Chương 32: Quay về
Sau cuộc gặp mặt với Thánh Kỵ Sĩ và đám Huyết Tộc thì Hải đã phải đánh giá lại vấn đề mà cậu vô tình đã vướng vào.
Đứng giữa cuộc chiến của hai thế lực nhất nhì của Vực quả thật không dễ thở gì. Từ những cuộc chạm mặt của đám Huyết Tộc thì có vẻ như bọn chúng cũng chỉ đang thử Hải và vẫn chưa thật sự là dồn công sức vào truy bắt cậu. Có thể bọn chúng đang muốn tạo áp lực để xem Hải có tìm đến Dahlia người mà bọn chúng nhận định là người đã giúp cậu có sức mạnh.
Tiếp là Thần Vực Giáo hội này, Hải thú thật không hề thích dính dáng với những kẻ cuồng tín như vầy. Những có vẻ như trừng nào Hải vẫn tỏa thái độ không đứng về phía Huyết Tộc thì cậu vẫn sẽ an toàn.
Nếu thật sự Thần Vực Giáo muốn làm căng mọi chuyện thì tên Thánh Kỵ Sĩ đã có thể dễ dàng đem cậu đi. Nhưng hắn không làm vậy bởi vì Hải vẫn còn có dính dáng đến Việt Võ Đường.
Tuy nhiên trông cậy vào sự che chở tạm thời của Việt Võ Đường cũng không phải là vấn đề tốt lành.
“Sẽ là vấn đề thời gian khi mà gia đình mình sẽ bị bọn Huyết Tộc lẫn Thần Vực Giáo tìm đến gây rắc rối”
“Điều tiên quyết bây giờ là trở nên mạnh hơn nữa! Như vậy mới có thể bảo vệ chính bản thân và gia đình!”
Vốn đã chinh phục được boss ẩn nên nhiệm vụ của cả đội Hải đã hoàn thành vì thế cả đám quyết định truyền tống ra khỏi bí cảnh để về tìm tòi nguyên cứu những vật phẩm quý giá đã đạt được. Dù sao thì bây giờ có đi tìm kiếm mấy con boss để tiếp tục chinh phạt thì cũng không thể nhận được bất kì thứ gì cả.
Cũng đã được một thời gian kể từ khi chinh phạt bắt đầu, chưa kể việc thời gian ở bí cảnh trôi chậm hơn so với ở địa cầu nên khi đội Hải truyền tống ra cũng đã có rất nhiều đội khác cũng đã hoành thành nhiệm vụ.
Vui mừng, hớn hở hay đau khổ, thất vọng đều hiện diện trên những người này. Người vui mừng vì đạt được những vật phẩm quý giá trong quá trình chinh phạt, nhưng cũng có những người đã phải hi sinh rất nhiều đồng đội quan trọng của mình trong những trận tử chiến.
Thậm chí có vài người đang dùng ánh mắt sắt lẹm nhìn về nhau, có vẻ như những người này đã có chạm trán trong bí cảnh. Có vài người còn dùng con mắt tham lam nhìn lên những vật phẩm mà người khác nhận được, hận không thể lao lên mà cướp lấy.
Chỉ là nếu hắn làm thế thì chỉ có cái chết chào đón ở phía trước. Hầu như những người có tiếng tăm và sức mạnh ở Vực đều ở đây dẫn dắt và hướng dẫn thuộc hạ cũng như hậu duệ của mình vì thế bọn họ chính là trị an ở đây, nếu kẻ nào dám có hành động gì gian trá hay cả gan tấn công cướp đồ mà không có sự cho phép thì chắc chắn sẽ bị một chường phanh thây.
Đội của Hải sau khi chào tạm biệt nhau thì ai về nhà nấy với khuôn mặt hưng phấn, dù gặp nhiều nguy hiểm nhưng cũng đạt được thành quả tốt nhất trong tất cả là diệt được boss ẩn.
-Hãy làm theo hướng dẫn được ghi trong đây khi sử dụng Tử Lôi Giác.
Trước khi chào nhau thì Hải đã đưa cho Lê Thiên Quân một mảnh giấy.
Thiên Quân nhìn mảnh giấy đó có chút kỳ lạ nhưng sau khi đọc dòng đầu tiên thì cả người kinh ngạc sau đó ngay lập tức bỏ vào túi áo và dùng tiên lực phong bế nó lại. Sau đó anh ta nhìn chằm chằm vào Hải và nói…
-Tại sao nhà ngươi lại biết thứ này?
Thứ được ghi bên trong tờ giấy mà Hải đưa cho Thiên Quân có thể nói là thuộc dạng bí mật quốc gia. Nó có thể hoàn toàn giúp Thiên Quân đạt được một cấp độ mới và thậm chí thay đổi cục diện của các thế lực Tu Tiên hiện nay trên thế giới.
Hải nhún người cười đáp.
-Tùy tiện biết mà thôi vả lại tôi thấy nó có ích với anh hơn là tôi.
Quân nhìn Hải thật sâu như muốn tìm ra ý đồ thật sự của cậu ta nhưng rồi lại thôi và chầm chậm hỏi.
-Lê Thiên Quân ta từ trước đến giờ không muốn nợ ai vì thế nói đi ngươi cần ta làm gì?
-Đúng là nói chuyện với người thông minh thật tốt a! Đầu tiên tôi cần anh giúp giữ bí mật về sức mạnh của của tôi và tôi cần anh giúp lấy vài thứ ở dược đường Hải Huyền Tông.
Thiên Quân ngạc nhiên nhìn Hải , việc Hải yêu cầu giữ bí mật sức mạnh kia thì anh ta còn hiểu nhưng còn việc còn lại thì…con hàng này tính kinh doanh à?
-Nhà ngươi đang muốn thiết lập quan hệ kinh doanh với bổn tông ư?
-Không không… đây chỉ là việc riêng của chúng ta mà thôi.
Hải có thể tin Lê Thiên Quân nhưng không có nghĩa rằng cậu sẽ tin Hải Huyền Tông. Theo Lạc Thiên thì thể chất Quang Dương Minh Hồn Đăng chỉ có thể hoàn thiện được trên người một người quang minh chính đại , đáng tin cậy và là một người sẽ thuận nhiều theo suy hướng cảm tình nên luôn sẽ là một bằng hữu đáng tin cậy.
Còn Hải Huyền Tông tuy danh tiếng khá là tốt đẹp nhưng không có nghĩa rằng tốt hoàn toàn nên Hải sẽ không liều mà dính dáng đến họ.
-Được rồi nhà ngươi cần thứ gì?
-Nơi này không tiện bàn chuyện vì thế nên chúng ta sẽ liên hệ qua Abyss.
-Được!
Cả hai cúi đầu nhẹ chào nhau sau đó quay về hướng của nhóm người của mình. Chỉ là khi đi được một đoạn thì Lê Thiên Quân dùng thuật truyền âm nói cho Hải một vấn đề.
“Sẵn tiện ta có một lời khuyên là hẵn nên hạn chế sử dụng Sinh Mệnh Thần Hỏa… ta không biết tại sao nhà ngươi có thể có sức mạnh của Long lẫn Phụng nhưng nếu để Phụng Tộc biết ngươi có thể dùng ngọn lửa trong truyền thuyết của bọn chúng thì với tính cách cao ngạo thì bọn chúng không thích việc ngoại tộc như ngươi mang nó đâu”
“Thậm chí bọn chúng sẽ không ngần ngại giết ngươi để đoạt được nó đâu”
Hải ngạc nhiên, thật không ngờ rằng Thiên Quân lại biết đến danh tính của Sinh Mệnh Thần Hỏa.”
Lạc Thiên cũng xuất hiện và đồng tình với Thiên Quân.
-Tên nhóc đó nói đúng đấy, Phụng Tộc là ngày nay là một lũ gà kiêu căng vì vẻ đẹp mà bỏ qua bản chất thanh cao vốn có của tổ tiên. Tuy ở rằng bọn chúng hiếm khi nào ra khỏi lãnh địa của bọn chúng vả lại bọn này khinh thường việc di cư đến ở một hành tinh nào khác đâu.
-Tuy nhiên nếu thật sự ngươi bị bọn chúng không may nhận ra sự tồn tại của Sinh Mệnh Thần Hỏa thì ta chắc rằng người sẽ trở thành khuôn mặt hot hàng đầu trên bảng truy nã toàn vũ trụ ha ha !!
-Hừ! Đến thì đã sao, ta sẽ dùng chính ngọn lửa mà bọn chúng tôn thờ để quay cả bọn. Ta ghét nhất là lũ cứ cho rằng mình thượng đẳng, rồi một ngày ta sẽ thay mặt tổ tiên của chúng dạy dỗ lại bọn con cháu ngu ngốc ấy.
-Nhà ngươi có vẻ mạnh miệng nhỉ? Đừng tưởng rằng ngộ được Sinh Mệnh Đạo là trở thành vô địch đấy.
-Ha ha tất nhiên là không… tuy nhiên rằng ta tin rằng Linh Quyết sẽ giúp ta mạnh mẽ hơn tất cả. Tuy ta còn nhỏ bé bây giờ nhưng chỉ cần có thời gian ta sẽ đạp lên mọi thứ mà độc tôn.
Lạc Thiên mắt rồng ngạc nhiên sau đó ông ta ôm bụng cười đầy sảng khoái.
-Ha ha ha!! Phải vậy chứ kẻ được Linh Quyết lựa chọn không bao giờ là một con kiến cả. Mạnh miệng là tốt đấy! Đế Quân Đạo là phải mạnh miệng và tự tin như vậy đấy!! Ha ha ha!!
Trong khi Hải vẫn đang trầm ngâm giao tiếp với Lạc Thiên thì ở lẫn trong đoàn người đông đúc đang đi qua đi lại thì có một thân ảnh tay cầm thánh giá nhìn chằm chằm vào Hải.
“Ngọn lửa đó… có thật sự là nó không…”
Trên dãy ghế lãnh đạo ở trên một tòa kiến trúc đang bay, nơi mà các người đại diện các thế lực tham gia bí cảnh lần này đang tụ tập.
Lão Tuấn với dáng vẻ gầy gò ngồi trên lan can tay cầm bình rượu ánh mắt nhìn xuống khu vực tập trung kia mỉm cười đầy thích thú.
-Hô hô! Thần Vực Giáo à…. cấp độ Thần Lực này chắc cũng là Thánh Kỵ Sĩ đấy.
-Lạc Minh Hải à .. Lạc Minh Hải…. cháu có vẻ như ngày càng thú vị rồi…
….…..
Trở về từ chuyến đi lần này Hải học được rất nhiều thứ có thể nói là bội thu, tuy cũng có lần chết hụt…
Sau vụ đó thì Lạc Mỹ Hà ít khi ở nhà hơn mà đa phần tập trung vào việc luyện tập ở võ đường. Việt Trọng nói rằng nàng dạo này rất hay một mình vào Bí Cảnh của Việt Võ Đường một mình mà chiến đấu làm cho Hải rất lo.
Nhưng mà sư phụ nàng là lão Tuấn thì lại ủng hộ chuyện này nói rằng đây là quyết định của Hà vì thế lão cũng chả quan tâm mà còn nói.
-Ta chỉ biết đại khái chuyện đã xảy ra ở cái động kia nhưng có vẻ như nó đã giúp con bé định hình lại tâm tính vũng như ý chí truy cầu võ đạo của nó. Bản thân Võ Tu cần phải có một “mục đích” thì mới có thể chuyên tâm mà thấu hiểu bản thân cũng như khám phá Võ Đạo đến đỉnh cao.
Tuy hiểu đại khái lời của lão Tuấn nhưng Hải vẫn rất lo lắng cho Hà. Tuy rằng thường ngày cô bé tỏ vẻ dựa dẫm và làm nũng Hải nhưng thật ra đó chỉ là tính cách được hình thành bởi tình yêu đối với Hải. Từ nhỏ với thân hình yếu đối và luôn tự ti vì thế Hà giúp Hải có thêm tự tin bằng cách chứng tỏ rằng nàng cần sự yêu thương và che chở của Hải. Đó cũng là lý do dù rằng cả hai bằng tuổi nhưng nàng chỉ muốn làm em gái…
-Cháu chắc cũng biết rằng tuy con bé luôn tỏ vẻ nũng nịu nhưng bản chất bên trong thâm tâm thì con bé là một kẻ ghét thua cuộc đến tận cùng. Một cô gái cố chấp với mục tiêu đến mức có thê gọi là ngoan cố. Lúc trước khi nó thua trong tay Lê Thiên Quân thì nó đã dành ra hơn 3 tháng tập luyện điên cuồng cũng chỉ để có thể sửa được những sở hở và lỗi lầm mà đã khiến con bé thua súy sát.
Nói đến đây lão Tuấn thở dài một hơi, ánh mắt nhìn xa xăm nhưng cũng đầy hạnh phúc.
-Lúc trước khi mà ta nhìn thấy hai đứa cãi nhau với các sư phụ vì chúng ta không nhận cháu.. thật ra chính ta đã bảo họ không nhận cháu đấy.
-Tuy nhiên sau khi nhìn thấy ánh mắt kiên quyết của Hà thà rằng bỏ qua cơ hội làm đệ tử ta còn hơn là phải xa cháu thì ta nhận thấy hình bóng của ta hồi còn trẻ.
-Một tên đầu gỗ ngang ngược và cứng đầu ha ha ha!!
-Cháu hiểu… cảm ơn ông đã chăm sóc Hà bấy lâu nay nhưng thật sự rằng các Bí Cảnh đó đẳng cấp rất cao còn cao hơn cả cái bí cảnh đặt biệt hồi trước… Cháu thật sự không yên lòng.
Lão Tuấn đặt tay lên vai của Hải ôn tồn nói.
-Ông hiểu nhưng cháu phải biết rằng số phận của Hà và cháu có thể chạy song song cùng nhau nhưng nó sẽ không bao giờ nhập lại với nhau. Con bé đã chọn con đường của mình thì nếu cháu thật sự yêu thương nó thì hãi tin tưởng nó. Con bé không phải bình hoa mong manh mà cháu có thể giữ bên người khỏi những ngoại lực bên ngoài, nó là một cường giả thật sự … tuy hiện giờ thì chưa nhưng tương lai nó sẽ là người nắm giữ vận mệnh của Nam Việt Võ Đạo.
-.… Hải chỉ trầm lâm mà không nói, nhưng từng lời nói của lão Tuấn Hải vẫn hiểu hoàn toàn. Bản thân cậu ta thấy thật ích kỷ và ngu ngốc…
-Ông thấy điều quan trọng bây giờ thì cháu nên tăng thực lực đi… không chỉ có thể đối đầu với kẻ thù mà để có thể xứng đôi với Hà. An tâm đi sau chuyện này thì thực lực của nó sẽ nhảy vọt chưa từng có.
Hải không nói gì mà chỉ cúi đầu chào lão Tuấn sau đó quay người dùng ngự phong tăng tốc bỏ đi.
Lão Tuấn âm thầm nhìn sau đó thở dài trong khi vuốt lấy bộ râu bạc trắng của mình
-Haiz…. tuổi trẻ a…. ta già quá rồi…
Từ đằng sau Việt Sơn xuất hiện cười trừ sau đó nhìn về phía cái hang động nơi là cửa ra vào của Bí Cảnh kia.
-Cha... liệu cha có nghĩ rằng con bé đi bặp người đó không?
-Khả năng cao là vậy..
-Nếu thế thì thật sự rất nguy hiểm cho dù con bé có ấn ký bảo vệ của cha thì kẻ đó cũng không phải loại dễ chơi đâu.. nếu chuyện đó xảy ra…
Lão Tuấn quay sang trấn an con trai mình, đúng là nguy hiểm nhưng cũng như là lão đã nói đấy là quyết định của đệ tử duy nhất của ông nên ông ta phải tin tưởng.
-An tâm.. ta tin con bé sẽ làm được. Dù gì bản chất của kẻ đó không xấu mà chỉ là một kẻ cô đơn và cứng đầu.
.…..
Vù!! Vù!!!!
Trên một ngọn núi phủ đầy tuyết trắng, từng cơn cuồng phong thổi qua từng khe hở của ngọn núi tạo ra những âm thanh đầy ghê rợn.
Ở trên gần đỉnh núi có một hang động khổng lồ, cửa động là những trận văn đầy thần bí tuy bị đã tuyết che đi vài phần những nó vẫn tỏa ra những nguồn năng lượng đầy huyền bí.
Lạc Mỹ Hà đứng trước cửa động đầy hiên ngang, mái tóc ngắn của nàng bay trong gió tuyết. Nhiệt độ lạnh đến nỗi mà tóc nàng cũng đã bị đóng băng ở vài chỗ, đôi mi mỹ miều cũng đọng đầy tuyết. Làn da trắng nay đỏ hồng lên vì cơn lạnh của tuyết trắng.
Nhìn một hồi lâu Hà nắm chặt song quyền, bước chân đầy mạnh mẽ và kiên quyết đi thẳng vào động phủ đầy u ám kia
Từ sâu bên trong bóng tối một đôi mắt không lồ đầy sát khí mở ra nhìn kẻ vừa mới xâm phạm nơi an tĩnh của nó.
Một giọng nói già cỗi cất lên..
-Là con nhóc nhà ngươi ư…. nay đã lớn rồi nhỉ.
Lạc Mỹ Hà không một chút sợ hãi nhìn thẳng vào cặp mắt không lồ kia thét lớn.
-Ta muốn thực thi quy ước của chúng ta ngay bây giờ!
Cặp mắt khổng lồ kia tỏ vẻ ngạc kèm theo đó là có chút vui mừng đáp lại.
-Con nhóc nhà ngươi chắc chắn? Phải còn đến hơn 20 năm nữa mới đúng hạn đấy. Con nhóc nhà ngươi chán sống rồi à.
-Phải! Ta không thể chờ đến 20 năm nữa vì ta cần thực hiện nó ngay bây giờ.
Cặp mặt kia nhìn nàng thật sâu, ánh mặt nhìn xuyên thấu mọi thứ nhìn thằng vào linh hồn của nàng làm Hà gợn hết tóc gáy. Tuy nhiên nàng nhanh chóng định thần lại khi nghĩ về lý do đến đây của mình.
-Ha ha ha!! Thú vị thú vị!!! Ta muốn gặp tên nhóc Lạc Minh Hải kia rồi đấy!
-Chết tiệt! Đừng có tự ý mà đọc suy nghĩ của ta!
-Ha ha! Nếu ngươi muốn chết sớm thì được thôi… ta càng mừng…
Từ bên trong bóng tối một thân hình khổng lồ xuất hiện….
Cao đến hơn 50m, lớp lông hoàng kim bóng loáng đang tỏa ra những tia sáng lấp lánh đầy thần thánh. Bốn chân uy vũ với những móng vuốt sắt bén, những tia năng lượng màu đỏ như những sợi vải lụa phát sáng bao bọc tứ chi và tung bay trong trong khí.
Trên thân là những hoa văn rực rỡ màu đỏ đầy ký bí đang tỏa ra năng lượng.
Đầu sói đầy hiên ngang cùng với những cái răng nanh to như những cây cổ thụ và đầy sắt bén. Là sói nhưng sinh vật này lại mang trên người một cái bờm hoàn kim đầy mỹ lệ và uy dũng không kém gì con sư tử.
Mỹ Hà đối diện với nó cứ như là một con kiến không đáng kể tuy nhiên trong mắt nàng lại tràn đầy sự kiên cường.
Con sói vàng cất tiếng đầy châm chọc…
-Như ước định nếu ta thắng thì cơ thể của người sẽ thuộc về ta..
-Phải! Và nếu ta thắng thì toàn bộ sức mạnh và kiến thức của Thiên Yêu Kim Khiếu Thiên Lang Đế nhà ngươi sẽ là của ta!
-Ha ha như đã định! Và bây giờ hãy để các tinh linh cổ đại làm chứng cho ta và ngươi
-Được bắt đầu đi!