Chương 80: Tiên băng diệt

Khả Chiến, sư phụ của Lâm Phàm, tu vi nửa bước cuối cảnh, lão đang khổ tu, muốn đột phá nhưng tài năng quá có hạn, không thể nào nhanh chóng đột phá được, đã bế quan mất 4 năm bên ngoài rồi, còn bên trong bí cảnh là 200 năm, nhưng cũng chỉ đột phá đến nửa bước cuối cảnh mà thôi.

Bỗng nhiên lão cảm giác được bí cảnh, à không cả tông môn lão một tay gầy dựng lên đang rung chuyển, lão cảm nhận tông môn đang bị tấn công.

Khả Chiến đành xuất quan, đi ra khỏi bí cảnh, lão bộc phát ra một luồng khí tức khủng bố của nửa bước cuối cảnh, vì thấy tông môn của mình ngập tràn trong biển lửa, những đệ tử của tiên băng kiếm tông chết không đếm xỉa.

"Phu quân ngươi cuối cùng cũng ra rồi" người nói là Huyền My vợ của lão một mỹ phụ vô cùng xinh đẹp, nàng cầm thanh kiếm, trên thanh kiếm còn phản phất linh lực của nàng, trông bộ dạng còn rất gấp ráp.

Làm Khả chiến biết vợ mình vừa đánh nhau với địch nhân, và nàng đang đi đến tìm lão để cầu cứu, khung cảnh trước mắt thì lão cũng đoán ra tình hình đại khái rồi, tiên băng kiếm tông đã bị thế lực nào đó tấn công, nhưng lão không chắc là thế lực nào, Khả Chiến liền quay sang hỏi Huyền My:

"Chuyện này là sao".

Huyền My bắt đầu tóm tắt câu chuyện để trả lời Khả Chiến.

"Nguyễn gia đang muốn thao túng toàn bộ Việt Long Quốc này, các thế lực không đồng ý liền bị chúng diệt môn, trong đó có tiên băng kiếm tông của chúng ta đó phu quân".

Nghe vợ nói xong máu huyết lão liền sôi sùng sục, lấy ra thanh kiếm của mình từ nhẫn trữ vật, linh lực lạnh giá bao phủ lên thanh kiếm.

"Nàng đây rồi, à thêm một kẻ, thì ra nàng tìm người đến cứu, tưởng thế nào, hoá ra chỉ là nửa bước cuối cảnh mà thôi" một kẻ đang bay trên cao nói, kẻ đó là nhị trưởng lão của Nguyễn gia, Nguyễn Văn Tùng, ông hai của Văn Khang.

Hai người kia nhìn Văn Tùng với ánh mắt như đã quen biết từ rất lâu, đúng là như vậy cả ba từng là đồng đội từ 21 năm trước, lúc đó linh khí khôi phục, Văn Tùng nhờ tài nguyên của gia chủ nên thăng cấp rất nhanh.

Nhưng lão vẫn đi ra ngoài để lịch luyện lấy kinh nghiệm thực chiến, thì vô tình gặp hai người đó là Huyền My và Khả Chiến, cả ba đã thành lập một đội hình bất khả chiến bại, trăm trận trăm thắng, đáng tiếc.

Khả Chiến và Văn Tùng cùng yêu Huyền My, nhưng chồng thì nàng chỉ có thể chọn một, không thể chọn cả hai, nên cả hai đã đánh nhau, cuối cùng người Huyền My thích là Khả Chiến, nên Văn Tùng dù không muốn cũng phải rời đi.

Trong lòng vẫn luôn giữ mối thù này với Khả Chiến, mối thù dành người yêu, hôm nay Văn Tùng muốn trả lại cho Lão hết, muốn cướp lại Huyền My từ tay Khả Chiến.

"Nàng chọn loại phế vật này làm chồng sao, đến bây giờ vẫn chưa đột phá cuối cảnh đúng là loại phế vật" Văn Tùng sỉ nhục Khả Chiến làm lão tức giận, linh lực trong cơ thể Khả Chiến sôi sục.

Lão dùng linh lực dồn vào chân, thân pháp vận chuyển đến tối đa, rồi phóng lên với tốc độ cao, kiếm trong tay được bao phủ lên lớp linh lực băng hệ hùng mạnh.

"Băng hoạiiii" một vết chém với nhiệt độ âm hàng trăm độ, hướng thẳng Văn Tùng đánh đến, Văn Tùng cười khẩy một cái, rồi điều động linh lực từ chỗ chứa dị năng, dơ thẳng tay ra.

"Viêm ngục chưởng" dị năng của Văn Tùng là khắc chế cứng của băng hệ, nó tên là Viêm ngục, dị năng 5 sao, cho phép người sở hữu tạo thành và sử dụng dung nham của địa ngục, màu đỏ đen, với nhiệt độ tối đa đạt được là 6800 độ.

Chiêu thức của Khả Chiến lập tức tan biến khi chạm vào chiêu thức của Văn Tùng, đòn tấn công của Văn Tùng đánh hắn phía Khả Chiến hắn né tránh đòn tấn công này.

Khoảng cách tu vi đã làm chiêu thức của Khả Chiến yếu hơn của Văn Tùng, lại thêm thuộc tính khắc chế, tỷ lệ mà Khả Chiến thua lên đến 99,99%, nhưng 2 đánh 1 nên, tỷ lệ thừa của Khả Chiến và Huyền My còn 80%.

"Mị hoặc" bỗng nhiên tâm trí của Văn Tùng bị rơi vào một căn phòng tình yêu, trong phòng có một cái giường lớn, người nằm trên giường không ai khác là kẻ trong mộng của hắn, Huyền My.

Nàng đang tạo thành những tư thế vô cùng sexy và gợi cảm, muốn quyến rũ Văn Tùng, đáng tiếc chiêu này của nàng hắn đã quá là rành rồi.

"Phu quân tấn công hắn đi" Huyền My đang cố gắng dùng lực lượng khống chế làm Văn Tùng không thể nào di chuyển được, ý thức tạm thời bị khoá.

"Băng Hoại, Tuyết liên Hoa" đây là chiêu thức nâng cao của chiêu thức băng hoại, sức mạnh được tăng lên gấp nhiều lần băng hoại, sức sát thương cũng cao hơn bội phần.

Một đường chém uy lực được Khả Chiến tung ra, chiêu thức đi đến đâu thì để lại tàn ảnh những bông hoa sen trắng rất đẹp, chiêu thức sắp đánh trúng Văn Tùng thì.

"Cột Viêm Ngục" cơ thể của lão bên ngoài hoá thành một cột dung nham to khủng kiếp, đẩy lùi Huyền My và Khả Chiến quăng ra xa.

"Núi Viêm ngục" cột dung nham hoá thành một cái núi lửa khủng lồ, sau đó phun trào ra mưa dụng nham cực kỳ nóng.

Xèo xèo xèo.

Chiêu thức này có sức hủy diệt cực kỳ cao với môi trường xung quanh, nhưng lại rất dễ tránh né, Huyền My và Khả Chiến bay trên không liên tục điêu luyện bay qua lại trên không để tránh né.

"Viêm ngục chưởng" Văn Tùng bất ngờ hoá lại hình dạng nhân loại xuất hiện trước mặt của Khả Chiến đánh ra một chưởng, đẩy lùi Khả Chiến về sau, rồi tiếp tục bồi thêm vài đòn.

"Viêm ngục chưởng".

"Viêm ngục chưởng".

Hai đòn tấn công liên tục đánh thẳng vào người của Khả Chiến, Huyền My tức giận nhưng không làm gì được Văn Tùng, bởi vì sức mạnh của nàng đã không còn có thể tác dụng lên Văn Tùng nữa rồi, lão hoàn toàn có thể thoát khỏi khống chế của mị hoặc.

Thì đồng nghĩa, Văn Tùng hoàn toàn kháng mọi chiêu thức còn lại của nàng, Huyền My lấy ra pháp bảo của mình, tên là chuông định hồn, tác dụng là làm cường giả từ thất cảnh trở xuống bất động 30 phút, còn cuối cảnh là 1 phút, tác dụng phụ là người dùng cũng bất động sau khi sử dụng 1 ngày.

Khả Chiến ăn ba đòn tấn công liên tiếp của cường giả cấp độ cuối cảnh bị thương không nhẹ rồi, miệng ói ra một ngụm máu, nhìn vợ mình đã lấy ra chuông định hồn, thì lão cũng biết mình nên làm gì.

Cả hai đồng thời bối hợp với nhau, ngay khi Huyền My sử dụng chuông định hồn lên Văn Tùng kết hợp thêm mị hoặc, tối đa có thể làm lão bất động trong 1 phút 30 giây.

Nhiêu đó là đủ thời gian cho Khả Chiến rồi, lão dùng tối đa sức mạnh của thân pháp mình đang tu, lao lên về phía của Văn Tùng đang bất động.

"Tuyết liên Hoa".

"Băng hoại".

"Tuyết liên Hoa".

"Băng hoại.

...

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt.

Xẹtttttttttttttttttttt.

Khả Chiến tung ra hàng trăm cú chém băng hoại, cho đến khi linh lực bên trong đan điền đã hoàn toàn cạn kiệt và đồng thời cũng hết 1 phút 30 giây bất động, Văn Tùng người bắn ra đầy máu, thổ huyết không thôi.

Khả Chiến lấy chút hơi tàn, bay xuống đỡ vợ mình lại một chỗ không có dung nham, cả hai nhìn chằm chằm vào Văn Tùng chờ đợi.

Hắn không ngờ hai kẻ này lại liều mạng như vậy, nếu sau chiêu này mà Văn Tùng trọng thương mà không chết thì họ sẽ là người chết, một kẻ cạn kiệt năng lượng và một kẻ bất động một ngày thá chả phải mồi ngon, thân thể hắn bị hàn khí xâm nhập đến nội tạng rồi, nếu không chữa trị kịp chắc chắn chết.

"Viêm ngục hấp thụ tái sinh" Văn Tùng miệng nở ra một nụ cười, dung nham trên mặt đất bắt đầu chảy ngược lại vào người của Văn Tùng, hắn đã lường trước hết tất cả, dù sao cũng là đồng đội cũ mà, vết thương trên cơ thể của Văn Tùng hoàn toàn hồi phục.

Chiêu thức này một tháng chỉ sử dụng được một lần, nhưng quả thật nó rất hữu ích khi mà có thể giúp Văn Tùng hồi phục đến thời kỳ toàn thịnh.

"Không thể nà...aaaaaaaaa" chưa kịp nói hết câu Khả Chiến đã bị đá quăng đi, Văn Tùng bắt lấy Huyền My từ tay của Khả Chiến, nhìn mỹ nhân bất động trong tay dâm tính của Văn Tùng nổi lên.

"Khả Chiến ơi Khả Chiến, hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy một thứ rất kích thích nha, nhưng trước tiên phải" Văn Tùng dùng Viêm ngục thiêu cháy tứ chi của Khả Chiến, làm Khả Chiến đau đớn hét lên, Viêm ngục của Văn Tùng tiếp tục ăn mòn sâu vào trong cơ thể của Khả Chiến sau 30 phút nữa, Khả Chiến sẽ chết.

Văn Tùng cười đùa thích thú, rồi tiếp tục trò bệnh hoạn của mình, hắn ôm lấy thân thể bất động của Huyền My, dùng tay xé mạnh xuống y phục của nàng.

Để lộ ra cơ thể đầy sự quyến rũ và thành thục của Huyền My, cặp bồng đào to tròn trịa sau lớp áo ngực, làn da căn mịn màng trắng hồng.

"Ngươi vô sỉ a...a" Khả Chiến tức giận nhưng giờ lão có thể làm gì, tự bạo thì không thể, tứ chi thì bị hủy, sinh mạng thì sắp tàn.

"Đừng ah...ngươi" Huyền My giờ không thể làm gì được nữa rồi, chỉ biết bất lực nhìn kẻ đang cưỡng hiếp mình, Văn Tùng cởi xuống lớp áo ngực của Huyền My.

Làm cặp bồng đào to lớn của nàng hoàn toàn hiện rõ, Văn Tùng hai mắt hiện rò sự thèm khát, tay hắn bóp lấy cặp bồng đào của Huyền My.

"Nàng vẫn ngon như ngày nào, để ta làm nàng sướng nhé" Văn Tùng vô sỉ nói, rồi hắn dùng tay xé rách luôn phần váy của Huyền My, cởi xuống cái quần lót của nàng.

"Ngươi ah...ưm" ngón tay của Văn Tùng mò mẫm vào cái âm vật của Huyền My làm nàng rên lên, Văn Tùng sắp chịu hết nổi rồi, dương vật của hắn bên dưới đã cương cứng lên.

"Để ta cho nàng ăn thử mùi vị của ta hehe" Văn Tùng cười dâm dê đê tiện nói, hắn cởi xuống cái quần của mình để lộ ra thanh dương vật to dài gân guốc của hắn.

"Đê tiện...ahhhhhh" không cho Huyền My kịp nói gì thêm, Văn Tùng đã đút dương vật của mình thẳng vào âm vật của Huyền My làm nàng sung sướng hét lên.

Hắn thích thú cái âm vật ấm áp đầy co bóp của Huyền My, nó nhưng muốn nuốt chửng luôn thanh dương vật của hắn luôn vậy.

"Sướng...ah...sướng....quá...ah... không...ưm" Huyền My bị sự sung sướng chi phối, nàng không ngờ cảm giác bị hiếp lại sung sướng như vậy, âm vật nàng liên tục rỉ nước khi mà Văn Tùng nhấp.

"Nàng bóp thật đấy" Văn Tùng khen cái âm vật của Huyền My, hắn nhìn Khả Chiến tức đến mắt chảy ra máu thì trong lòng sung sướng khoái cảm thoả mãn đang dâng trào lên.

Hắn dùng hai tay cầm hai chân Huyền My, rồi bế nàng lên luôn, để cho Khả Chiến thấy được hết, Văn Tùng điên cuồng nhấp vào âm vật của Huyền My, làm nàng sắp đến lúc cao trào.

"Ahhhhhhhh" Huyền My rên rỉ, mặt hiện rõ sự sung sướng, âm dịch của Huyền My bắn lên mặt của Khả Chiến, Khả Chiến tức giận mà không làm gì được.

Lúc Huyền My cao trào thì Văn Tùng cũng đến giới hạn bắn tinh dịch của mình thẳng vào hoa tâm của Huyền My.

"Được rồi, khi về gia tộc chúng ta tiếp tục vui vẻ" Văn Tùng nói rồi rút dương vật khỏi âm vật của Huyền My, nàng không biết nói gì nữa, trong lòng đầy tuổi nhục thôi.

"Tiên băng kiếm tông đã diệt, Việt Long Quốc giờ sẽ là địa bàng của Nguyễn gia" Văn Tùng nói xong liền xé rách không gian về, hắn muốn dành thời gian vui vẻ với mỹ nhân....