Chương 17: Uy lực 1% lực lượng cổ ma

Văn Khang để Tiên Ý nghỉ ngơi trong nhà xong, hắn mặc đồ vào, xong xuôi hết hắn để lại tin nhắn trên giấy cho Tiên Ý.

Rồi sử dụng khống ngự bay lên trên trời, chỗ chứa thứ 2 bắt đầu xay chuyển, lực lượng phát ra hai tay, hòn đảo bắt đầu phản ứng.

Nó nhỏ lại nhỏ lại, rồi lại nhỏ lại, từ từ di chuyển bay về phía Văn Khang, hai tay dồn lực lượng về phía chỗ chứa của mình, hòn đảo dung nhập về chỗ chứa thứ 2 của Văn Khang.

Hoàn thành việc đưa đảo vào không gian của chỗ chứ thứ 2 xong, hắn lấy điện thoại từ vòng trữ vật ra gọi máy bay đến đón mình.

Máy bay rất nhanh đến đón hắn thẳng về trụ sở chính của Nguyễn gia.

"Con trai về rồi sao, lần này lịch luyện thu hoạch thế nào" cha hắn Văn Thiên ra chào đón hắn quay về.

"Thu hoạch miễn cưỡng xem như không tệ" Văn Khang nói, hắn muốn giữ bí mật về tim, máu cổ ma, Tiên Ý, đảo, dù cho là người thân đi nữa.

"Còn 1 tháng nữa là cuộc thi mở ra cho nên con đi cùng ta luyện tập thực chiến" Văn Thiên nói.

Văn Khang cũng đi theo chứ hắn còn cách nào khác, bên trong 1 tòa nhà dành riêng cho đấu tập, hai cha, con chọn một sân tập rộng lớn được xây dựng cực kì kiên cố.

"Chọn vũ khí đi" Văn Thiên nói, rồi ông ta cầm một cây thương lên, Văn Khang đeo một bao tay sắt vào.

Cả hai vào tư thế chuẩn bị đấu, Văn Thiên áp chế tu vi xuống thành cấp D(nhân loại) đồng cấp với Văn Khang.

"Ta sẽ không nương tay đâu" Văn Thiên nói, một nguồn dị năng bao trùm cây thương, dị năng của ông ta là tăng cường 4 sao, nó cho phép ông ta cường hóa sức mạnh của thân thể của mình lẫn lên vũ khí đang cầm trên tay.

Văn Khang sử dụng khống ngự bắt đầu tạo hình, Văn Thiên lao lên cây thương phóng ra như tên lửa, Văn Khang tạo ra ta lớp màng chắng không khí, ngăn chặn lại cây thương đang phóng đến.

Khống ngự tạo thành một đám nây, hắn trèo lên, đám mây bay lên cao, nó giữ ra một khoảng cách với Văn Thiên.

Văn Khang tạo ra vài chục cú đấm không khí kết hợp hiệu ứng hủy diệt tế bào, Văn Thiên cảm nhận được những cú đấm không khí thì tránh né, rồi tiếp tục lao đến Văn Khang.

Văn Khang tạo hình không khí thành những sợi xích trói Văn Thiên lại, khi Văn Thiên phá một sợi thì một sợi mới xuất hiện trói Văn Thiên lại.

Văn Khang lao xuống lực lượng của tim cổ ma được điều động, tuy nhiên rất ít vì Văn Khang chưa điều khiển được sức mạnh này, hắn cũng muốn thử sức mạnh mới.

khi vừa điều động 1% sức mạnh của trái tim cổ ma thì máu trong cơ thể của Văn Khang đã sục sôi, ý trí của Văn Khang bắt đầu xuất hiện hai từ "hủy diệt", Văn Khang cố gắng tỉnh táo lại.

Vì mất tập trung do cố kìm hãm lại ý trí hủy diệt của cổ ma, Văn Khang đấm hụt xuống mặt đất, mặt đất của đấu của trường đấu nứt toác ra, một vụ trấn động lớn lan ra toàn bộ bí cảnh.

Phản phệ ngược lại cho Văn Khang cũng không nhỏ, xương tay gãy vụn, thịt nát ra, bao tay sắt cũng hư hại toàn diện, cánh tay này đã hoàn toàn phế.

Tái tạo tế bào cùng sức mạnh tái sinh của máu cổ ma phát huy ra hiệu quả của mình, tái tạo lại cánh tay của Văn Khang lại toàn diện chỉ mất 1 giây.

Văn Thiên nhìn cú đấm đó nếu trúng vào mình chẳng lẽ sẽ tan xương nát thịt rồi, Văn Thiên kinh dị nhìn con trai mình như nhìn một con quái vật, lực lượng phát ra lúc nãy có thể miểu sát một cấp thần(Z).

"Thưa thiếu chủ có chuyện gì xảy ra vậy ạ" đội hộ vệ và 3 trưởng lão lục, tứ, thập, xuất hiện nhìn Văn Thiên hỏi, rồi nhìn Văn Khang đang ngất, bọn họ đến vì chấn động lúc nãy.

"Không có gì, chỉ là bọn ta đang tập luyện, các ngươi đưa thiếu gia đến phòng bệnh để nghỉ ngơi đi" Văn Thiên nói, các hộ vệ đưa Văn Khang đi, các trưởng lão trở về chỗ họ đang thủ hộ trong bí cảnh.

...

Ý thức của Văn Khang tiến vào hắc thức, không gian xung quanh tối đen, không có nguồn lực lượng nào tồn tại bên trong phát quangg soi đường cho ý thức của Văn Khang.

Ý thức của Văn Khang đi mãi đi mãi trong hắc thức của chính mình, hắn lạc lối trong chính nơi thuộc về mình, ý thức hắn thấy một làng hào quang màu hắc xích phát ra.

Ý thức của Văn Khang mò mẫm đi theo hắc xích quang kia, hắn đi đến cội nguồn của hắc xích quang kia, nó là một con quái vật màu đỏ pha lẫn màu đen, trên đầu là hai cái sừng một đỏ, một đen.

Văn Khang rùng mình khi thấy con quái vật kia, ý thức của hắn hiểu rõ đây là chân thân của cổ ma năm xưa.

Cổ ma quay lại nhìn trực diện về phía ý thức của Văn Khang, nó bắt đầu mở miệng ra, tuy âm thanh rất khó để nghe nhưng Văn Khang hiểu được.

"Hủy...hủy...diệttttttttttttttttt" nó lao vào ý thức của Văn Khang.

Bên khác.

Sayuri Ai đang tu luyện bên trong một căn phòng nhưng tâm trí nàng thì cứ nghĩ về ngày hôm đó, nàng tự sướng bằng âm thanh làm tình của con trai mình, càng nghĩ nàng càng cảm thấy hứng lên.

"Bẩm báo, thiếu gia do luyện tập quá sức đã nghỉ ngơi ở phòng bệnh ạ" một nữ ninja xuất hiện thông báo cho Sayuri Ai.

"Ngươi lui đi" Sayuri Ai nói, nàng bước ra khỏi phòng đi đến phòng bệnh của tòa nhà này, mở cửa ra thấy Văn Khang đang nằm trên giường, nàng lo lắng lại kiểm tra, truyền chân khí vào trong cơ thể hắn để xem sao, cũng may không có gì bất thường.

Bỗng nhiên trong đầu nàng một suy nghĩa Không đúng đắn xuất hiện, nàng đi ra cửa sổ kéo rèm cửa để che lại, sau đó đi lại cửa, khóa lại, dùng thần thức thăm dò thì xung quanh thì cũng chẳng có ai.

Sayuri Ai lại gần giường của Văn Khang, tay bắt đầu kéo quần hắn xuống, đúng như nàng nghĩ con hàng của con trai mình rất khủng, khác với lão cha của hắn nhỏ xíu còn yếu.

Nàng dùng đôi tay mịn màng của mình nâng niu côn thịt của con trai mình, chà sát bi phía dưới của hắn, kích thích côn thịt bắt đầu cứng lên.

"Nó to quá" chiêm ngưỡng côn thịt của Văn Khang hoàn toàn cứng thì cảm thán nói.

Nàng hé miệng ra, lưỡi Sayuri Ai lè ra, liên tục liếm láp côn thịt của Văn Khang lên xuống, chưa đủ thỏa mãn nàng cho côn thịt vào trong một, bú nó một cách say đắm.

Chùn chụt chùn chụt chùn chụt.

Có kinh nghiệm nên nàng điêu luyện kích thích côn thịt của Văn Khang, lưỡi nhỏ quấn quanh côn thịt, tiếp tục đâm sâu vào cổ họng mình, nàng sung sướng cảm nhận côn thịt to bự bên trong miệng mình.

Chụt chụt chụt chụt chụt chụt chụt chụt.

Sayuri Ai bú càng ngáy càng nhanh hơn trước côn thịt Văn Khang nóng lên như núi lửa bắt đầu phu trào, tinh dịch nóng hổi bắn ra, Sayuri Ai ra khi tinh dịch bắn vào trong mồm mình, dâm thủy tràn ra làm ẩm ướt bên dưới nàng, nàng quét sạch không chừa một giọt nào dính trên côn thịt, mùi vị tinh dịch của con trai mình đúng là ngon miệng mà.

Văn Khang có dấu hiệu tỉnh dậy, Sayuri Ai hoảng loạn mặc quần lại cho hắn, xóa hết dấu vết, rồi ngồi kế bên nhưng không có chuyện gì...