Văn Khang gối đầu lên đùi Linh Lung, mặc kệ dưới đất đang đánh nhau bùng bùng, con quái vật không khí bay rất cao có thể quan sát gần như toàn bộ bí cảnh.
Linh Lung nhìn xung quanh từ trên xuống có những vụ nổ nhỏ, lớn liên tục xuất hiện, còn về sau cuối càng khốc liệt hơn.
Số lượng yêu thú giết lấy điểm gần như đã không còn sót con nào cả, nên việc cái thí sinh phải đánh lẫn nhau cướp điểm là điều hiển nhiên, mạnh được yếu thua.
Văn Khang nằm trên đùi Linh Lung để nghỉ ngơi, việc sử dụng sức mạnh tái tạo của cổ ma cũng thao tổn không ít tinh thần của hắn.
Sức mạnh của cổ ma đúng là rất mạnh, nhưng khi sử dụng dù là bị động thay chủ động đi nữa sẽ bào mòn tinh thần người sử dụng.
Đến một lúc nào đó sẽ phát điên, trở thành 1 cổ ma chỉ biết hủy diệt như trong quá khứ vậy.
Hắn cũng cần hồi phục lại được phần nào hay phần đó vậy, giờ nghỉ chỉ có mấy tiếng thôi, không đủ để hồi phục tinh thần vừa bị thao bởi cổ ma.
Với lại Văn Khang cũng muốn lấy phần thưởng lần này, vì Văn Khang là thiếu gia nên dễ dàng được tiết lộ phần thưởng.
Phần thưởng là thứ 9 thế lực hợp sức tìm, gồm á quân và quán quân sẽ có 2 phần thưởng tương ứng, phần thưởng vàng và phần thưởng bạc.
Mà phần thưởng vàng dành cho quán quân lần này là một thứ cực kì quý hiếm, nó là thứ 9 thế lực bỏ ra cái giá lớn để lấy, 10 vạn người đã hi sinh trong bí cảnh để lấy nó.
Chính là cầu thể chất, cầu thể chất là thứ cải tạo thể chất cho người sử dụng, hòa vào cơ thể, cho phép phát sinh dị biến lên thân thể.
Thể chất có thể mang lại cho người sử dụng nó những thứ mà tất cả thiên kiêu trong thiên hạ ao ước, vô địch cùng cấp, vượt cấp giết địch.
Tuy nhiên thể chất cũng có điểm yếu là mỗi người chỉ có thể hấp thu 1 cầu thể chất, nếu tham lam hấp thu thêm thì sẽ bạo thể mà chết.
Gương mẫu cho sự tham lam này là tiên thủy giáo, đệ nhất thánh tử, thế lực cấp kim cương thế giới ngầm, đứng đầu là độ kiếp cảnh.
Tên thánh tử kia có thiên phú tiệc luân, được giáo phái kia bồi dưỡng, vì là 1 đại thế lực lớn nên bọn chúng không ngại hi sinh cả vạn cả triệu giáo đồ để lấy 2 cầu thể chất cho đệ nhất thánh tử dung hòa vào cơ thể.
Dung nhập cái đầu không sao, dung nhập cái sau thì cơ thể phìng to lên, sau đó nổ bay cả 1 tòa nhà của giáo phái.
Mất cả trì lẫn trài, tiên thủy giáo làm gương cho tất cả thế lực còn lại.
Văn Khang cũng ngủ thiếp trên đùi của Linh Lung được vài tiếng rồi, nàng cũng mỏi đùi lắm rồi nhưng không dám nói vì sợ đánh thức hắn.
Đùi dần dần không còn cảm giác vì quá mỏi, Văn Khang thức sau giấc ngủ sâu và rất ngon, hắn ngồi dậy nhìn Linh Lung biết nàng gối cho hắn ngủ rất mỏi, Văn Khang cũng ngồi xuống bắt lấy Linh Lung cho nàng gối đầu lại.
"Ngươi cho ta gối thì ta cho gối lại vậy thôi" hắn giải thích với nàng, Linh Lung cũng ngoan ngoãn nằm trên đùi hắn, nàng còn có cảm giác có chút mãn nguyện khi được nằm trên đùi của Văn Khang.
"Cảm giác nằm lên đùi anh rất tuyệt" Linh Lung hạnh phúc nói, Văn Khang cũng không hiểu được rõ ràng đùi hắn cứng ngắc vì luyện tập từ nhỏ, đâu có mềm mại như đùi nữ nhân đâu mà lại thoải mái, tuyệt vời chứ.
Nơi khác...chiến trường dưới đất của bí cảnh, thời gian còn lại 1 tiếng bí cảnh kết thúc.
Lâm Phàm thân thể bị thương khá nặng, nhóm Nguyễn gia đã bị loại, còn Lâm Phàm thì bị một nhóm lớn truy sát vì số điểm lớp trong tấm thẻ của mình.
"Chết tiệc, hệ thống dồn hết điểm mua đan dược trị thương cho ta" Lâm Phàm nói, sau đó một bình đầy đan dược xuất hiện
Lâm Phàm nuốt vào hết, cơ thể tàn tạ bắt đầu hồi phục hết vết thương, linh lực trong đan điền hồi phục lại hết.
Lúc này ngoài dự liệu của Lâm Phàm, nửa viên kim đan chưa kết xong của hắn, có dấu hiệu bắt đầu kết kim đan.
Đây không phải tin tốt mà lại tin cực kì xấu, kết kim đan, cần thời gian nhưng trong khi đang bị đuổi thế kia thì sao mà kết kim đan đây.
Lâm Phàm liều vậy, hắn phi kiếm bay lên hấp thu linh khí nhiều nhất có thể, kim đan sắp kết thành công, vô số kẻ truy sát phía sau cũng bay theo.
Linh khí chuyển thành thuần khiết linh lực hóa thành kim đan, kết kim đan hoàn tất, một luồng uy áp phát ra khi Lâm Phàm kết kim đang xong.
Bầu trời bí cảnh chuyển màu đen, lôi kiếp bắt đầu xuất hiện, lôi kiếp màu đỏ thêm màu đen, nó gọi là xích ma liên hắc lôi.
....bên ngoài.
"Tên này lại nghịch thiên như vậy, chỉ kết kim đan đã dẫn được lôi kiếp trong bí cảnh".
"Không hổ là thủ tịch trưởng môn hahaha".
"Nếu sống sót qua lôi kiếp này sẽ có được vạn ứng lôi, sau này khi lên cuối cảnh(ý nói cảnh giới cuối cùng của mỗi con đường tu luyện) sẽ dễ dàng thăng lên được, mà không cần quyết sinh tử với lôi kiếp lần nữa" nhị trưởng lão của Nguyễn gia nói, lôi kiếp là thứ không cường giả nào không trải qua.
Chỉ là sớm thay muộn mà thôi, nếu đối mặt với lôi kiếp ở các cấp độ thấp sẽ dễ dàng vượt qua hơn, ở cuối cảnh.
Quay lại chiến trường bí cảnh.
Những đạo xích ma liên hắc lôi liên tục phóng ra không ngừng, nó ngoài việc đánh lên người Lâm Phàm còn giúp hắn đấy không ít địch nhân.
Lâm Phàm cũng cảm ơn đám người này vì đã tiêu thao không ít năng lượng của lôi kiếp giúp hắn.
Đám người kia cũng nhận ra Lâm Phàm đang lợi dụng chúng để tiêu thao năng lượng của lôi kiếp, bọn chúng nhanh chóng chạy ra không còn bấu lấy Lâm Phàm nữa.
"Chết tiệc" Lâm Phàm nói khi đang đỡ lôi kiếp, sau 20 phút sau, cuối cùng lôi kiếo cũng kết thúc, Lâm Phàm thở dốc, quần áo rách rưới hết, mệt mỏi đến nổi chẳng còn sức bay, đám người kia thấy vậy nhìn nhau, nụ cười nở trên môi tất cả.
Bọn chúng lao vào Lâm Phàm như bầy linh cẩu đói lâu ngày, muốn cướp hết điểm của Lâm Phàm.
"Thời gian vòng 1 kết thúc, tất cả thí sinh sẽ được dịch chuyển ra ngoài" thông báo xuất hiện, Lâm Phàm mừng ra mặt...