Chương 31: Thánh Kỵ Sĩ

Chương 31: Thánh Kỵ Sĩ

Ngay thời điểm Tử Vong Thư vừa mở ra thì một kiếm chiêu không biết từ đâu xuất hiện, quang tiểm đầy thần thánh cắt đứt thân hình Elaize cũng như cuộn Tử Vong Thư làm hai.

-A không…. lũ chó săn các…ngươi…

Bị đánh lén Elaize đầy uất hận và không cam tâm mà chết đi,cuộn Tử Vong Thư tách thành hai ảm đạm thất sắc rơi xuống nên đất.

Tuy nhiên năng lược hắc ám chết chọc kia vẫn còn đọn lại một ít nên khi vừa chạm nền đất thì toàn bộ những cây cỏ và vài con côn trùng xung quanh cuộn thư bỗng mất hết sức sống và trở thành vật chết.

“Thứ này rốt cuộc là gì… năng lượng của nó khiến mình cảm thấy thật khó chịu và chán ghét”

-Tất nhiên là ngươi sẽ cảm thấy chán ghét nó rồi, làn sương màu lục kia tràn đầy Tử Vong Khí thứ trái ngược hoàn toàn với Sinh Mệnh Thần Hỏa.

-Tập trung đi! Còn một kẻ nữa.

Thiên Quân ra hiệu với Hải trong khi cả người vận Tiên Lực cùng với song Hải Hồng Kiếm. Khuôn mặt của Thiên Quân cực kì trầm lặng, sát khí tỏa ra nồng đậm cực kì.

Ở phía đối diện là kẻ vừa ra tay một kiếm chém chết Elaize, toàn thân hắn khoác một tấm áo choàng trắng che phủ toàn thân, bên trong là một bộ giáp toàn thân không kẻ hở. Ngay cả phần đầu cũng là một cái mũ giáp đầy khí tức thanh khiết. Ở giữa ngực hắn là một huy hiệu thập tự sáu cánh ẩn bên trong một mặt trời đang tỏa ra từng đợt năng lượng hấp thu lấp Tử Vong Khí đang còn sót lại trong không khí và thanh tẩy nó.

Tay trái là một thanh kiếm màu vàng với những họa tiết hình thiên thần đầy uy áp thần thánh chứng tỏ nó không phải phàm khí bình thường.

-Thanh kiếm đó có vẻ đẳng cấp ngang ngữa với Hà Hồng Song Kiếm…

-Quang Điểm Kiếm… áo choàng trắng, cùng với bộ ngân giáp toàn thân và cả cái gia huy kia.

Thiên Quân nhận ra danh tính của kẻ lạ mặt liền chĩa mũi kiếm thẳng vào kẻ đó và hỏi.

-Thần Vực Giáo các người sao lại xuất hiện ở đây!

Kẻ kia không nói gì mà chỉ đứng im tại đó

-Thần Vực Giáo ư.. mình từng đọc qua về giáo phái này.

Hải từng đọc qua một tin tức liên quan đến một giáo phái có quyền lực nhất nhì trong “Vực”. Bởi vì biết khi mình đã gây chiến với Huyết tộc thì Hải cũng đã tìm hiểu về những kẻ thù của bọn chúng và kẻ địch ngàn đời của bọn chúng là Thần Vực Giáo. Dựa trên hình ảnh ghi nhớ và cái huy hiệu kia thì Hải chắc chắn rằng kẻ này là người của Thần Vực Giao tây phương kẻ địch truyền kiếp của Huyết Tộc.

Thần Vực Giáo rất phát triển ở phương Tây nhưng ở phương Đông này thì lại bị hạn chế bởi vì sự khác biệt văn hóa cùng với đạo tâm. Chưa kể các tôn giáo lẻ tẻ ở phương Đông cũng như là giới Đạo Sĩ không hòa hợp được với giáo hội này. Nếu nói giáo hội này là thuận theo thần của bọn họ và tu luận nhằm được giác ngộ những lời răn của thần thì Đạo Sĩ là ngược lại nghịch thiên mà đi, không có thần chỉ có tiên và đạo nằm trong thiên nhiên nên không hề thích tôn chỉ của Thần Vực Giáo.

-Hừ! Không nói thì để ta ép ngươi nói… để xem Thánh Kỵ Sĩ của Thần Vực Giáo các ngươi tài ba đến đâu.

Keng!!!

Ngay tức khắc Thiên Quân xông lên một kém toàn lực chém mạnh.

Vị Thánh Kỵ Sĩ kia vung kiếm ra đáp trả, hai thanh kiếm va chạm vào nhau ánh lửa tóe lên.

Keng!! Keng!! Keng!! Keng!!!

Cả hai liên tục dùng kĩ năng kiếm thuật giao đầu mà không hề sử dụng bất kì kỹ năng gì. Chỉ là kiếm thuật thuần túy..

Cả hai đều là kiếm tu nên khi nhận ra đối thủ mình cũng là một kiếm tu kĩ năng xuất chúng thì bọn họ luôn sẽ lâm vào tình trạng này. Chỉ muốn so xem kĩ thuật và tâm kiếm của ai cao hơn ai chứ không hề quan tâm đến sức mạnh từ tu luyện hay ngoại vật.

Keng!! Keng!!!

Hải vốn đầu cũng định giúp đỡ nhưng lại thôi, bởi vì linh tính mách bảo rằng đây và một cơ duyên của Thiên Quân. Không phải ai cũng có thể có dịp giao chiến với Thánh Kỵ Sĩ của Thần Vực Giáo. Thậm chí Hải cũng có thể rút ra được ít nhiều kinh nghiệm từ cuộc đấu này của hai người.

Sau khi ngộ thêm một Đạo là thức tỉnh Phụng Quyết thì sức mạnh của Hải thay đổi chóng mặt, tăng lên cấp số nhân nên vẫn còn chưa quen và cần phải ổn định nguồn Sinh Mệnh Lực dồi dào đang di chuyển trong mình.

Keng!! Keng!!!

Tiếng kim loại va chạm cùng với những ánh lửa và những kình phong đầy sắc bén từ hai người vang vọng khắp khu rừng.

-Này chuyện gì đây?

-Ể!! Hải cậu không sao ư!

Không biết từ lúc nào tất cả thành viên còn lại Lạc Mỹ Hà, Ngọc Linh, Việt Trọng cũng đã tỉnh dậy. Công sức cũng nhờ vào Sinh Mệnh Thần Hỏa mà Hải lúc thức tỉnh đã vô tình đưa vào trong cơ thể từng người. Nếu Hải thuần phục trong việc điểu khiển sức mạnh của ngọn lửa này thì cả bọn vốn đã tỉnh từ lâu nhưng hiện tại cậu cũng còn là con gà mờ trong giới chơi lửa nên không dám dùng bởi vì sơ xẩy là đốt trụi đồng đội a.

Hà sau khi tỉnh liền ngay lập tức nhảy chồm vào người Hải ôm chặt hắn, lúc trước khi hoàn toàn bất tỉnh thì nàng đã chứng kiến Hải trỗi dậy từ đáy hồ.

-Anh Hai!! Tay anh!

Hà chỉ vào cánh tay phải nơi mà vốn đã bị chặt đứng thì nay đã hoản toàn mọc lại một cánh tay mới.

-Chuyện dài lắm nên để anh sẽ kể lại sau, bây giờ chúng ta có chút rắc rối ở kia.

Hải chỉ vào hai cái thân ảnh đang điên cuồng giao đấu ở xa kia.

Việt Trọng nhay nhảu nhìn về phía xa có vẻ như đang muốn nhận dạng kẻ đang giao đấu với Thiên Quân.

-Ể! Thần Vực Giáo! Còn cả xác của Huyết Tộc!???

-Trong lúc tụi chị bất tỉnh nhân sự thì đã có chuyện gì xảy ra thế này?

Hải cũng đành cười khổ nhấc vai lên, cậu ta cũng chả biết nên nói sao đây nữa.

Keng!! Keng!!

Hai nhân ảnh kia ngày càng giao đấu càng cuồng nhiệt, kiếm ảnh tung trời. Hải chăm chú nhìn vào hai thân ảnh kia, cậu nhận ra Thiên Quân đang ngày càng lép vế so với Thánh Kỵ Sĩ của Thần Vực Giáo.

Quan sát kĩ thì Hải nhận thấy phong cánh đánh của Thiên Quân chú trọng vào lực quán tính của Hà Hồng Song Kiếm tạo liên tiếp những kiếm chiêu liên hoàn, thân pháp lại cực kì phức tạp, từng bước chân luôn liên tục di chuyển để tạo ra những khoảng cách cực kì hoàn hảo cùng với tốc độ kinh người.

Ngược lại thì vị Thánh Kỵ Sĩ kia thì lại cực kì đơn giản, kiếm chiêu nhẹ nhàng những đầy uy lực. Từng đường kiếm là cơ sở của chiêu tiếp theo, đỡ, đẩy, phản đòn, … tất cả đều hoàn mỹ như một giai điệu của một bản nhạc.

Thêm vài trăm đường kiếm khác nhau thì vị Thánh Kỵ Sĩ dùng thân pháp uyển chuyển thay đổi vị trí sau khi bắt được sơ hở của Lê Thiên Quân và dùng cán kiếm đập thẳng vào bụng của Lê Thiên Quân đánh văng anh ta ra xa.

Ặc!!

Thắng bại đã phân… tuy Lê Thiên Quân đúng là thiên tài trong tu tiên nhưng có lẽ so với vị Thánh Kỵ Sĩ này về phương diện Kiếm thì còn kém nhiều.

-Ta đến đây không phải để gây chiến với các vị, ta được lệnh của Giáo Hoàng cùng với sự cho phép Chính Quyền các vị tiến vào bí cảnh này là để đuổi theo đám Huyết Tộc này.

Vị Thánh Kỵ Sĩ này dùng một giọng nói không cao cũng không thấp khiến người khác khó mà nhận ra giới tính cũng như độ tuổi hay quốc tịch mà nói lên nguyên nhân vào bí cảnh này.

-Với lại ta còn có nhiệm vụ là gặp mặt cậu Lạc Minh Hải…

-Ta? Ta không nhớ rằng ta có bất kì việc gì liên quan đến Thần Vực Giáo các người cả?

-Phải cậu không có… nhưng mà người phụ nữ mà cậu đã tiếp xúc thì có..

“Quả nhiên là kẻ này đến vì Dahlia… nàng ấy rốt cuộc có thân phận gì mà cả Huyết Tộc lẫn Thần Vực Giáo lại không tiết mọi thứ mà tìm thông tin”

-Vậy các ngươi tính làm gì? Tính bắt cóc ta và tra tấn để tìm thông tin của nàng ấy từ ta như những gì lũ Huyết Tộc đã làm ư ? Ta có thể bật mí cho các người biết rằng việc đó kết thúc không đẹp lắm đâu.

Hải âm trầm nhìn vào tên Thánh Kỵ Sĩ, cậu đang muốn kiểm tra xem đám Thần Vực Giao này sẽ hành động như thế nào và từ đó để xác định có nên hợp tác với đám này không.

“Dù sao thì liên kết với đám này loại bỏ bớt đám Huyết Tộc lẽo đẽo theo mình cũng rất tốt. Chưa kể có thể biết thêm về Dahlia…. nhưng cũng phải xem xét giáo hội này như thế nào đã..”

Trước lời lẽ thách thức của Hải có vẻ như đã động chạm vào sự kiêu ngạo và cái tôi của tên Thánh Kỵ Sĩ kia.

Uy áp cùng sát khí bùng lên hướng thẳng Hải cùng với cả đội, uy áp như một thanh tuyệt kiếm đầy thần thánh cũng như sắt bén đang chập chờ lấy cổ của từng người. Thậm chí ngay cả Thiên Quân cũng có chút sợ hãi trước uy áp khủng bố này mà không tự chủ lùi một bước. Vị Thánh Kỵ Sĩ lờ mờ phóng ra một hư ảnh Thiên Thần cầm đại kiếm đang giận dữ chỉ về phía Hải.

-Hải… tên này cấp độ cũng gần bằng với ba của tao đấy…

Đường Chủ Việt Sơn là một Võ Tu nổi tiếng trong giới là người đạt đến cấp Tông Sư từ rất lâu, sức mạnh của một Tông Sư có ngang ngửa với những vị bán Tiên và những chiêu thức uy lực ngang với dị năng hay ma pháp cấp S.

-Hừ! Đọ uy áp? Ta chưa hề thua!

ẦM!! ONG ONG!!!!

GÀO!! Ó!!!!!

Phân biệt phải trái của Lạc Minh Hải xuất hiện từng hình xăm đầy thần bí bao phủ lấy cơ thể. Trái là những hình xăm Bạch Long uy vũ phát ra những ánh sáng bạc đầy cao quý, bên phải là hình xăm lông vũ đỏ rực với những tia lửa đầy cuồng bạo.

Song nhãn hóa thành Hoàng Kim Nhãn và Bích Lục Nhãn phân minh đầy huyền ảo..

Sau lưng Hải là hư ảnh Bạch Long và Xích Phụng đang gầm thét đẩy lùi hoàn toàn khí thế sắt bén của vị Thánh Kỵ Sĩ.

Khí thế uy áp của kẻ kia như một tờ giấy mỏng hoàn toàn bị xé nát bởi uy áp cao ngạo,cuồn nộ của Bạch Long và uy áp cao quý nhiệt huyết của Xích Phụng.

-Ngươi…

Ngạc nhiên trước sức mạnh không ngờ của Hải khiến vị Thánh Kỵ Sĩ phải lùi bước.

“Khí thế gì thế này… dù có là Long Tộc hay Phụng Tộc chân chính mà ta gặp qua chưa kẻ nào có uy áp khủng kiếp thế này. Mà thứ kia chỉ là hư ảnh tạo ra từ năng lượng …”

Thu kiếm và tra vào vỏ vị Thánh Kỵ Sĩ ném về phía Quân một tờ giấy.

-Bên trong là địa chỉ trung gian để bổn giáo có thể bàn bạc với ngươi. Chúng ta là con chiên của Thần Minh vì thế sẽ không làm những việc bẩn thiểu như lũ ngoại đạo kia. Thần Vực Giáo sẽ tiếp đón cậu như khách quý và hoàn toàn tôn trọng các quyết định của cậu.

Nói xong kẻ này bay lên trời và rồi biến mất giữa không gian.