Chương 5: Thành nhân

Sáng sớm hắn thay một cái quần mới, ăn bữa sáng đơn giản cùng tiểu Điệp rồi mặc quần áo mà hắn cho là đẹp nhất, cùng tiểu muội đi xem lễ thành nhân của Từ Ninh đại ca.

Từ Ninh hôm nay ăn mặc khá bảnh trai, luôn treo nụ cười trên môi, giờ mà bảo hắn khóc thì hắn đánh cho một trận chẳng chơi.

Hôm nay cũng là ngày khá trang trọng của thôn, chứng kiến một thiếu niên được cả làng công nhận đã trưởng thành là một điều không mới mẻ ở đây nhưng khá thú vị.

Trong niềm hân hoan của mọi người, lễ thành thân diễn ra thời gian tới tận quá trưa.

Từ lão đầu hôm nay vui vẻ nên uống khá nhiều, nói cái gì mà: muốn bồng bế cháu nội, cháu ngoại làm Từ Ninh hắc hắc cười ngây ngô, Từ Y Nhiên mặt đỏ bừng núp sau mẫu thân kêu ngại ngùng, mắt long lanh kèm theo thân thể dụ người, nhiều người mắt đăm đăm, nuốt nước bọt thầm hô ước ao, trong đó có Hồ Phong.

Bây giờ hắn mới 12 tuổi, còn 5 năm nữa mới đến lượt hắn, tin chắc rằng tương lai bản thân mình cũng không quá kém so với Từ Ninh và thanh niên trong làng.

Trong đám thiếu nữ nô đùa, Từ Y Nhiên khá nổi bật với bộ ngực nhô cao, phập phồng theo tiếng cười khúc khích, Y Nhiên với chiếc váy màu xanh ngang khủy chân, eo thon dáng chuẩn, đôi chân thon gọn trắng húp, làm nhiều người liên tưởng đến khu vực kia.

Thức ăn khá phong phú, nâng chén ăn mừng, hắn hôm nay cũng uống vài chén với đồng bạn.

Buổi tiệc vui nào cũng phải tàn, mọi người ra về mà trong người vẫn lâng lâng.

Men say thấm người hắn trở về nhà ngủ một giấc tới giờ ăn cơm.

Trong bữa tối hắn ăn rất nhanh lấp đầy cái dạ dày cả ngày hôm nay ăn quá ít, trong khi đó tiểu muội lại ăn như mèo. Phu thê Hồ Viễn cũng không ở trong nhà mà dắt tay đi dạo dọc ngôi làng, nhìn ánh đèn mờ lấp lóe, quang cảnh se lạnh đìu hiu mà ấm áp bên cạnh phu quân, Tô mẫu ngả vào bộ ngực vững trãi của người đã bên nàng hơn 12 năm nay.

" Ủy khuất nàng rồi" Hồ Viễn áy náy nói, dừng lại một lúc hắn trao cho Tô Hi Đình cái hôn nồng ấm, miệng rộng của hắn ngoạm hết cái miệng nhỏ của nàng, tay cũng không rảnh rỗi, luồn vào y phục Hi Đình xoa bóp bầu ngực sữa, ngón trỏ ngón cái vân vê hạt đậu hồng, mặc dù trời có tối nhưng vẫn không giảm được mỹ cảm đó.

Tô mẫu động tình kêu nhỏ, trong cổ họng hư hử nhưng bị phu quân nhanh chóng lấp bằng cái miệng rộng đầy dã tính. Y phục Hi Đình đã xốc xếch không chịu nổi, bung ra bộ ngực căng tràn đầy sức sống, đôi chân nhỏ đã muốn khụy xuống vì cảm giác vô lực, nhưng hắn càng hành động mạnh mẽ hơn.

Chiếc lưỡi hắn nhanh chóng thâm nhập miệng phu nhân, tách răng ngà, giáp lá cà chiếc lưỡi thơm tho, hắn mút lấy mút để. Hi Đình cũng đáp trả bằng cái lưỡi thơm xinh, hai người như hút hết nước bọt của nhau vậy.

Được một lúc hai người tách ra, Hi Đình mặt xinh ửng hồng. Thấy vậy hắn đưa lưng phu nhân tựa vào gốc cây to gần đó, hắn cúi đầu hôn nhiều lần lên bộ ngực cao vút.

Tay trái vân vê hạt đậu qua lại, tay phải luồn xuống chiếc váy kéo nhẹ lên, xoa chiếc quần lót đã bị ướt bởi d*m thủy, hắn tách đôi chân thon dài ra kịp thời luồn qua quần lót xâm nhập vào rừng rậm ẩm ướt.

Tô phu nhân đã bị hắn chinh phục dựa lưng vào cây thở dốc khó chịu, còn d*ung căn Hồ Viễn đã căng cứng trong chiếc quần dài như một túp lều vải.

Trong khi phu nhân đang mê man, động tình, mông cong uốn éo, chân cong khép chặt, kêu ú ớ đầy gợi cảm.

Hồ Viễn ngồi xuống kéo tụt chiếc quần lót Đình nhi xuống ngang đầu gối, hắn không tháo chiếc váy mà chỉ vạch lên lộ ra am do chảy nước dm thủy, sau đám lông là cái khe sưng húp với hạt đậu sưng sưng.

Không nói nhiều, hắn úp mặt hôn hít từ cái rốn đổ xuống chạm tới đám lông đã nhạo nhễ vì d*m thủy.

Hồ Viễn há miệng rộng nút chặt và hết dm thủy, đồng thời đánh lưỡi quét sạch nước nơi rãnh am do. Hi Đình rên nhẹ, dùng tay nhỏ xoa tóc, ấn đầu hắn phát ra tiếng rên ưỡn mông lộ liễu.

Hắn cười dm đãng tách và nâng cao chân trái phu nhân lên, dùng lưỡi dò xét am do, lưỡi hắn tách 2 mép hồng ra, miệng hôn nút chùn chụt, làm phu nhân dạng rộng chân ra.

Chiếc lưỡi hắn nhanh chóng khám phá hang động, nơi đầu nguồn ẩm ướt, như thể chiếc lưỡi đã tìm được nơi ướt át nhưng ấm ấm.

" phu quân, phu quân,...phu... quân" Hi Đình khó chịu lắp bắp.

Hồ Viễn đứng dậy hôn nhẹ Hi Đình, hắn tụt quần mình xuống lộ ra con c*c to nóng đầy gân xanh, phu nhân ôm gì lấy hắn, hắn lướt bộ ngực cao vút sau đó trao nụ hôn ướt át, vì chỉ cao 1m62 nên đôi khi phải lên hôn hắn.

Tay phải hắn nhấc chân Đình nhi lên, hơi khom thấp người rà rà d**ng căn ngoài cửa mình, 2 mép hồng nghiêng ngả cùng đám lông mất trật tự.

Hơi ưỡn người, đầu khấc to đi vào tiểu huyệt, " ục.. ọt"

Phu nhân quằn người đáp ứng con cc d*ng căn nóng hổi và lấp đầy nơi ngứa ngáy này.

Hắn ra vào tiểu động lúc đầu còn theo nhịp, về sau thì lúc nhanh lúc chậm.

phu nhân chỉ có thể tiết thân để bày tỏ cơn cực sướng của mình, chỉ muốn khụy gối thua cuộc. Hồ Viễn vui sướng ra thêm sức vào cái nơi vừa ấm vừa trơn trượt này, bên trong thành am do co mút liên hồi để ra sức đáp trả mời gọi d*ng vật thô lỗ này.

Họ ra sức lao vào nhau, từ phía sau nghe phành phach liên hồi.

Hai người sau đó cũng tiết cùng nhau, hắn xạ tinh vào tận tử cung phu nhân và gầm nhẹ khoan khoái, vui sướng vuốt ve tận hưởng khoái cảm sau cơn mưa móc đầy lâm li.

Hồ Viễn rút nhẹ nhàng d*ng căn đã ỉu xìu, đầy dm thủy và nguyên tinh của hắn trộn vào nhau, kéo theo là dòng nước đục trong am đo ra ngoài, ướt cả chiếc giày nhỏ xinh, một số ít lăn xuống đôi chân thon dài trắng múp.

" Thiếp yêu chàng" " trọn đời yêu nàng" hai người thủ thỉ yêu đương một lúc, sau đó mặc lại y phục trở về nhà, nắm tay đi trong niềm yêu thương vô hạn.

Về thì cũng đã sắp canh 1, tiểu Điệp nằm cuộn trong chăn hơi thở đều đều, Hồ Phong hắn là con trai nên cũng không yên tâm, 2 người nhanh chóng tắm rửa, tắt đèn chìm vào giấc mộng đẹp của 2 người.

Hồ Phong thì từ nhà đồng bạn trở về thấy mọi người đã ngủ hết, không gian vắng lặng, hắn một mình nằm đặt tay lên trán suy nghĩ về Y Nhiên, làm hắn động tâm.

Ngoài kia, tiếng chim rừng, cú vọ như chúc mừng hắn chìm vào giấc ngủ.