Khởi đầu một ngày mới, vẫn là tiếng lướt gió phong ba ngang qua cửa sổ, tiếng chó sủa rồng kêu vang cả một góc phố khiến ai cũng phải bừng tỉnh.
Một lần nữa, tiếng gọi dưới bếp vang lên như trống đánh:
"Thanh Vũ-!!!!!!! Lết cái mông xuống ăn cơm mau! Đừng hòng bỏ bữa!"
Thanh Vũ hắn vội mặc quần áo đánh răng, chạy như bay xuống dưới tầng. Lần này vẫn là cô em gái ngồi đối diện, mẹ hắn cũng đang ngồi ăn bên cạnh.
Hắn ngồi xuống, ăn không nuốt nổi cơm. Cô em gái thiên tài mới lớp 8 đã đột phá kim đan, nay lớp 9 đang chuẩn bị tiến qua pháp tướng bắt đầu những bước đầu tiên.
Với cái áp lực mà mẹ hắn pháp tướng đỉnh phong với cô em nửa bước pháp tướng, dù là một hạt cơm cũng khó nuốt.
"Hửm? Con có tóc bạc kìa?"
Lúc này Thanh Vũ mới để ý, tóc hắn lúc này đã bạc mất mấy phần, mắt cũng nhìn mờ đi, tay thì run bần bật.
Để không gây chú ý quá nhiều, hắn và nhanh bát cơm rồi nuốt chửng tất cả, vội vã chạy đi học.
"Này...này !"
Mẹ hắn hô to, Thanh Vũ vẫn cố tình không nghe thấy phóng thẳng tới trường.
Lần này vẫn còn khá sớm nên hắn quyết định đi xe buýt để tránh bị tấn công, chạy tới bến gần nhà.
Trước bến dòng người tấp nập đứng đợi, cũng phải hơn 20 người. Trong đó lại có Vũ Tiểu Hi cũng đang ngồi đợi.
"Này Tiể..."
Chưa kịp nói hết câu, đã có một người xô ngã hắn, lao vào bắt lấy Tiểu Hi.
"Con từ nhạy cảm này mày hóa ra là trốn ở đây!"
Một tên già khọm béo mập hôi hám giữ chặt lấy tay Tiểu Hi lôi đi mặc cho xung quanh đám đông đang nhìn và quay lại. Tiểu Hi hết sức vùng vẫy trong vô vọng, người xung quanh không lấy một người giúp đỡ.
Tên béo ấy lôi Tiểu Hi vào một ngõ nhỏ, hất xuống đất, tay với xuống thắt lưng.
"Mày khiến ông đây nhịn lâu lắm rồi, từ con mụ già cho đến mày ai cũng dám khinh thường tao! Hôm nay tao sẽ cho hai đứa bay biết mùi từ nhạy cảm!"
Tiểu Hi hãi hùng, cố đứng dậy nhưng cơ thể không nghe lời, cũng không thét ra tiếng.
"Đừng cố phản kháng nữa, tao dành 5 năm học về độc tố, chẳng nhẽ không khống chế được một đứa kết đan nhỏ nhoi như mày?"
Nhưng lúc này thứ Tiểu Hi sợ trong tình cảnh này lại là một bóng dáng phía sau tên béo kia, ánh mắt sắc lạnh không thể nào sai được.
"Hự!"
Tên béo bỗng thấy rùng mình liền quay đầu nhìn về sau.
"Phục~!"
Một tiếng nghe như xuyên qua một vật cứng, mà lại nhẹ nhàng đến đáng sợ. Tên béo ngã xuống, mắt trợn ngược đỏ ngầu.
"Xe sắp tới rồi đấy"
Thanh Vũ bế Tiểu Hi còn đang ngấm thuốc, trở lại bến xe.
Mọi người ở bến xe đều ngạc nhiên, từ đâu một cậu thanh niên tuấn tú tu vi chưa kết đan lại có thể cứu bạn khỏi tay lão béo đã pháp tướng trung kì chỉ trong một phút ngắn ngủi.
"Cậu không sao là tốt rồi"
Lời nói của Thanh Vũ lúc này nhẹ tựa như bông lại có chút trầm ngâm khó tả, khiến vài cô nữ sinh không kìm được mà lại gần xin số để kết quả vẫn không được.
Diện mạo của Thanh Vũ lúc này như một con người khác, đến cả Tiểu Hi hiểu rõ chiêu trò này của hắn cũng xuýt bị cuốn theo.
Một lúc sau cả hai cùng lên xe, lúc này mọi sự chú ý hướng vào hắn ngày một nhiều.
Bỗng từ đâu, một bàn tay nấm lấy Tiểu Hi thoát khỏi Thanh Vũ, liền mắng lớn một tiếng:
"Cậu là ai!? Lại đang làm gì học sinh lớp tôi!"
Vẫn là ánh mắt hung dữ kèm vết sẹo nhỏ trên má, ôi chẳng phải nàng lớp trưởng cao quý của chúng ta hay sao?
Thanh Vũ nhanh chóng thay đổi, lấy ngón tay chạm nhẹ lên vết sẹo.
Ngay lúc cô định phản kháng, hắn nắm lấy cổ tay cô kéo mạnh về, thì thầm nhỏ vào tai cô:
"Nguyễn Thị Mai Phương lớp trưởng lớp 10A3 nhỉ~ Đừng quên cha cô đang nợ thứ gì, nếu còn nhúng tay vào chuyện của tôi, không những học hành mà còn sự nghiệp sau này cũng sẽ...ha ha~"
Nàng lớp trưởng ngã uỵch về phía sau, ánh mắt hãi hùng nhìn về phía Thanh Vũ. Cứ thế hắn đưa Tiểu Hi đi, cô cũng không dám hé nửa lời.

Mọi người trên xe, có vẻ như ai cũng không biết nguồn cội sự việc, chỉ biết lặng nhìn cô còn đang run rẩy dưới đất, cả chuyến xe đó im ắng đến đáng sợ.
Xuống xe, Thanh Vũ nhanh chóng loại bỏ khuôn mặt giả tạo kia, trở về như lúc ban đầu.
"Này...Thanh Vũ? Từ khi nào mày đã đi nhuộm tóc rồi thế?"
"À...tối hôm qua ấy mà"
Tiểu Hi cũng không hỏi gì thêm, cứ thế đi tới lớp.
Ngay khoảnh khắc hắn bước chân tới cửa, cả lớp trầm trồ như có cái gì bất ngờ đến khó tin. Thanh Vũ hắn lại đến lớp trước giờ??
Hắn cứ thế ngồi vào chỗ như thể chuyện thường ngày, ngồi nói chuyện với Minh Hằng và Thế Hoàng như mọi hôm.
Trống trường cũng đã đánh, Mai Phương cũng đã đến trường, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Hi, chắc hẳn trong đầu cũng đang có nhiều câu hỏi.
Lúc ấy, giáo viên bước vào, cùng một kẻ lạ mặt kia bước vào trong.
"Hôm nay chúng ta có bạn mới của lớp, giới thiệu đi em"
"Dạ...!"