Trong 1 sơn động, có 3 kẻ là đệ tử của thương phá sơn đang bàn bạc về kế hoạch của bọn chúng.
"Tên quái vật Nguyễn gia kia tàn sát gần hết người của chúng ta, chúng ta sao bỏ qua cho hắn được" một kẻ tức giận nói, mà con quái vật Nguyễn gia còn ai Ngoài Văn Khang chứ.
"Trả thù ư, nhưng chúng ta không có lực lượng trả thù bằng cách chó chết nào" một tên khác nói lại.
"Yên tâm, ta có kế hoạch rồi" tên trưởng nhóm nói, trong lòng lửa phẫn nộ.
"Kế hoạch như sau, trên đường chạy trốn ta vô tình tìm được một hang động của 1 con quái vật ít nhất là cấp cam, hai ngươi dẫn dụ tên kia, ta dẫn dụ con quái vật đến".
Hai tên kia không ý kiến gì, bọn họ tiến hành kế hoạch, hai tên dẫn dụ Văn Khang bằng cách liên tục công kích hắn từ đằng xa.
Bọn chúng chọc giận Văn Khang, máu điên lên não Văn Khang tạo ra vô số không khí kiếm tấn công, quái vật không khí cũng truy đuổi, tay nó được Văn Khang bom linh lực vào làm nó dài ra để bắt hai tên kia.
Tên nhóm trưởng bên kia cũng bị con quái vật cấp cam truy đuổi bán sống bán chết, vì trên tay hắn là trứng của nó.
Hai tên kia cùng tên nhóm trưởng chạy bán sống bán chết, va vào nhau, ngay khoảng khắc đó kiếm không khí đâm xuyên ba kẻ kia, cái trứng cũng nát, ba kẻ kia được địch ra bên ngoài và được trị liệu ngay.
Gràooooooooooooo.
Con quái vật thấy đứa con chưa nở của mình đã chết, nó tức giận gầm lên đầy đau đớn bi thảm, con quá nó hóa đỏ, rơi vào trạng thái điên cuồng.
Ở trạng thái này yêu thú thấy gì cũng nổi sát tâm muốn giết, muốn hủy diệt, con yêu thú nhìn xung quanh.
Nó thấy quái vật không khí và Văn Khang đang ngồi trên đó, là thứ gần nhất nó nhìn thấy thì nó lao vào, vuốt nó sắc bén liên tục tấn công quái vật không khí, Văn Khang cũng không vừa điều khiển quái vật không khí tấn công nó lại.
Hắn còn tạo ra những cây kiếm không khí đâm vào, nhưng một con quái vật cấp cam không phải thứ có thể cho hắn một tên cấp D(nhân loại) đùa.
Kiếm không khí bị gãy nát vì lớp da con quái vật quá dày cứng, nó như lớp giáp bảo hộ cho nó khỏi các tác hại bên ngoài.
Quái vật không khí cũng nhanh chóng bị nó xé làm hai mảnh, Văn Khang nhanh tay tạo đám mây để không rơi xuống đất.
Văn Khang chơi liều vậy, nhưng chưa sử dụng con át chủ bài được, tay dồn lực lượng, hắn tụ ra hết linh lực mà đảo đã tạo ra, hủy diệt tế bào ra sân, tay Văn Khang hóa thành màu đen.
Văn Khang cũng chịu tác hại của hủy diệt tế bào, tay hắn đang gánh chịu một lực lượng hủy diệt khủng khiếp.
Văn Khang vận dụng chút Linh lực đảo vừa tạo ra, hóa đám mây thành cánh phía sau lưng, hắn bay lên cao.
Con quái vật nhìn theo, vơ va vơ lại tay muốn bắt Văn Khang xuống, Văn Khang bay cao nhất có thể, sau đó rơi tự do xuống.
Hắn rơi ngay chỗ con quái vật đang đứng, cánh tay chứa hủy diệt tế bào đấm thẳng mặt con quái vật, lực quán tính làm cú đấm mạnh hơn, lực lượng hủy diệt ngay lập tức ăn mòn và giết chết con quái vật cấp cam kia.
Gràooooooooo......
Con quái vật gầm lên lần cuối rồi ngã xuống, chấn động từ cú ngã làm một làng gió bụi bay ra bán kính xung quanh.
Còn Văn Khang thì rơi xuống đất, cơ thể bị thương nặng, xương gãy hết, nội tạng dập nát, tay dồn lực lượng hủy diệt tế bào là thứ tổn thương nặng nhất, gần như đã cụt, bị thương như thế nhưng hắn không được dịch chuyển ra ngoài, vì hệ thống bí cảnh nhận ra hắn đang tự động hồi phục, vẫn còn đánh được.
Đúng sức mạnh tái sinh của máu cổ ma đang giúp hắn tái tạo, đảo cũng sinh ra linh lực để Văn Khang sử dụng tái tạo tế bào, cơ thể vì bị thương nặng thêm việc không điều động nhiều lực lượng tái sinh của máu cổ ma vì phải để dành cho việc quan trọng hơn, hắn có tái tạo tế bào nên không cần tiêu thụ quá nhiều sức mạnh cổ ma và linh lực đảo tạo ra không kịp tốc độ tiêu thụ của hắn khi sử dụng tái tạo tế bào, nên nó hồi phục chậm, nói chậm thế thôi nhưng 10 giây hồi phục 1 phần, chắc tầm 1 phút 30 giây hồi phục xong.
Bên khác...
"Người đó hình như là người của Nguyễn gia thì phải, chúng ta mau đến giúp hắn" Thái Phong nói khi thấy bộ đồ hơi quen quen, hắn cảm giác được kẻ kia chưa được dịch chuyển ra ngoài, cộng thêm là đồng môn nên phải đến giúp.
Lâm Phàm nhận ra đây là năng lực lần trước của tên kia, vậy tên kia chắc chắn bị thương nặng nhân cơ hội này có nên giết hắn luôn không.
Nhưng không được giải đấu không cho phép giết người lẫn việc Nguyễn gia là 1 thế lực không thể đùa, giết một chân truyền để tử một trưởng lão sẽ bị truy sát thậm trí ảnh hưởng đến thế lực của hắn.
Không thể để máu dồn lên não mà làm liều được, Lâm Phàm vẫn còn não, nên hắn cố gắng nhịn với cơ hội giết cừu địch làn này vậy.
Đi đến chỗ cả nhóm thấy 1 thanh niên cao to, mặc áo nguyễn gia nhưng 1 bên áo tay đã rách nát, nhìn thì cũng chả bị thương gì nặng mấy.
"A...anh không sao chứ" Linh Lung là người hoảng loạn đầu tiên, nàng nhanh chóng chạy lại khi nhận ra đó là Văn Khang.
Linh Lung sử dụng tái tạo tế bào lên Văn Khang nhầm đẩy nhanh quá trình phục hồi hư tổn của cơ thể hắn.
Nhờ thế hắn cũng rút ngắn quá trình hồi phục lại còn 30 giây, sau 30 giây cơ thể cũng đã phục hồi hoàn tất, Văn Không ngồi dậy nhìn Linh Lung rồi nhìn cả đội.
Vũ Thi chạy lại chỗ Linh Lung bắt đầu chọc ghẹo nàng các kiểu.
"Thích người ta muốn chết rồi chứ gì, vừa thấy bị thương đã chạy lại đầu tiên" Vũ Thi chọc cho Linh Lung trước đến đỏ mặt.
"Vị sư đệ này có sao không" Thái Phong tiến lại gần hỏi Văn Khang, đưa tay muốn kéo hắn dậy.
"Ta không phải sư đệ của ngươi, lẫn việc ngoài sư tỷ của ta ra, toàn bộ sinh vật trong bí cảnh đều là kẻ thù, ta cũng gặp sư tỷ rồi , cảm ơn các ngươi chăm sóc tỷ ấy trong thời gian qua" Văn Khang đẩy tay Thái Phong ra rồi ngồi dậy nói.
Nghe câu trả lời cả đội im lặng, hắn không nhận đồng môn ngược lại còn có ý thù địch, bọn họ không hiểu hắn nghĩ gì nữa, thà có thêm đồng minh chứ ai lại thà có thêm kẻ địch
"Nhưng giờ bọn ta phải đi" Văn Khang nói xong kéo tay Linh Lung đi.
"Này bỏ tay cô ấy ra chắc gì cô ấy đã muốn đi với ngươi" Lâm Phàm đứng một bên nhìn Văn Khang kéo Linh Lung đi, kìm không được nói.
"Không không, tớ xin lỗi vì phải rời đội, nhưng tớ phải đi với sư đệ của mình" Linh Lung vội vàng giải thích, xin lỗi rồi cúi đầu chào mọi người, sau đó đi theo Văn Khang.
"Được rồi, chúc cậu may mắn" Vũ Thi chào tạm biệt Linh Lung, Linh Lung cũng chào tạm biệt Vũ Thi.
Cả hai đi xa, cảm giác lượng linh lực hồi phục từ đảo cũng đã tràn đầy rồi, Văn Khang tạo ra 1 con quái vật không khí mới để dị chuyển.
Hắn bế nàng rồi phóng lên con quái vật, Văn Khang cho nó mọc thêm cánh để bay lên, hắn cũng chả muốn săn thêm làm gì vì đã đủ điểm vào vòng 2 rồi, 3,1 vạn điểm là con số trên thẻ của hắn lúc này.
"Ngươi không cần vào vòng trong đâu" Văn Khang để Linh Lung xuống rồi nói.
"Tại sao vậy".
"Ngốc ạ, bà quản gia có nói rồi, vòng 2 là đơn chiến 1vs1, ngươi vào thì chỉ bị người ta đánh, ta không muốn ngươi bị thương hiểu không, vậy nên không cần vào" hắn nói đầy quan tâm, làm trái tim Linh Lung lại rung động....