Vù vù…
Một thanh âm cổ lão vang lên…
Trong bóng tối sâu thẳm, không có bất cứ thứ gì tồn tại…
Trải qua không biết bao nhiêu niên kỷ, ngay tại nơi được coi là trung tâm của vùng tối ấy, có hai hạt vô cùng nhỏ được sinh ra. Một hạt trắng, một hạt đen. Hai hạt này được sinh linh đời sau diễn hóa tới sự tồn tại của chúng, bởi thế chúng còn được gọi là Hắc Hạt và Bạch Hạt.
Thời gian lại tiếp tục trôi, khỗng rõ bao lâu nhưng trong khoảng thời gian đó, Hắc Bạch Lưỡng Hạt luôn xoay quanh và tiến lại gần nhau…
Cho đến một ngày chúng va chạm vào nhau, hợp thành một thể rồi tan biến. Sự tan biến đó đã phóng thích ra muôn vàn lực lượng cường đại, nhiều không kể siết. Những lực lượng này được gọi là Đạo.
Đạo có hàng tỷ tỷ … tỷ tỷ loại. Chúng lan tỏa khắp bóng tối sâu thẳm và không bao giờ dừng lại. Từ vô số Đạo lại sinh ra vô số vật chất, lực lượng, quy tắc,…
Kể từ lúc đó, vô vàn vì sao, vô vàn tinh cầu được hình thành, sinh linh xuất hiện. Nhiều vô số kể!
Ngay tại nơi mà Hắc Hạt cùng Bạch Hạt giao thoa, một vùng đất được hình thành, nơi được coi là trung tâm của vô tận tinh không,Thần Vực!
Từ thuở sơ khai của vô tận tinh không, Nhóm sinh linh đầu tiên xuất hiện. Chúng tự xưng là Thần Tộc, dáng dấp của chúng chính là dáng hình mà vô số chủng loài hướng tới, trong đó có cả Nhân Tộc. Ngôn ngữ của chúng, là thứ ngôn ngữ không cần học, bất kỳ sinh linh nào cũng có thể hiểu được.
Lại nói về Đạo. Đạo được phân làm Sáng Thế Đạo, Đại Đạo, Tiểu Đạo và Pháp Tắc. Sáng Thế Đạo bao hàm Đại Đạo, Đại Đạo bao hàm Tiểu Đạo, Tiểu Đạo lại bao hàm Pháp Tắc.
Sáng Thế Đạo được coi là sự tồn tại cường đại nhất, cho tới nay chưa sinh linh nào có thể lĩnh ngộ được đạo này, chúng sinh cho dù cường đại đến đâu cũng chỉ hiểu được một phần cực nhỏ từ Đạo này, đó là tinh cầu nào có sự sống bắt buộc phải có âm dương nhật nguyệt, thời không ổn định, một năm có 365 ngày, một ngày có 24 giờ, một giờ có 60 phút, một phút có 60 giây...
Đại Đạo là những lực lượng cực kỳ cao thâm ảo nghĩa. Trong cả vô tận tinh không, Đại Đạo hằng hà sa số. Một khi sinh linh cường đại tới một mức nhất định liền có thể sáng tạo Đại Đạo hoặc lĩnh ngộ Đại Đạo sẵn có, lĩnh ngộ càng nhiều, càng sâu thì càng mạnh…
Tiểu Đạo cũng như Đại Đạo, cũng có rất nhiều, bất quá lực lượng của chúng không thể so sánh được với Đại Đạo. Tỉ như ở Thái Dương Hệ, nơi tồn tại một Tiểu Đạo duy trì cân bằng, Tiểu Đạo đó được gọi là Thiên Đạo. Thái Dương Hệ coi như là vùng đất chim không thèm ị… nằm tại vùng vũ trụ cực kì xa so với vùng trung tâm của Vô Tận Tinh Không, vậy nên duy trì cân bằng của hệ này chỉ có Tiểu Đạo mà thôi.
Còn Pháp Tắc ví dụ như Thủy, Hỏa, Băng, Phong, Không Gian, Thời Gian, Sinh, Tử… được coi như là lực lượng cơ bản nhất…
Tới đây, cả Bạch Vũ và tàn hồn đều ngốc trệ.
“ Ai da… Thật là nhức đầu… cái gì mà lắm đạo vậy!”
Vũ cảm thán, cái mớ tin tức này đối với hắn quả thật là quá khủng bố đi…
Quang cảnh tới đây lại tiếp tục thay đổi, hình ảnh sơn thủy hữu tình hiện lên. Nơi đây sinh linh muôn hình muôn vẻ.
Thanh âm cổ lão lại vang vọng cùng với hình ảnh diễn hóa…
Sinh linh hình thành, khai thông trí tuệ, chúng cảm nhận lấy nguồn lực lượng ở những nơi có sự sống mà thuế biến, mà tu luyện để trở nên cường đại hơn…
Lực lượng đó gọi là Linh Khí, dựa vào Linh Khí mà tu, cảm ngộ Đạo mà biến hóa. Muôn vàn chủng loài lấy tu luyện làm đầu. Dần dần hình thành một hệ thống tu luyện đồ sộ.
Ai da!
Tới đây lão tác ta sẽ khóa mỏm cái âm thanh cổ lão này lại, chỉ cho phép nó nói tới cảnh giới cảm ngộ đến Tiểu Đạo.
(^o^)
…………….
Chỉ cần sinh linh tiếp xúc với Linh khí đủ lâu, sẽ có cơ hội làm linh hồn thuế biến sinh ra Linh Hồn Thạch. Nó có nhiều hình thù, kích thước khác nhau và được chia làm ba loại: Pháp Tắc, Hồn Khí, Sinh Linh. Sinh linh sở hữu Linh Hồn Thạch có thể trao Linh Hồn Thạch của mình cho sinh linh phù hợp khác và chết đi, xem như trao lại cơ hội tu luyện.
Một khi linh hồn thuế biến sinh ra Linh Hồn Thạch, thì kẻ tu luyện sẽ bước vào cảnh giới đầu tiên, Hóa Linh. Tiếp đó là Linh Sơ, Linh Anh, Linh Nguyên, Linh Đạo, Linh Cốt, Chiến Cốt, Thần Cốt và Hóa Thánh. Mỗi đại cảnh giới lại phân thành tiểu cảnh giới là Hạ, Trung, Thượng và Viên Mãn…
Đạt tới Linh Đạo cảnh sẽ cảm ngộ được Pháp Tắc, đạt tới Hóa Thánh cảnh sẽ cảm ngộ được Tiểu Đạo và có thể phi thăng xuyên qua tinh không tiến về cội nguồn của sức mạnh, Thần Vực!
Hai chữ Thần Vực văng vẳng bên tai…
Bạch Vũ kích động không thôi!
“ Tu tiên! Tu tiên vậy mà thật sự tồn tại!”
Hắn tâm thần run rẩy nhớ về các loại tiểu thuyết tu tiên. Bất quá hệ thống tu luyện có tương đối khác biệt.
Quang cảnh phá toái, tàn hồn quay qua nhìn Bạch Vũ. Nhìn thấy một cảnh này, nó cũng không kích động là bao. Bởi vì nó cũng chỉ vừa mới được sinh ra mà thôi, không biết tu tiên là thế nào.
“ Này, thế bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Tàn hồn quay qua hỏi Bạch Vũ.
“ Tu luyện! Chúng ta phải tu luyện!”
Vũ vẫn kích động. Ngày trước, hắn đã từng mơ bản thân mình có thể tu tiên, trở thành tiên nhân như trong tiểu thuyết!
“ Vậy tu luyện làm sao?”
“ Ta không biết…”
Chát!
Bạch Vũ art cool đứng hình mất 5 giây!
Hắn thật sự không hề biết cách tu luyện. Còn tàn hồn thì khỏi nói cũng biết, nó còn không biết tu tiên là gì!
Cảnh này thật sự khiến lão tác ta bất lực a!
Phù phù…
Giữa bầu không khí ngượng ngùng ấy. Một làn hương khói ập tới…
Bạch Vũ và tàn hồn hoảng hốt!
Lão giả lúc trước ấy vậy mà lại xuất hiện!
Hắn còn sống?