Lâm Phàm tỉnh dậy khỏi sự thao túng của mị công, hắn nhìn xuống mình vậy mà đang nằm ôm sư nương trần truồng ngủ, nhìn xung quanh rồi nhớ ra những ký ức kia, hắn sợ hãi khi nghĩ nếu sư phụ biết chuyện này mình sẽ ra sao, hắn vội vàng ngồi dậy mặc đồ vào.
Huyền My tỉnh dậy liếm láp môi nhìn Lâm Phàm bay đi, mấy ngày qua vắt kiệt Lâm Phàm làm nàng thỏa mãn nhu cầu không ít.
Nàng ngồi dậy ôm lấy hắn từ đằng sau lưng, vuốt ve cơ ngực của Lâm Phàm, Huyền My mị hoặc nói: "con nhớ quay về sớm nha, ở đây ta nhớ con chết mất".
"Vâng...vậng...ạ" Lâm Phàm nói trong sợ hãi rồi vội vàng bay đi để lại Huyền My đằng sau nở một nụ cười quyến rũ.
"Chếi tiệc không nghĩ chuyện phát sinh như vậy, sau này tránh mặt sư nương càng xa càng tốt mới được được" Lâm Phàm vừa bay vừa nói, lấy điện thoại ra xem, chỉ còn 3 ngày nữa bí cảnh sẽ mở ra.
Cũng may, hắn đột phá luyện hư ngự không phi hành rồi tốc độ nhanh gấp 3 ngự kiếm phi hành, nếu ngự kiếm ít nhất là năm ngày mới đến.
Trong kiếp trước trong 1 lần vô tình làm nhiện vụ bị kéo vào bí cảnh đoạt được tạo hóa kia, sau mấy ngày cuối cùng đến được.
Nhưng kỳ lạ là bên ngoài có rất nhiều người, đa phần là tán tu, còn có 1 số ít người của thế lực khác, Lâm Phàm ép tu vi xuống trúc cơ vì bí cảnh này chỉ cho phép nhị cảnh trở xuống mới được vào.
Lúc này trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt, bí cảnh đã mở ra, một người kìm không được cảm thoáng mới nói:
"Quả nhiên Cổ Ma giáo không lừa, thậy sự có bí cảnh mở ra, vào thôi".
"Tin tức cổ ma giáo chưa bao giờ sai".
"Vào thôi".
Đám người nói xong thì thay nhau đi vào bên trong, Lâm Phàm dù thắc mắc cổ ma giáo là gì, nhưng cũng không chậm trễ tiến vào, bỗng nhiên hắn cảm thấy được khí tức quen thuộc, nhìn qua là hình bóng quen thuộc, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, nàng là người hắn không bao giờ quên được, nàng là Linh Lung người hắn yêu nhất trần đời.
Nhưng nàng rất khác, khác xưa rất nhiều, nàng mặc một bộ áo choàng màu đỏ chót, gương mặt xinh đẹp hiện rõ nét lạnh lùng, bên cạnh nàng là hai người khác mặc áo choàng đỏ giống nàng
Lâm Phàm định đi theo nàng nhưng nhớ ra vào bí cảnh sẽ dịch chuyển ngẫu nhiên nên cũng bỏ ít định đó, hi vọng gặp lại nàng bên trong bí cảnh.
Vào bên trong Lâm Phàm được dịch chuyển vào một chỗ ngẫu nhiên, hắn nhìn xung quanh rồi xác định phương hướng, sau khi xác định xong, hắn bắt đầu chạy đi, bí cảnh không cho phép phi hành với mọi hình thức.
Lâm Phàm bỏ qua những trận chiến của mấy người kia với yêu thú, nhanh chóng đi đến chỗ cất giữ cơ duyên kiếp trước, hắn đi đến một bờ vực, rồi nhảy xuống, kiếp trước khi bị kéo vào bí cảnh, sau đó Lâm Phàm bị yêu thú trong đây truy sát rơi xuống biqf vực này, vô tình lấy được cơ duyên.
Nhảy xuống bên dưới, Lâm Phàm tiếp đất một cách an toàn, đi đến một cái bia mộ, hắn quỳ xuống, sau đó cắt tay mình máu chảy xuống cái bia, cái bia phát ra ánh sáng, kiếp trước hắn vô tình nhỏ máu vào tấm bia kích hoạt được truyền thừa.
Tấm bia phát sáng rồi ba đạo linh hồn xâm nhập vào bên trong đầu của Lâm Phàm, đây là truyền thừa của vị tiền bối kia lưu lại bằng linh hồn, đây cũng lý do hắn phải lấy truyền thừa rồi mới tu được.
Khẩu pháp lẫn ký ức về mấy môn công pháp này là lưu lại trong thức hải trong cơ thể chứ không trong linh hồn, khi trùng sinh thì cơ thể quay về như lúc 16 tuổi không có ba đạo linh hồn nhân đế trong thức hải nữa, nên cũng không thể tu luyện.
Lâm Phàm nhắm mắt lại cảm nhận, bên trong thức hải của Lâm Phàm xuất hiện một bóng người, ông ta nhìn rồi đánh giá Lâm sau đó nói: "hậu bối ta và ngươi có duyên, hi vọng ngươi là kẻ theo chính đạo làm điều tốt, ta không muốn kẻ dùng kiếm pháp và bí pháp của nhân đế của mình là ma đạo, ngươi hãy nhớ ta là nhân đế đời thứ 18 cũng là nhân đế cuối cùng".
Sau đó ông ấy hóa thành ba đạo linh hồn tương đương ba môn kiếm pháp, bí pháp, thân pháp, đầu tiên là bí pháp nhân đế biến chia ra 3 tầng, tu thành mang lại cho kẻ tu một khí thế áp bức với nhân loại, một quyền uy của nhân đế, sức mạnh tăng cao lên trong thời gian thi triển công pháp.
Tầng đầu tiên-nhân chi vương, phát ra một luồng uy năng cuồng bạo, áp bức tất cả xuống, khí tức thôi cũng đủ làm kẻ yếu ngạt thở rồi.
Tầng thứ hai-nhân chi tôn, tạo ra một luồng uy thế đè xuống bất cứ kẻ nào tu vi yếu hơn sẽ phải quỳ xuống mà không làm gì được, tu vi cao thì bị đè ép không phát ra toàn bộ sức mạnh.
Tầng thứ ba-nhân chi đế, tạo thành một luồng uy năng hùng hậu làm cho mọi địch nhân giảm sức mạnh xuống một nửa, tăng sức mạnh của mình lên 2 lần.
Kiếp trước hắn ngộ tính quá kém không tu được nhân đế biến nếu mà tu được nhân đế biến có lẽ sẽ khác rồi, hắn có lẽ sẽ thắng được Văn Khang cứu được Linh Lung khỏi tay Văn Khang.
Thứ hai là thân pháp, đế nhân bộ, tăng tốc độ, phản xạ của thân thể lên gấp nhiều lần, khi bị tấn công cơ thể cũng sẽ tự phản xạ tránh né được.
Thứ này cũng quá khó với hắn ở trước, ngộ tính kiếp trước thuật sự quá kém cỏi, cũng may luyện được cái cuối cùng.
Thiên vũ kiếm quyết, kiếm trước mạnh hơn kiếm sau, tối đa 20 lần vung kiếm, đây chỉ là tác dụng đầu tiên mà thôi, tác dụng thứ hai là tăng cường tốc độ tu luyện lên, mỗi khi tăng lên 1 lần vung kiếm thì tốc độ tu luyện cũng tương đương tăng lên.
Lâm Phàm hài lòng với ba môn công pháp, hắn bắt đầu luyện, sau hai ngày, Lâm Phàm tu luyện thì nhân đế biến hắn cũng luyện đến tầng thứ hai, đế nhân bộ cũng luyện thành, thiên vũ kiếm quyết là vung được 5 lần.
Lâm Phàm định ra khỏi đây trước rồi đợi Linh Lung ra sau đó bắt chuyện làm quen với nàng, chứ mà ở bên trong bí cảnh này tìm nàng thì dù tìm 10 mấy năm cũng tìm không ra.
"Nhiệm vụ ngăn chặn cổ ma giáo đoạt xương, phần thưởng:???"
Lâm Phàm khó hiểu nhìn bản nhiệm vụ của hệ thống, cổ ma giáo đoạt xương gì bên trong bí cảnh này, mà tại sao phải ngăn chặn chứ...