Chương 23: Thi đấu 6

Sau vài tiếng nghỉ ngơi, top 10 bắt đầu bước ra, sân dưới sự chào đón của các khán giả.

Một cái hộp sặc sỡ được Đưa ra, trong đó là 10 lá thăm, có 5 cặp thăm trùng màu với nhau, hai bóc thăm trùng màu sẽ đấu với nhau.

"Xin mời người top 1 Văn Khang lên bóc thăm" tiếng người dẫn chương trình phát ra, Văn Khang đi lên.

Hắn bỏ tay vào trong cái hộp, mò mẫm bóc đại 1 lá thăm trong đó, rút tay ra, nó là lá thăm màu đỏ.

"Thí sinh Văn Khang thăm màu đỏ, là trận đấu đầu tiên".

"Tiếp theo top 2 Nhân Đức, xin mời lên bóc thăm".

Một tên đầu trọc lóc, có những chấm đỏ trên trán, gương mặt rất anh tuấn, cặp mặt sắc bén có chút từ bi, mặc áo cà sa, tay cầm quyền trượng, dáng đi chậm rãi.

Bỏ tay bóc thăm vào lấy ra 1 lá thăm màu lam.

"Thí sinh nhân đức thăm lam, là trânh đấu thứ ba".

"Mời thí sinh top 3 Nguyệt Ánh, lên bóc thăm"

Một bóng hình mị hoặc bước ra, nàng đang đeo một cái khăn che mặt màu hồng cùng màu bộ đồ nàng đang mặc, đôi mắt nàng to tròn màu nâu, mái tóc đen dài, Nguyệt Ánh mặc một bộ đồ kính đáo màu hồng.

Bước lên bóc thăm, Nguyệt Ánh bóc được một tấm thăm màu đỏ.

"Cặp đấu đầu tiên đã xuất hiện, trận chiến giữa top 1 và top 3".

"Xin mời top...."

Sau hồi bóc thăm chia cặp cũng hoàn tất.

Cặp đầu tiên thăm đỏ, top 1 Văn Khang vs top 3 Nguyệt Ánh.

Cặp thứ hai thăm lục, top 6 bình an vs top 10 Diệp Khoa.

Cặp thứ ba thăm lam, top 2 Nhân đức vs top 9 Dũng Ly.

Cặp thứ bốn thăm vàng, top 4 bích đào vs top 7 lâm Phàm.

Cặp cuối cùng thăm cam, top 5 Thục Khuê vs top 8 Quỳnh Ly.

"Văn Khang và Nguyệt Ánh lên sàn đấu, các thí sinh còn lại về phòng chờ".

Văn Khang cùng Nguyệt Ánh bước lên sàn đấu, sau đó 1 lớp màn chắn linh lực hình thành lên, đây là thứ ngăn cản các đòn tấn công trúng khán giả.

Các khán giả bắt đầu đặt cọc tiền để cá độ xem hai thắng trong cả hai thí sinh, tức nhiên ban tổ chức thưởng không ít hoa hồng rồi.

"Cả hai thí sinh chuẩn bị".

Văn Khang thở một hơi, chuẩn bị thủ thế, dù đối thủ là nữ nhưng vào đến đây chắc chắn cũng rất mạnh.

"Ngươi đầu hàng đi, vì bằng mọi giá ta phải thắng, kể cả giết ngươi" nàng nói đầy lạnh lùng.

Nguyệt Ánh là một trong ba tam thánh nữ của sắc hoa tông, các nàng phải gánh vác trách nhiệm mang vinh quang về cho tông môn.

Nếu thua chắc chắn sẽ phụ lòng sư phụ, phụ lòng trưởng môn và toàn bộ chị em đã hi sinh để các nàng có điểm vào top 10.

Nên chắc chắn nàng phải thắng không thể thua, dù có là giết người đi nữa, nên Nguyệt Ánh muốn khuyên kẻ trước mặt bỏ cuộc để tránh đau đớn.

"Haha, xin lỗi ý tốt của cô nương xinh đẹp đây, nhưng ta mới là người nói câu đó" Văn Khang cười lên nói.

Dù là nữ nhân hắn cũng chả nương tay đâu, trừ khi làm hắn cảm thấy thú vị trong trận đấu nến không thì 1 phế, 2 chết vậy thôi, trong từ điển của Văn Khang không có từ nương tay, trừ khi là đồ tương lai của hắn.

"1...2...3 trận đấu bắt đầu" tiếng của người dẫn chương trình vừa nói thì Nguyệt Ánh đã rút thanh kiếm ra, chân khí màu hồng phấn bám lên thanh kiếm tạo thành kiếm kỹ, đây đòn tấn công dồm 9 phần 10 chân khí của nàng.

"Võ kỹ hồng sắc kiếm" Nguyệt Ánh như ánh sáng, phóng đến lướt qua Văn Khang một cách mượt mà.

Tất cả khán giả quan sát, mắt dần dần mở rộng, miệng thì thá ra không đóng lại được, bọn họ không dám tin con mắt của mình.

Thân thể Văn Khang tách đôi một, thân trên Văn Khang rơi xuống đất, cột máu bắn lên từ thân dưới còn đang đứng.

Gia chủ Nguyễn gia bỗng nhiên phát ra một luồng uy thế áp đảo các trưởng lão nhất là trưởng lão sắc hoa tông bị đè xuống đến khó thở.

Sắc hoa tông toàn bộ hoảng sợ cực độ, biết chọc vào thứ không nên chọc vào rồi, nhưng vị gia chủ kia cảm giác được thứ gì đó thì thu lại uy áp.

Đám trưởng lão sắc hoa tông thở phào nhẹ nhõm, nhưng không biết tại sao vị gia chủ kia thu lại uy áp kia.

Hơn một nửa khán giả đã muốn ngất xỉu luôn, vì đã đặt tiền vào cho Văn Khang, hơn 63% khán giả đã đặt cho Văn Khang vì hắn là top 1, ai mà nhờ thế mà chỉ 1 đòn tên đó đã chết.

Số khán giải đặt cho Nguyệt Ánh cười không đóng được mồm luôn, ăn tiền chưa bao giờ dễ đến vậy.

"Haizzzz, kiếm mình đã dính máu" Nguyệt Ánh nhìn thanh kiếm nói, chuẩn bị đút kiếm vào bao thì máu trên kiếm bay về phía sau nàng.

Khán giả trên khán đài dụi dụi mắt liên tục xem mình có bị ảo giác không.

Máu bắn ra lúc nãy bay lên không trung, hai khúc thân thể Văn Khang cung bay lên, máu chui lại về thân thể Văn Khang, cả hai khúc nối lại, như chưa có cú chém đó.

Chưa hết bất ngờ, một luồng sát ý phát ra nhập trời, tóc Văn Khang chuyển màu trắng, trên thân thể xuất hiện các đường thẳng nối nhau màu đỏ.

Cơ thể co to cũng thu nhỏ lại một còn 1m6 chiều cao, bên trái mọc ra một cái cánh màu đỏ giống cánh dơi, gương mặt cũng anh tuấn hơn.

Đây chính là thứ hắn tập luyện suốt 1 tháng để có, một phản xạ có điều kiện, nó sẽ kích hoạt trạng thái xích ma, điều kiện đó chính là hắn phải chết.

Trạng thái xích ma khi kích hoạt trong khi Văn Khang chết thì chắc chắn nó sẽ trong trạng thái mất kiểm soát, khoảng 10 phút ý thức Văn Khang mới trở lại.

"Gràooooooooooooo" Văn Khang rống lên đầy sự hoang dại, một luồng khí lan tràn ý trí hủy diệt bạo phát trên sàn đấu.

Vô số tay không khí được tạo ra càn quét toàn bộ sàn đấu, con mắt của Văn Khang phản phất sự hủy diệt.

Nguyệt Ánh mặt biến sắc liên tục tránh tay không khí, chân khí chỉ còn 1 ít, nàng để dành chuẩn bị cho cú chém tiếp theo vào Văn Khang.

Đang tránh cánh tay không khí tấn công thì Văn Khang xuất hiện trước mặt nàng.

Mặt chạm mặt, mắt chạm mắt, môi gần sát nhau, Nguyệt Ánh cũng bị gương mặt ở trạng thái xích ma của Văn Khang làm cho giao động trái tim thiếu nữ.

Trong khoảnh khắc đó Văn Khang nở một nụ cười rộng đến mang tai, hắn vơ tay tác vào bên eo nàng làm Nguyệt Ánh bay đi.

Nguyệt Ánh chưa kịp phản ứng lại thì Văn Khang đã xuất hiện nay trước nàng đang bay, Nguyệt Ánh ăn một cú đá thẳng của Văn Khang, bay thẳng lên cao.

Hắn nhảy lên theo, một cú đập xuống người Nguyệt Ánh cực mạnh, Nguyệt ánh rơi xuống sàn đấu làm cả sàn đất nứt toác ra, khói bụi lan ra xung quanh.

"Rừ...rừ...rừ....rừ" một dọng cười kinh dị phát ra trên không trung, làm toàn bộ khán đài lạnh sóng lưng.

"Trùng đồng-vô tận tù ngục" một âm thanh tuy yếu ớt nhưng đủ uy năng áp đảo lại dọng cười kia, bầu trời của toàn bộ đấu trường, thành màu tím, còn xuất hiện những con mắt hai đồng tử.

Dây xích xuất hiện từ hư vô trói Văn Khang trên không trung, không cự quậy được nữa, hắn chỉ gầm gừ lên được thôi

"Trùng đồng sinh ra đã bước lên vô địch lộ" gia chỉ Nguyễn gia kìm không được phát ra mấy tiếng là toàn bộ các trưởng lão thế lực kinh ngạc, mà kinh ngạc nhất là đám sắc hoa tông.

Sư phụ nàng cũng kinh ngạc không thôi, vào 17 năm trước, nàng cũng vô tình nhặt được Nguyệt Ánh thôi, với con mắt có 2 đồng tử lúc ẩn lúc hiện.

Vốn tưởng là đôi mắt bị tật, như không ngờ là một thứ nghịch thiên như vậy.

Nguyệt Ánh trói Văn Khang trên bầu trời.

"Ngươi thua rồi, đầu hàng đi" Nguyệt Ánh nói, nếu như là lúc nãy có lẽ làm sẽ giết hắn lần nữa, như trong tim nàng 1 loại cảm giác không muốn xuống tay với hắn.

Sức mạnh cổ ma trong cơ thể Văn Khang cố gắng thoát ra nhưng không thể, lực lượng cổ ma giải phóng thêm sức mạnh, sức mạnh cổ ma 0,2% giải phóng.

Chỗ sức mạnh 0,1% vừa giải phóng ra kia bắt đầu di chuyển lên đôi mắt của văn Khang.

Văn Khang cũng không cự quậy nữa mà hắn nằm yên một cách khác thường.

"Chịu thua ư" Nguyệt Ánh nói, nhưng không, khi đôi mắt của Văn Khang chậm rãi mở ra mở ra.

Bầu trởi bị che bởi trùng đồng bị nứt ra, một con mắt lớn xuất hiện trên đó, khi mắt của Văn Khang đã hoàn toàn mở ra, con mắt trên trời cũng hoàn toàn mở.

Một con mắt đỏ thẳm, bên trong vô số đồng tử đang di chuyển lúc nhúc như côn trùng, không biết bao nhiên trong đó đồng tử xuất hiện.

Toàn bộ dây xích của trùng đồng Nguyệt Ánh bị đứt ra, một nổi sợ lan tỏ toàn bộ đấu trường, mà người sợ hãi nhất là Nguyệt Ánh, bầu trời do trùng động tạo ra cũng biến mất, Nguyệt Ánh rung sợ cực độ.

Đây chính là 0,1% uy năng của Vạn Ma cổ đồng năm xưa của cổ ma, nhưng 0,1% không đủ để làm 1 trùng đồng giả hoảng loạn như thế, trùng đồng thứ di truyền trong huyết mạch có cơ hội thức tỉnh, nó cũng không dễ bị khắc chế như vậy, ít nhất cũng khoảng 10% sức mạnh cổ ma mới đủ, sở dĩ Nguyệt Ánh sợ hãi tận sâu trong huyết mạch là vì.

Một trong các cường giả năm xưa tham gia trận chiến cổ ma có vị tổ của trùng đồng tộc, ông cũng là 1 trong những người may mắn trở về, nhưng ám ảnh để lại quá lớn nó di truyền trong huyết mạch toàn bộ trùng đồng tộc nhân.

Chỉ cần thấy ánh mắt của cổ ma thì toàn bộ sức mạnh của trùng đồng tộc nhân sẽ hoàn toàn biến mất, chỉ có sự rung sợ mà thôi, sư phụ Nguyệt Ánh chủ động đầu hàng khi thấy nàng bị như vậy.

"Sắc hoa tông đã chủ động bỏ cuộc".

Nàng hoảng loạn đến cực độ, rụt xuống đất, lúc này một bàn tay dơ ra trước mặt nàng, đó còn ai khác ngoài Văn Khang chứ.

"Ngươi không sao chứ đứng lên được không, xin lỗi vì làm ngươi sợ" Văn Khang nhìn nàng nói, hắn cũng trở lại trạng thái bình thường, cũng hết đẹp trai, nhưng trong mắt Nguyệt Ánh lúc này hắn chính là người anh tuấn, soái nhất trần đời.

Văn Khang thì cảm thấy cô nàng này thú vị nên sẽ tiếp cận nàng dần dần, cũng phải nghỉ ngơi vì ý thức vừa hắn bị thao tổn không ít do sử dụng 0,2% sức mạnh cổ ma lúc nãy

Bắt lấy tay hắn, Văn Khang kéo nàng ngồi dậy rồi cả hai về phòng nghỉ của mình, sàn đấu được sửa chữa để cặp đấu tiếp theo lên sàn...