Chương 18: Võ Văn Minh
Ngồi trên chiếc phi hành khí Minh Hải cảm thán không thôi.
Cậu kinh ngạc trước sự màu nhiệm của phần thế giới mà trước giờ cậu chỉ biết qua những câu truyện. Những Tiên nhân ngự kiếm mà bay, những Võ Tu chỉ cần cái nhấc chân nhảy cao vạn trượng, những dị nhân với những năng lực thông thiên,… tất cả hiện đang bay vù vù trên đầu Hải. Cậu thậm chí còn thấy một vài sinh vật hình dạng trong truyền thuyết như các loại yêu quái, yêu thú,… tất cả đều đang hướng về mảnh đất kia.
Khi đến nơi Hải nhận ra cái sân âm dương này còn to hơn cậu nghĩ rất nhiều. Số người đứng ở đây cũng lên đến vài ngàn người nhưng mà vẫn còn rất nhiều khoảng trống.
Từng đoàn người đứng tụm lại với nhau chia ra thành các nhóm khác nhau.
Việt Sơn sau khi thu hồi phi thiên khí của mình vỗ vai Hải và nói.
-Nơi này là cửa khẩu trung gian của các bí cảnh đặc biệt ở miền nam Nam Việt. Bởi vì các vị quản lý thông báo rằng sắp có bí cảnh mở ra nên nơi này mới đông đúc như vậy chứ bình thường chả mấy ai đâu.
-Những người đang ở đây đều là những người đến từ các thế lực, tổ chức lớn nhỏ ở miền nam và thậm chí là những nước lân cận vì thế cố gắng đừng gây rắc rối.
Hải nhìn xung quanh một hồi…quả thật nơi này hội tụ đủ loại người với đủ loại phục trang và vũ khí từ súng ống mà Hải chưa hề thấy hay những vũ khí lạnh đầy kì bí. Thậm chí có vài người còn cưỡi thú sủng của mình và những con thú ấy toàn là những loài mà Hải trước kia không hề biết có tồn tại.
Tất cả người ở đây đều đến để tham dự vào chiến dịch chinh phạt bí cảnh sắp mở này.
Nói về bí cảnh thì bọn chúng là những mảnh không gian to nhỏ khác nhau trôi dạt khắp vũ trụ. Ở Địa Cầu cũng có rất nhiều các loại bí cảnh khác nhau tồn tại rải rác khắp nơi.
Những nơi này chính là nguồn cung nguyên liệu dồi dào cho những người của Vực cũng như các thế lực của nó.
Các bí cảnh thường xuất hiện ở những nơi ít sinh vật trí tuệ cao cũng như dưới nhiều hình dạng khác nhau. Có bí cảnh thì đã tồn tại từ thời cổ đại cho đến bây giờ và trở thành một phần của Địa Cầu.
Nhưng cũng có vài Bí Cảnh đặc biệt chỉ mở vào những khoảng thời gian và điều kiện đặc biệt. Và bọn chúng đều mang lại lợi ích nhiều hơn so với bí cảnh thường tuy nhiên cũng nguy hiểm hơn nhiều.
Thung Lũng Thanh Hà là một loại bí cảnh nhân tạo do những vị đại năng Nam Việt từ thời cổ đại tạo nên. Nó có tác dụng thu hút và giam dữ các loại bí cảnh đặc biệt để cho đời sau có thể dễ dàng tìm được cũng như chờ đợi khi bọn chúng mở ra. Tuy nhiên Thung Lũng Thanh Hà cũng không thể hút toàn bộ hàng tỷ tỷ các bí cảnh trôi nổi qua Địa Cầu hàng năm mà chỉ thu được vài cái.
Vì thế vẫn còn rất nhiều bí cảnh đặc biệt tồn tại khắp Nam Việt cũng như thể giới mà vẫn chưa được khai phá.
Hải nghe nói rằng ở Hải Trang thì Việt Võ Đường có nắm giữ hai cái bí cảnh và một trong số chúng thì 5 năm mới mở một lần vào mùa đông.
-A! Hai người đến rồi à.
Việt Trọng từ trong đám người xuất hiện vẫy tay chào Hải và Hà.
-Ừ tụi này mới đến.
-Mấy người đi lâu quá làm tui đợi mỏi cả chân. Thôi giờ đi qua bên chỗ Võ Đường đi nào ông nội tui đang chờ kìa.
Sau đó cả 4 người bắt đầu đi về phía đoàn người của Việt Võ Đường.
Ở phía Việt Võ Đường đang đứng còn có các trường phái khác Võ Tu Nam Việt đang đứng tập trung lại với nhau bắt đầu chào hỏi trông có vẻ là rất thân thiện.
-Ồ! Tên thương gãy nhà ngươi lâu không gặp nhìn vẫn đụt như xưa nhỉ.
Bỗng nhiên một người lạ mặt xuất hiện nhìn Việt Sơn và mỉa mai ông ấy. Một người nam nhân tầm 30 tuổi tóc để dài cột thành búi, khí chất trông rất thanh cao nhưng lại đang nở một nụ cười hèn mọn đối diện với Việt Sơn.
Sau lưng người này vác hai thanh đao to bự đen tuyền. Người này nhìn không to con lắm nhưng lại vác sau lưng hai thành đao to gần bằng cơ thể kích thích thị giác cực kì.
-Hừ tên bọ ngựa ẻo lả nhà ngươi vẫn thích đem càng đi khoe lung tung vậy à.
Việt Sơn vốn là một người rất điềm tĩnh và nhã nhặn trong mắt mọi người nhưng không hiểu sao khi đừng trước người thanh niên này lại có chút thất thố.
-Hừ! Còn đỡ hơn những tên khỉ đột như ngươi suốt ngày hô hét thô bỉ với cái bao cát.
-Ít ra ta tối đến ta còn có vợ ôm ngủ còn nhà ngươi chắc đem hai thanh thép kia ôm ngủ nhỉ? Chắc hàng họ bị cứa sạch rồi nhỉ?
-Sao! Muốn chơi à?
-Rồi sao! Ngươi làm gì được!
HỬ!!!!!!
Mùi thuốc súng nồn nặc giữa hai người lan tỏa đến tận chỗ Hải làm cậu có chút không biết nên làm gì.
Việt Trọng ở bên cạnh vỗ vỗ vai của Hải lắc đầu ngao ngán ý bảo cậu kệ đi.
Mỹ Hà che miệng cười đầy thích thú.
-Hi hi anh nên làm quen với việc này đi… người thanh niên đó tên là Võ Văn Minh. Hiện là Đường chủ của Việt Khí Đường, nhìn trẻ vậy thôi chứ chú ấy là người cùng thế hệ với chú Sơn đấy.
-Ồ… bảo sao hai người này lại như nước với lửa vậy…
-Nhìn vậy thôi chứ Sư Phụ bảo em là hai người này là bạn tốt của nhau đấy.
Hải gật đầu nhìn về phía hai người vẫn đang cãi cọ kia. Dù rằng cả hai không ngừng cà khịa chửi bới nhau nhưng Hải vẫn có thể nhìn ra tia vui mừng trong mắt hai người chứng tỏ cả hai rất vui khi gặp nhau.
Đang cãi nhau thì Võ Văn Minh nhìn sang nhóm của Hải ngạc nhiên nói.
-Ồ Mỹ Hà cháu lại mạnh hơn rồi à! Khí của cháu phải gần đến cấp Đại Sư rồi đấy. Quả thật là thiên tài mà cháu sắp đuổi kịp đệ tử của ta rồi đấy.
-Cháu cảm ơn Minh Đường Chủ ạ, tất cả cũng là nhờ sự chỉ dạy của Sư Phụ và Đường Chủ ạ.
Hà chấp tay cúi người chào Văn Minh khiêm tốn mà nói.
-Hừ! Tuấn Sư Thúc thì ta còn tin chứ tên thương gãy này thì dạy dỗ cái gì…
-Nhà ngươi thích khịa nữa à!
Việt Sơn vốn đang vui vẻ vì Hà nói tốt cho hắn thì lại bị tên mặt trắng này cà khịa làm máu nóng lại lên.
-Đệ tử Việt Trọng chào Minh Đường Chủ!
Việt Trọng cũng cúi người chấp tay chào Văn Minh nhưng mà thay vì sự nồng nhiệt giống khi nói chuyện với Hà thì chỉ gật đầu một cái.
-Vậy còn cậu đây là….
Võ Văn Minh tò mò nhìn sang Hải..
-Cháu là Lạc Minh Hải anh trai của Hà, hân hạnh gặp mặt Minh Đường Chủ!
Hải cũng lễ phép làm theo lễ nghi chào hỏi Võ Văn Minh, tuy rằng không phải người của Việt Vũ Đạo nhưng dù sao ông ấy cũng là tiền bối đi trước vậy nên kính trọng là điều đương nhiên.
-Hừm….
Võ Văn Minh không đáp lời mà chỉ đi một vòng đánh giá Hải làm cậu có chút bối rối.
-Này! Tên bọ ngựa nhà ngươi làm gì thế?
Không để ý đến Việt Sơn đang càm ràm Văn Minh đưa tay lên cằm suy nghĩ một lúc sau đó nhìn Hải và nói.
-Này….cậu có biết kẻ nào tên Sùng Thiên Nam không?
Hải trấn kinh .. tại sao Võ Văn Minh lại biết được cái tên đó…tên của người cha ruột của Hải.
-Dạ thưa cháu không biết…có vấn đề gì à thưa Đường Chủ?
-Hừm…. dù khuôn mặt có chút khác nhưng mà khí chất có chút giống…
-Này bọ ngựa… Sùng Thiên Nam mà ngươi nói có phải là tên trùm thế giới ngầm Nam Việt bỗng dưng biến mất hơn 18 năm trước không?
-Phải… chính hắn
Trùm thế giới ngầm? Biến mất???
-Ủa ba con tưởng hơn 20 năm qua thì thế giới ngầm là một kẻ tên là Lý Tịnh mà? Sùng Thiên Nam là kẻ nào??
Trọng đầy nghi hoặc hỏi Việt Sơn, vốn Trọng từ nhỏ đã tiếp xúc với Vực nên một vài kiến thức về những kẻ đứng đầu các thế lực của Nam Việt tất nhiên là biết nhưng cái tên Sùng Thiên Nam thì lại chưa hề nghe.
Hà ở bên cạnh cũng rất là tò mò bởi vì nàng cũng không hề biết việc này.
Văn Minh suy nghĩ một hồi sau đó lắc đầu..
-Chuyện này các ngươi không cần biết nhiều…
Nói xong Văn Minh nhìn Hải thật sâu sau đó nói.
-Có vẻ như cậu không phải thuộc Việt Võ Đường nhỉ… thế nào có ý định gia nhập Việt Khí Đường không? Ta thấy cậu có tiềm năng rất lớn nếu gia nhập ta sẽ cho cậu làm Tông Truyền Đệ tử của ta.
-Hả!
Việt Sơn, Việt Trọng, Hà lẫn Hải ngạc nhiên không thôi.
Bỗng dưng Văn Minh lại mở lời muốn nhận Hải làm đệ tử, phải biết rằng tên này nổi danh rất khó khăn trong việc thu nhận để tử. Không chỉ cần tài năng mà độ tuổi phải trẻ không được quá 12 tuổi.
Cho đến nay Văn Minh cũng chỉ nhận 1 người đệ tử mà cũng khổng phải hắn muốn nhận mà do lão Tuấn nhờ vả nên hắn mới nhận.
“Người này…. rõ ràng hắn nhận ra điều gì đó ở mình…”
Hải phân vân không biết có nên nhận sư hay không… suy nghĩ một hồi thì Hải mới nói.
-Cảm ơn lòng tốt của Đường Chủ nhưng thật sự thì cháu không hề có ý định luyện Võ Đạo vả lại thứ cháu tu cũng không phải là Khí lực nên không được đâu.
-Vậy ư… thế mạn phép cho hỏi cậu tu luyện loại năng lượng gì?
-À…cái này cháu không thể nói được..đúng hơn là không biết nên nói là gì…
Văn Minh khó hiểu nhìn Hải, năng lượng mình tu luyện mà không biết là gì ư?
Việt Sơn tiến đến vỗ vai của Văn Minh thì thầm…
-Thằng nhóc này có liên quan đến Long Tộc đấy…đến cả cha ta mở miệng nhận hắn là đệ tử hắn còn từ chối đấy nói gì đến ngươi.
-Long Tộc? … không thể nào?….
-Mà sao ngươi lại biết Sùng Thiên Nam thế?
-Hừ! Chuyện của ta nhà ngươi biết làm gì?
-Ngươi!
Mặc cho Việt Sơn đang tức điên Võ Văn Minh quay người đi về phía đội ngũ Võ Đường của hắn.
“Võ Văn Minh…. rốt cuộc ông biết những gì….bạn hay thù đây….”
Hà vốn luôn để ý đến Hải từ nãy giờ… nàng không biết tại sao cả người Hải lại run lên nhè nhẹ khi mỗi khi Minh Đường Chủ nhắc đến Sùng Thiên Nam..
-Anh…
Hà nắm lấy bàn tay đang siết chặt của Hải. Cậu cảm nhận được mùi hương và sự mềm mại của Hà tâm tình nhẹ hẳn ra xoa đầu nàng nói.
-Chúng ta nên đến gặp ông Tuấn.. anh nghĩ giờ này ông đang càm ràm vì chúng ta lâu la quá rồi.
-Phải đấy tên bọ ngựa kia làm ta tốn thời gian quá đi thôi.
Việt Sơn dẫn cả 3 tiếp tục đi về hướng Việt Võ Đường ở phía xa.
-Lạc Minh Hải…liệu cậu có phải là người đó hay không….
Võ Văn Minh từ trong đám đông nhìn về bóng lưng cả Hải… mà nhớ về một hình ảnh của một người thanh niên trẻ cầm một thanh kiếm đỏ rực như máu….
-Sùng Thiên Nam a! rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với hai vợ chồng ngươi…..