Văn Khang dịch chuyển vào một hang động sâu trong lòng đất của hòn đảo, trước mặt hắn là một cái hồ không rõ dinh dịch gì bên trong nhưng nó đỏ thẩm như dung nham.
Chính giữa là một quả tim vẫn đang đập mạnh, dù chỉ là trái tim nhưng nó vẫn phát ra một luồng uy áp của một sinh vật viễn cổ hỗn độn.
"Đây là tim và máu của cổ ma nhỉ, không hổ là sinh vật sánh ngang với cổ thần" cảm giác uy lực của trái tim của cổ ma Văn Khang cảm thán nói.
Trái tim kia như cảm nhận được 1 sinh vật đang lại gần mình, nó bắt đầu thu hút kêu gọi sinh vật kia hấp thu mình, nó đã ở đây quá lâu, nó muốn lần nữa đập bên trong cơ thể 1 sinh vật sống.
Văn Khang cảm nhận được nó đang kêu gọi mình bước vào trong huyết hồ để nó dung nhập vào cơ thể này, nó muốn đập bên trong thân thể sống lần nữa.
Văn Khang toại nguyện cho nó vậy, hắn bước từ từ chậm rãi xuống huyết hồ, máu của cổ ma bắt đầu sôi sục không ngừng, nó xâm nhập vào thân thể Văn Khang qua các lỗ chân lông.
Quá trình xâm nhập của máu cổ ma không hề dễ chịu nó rất đau đớn, thậm trí máu của cổ ma nó như muốn xé rách hết lỗ chân lông của Văn Khang để chui vào trong cơ thể hắn.
Nếu không nhờ tái tạo tế bào thì có khi thân thể này đã bị máu cổ thần xé rách thành từng mảnh nhỏ trước khi đến được trung tâm hồ để dung nhập với trái tim cổ thần kia.
Máu trong huyết hồ cảm giác được sinh vật kia càng tiến sâu vào trong huyết hồ thì đã điên cuồng lao về phía sinh vật đó muốn dung nhập vào cơ thể sống kia.
Cơ thể của Văn Khang càng ngày càng đau đớn hơn, tái tạo tế bào liên tục như thế hắn cũng gần cạn kiệt linh lực bên trong cơ thể.
Máu cổ ma đang tự động thay thế máu của hắn bên trong cơ thể hắn, Máu của Văn Khang bị đẩy ra, chảy khỏi cơ thể, tai, mắt, mũi, miệng bắt đầu chảy ra máu như lũ lụt, tái tạo tế bào chính thức tắt vì Văn Khang cạn kiệt linh lực.
Văn Khang nhớ ra mình còn đảo, nay lập tức điều động lực lượng của đảo, hòn đảo phản ứng lại, nó tạo ra vô tận linh khí rồi chuyển hóa thành linh lực truyền lại vào người chủ nhân mình.
Nhận được linh lực từ đảo, Văn Khang lại sử dụng để tái tạo tế bào, các vết thương lại lành lại, Văn Khang tiếp tục tiến về phía trái tim cổ ma.
Trái tim kia đã đợi không nổi nữa nó trực tiếp bay lại chỗ của Văn Khang, đâm thẳng vào lòng ngực văn Khang, nó xuyên thủng ngực hắn rồi đi thẳng đến quả tim của Văn Khang.
Nó gặm nhấm trái tim kia rồi bắt đầu quá trình thay thế trái tim vốn có của Văn Khang, quá trình thật sự rất đau đớn.
Máu trong huyết hồ bắt đầu chảy hết về phía Văn Khang điên cuồng mà xâm nhập vào bên trong, trái tim cổ ma đang đập trong cơ thể Văn Khang chứng minh rằng thay tim đã thành công.
Máu trong cơ thể cũng đã thay thành máu của cổ ma, quá trình miễn cưỡng xem là hoàn tất, máu trong cơ thể của Văn Khang bị máu cổ ma thay thế nên một điều chả sớm thì muộn sẽ xảy ra.
Da, thịt, xương, nội tạng của Văn Khang sẽ thấm vào máu của cổ ma, khiến nó sẽ trở thành một bộ phận giống bộ phận của cổ ma, nó đơn giản hơn chỉ cần thời gian thì Văn Khang sẽ trở thành một cổ ma mới.
Máu và tiên của cổ ma mới là căn nguyên thật sự sinh ra cổ ma lần nữa, khi bất kì sinh vật nào có được tim và máu của cổ ma, sẽ trở thành cổ ma mới, nếu thất tộc tổ biết điều này thì chắc sẽ bằng mọi giá chỉ canh giữ tim và máu của cổ ma thôi, thay vì tách ra 7 phần như thế kia.
Mở mắt ra, Văn Khang cảm nhận lực lượng bên trong cơ thể mình, hắn như có vô tận sinh lực vô tận thọ nguyên, tu vi không tăng lên nhưng chắc chắn sức mạnh đã vượt ngưỡng cấp D rồi.
Dịch chuyển trở về nhà của Tiên Ý.
"Chàng về rồi" Tiên Ý thấy hắn về thì vui mừng chạy ra ôm hắn, nàng vẫn đang trần truồng, hắn bế nàng đi tắm.
Cả hai dịch chuyển đi vào một con suối trong đảo, hắn cũng lấy ra vài bộ đồ đã chuẩn bị trước trong vòng tay trữ vật.
"Chúng ta tắm cho sạch sẽ đi" hắn nói, rồi ôm nàng xuống suối, nàng cũng muốn đi tắm cho sạch sẽ chút.
Cả hai tắm rửa sạch sẽ vui đùa với nhau.
"Đỡ này" Tiên Ý tát nước vào mặt hắn, Văn Khang nhìn hai bầu sữa Tiên Ý lắc lư qua lại thì lại nổi hứng lên, hắn dịch chuyển ra phía sau Tiên Ý, bắt nàng lại, tay ôm eo nàng, tay còn lại mò mẫm vào trong âm đạo nàng.
"Ah...ah...chàng...ah...sướng" tay hắn như có ma lực, mò đến đây nơi đó liền nhạy cảm, âm đạo của nàng bắt đầu ẩm ướt hơn.
Văn Khang thả Tiên Ý ra, rồi ngồi xuống bờ suối, Tiên Ý nhìn côn thịt cả Văn Khang đã cương cứng lên, dục hỏa trong cơ thể bùng cháy lên.
Nàng hạ người bò bằng bốn chi lại chỗ hắn, hắn hiểu phanh hai chân mình ra để nàng quan sát côn thịt từ dưới lên trên.
"Phục vụ ta đi" Hắn vuốt ve đầu Tiên Ý nói, Tiên Ý bò lại gần, miệng hé mở ra, lưỡi nhỏ nàng hướng hai hòn bi của hắn trước, nàng lắc lư lưỡi liếm lên xuống mút lấy chỗ chứa tinh dịch kia, rồi từ từ duy chuyển lên cao.
Nàng làm ướt côn thịt Văn Khang bằng nước bọt của mình, Tiên Ý di chuyển lên trên cùng, nàng lúc lắc cái lưỡi mình trên đầu côn thịt kích thích nó không thôi.
Chụt chụt chụt chụt chụt chụt chụt chụt chụt.
Những âm thanh dâm dục phát ra, Tiên Ý bắt đầu mút côn thịt hắn vào bên trong miệng, Văn Khang cảm nhận sự ấm áp của cái miệng nhỏ của nàng.
Cái lưỡi nhỏ quấn quanh côn thịt, nàng từ từ chậm rãi đút côn thịt sâu vào trong miệng mình, lên xuống lên xuống.
Ngọc dịch của nàng dính lên khắc côn thịt làm nó trơn trượt không thôi, sau một hồi lâu, hắn đã đến giới hạn, cầm đầu Tiên Ý nhắn sâu xuống, tinh dịch bắn ra sâu trong cổ họng nàng, nước mắt nàng rơi vì nghẹn tinh dịch, hắt rút côn thịt khỏi miệng nàng.
Ực ực.
Tiên Ý nuốt hết tinh dịch, còn cho hắn kiểm tra, Văn Khang nhìn Tiên Ý hài lòng.
Sau khi dung nhập trái tim và máu cổ ma sinh lực của hắn quả thực tăng lên rất nhiều, vừa xuất tinh giờ nó lại cứng tiếp tục.
Hắn bế nàng lên, đút côn thịt thẳng vào âm đạo nàng, rồi để nàng ngồi lên người mình, tay nàng vòng qua cổ hắn, cả hai hôn nhau.
Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch.
"Ah....ah...ưm...ưm....ah" nàng rên rỉ lên không thôi khi hắn đâm sâu vào bên trong âm đạo của nàng, cả hai lại làm tình không kể thời gian...