Chương 8: Năng lực mới

Văn Khang ngồi xếp bằng rất tập trung, đối diện là Linh Lung cũng vậy, cả 2 người đang tụ bản nguyên dị năng, hay nói dễ hiểu hơn là khám phá tính năng của dị năng trong cơ thể.

Linh Lung được bà quản gia chỉ dạy từng ly từng tí, còn Văn Khang thì có kinh nghiệm hơn Linh Lung vì đã tụ ra song tu 1 lần rồi nên không cần người hướng dẫn.

Ý thức của văn Khang tiến sâu vào tiềm thức, bên trong tiềm thức không gian của Văn Khang tối đen như mực, nó khác với tiềm thức không gian của người bình thường vì tiềm thức không gian sẽ giống như biển vậy, nên người ta gọi là thức hải.

Còn tiềm thức không gian của Văn Khang thì đen khịt tối tâm, hắn tự gọi nên này là hắc thức, không gian tiềm thức riêng của hắn, độc nhất vô nhị, có vài luồng sáng xuất hiện.

Lúc này hắn nhìn qua đó, là 2 luồng lực lượng, không khó để biết được 2 lực lượng kia là gì, 1 cái là song tu của Hắn, một cái là lực lượng của Linh Lung.

Văn Khang cảm giác được đâu là Song Tu đâu là lực lượng của Linh Lung, hắn di chuyển lực lượng của Linh Lung lại gần mình.

Hắn bắt đầu cảm nhận lực lượng bên trong, các ánh sáng của lực lượng kia tụ lại, Văn Khang đã tụ thành công bản nguyên dị năng rồi.

Năng lực này gọi là thao túng tế bào, và chia ra 2 cách sử dụng, tái tạo tế bào khi sử dụng sẽ chữa lại mọi vết thương, có thể sử dụng lên mình và người khác.

Khả năng thứ 2 là hủy diệt tế bào, cho phép làm thói quá các tế bào rồi lão hóa đi nhanh chóng, rồi chết đi không thể tái tạo.

Năng lực này đúng là công thủ toàn diện không hổ danh 5 sao, khi bị thương thì sử dụng tái tạo tế bào để trị thương, khi tấn công thì sử dụng hủy diệt tế bào có thể ngăn chặn việc kẻ thù trị thương lẫn việc gây ra sát thương lớn kên kẻ thù.

Lúc này dị biến bắt đầu xảy ra, khi Song tu tiếp cận Thao túng tế bào, cả hai luồng lực lượng va chạm vào nhau một lực lượng mới xuất hiện, Văn Khang cũng bất ngờ khi thấy cảnh tượng này.

Sau hồi lâu cả hai luồng sức mạnh cũng tách ra, hắn vội vàng kiểm tra lại hai luồng sức mạnh xem nó có sao không.

Kiểm tra bản nguyên của Song tu thì không sao hết, chẳng có gì thay đổi cả, đến lúc kiểm tra bản nguyên của Thao túng tế bào thì nó xuất hiện thêm 1 năng lực mới.

Hấp thu tế bào thông qua tiếp xúc và da thịt đối tượng, có thể Hấp thu lấy sức mạnh của đối tượng vào thân thể để sử, đối tượng sẽ chết khi hấp thụ,điều kiện để hấp thu là đối tượng không phản kháng, hoặc trực tiếp giết đối tượng để hấp thu, nếu đối tượng còn chấp niệm thì người dùng sẽ trải qua chấp niệm đó.

Năng lực này na ná Song tu chắc vì đây là dị biến của Song tu khi va chạm với Thao túng tế bào sinh ra Năng lực này.

Tuy nhiên Năng lực nó chỉ dành cho kẻ thù vì khi sử dụng chắc chắn người bị hắn hấp thu phải chết, khác với Song tu chỉ dùng được với nữ(à dùng được cho dù là nam nhé, mà nó gayyyyy), thì Năng lực này dùng được cả hai.

Rời khỏi hắc thức, ý thức của Văn Khang trở về thế giới thực, mở mắt ra nhìn thì Linh Lung vẫn đang tụ bản nguyên dị năng.

"Bao lâu rồi" hắn hỏi bà quản gia.

"Đã 3 tiếng rồi à, thiếu chủ đúng là thiên tài trong thiên tài mà, trung bình các thiên tài của gia tộc khác cũng mất ít nhất 12 tiếng, còn người bình thường cũng mất 23 tiếng" bà quản gia nói.

Nghe bà quản gia nói xong hắn đi tìm cha mình, Văn Khang muốn sử dụng hấp thu tế bào để nâng cao sức mạnh.

Phòng của Văn Thiên và Sayuri Ai.

tiếng gõ cửa.

"Ngươi là ai" Văn Thiên đang tu luyện thì ngừng lại rồi hỏi.

"Là ta đây" Văn Khang trả lời.

"Là con sao, đợi tay chút" nói rồi Văn Thiên dùng lực lượng mở cửa ra.

"Con cần gì à".

"Đúng vậy, ta cần vài tù binh hoặc người hầu để sử dụng Năng lực" nói rồi Văn Khang nói ra năng lực hấp thu tế bào.

"Được đi theo ta" Văn Thiên dễ dàng đồng ý, cả 2 đi đến một tòa nhà lên rồi đi vào hang máy, Văn Thiên lấy 1 tấm thẻ rồi quẹt lên chỗ bấm bên trong hang máy.

Thang máy bắt đầu thay đổi, các nút bấm thay đổi từ số dương thì nó đã biến thành số âm(nói đơn giản là là thêm dấu trừ trước số), Văn Thiên bấm số -60 tầng cuối cùng.

Thang máy dừng lại rồi mở cửa ra, Văn Khang nhìn ra thì nó là một khu vực như ngục tù vậy, các lồng giam tối tâm.

"Đi theo ta" Văn Thiên nói, rồi bước đi không nói gì nữa, Văn Khang thì vừa đi vừa nhìn vào trong mấy cái lồng giam.

Bên trong là mấy con người mặc áo rách nát, tay chân bị cồng xích, bẩn thỉu vô cùng.

Đi càng sâu vào thì kẻ trong lồng càng thê thảm, Văn Thiên cũng có giải thích cho Văn Khang hiểu, tất kẻ những kẻ ở đây là những kẻ từng đắc tội với người trong dòng chính của Nguyễn gia, càng vào sâu thì tội càng nặng.

Văn Thiên dừng lại ở 1 cái lồng, bên trong là 1 lão già, người đầy sẹo, tứ chi thì cụt hết, mắt bị móc chỉ có thể nhìn hai cái hốc, mũi thì bị chặt xuống nước mũi chảy ra rất kinh dị, tai và miệng bị khâu kính.

Có thể nói sống không bằng chết, Văn Thiên mở cửa lòng giam, Văn Khang tiếng vào, hắn muốn thử nghiệm liệu một kẻ sống không bằng chết này còn có phản kháng gì không.

Chạm tay vào đầu tên tù binh này, lúc này ý thức của Văn Khang bắt đầu xâm nhập vào thức hải, đây là lần đầu sử dụng Năng lực nên Văn Khang còn bỡ ngỡ, nhìn vào thức hải thì có 1 luồng sức mạnh.

Bắt đầu quá trình hấp thu tế bào, sức mạnh tràn vào chỗ chứa của Văn Khang, nó bắt đầu mở rộng ra, Văn Thiên cảm giác được tu vi của Văn Khang tăng lên từ từ, từ cấp côn trùng(E), Văn Khang tăng lên cấp bò sát(F).

Đang hấp thu năng lượng thì bỗng nhiên ý thức của Văn Khang bị kéo vào một vùng Không gian khác trong thức hải của tên tù binh...