Chương 87: Đại thảm họa linh khí khôi phục lần 2

Trên một cái đấu trường ngầm của cổ ma giáo, Văn Khang ngồi trên một cái ngai vàng mà Alina đã chuẩn bị sẵn cho hắn ngồi, trong lòng của Văn Khang là Phượng Ngân.

Kế bên là Linh Lung đang đút đồ ăn cho Văn Khang, hai bên vai hắn là Minh Tuyết và Tiên Ý hai nàng đang xoa bóp vai cho Văn Khang, ngày thường cần thư giãn ngoài việc làm tình thì Văn Khang chính là đến đây để thư giãn.

Những những con kiến hôi kia chiến đấu sinh tử với nhau làm hắn thích thú vô cùng, Phượng Ngân càng lúc càng kinh tởm Văn Khang hơn, nàng tự hỏi nếu con quái vật này trở về làm một ví đấng toàn năng thì chuyện gì sẽ xảy ra.

Phượng Ngân càng nghĩ càng rung sợ, năm xưa nàng là 1 trong 7 vị tổ trực tiếp đánh nhau với cổ ma nên biết sự khủng bố của nó ra sao, năm đó nếu cổ ma không vô tri thì nàng và tất cả mọi người mới là kẻ phải thua và chết.

Nếu con quái vật biến thái này trở thành cổ ma sẽ ra sao, nó sẽ càn quét tất cả trong một cái bún tay mà không chút nhân nhượng bộ, nó sẽ chơi đùa tất cả nhưng một quân cờ của nó.

Trái tim của Phượng Ngân rung rẫy vì sợ hãi khi nghĩ đến cái viễn cảnh tương lai tồi tệ đó, Văn Khang cảm nhận sủng vật bé nhỏ của mình đang rung rẫy thì hắn tưởng nàng sợ hãi những cảnh máu me này.

Hắn thu ba nàng kia về bên trong đảo, hắn bỗng nhiên nổi hứng với Phượng Ngân, tay hắn mò vào lớp quần nhỏ của nàng, ngón tay chọt chọt vào bên trong.

"Ngươi...ưm...đừng...mà...ah" cơ thể nhỏ đang rung rẫy của nàng bỗng nhiên cảm giác hơi nhột nhột phía dưới, nàng hoàn hồn nhìn xuống thì thấy bàn tay của tên kia đã bên trong váy mình.

Hắn đang chọc chọc âm vật của mình, Phượng Ngân tức giận nhìn lên tên đó, hắn vừa trêu đùa với nàng, vừa nhìn cảnh đám kiến hôi chết giết nhau, giả vờ như không biết gì.

Tay còn lại nhân lúc nàng không chú ý mò vào bên trong áo của nàng, nhéo lấy cái ti hồng nhỏ của Phượng Ngân, ngón tay hắn lắc lư lên xuống trên đầu ti của nàng, nàng bị Văn Khang kích thích đến đỏ cả hai má.

Hơi thở của nàng càng trở nên dồn dập hơn, sau một lúc lâu bị Văn Khang kích thích Phượng Ngân cảm giác mình sắp lên đỉnh, thì Văn Khang cười khẩy một cái rút tay mình về.

"Ngươi...quá...đáng" Phượng Ngân đứng lên trên đùa của hắn, mặt kề mặt của Văn Khang nói, tay tóm cổ áo Văn Khang, Văn Khang bật cười thành tiếng, tiểu phượng hoàng vẫn thú vị như vậy.

Sở dĩ Văn Khang thích nàng nhất trong đám nữ yêu là bởi vì nàng dù vẫn sợ hãi hắn, nhưng lại dám tỏ thái độ trống đối hắn, khó chịu với hắn, khác với những nữ yêu cam chịu hoặc không làm gì.

Chính vì sự thú vị này mà Văn Khang rất yêu thích Phượng Ngân, ngoài ra ánh mắt kia của nàng là ánh mắt của một cường giả làm hắn càng nhìn càng cảm thấy nàng vô cùng thú vị.

"Quá đáng gì chứ...ta có làm gì nàng đâu, tiểu phượng hoàng" Văn Khang vừa nói, tay vừa chạm bờ mông nhỏ của Phượng Ngân làm nàng phồng má đầy tức giận.

"Ngươi...bỏ...ra...ah" Phượng Ngân cảm giác bàn tay của hắn đã mò vào bên trong quần nhỏ của mình, ngón tay hắn chọc ngoáy vào bên trong âm vật của Phượng Ngân làm nàng rên rỉ.

Nàng tựa người vào Văn Khang vì không đứng vững nổi, ngón tay hắn chọt vào càng ngày càng sâu hơn vào bên trong âm vật của Phượng Ngân, dâm thủy bắt đầu chảy ra dính đầy trên tay của Văn Khang.

"Ây da tiểu phượng hoàng nàng hư hỏng rồi nha, chảy ra nhiều mước như vậy" Văn Khang trêu chọc Phượng Ngân làm nàng vừa tức giận vừa xấu hổ.

Hắn rút bàn tay của mình trở về rồi liếm dâm thủy của nàng dính trên đó càng làm Phượng Ngân ngượng đỏ cả mặt, Văn Khang tiếp tục trêu chọc nàng nữa mà hắn bắt tay về chuyện chính.

Hắn cởi quần xuống đủ để dương vật của mình lòi ra, rồi lại cởi quần nhỏ của Phượng Ngân, nàng biết hắn muốn làm gì nên chỉ nhắm mắt chờ đợi, Văn Khang cầm lấy eo nhỏ của nàng rồi giật mạnh xuống.

"Ahhh...ahhhh" cơ thể nhỏ của Phượng Ngân bị thứ to dài kia thẳng một đường làm nàng hét lên, âm dịch của Phượng Ngân cũng như con sóng dữ mà bắn ra không ngừng.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch.

Không để cho Phượng Ngân kịp hồi hồn, Văn Khang đã bắt đầu nhấp, cơ thể nhỏ của Phượng Ngân rung rẫy mỗi lần dương vật của Văn Khang đâm vào bên trong âm vật.

Sau một tiếng đồng hồ, Văn Khang xả lũ tinh dịch vào bên trong người của Phượng Ngân, nàng bị hắn hành hạ suốt một tiếng đồng hồ, lên đỉnh hơn năm lần, cơ thể vốn đã mệt mỏi.

Nay còn chịu kích thích không nhẹ khi Văn Khang bắn vào bên trong cả người của nàng giật mạnh, không chịu nổi mà ngất đi, dù là bán thần cảnh nhưng đáng tiếc nàng cũng chỉ là dạng ấu thể không có sức chịu đựng cao.

Vừa chơi một chút mà Phượng Ngân đã kiệt sức, Văn Khang đành để nàng nghỉ ngơi, sau đó để bốn nữ từ đảo ra cùng mình chơi đùa.

...2 tuần sau.

Hệ mặt trời đang không ngừng xoay chuyển, mặt trời như phùn nổ phát ra nhiệt độ khổng bố, những hành tinh bắt đầu rung động phát ra những làn sóng năng lượng xung kích khổng lồ.

Những tiếng năng lượng va chạm vào nhau phát ra liên tục trong hư không, tạo ra đủ loại màu sắc, những làn sóng năng lượng từ mạnh bạo dần dần yếu đi rồi tan biến, sau đó ào ạt tràn vào hệ mặt trời làn sóng tinh khí phùn nổ.

Trên bầu trời của trái đất, những sinh linh nhìn lên bầu trời kia, thì thấy những cực quan chiếu gọi xuống, họ bắt đầu cảm nhận được nguồn linh khí trong không khí bắt đầu chuyển hoá thành một loại khí mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Hơn 80% khí trong trái đất đều chuyển hoá thành tinh khí, chỉ còn khoảng 20% là linh khí mà thôi, trên khắp thế giới lượng lớn tinh khí trùng trùng điệp điệp không ngừng lan tỏ.

Thế giới này vốn yên bình đã lâu lẫn nữa dậy sóng, những tồn tại mất kẹp ở bình cảnh lợi dụng sóng năng lượng lớn này mà giác ngộ đạo của bản thân sinh ra ý cảnh mà đột phá.

Tuy nhiên không kịp cho nhân loại vui mừng những con quái vật cổ đại đã thức tỉnh.

Himalaya.

"Gàoooooooooo" một sinh vật ngỡ đã tuyệt chủng lần nữa xuất hiện trước mắt của nhân loại, một con rồng phương tây to lớn xuất hiện phá tan một nửa dãy núi Himalaya hùng vĩ.

Một sinh vật vĩ đại, dài 100m, rộng 30m, sải cánh 250m, một con quái vật sần sùi, lớp vảy dày đặc vô cùng, cái đầu giống thằn lằn mọc ra bốn cái sừng to lớn, con mắt giống mèo màu đỏ, hàng răng sắc bén.

[Vua rồng phương tây Abiding Oval, tu vi thí thần bát trọng].

Oval ngủ dưới Himalaya hàng ngàn vạn năm, mục đích chính là chờ ngày hôm nay, hắn lựa chọn Himalaya bởi vì sâu dưới đây có thiên địa chi mạch hấp thu dưới thiên địa chi mạch hàng vạn năm.

Hấp thu đến nỗi cạn kiệt thiên địa chi mạch, nhưng đồng thời hắn cũng lâm vào giấc ngủ để luyện hoá toàn bộ sức mạnh mình đã hấp thu được.

Cuối cùng Oval nhờ sóng năng lượng hùng mạnh kia mà tỉnh giấc.

Thái bình dương.

Một sinh vật từ dưới đáy bình dương trồi lên, một vị ma thần cao 30m, sở hữu thân hình nhân loại nhưng đầu lại là của một con bạch tuộc, người của nó phủ đầy rong rêu do ngàn vạn năm ngủ say dưới đáy biển.

Ánh mắt nó đỏ rực, những súc tu cự quậy trên đầu chịu hồi những đám mây đen, và giông bão tố, sau đó con quái vật này nó hướng đến đất liền mà đi.

[Vị thủy ma thần cổ đại, thời kỳ hồng hoang bị long đế phong ấn, Cthulhu, tu vi thí thần cảnh bán bộ thập trọng].

Cách đó 500 km, một con thủy quái chìm sâu dưới đại dương bỗng chốc mở mắt, những xiềng xích trói buộc nó suốt ngàn vạn năm đứt lìa, con thủy quái chính thức được giải phóng khỏi giấc ngủ của mình.

Nó là một rắn biển khổng lồ sần sùi, đầu mọc ra hai cái râu to bự, hai bên nó mọc ra đầy những chân, nó có chiều dài 70m, rộng 20m.

"Àooooo...àooooo" nó kêu lên vài tiếng trấn động cả thái bình dương, con quái vật bay lên khỏi biển sâu đi đến đất liền.

[Một trong bảy hoàng tử của địa ngục, đại diện cho tội lỗi đố kỵ Leviathan, tu vi thí thần cảnh ngũ trọng].

Trên khắp thế giới những con quái vật từ những kỷ nguyên xa xưa dần thức tỉnh khỏi giấc ngủ ngàn vạn triệu năm, nhân loại lần nữa đối mặt với những hiểm nguy khó khăn...