnh. Dù sao thì nó cũng không gây ảnh hưởng gì nhiều nên các vị kia cũng nhắm một mở một cho chúng ta qua…thật ra thì các thế lực lớn đều có thể tra dò bính cảnh tầm trung nhỏ như bí cảnh lần trước nên việc cậu làm đội trường đã dẫn dắt đội của mình chinh phục boss ẩn thì cũng không lạ.
-Hừm… có phải tôi hay không thì cũng thật lạ khi ngài lại đem chuyện này ra nói đấy. Chẳng phải các người mời tôi đến đây để trao đôi thông tin ư..
Giám Mục Orion mỉm cười nhẹ sau đó bước lên cái bục truyền đạo của Thánh Đường nhìn xuống Hải.
-Chuyện đó chỉ là một trong hai lý do mà ta mời cậu đến đây mà thôi.
-Ồ… vậy còn lý do còn lại là?
Orion Gordon hít một hơi thật sâu, cả người phát ra hào quang nhẹ nhàng, ánh mắt của hắn ta xuất hiện vẻ sùng kính và ngưỡng mộ.
-Lạc Minh Hải… cậu có tin vào Đấng Tối Thượng không.
Hải nhìn tên này thật sâu, cậu có vẻ cũng đã đón ra được lý do thứ hai. Hải không trả lời vội, cậu vẩy nhẹ cánh tay.
RẮC… RẮC…. Keng…
Hơi nước trong không khí bỗng dưng đông lạnh thành từng khối, theo sự điều khiển của Hải bọn chúng dần kết nối với nhau tạo thành từng mảnh băng trong suốt và rồi từ trong không khí một chiếc ngai làm từ băng xuất hiện. Lớp băng óng ánh trước nắng chiều, từng hoa văn cầu kì đầy huyền ảo. Ở trên thành ghế và hai đầu Long tộc uy vũ, mắt rồng như có linh nhìn thẳng về phía trước.
Giám Mục Orion hơi bất ngờ trước hành động của Hải nhưng hắn ta cũng không làm gì mà chỉ chăm chú nhìn từng hành động và cử chỉ của cậu.
Hải chậm rãi đi đến cái Long Băng Tọa kia ngồi xuống, không lạnh không nhạt không hứng thú trả lời Giám Mục Orion Gordon.
-Đấng Tối Thượng, Chúa Trời, Thần Thánh, Quái Vật,…. khoảng vài tháng trước ta vẫn còn nghĩ rằng những thứ này chỉ là những thứ huyền ảo do trí tưởng tượng của nhân loại. Nhưng giờ đây thì ta đã nhìn thấy một thế giới mới… bộ mặt thật của thế giới này… thậm chí ta còn là một phần trong đấy. Tiên Nhân đầy thần thông, Võ Giả đầy hùng mạnh, Yêu Quái đầy đáng sợ,… ta cũng đã thấy…đến cả Rồng ta còn tận mắt thấy qua một đầu. Giờ ông hỏi ta Chúa có tồn tại hay không ư.. có chút hơi thừa thải.
Hải vẫn giữ tư thái ngay từ đầu, không thừa nhận cũng không phủ nhận chỉ để một màn sương trong từng lời nói. Ngươi có thể nghĩ thế hay nghĩ thế kia Hải không ý kiến bởi vì chỉ như thế lợi thế mới có thể nghiên về Hải.
Orion Gordon vẫn bình tĩnh điềm đạm nở nụ cười trên khuôn mặt non trẻ của hắn. Tuy nhiên trong mắt Hải thì nụ cười đó lại đầy khó chịu và toan tính.
Tên Orion hắn ta đi về phía bục truyền giáo cao hơn hơn Hải một bậc nhìn xuống cậu và hỏi. Ý như rằng cậu là kẻ còn ngu mục và hắn là kẻ truyền giáo, sẽ khai sángcậu như những giáo dân của hắn.
Nhưng…. một người đi trên Đế Quân Đạo đâu thể dễ gì mà để một kẻ khác nhìn xuống mình đầy lộ liễu như vậy. Chưa kể bọn hắn mời Hải đến đây như một vị khách và có nghĩa là vai vế ngang bằng vì thế Hải liền đáp trả lại Orion bằng cách tạo chiếc Long Băng Tọa này khiến tầm nhìn của cậu cao hơn một chút như một vị Đế Vương cao ngạo đang đánh giá lại thái độ của Orion.
Orion nhìn ánh mắt của Hải hắn không biết sao với thực lực tối đỉnh như mình lại cảm thấy có chút run rẩy trước mặt tên nhóc chỉ mới gần 19 tuổi này.
Thứ khí thế này hắn chỉ cảm nhận qua được từ vài người.
“Kẻ này…giống với Giáo Hoàng đại nhân... những Thần Vương kia.... kẻ này có Chân mệnh Đế Vương!"