Chương 15: Long Hồn Sư?
Lão Tuấn thu tay về ánh mắt nghiêm túc âm trầm đổi về lại ánh mắt hiền hòa vui cười như hàng ngày nhìn về thân ảnh đang đứng trước mình.
Rắc..Rắc..
Từ tiếng rạn nứt van lên, lớp vỏ trứng màu bạc sau đó hoàn toàn bị vỡ vụng thành từng mảnh nhỏ. Hải ở bên trong vỏ trứng khuôn mặt đầy máu, ngũ quan liên tục trào ra những dòng máu đỏ.
Khụ!
Phun ra một ngụm máu lớn và rồi lớp vỏ trứng của Long Đằng Bất Hoại hoàn toàn biến mất trong không khí. Cả thân người của Hải bất tỉnh đổ ầm xuống nền nhà..
-Anh!!!
Hà ngay lập tức chạy đến bên Hải đỡ hắn dậy sau đó trách mắng nhìn về lão Tuấn.
-Sư phụ sao thầy lại mạnh tay như thế!!
Ở phía xa lão Tuấn đang dần dần thu nhỏ lại từ một cơ thể to lớn đầy cơ bắp biến thành cơ thể gầy yếu của một ông lão.
Lão Tuấn áy náy vuốt bộ râu của mình không biết phải biện hộ gì, đúng là lão có chút cao hứng mà ra tay quá đà.
“Ai bảo thằng nhóc đấy học đâu ra mấy thứ thú vị quá làm chi”
-Thôi thôi Hà à.. cháu đừng giận ông ấy, dù sao Hải cũng không bị thương nặng đến tính mạng.
Một người đàn ông trung niên bước vào khu nhà, khuôn mặt chữ điền, mái tóc cắt ngắt cùng với thân hình cứng cáp đang mặc trên người bộ võ phục màu xanh giống với lão Tuấn.
Người này là Việt Sơn con trai của lão Tuấn và cũng là Đường Chủ hiện tại của Việt Võ Đường. Theo vai vế mà nói thì Sơn cũng là sư huynh của Hà dù rằng tuổi tác cách biệt.
-Hừ! Từ nay con không xoa bóp cho thầy nữa!
Dù có Sơn nói giúp thì Hà cũng thật sự rất giận lão Tuấn, nhìn xuống thân hình thảm thương của Hải đang bất tỉnh kia tim nàng đau đớn muôn phần bởi vì cậu thành ra như này một phần cũng là lỗi do nàng.
Lão Tuấn mặt mày nhăn nhó như mới ăn mướp khẩn cầu nhìn qua con trai mình cầu cứu.
Bởi vì lão không có con gái mà chỉ 2 đứa con trai cộng với Hà rất yêu quý và có hiếu với lão nên lão thập phần xem nàng như cháu ruột mà đối xử chứ không phải đệ tử.
-Ha ha Hà quả đúng là khắc tin của lão ba mà. Nhưng mà cũng nên vào việc chính đi ba à.
Sơn nhắc nhở cả hai về chính sự, về lý do thật sự mà lão Tuấn ra tay với Hải.
Lão Tuấn nghe con trai nhắc thì mặt mày nghiêm túc trở lại đi đến gần Hải sau đó đưa tay điểm trán của cậu.
Để khoảng 30 giây sau đó lão Tuấn rút tay ra có chút thở phào.
Hà lo lắng hỏi sư phụ của mình.
-Sao rồi sư phụ…. anh ấy vẫn bình thường chứ!
Lão Tuân nhíu mày một chút sau đó mỉm cười nói.
-Hô hô an tâm anh con vẫn bình thường, không hề bị chiếm đoạt thể xác bởi vì khí vẫn bình thường không hề hỗn tạp. Còn việc có biến thành Huyết Thi là bất khả thi bởi vì trong người không hề có huyết lực hay dấu ấn Huyết Thi của đám đỉa kia.
Hà nghe vậy cả người liền nhẹ nhõm ra ôm lấy Hải không rời..
Có thể Hải không biết nhưng vào hôm cậu chiến đấu với đám Huyết tộc thì Hà cũng ở gần đấy và chứng kiến toàn bộ cảnh tượng. Võ Tu vôn có thể chất và giác quan cực kì ưu việc mà Hà vốn lại là thiên tài nên nàng từ xa có thể nghe toàn bộ cuộc nói chuyện của tên Grain với Hải.
Ngay cả việc gần 1 tháng vừa qua Hải không hề gặp tên Huyết Tộc nào bởi vì chính tay Hà đã xử toàn bộ chúng trong âm thầm cũng như moi thông tin. Vào vài ngày trước Hà nhờ sư phụ mình kiểm tra cơ thể của Hải xem thử cậu có bị kẻ nào cướp đoat thể xác hay là bị nữ nhân Dahlia kia bắt làm Huyết Thi phục vụ ả.
-Tốt quá rồi…. nhưng rốt cuộc là anh con tại sao bỗng nhiên thay đổi nhiều như thế vậy sư phụ?
Lão Tuấn đứng dậy trầm ngâm nghĩ về những chuyện vừa nãy.
-Ông không biết chính xác chuyện gì đã xảy ra với anh con… có lẽ cậu nhóc đã gặp được cơ duyên nào đó. Tuy nhiên về lực lượng mà anh con dùng tuy khá là giống Khí trong Võ Tu nhưng cũng rất khác..
Lão Tuấn dùng ánh mắt thâm thúy nhìn vào Hải..
-Tuy nhiên về những chiêu thức vừa rồi…. ta có thể khẳng định nó liên quan đến Long Tộc.
-Long Tộc!! Ba chắc chứ?
Sơn ở bên cạnh ngạc nhiên hỏi lão Tuấn… Long Tộc, Rồng, Dragon, Ryu,….là một tộc quần mạnh mẽ tồn tại trong Vực. Những tin đồn về chủng tộc này lan truyền từ khắp các thế giới, mỗi cá thể đều rất mạnh mẽ dù có trí tuệ cao hay không.
Tộc đàn này không hề bị gói gọn trong bất kì loại tu luyện năng lượng nào, có một vài tộc tuy có thể tu luyện nhiều loại năng lượng nhưng cũng có một vài loại bọn họ không thể tu ví như Yêu tộc ngoài Yêu lực thì có thể tu luyện Khí lực và Tiên Lực nhưng không thể tu luyện Thần lực cũng như Ma pháp, hay nhân loại gần như có thể tu luyện mọi loại năng lượng nhưng lại không thể tu luyện Yêu lực.
Long tộc thì khác, bọn họ có thể tu luyện bất kì loại năng lượng nào mà họ muốn mà không thể bị cưỡng chế. Chỉ cần có thời gian và ý chí thì bọn họ đều có thể trở thành lão luyện của trường phái đó. Vì thế có rất nhiều câu truyện cũng như truyền thuyết về những con Rồng đầy mạnh mẽ, những Ma Long hiểm ác, Yêu Long uy vĩ hay Thần Long thông thái,..
Chỉ là Long Tộc càng cao cấp thì họ lại rất ít tiếp xúc với những thế lực khác chứ đừng nói gì đến thế giới loài người. Ngay cả trong những chiếc ghế của các tổ chức đứng đầu Vực Long tộc cũng có trong đó dù rằng những người đó chả mấy khi xuất hiện. Ngay nay thường thấy chỉ là các Long Tộc trí tuệ kém hay Á Long chưa khai phá huyết mạch.
Ngay cả trong Võ Tu từ ngàn năm trước cũng có vài vị là Long Tộc lưu truyền những Võ Thuật của họ sáng tạo ra và được truyền dạy và phát triển đến ngày nay Thăng Long Đạo chính là ví dụ điển hình. Thăng Long Đạo vốn là một trong những Võ Thuật cổ xưa và ảnh hưởng nhất.
Thậm chí Bách Kỹ của Việt Vũ Đạo cũng có rất nhiều kỹ thuật đỉnh cao liên quan đến Long Tộc.
Lão Tuấn vuốt ve bộ râu hùng vĩ của mình, đôi mắt có chút xa xôi… có vẻ như đang nhớ về những ký ức xa xưa.
-Trước kia ta từng gặp hai người của Long tộc... đúng hơn là chỉ một người là Long tộc phương tây thuần chủng. Người đó là một Thần Long mạnh mẽ và đầy trí tuệ, chính hắn là người đã dạy dỗ ta một thời gian dài và cũng vào thời gian đó ta cũng đã sáng tạo ra Thất Chuyển Thần Long.
Sơn và Hà chấn kinh không thôi, đây là lần đầu tiên lão Tuấn nói việc này cho họ. Thất Chuyển Thần Long…. Bảy chiêu thức tuyệt đỉnh của Lão Tuấn nổi danh khắp giang hồ, nó thậm chí sáng ngang với những chiêu thức mạnh mẽ nhất Bách Kỹ của Việt Vũ Đạo và cũng là thứ khiến cho lão đoạt được chức Chưởng môn của trường phái Việt Vũ Đạo.
Nghe nói ngày trẻ lão Tuấn từng so chiêu với một vị Tiên nhân của Đạo Tu và nghe đâu kẻ kia đạt đến đẳng cấp Chân Tiên nhưng rồi cũng chỉ chịu nổi đến chiêu thứ năm và bại trận. Chiêu cuối thậm chí còn thể đánh trọng thương cả một vị Thiên Thần tối cao của Thiên Đường… mà đó chỉ là tin đồn, lão Tuấn cũng không phủ nhận hay xác nhận chúng..
-Ba à! Chuyện lớn vậy mà ba cũng dấu con ư??
Sơn uất ức trách ba của mình.
-Hô mày có hỏi tao đâu mà tao nói?
-Nhưng….chuyện này cũng phải nói để con còn khoe khoang với đám trẻ chứ!!
-Tao không thích thì làm gì tao?
-Hự!!
Hà chen vào giữa hai bố con đang cãi nhau như trẻ con kia..
-Sư phụ ngài nói là thầy gặp hai người mà chỉ có một là Long tộc thuần thúy vậy người còn lại là thế nào?
-Hô hô kẻ còn lại là nhân loại…. nhưng hắn chính là địch thủ cũng như bạn tốt của ta. Hắn là con nuôi của vị Thần Long kia, tuy là nhân loại nhưng hắn có sức mạnh của Rồng… vị Thần Long kia gọi hắn là một Long Hồn Sư.
-Long Hồn Sư??
Sơn lẫn Hà đồng thanh nói, cả hai người không hề biết đến loại chức nghiệp này.
-Vậy thầy nghĩ anh con cũng là Long Hồn Sư ư?
-Hừm… có thể là vậy nhưng ông cũng chắc lắm. Tiếc là vài năm trước ta đã mất liên lạc với tên kia rồi nên không thể nhờ hắn đến nhìn một cái.
-Vậy còn vị Thần Long kia ạ?? Thầy có thể nhờ vị ấy xem dùm được không ạ!!
Lão Tuấn cười hiền từ xoa đầu đồ đệ yêu quý của mình.
-Tên nhóc này quả thật có phước khi được con yêu thương như thế này đấy.
-Thầy! Hà bị lão trêu đỏ hết cả mặt..
-Hà…vốn đúng là ta có thể nhờ ngài ấy xem xét nhưng mà…
Lão Tuấn thở dài im lặng một hồi sau đó thở dài đầu buồn bã.
-Vị ấy đã mất rồi… từ lúc ngài ấy hoàn thành việc giảng dạy bọn ta cũng là lúc ngài ấy từ giã cõi đời này. Nhưng mà dù có là gì thì Hải vẫn là Hải ngay cả khi ta tỏa ra sát khi muốn giết thằng nhóc thì nó vẫn không hề có chút suy nghĩ tiêu cực gì về con cả dù rằng nó bị bầm dậm như này cũng do con ha ha ha!
Hà ôm chặt lấy Hải, nàng cảm thấy nhẹ lòng vì biết rằng cậu không hề bị kẻ nào ép buộc hay đi sai đường để đạt được sức mạnh. Ôm chặt lấy thân hình của người mà nàng yêu thương nhất nắm tay siết chặt thề rằng phải cho đám quỷ hút máu kia trả giá vì dám nhắm đến anh trai nàng.
…...
-Ư… đau đau..
-Ồ cháu tỉnh rồi à! Thật không ngờ đấy!
Sơn kinh ngạc nhìn Hải ngồi dậy, cả cơ thể lành lặn hoàn hảo trừ mấy vết sẹo cũ đã có từ trước.
-Chú Sơn? Chú sao lại ở đây??
-Tất nhiên là để trị thương cho cháu rồi.
-Trị thương? A!
Hải lập tức nhớ ra vì sao mình lại ở đây, sau khi ăn Phục Hổ Quyền phá nát Bất Hoại như tờ giấy thì bị phản hệ và ngã quỵ. Dù rằng không thể cử động nhưng Hải cũng loáng thoáng nghe được đoạn hội thoại của ba người sau đó vì chịu không nổi nên mới bất tỉnh.
Cùng lúc đó lão Tuấn cùng Hà đi vào, trên tay hà còn cầm một xô nước nóng và khăn có vẻ như là dành cho Hải.
Khi nhìn thấy Hải đang ngồi đó nói chuyện với Sơn thì Hà lập tức đặt xô nước xuống lao vào ôm lấy cậu. Còn Lão Tuấn thì há hốc mồm ngạc nhiên.
-Hu hu anh tỉnh rồi! Em xin lỗi tất cả là do em..
Hải thấy Hà mếu máo khóc lóc cười khổ, cậu ngay từ đầu không hề oán trách em ấy một xíu nào. Cũng tại cậu không thể giải thích rõ ràng mọi chuyện cùng với sự lo lắng quá đà của em ấy mà ra vầy.
-Không sao đâu.. mọi chuyện đều ổn anh không có trách em đâu. Vậy nên đừng khóc nữa.
Lão Tuấn với sự nhạy bén của mình thì lão vốn đã biết Hải vốn đã nghe toàn bộ cuộc nói chuyện nên lão không ngạc nhiên gì mà chỉ ngạc nhiên vì độ hồi phục kinh người kia.
Chỉ mới có một ngày mà toàn bộ vết thương đều đã lành lặn mới khiến lão ngạc nhiên. Phải biết hôm qua khi lão kiểm tra thì cơ thể của Hải toàn bộ cơ bắp lẫn xương cốt đều bị rạn nứt nên lão đã ra lệnh cho Sơn dùng Hồi Nhiên Xuân một kỹ năng trong Bách Kỹ chuyên về trị thương bằng cách thúc đẩy quá trình trao đổi chất trong cơ thể. Tuy là một chiêu thức hồi phục rất đáng gờm nhưng mà nó phải dựa vào tiềm năng của các tế bào hay có thể nói là tiềm năng của Phách thì tốc độ hồi phục mới nhanh.
“Tiềm năm của tên này sao lại kinh khủng như vậy… trước đó ta kiểm tra nó còn chưa phân tách Hồn và Phách cơ mà”
Bỏ qua những suy nghĩ vẩn vơ kia lão Tuấn tiến đến sờ vào đầu của Hải làm cậu giật mình tay đưa lên phòng thủ.
-Hô hô bĩnh tĩnh vụ kia chỉ là ông thử cháu thôi. Để yên cho ta kiểm tra nào!
-Phải đấy anh hai là do em, em bảo thầy ấy kiểm tra xem anh có bị…
Chưa để Hà nói hết thì Hải đưa ngón tay lên chặn miệng nàng lại và nói.
-Không sao em không cần giải thích anh biết hết..
Nhìn Hải mỉm cười không trách mình, mắt đẹp của nàng dâng long lanh như muốn khóc liền vùi mặt vào người cậu.
Chật lưỡi vì pha cơm chó này lão Tuấn vẫn tiến đến kiểm tra Hải, sau khi chắc chắn cơ thể cậu ổn định rồi thì lão ngồi xuống và nói.
-Trông con cũng có vẻ ổn rồi, vậy thì ta có vài thứ muốn hỏi…
Hải vẫn ôm trầm lấy Hà quay sang nhìn lão Tuấn gật đầu.
-Cháu không sao, ông cứ hỏi đi.