Chương 45: Chương 45: Quần Đảo Bóng Đêm.

Chương 45: Quần Đảo Bóng Đêm.

(Có một số đoạn mình đọc từ cốt truyện của Veigo, nên viết ra hẵn để giới thiệu cho quần đảo bóng đêm!)

Nhiệm vụ lần này lại xuất hiện thêm cả nhiệm vụ phụ, nhưng nếu là sự kiện Đại Suy Vong hắn cũng hiểu rõ được một chút, còn về việc ngăn chặn Hắc Diện Đế Vương Veigo, thì chuyện này không phải có Vệ Binh Ánh Sáng làm rồi sao?

Việc này còn cần hắn đến ngăn chặn?

Rốt cuộc nhiệm vụ lần này là như thế nào để có thể hoàng thành!

Hải Vinh suy nghĩ đắng đó một chút, sau dó cũng đưa ra quyết định của bản thân, đây là lần đầu tiên hắn làm nhiệm, cũng là lần đầu tiên không dựa vào các binh sĩ.

Mở ra bảng nhiệm vụ chính tuyến!

Hải Vinh thở một ngụm khí lạnh ra ngoài, ổn định tâm tình sau đó ấn vào nhiệm vụ.

[ Nhiệm vụ chính tuyến mở ra! ]

[ Ngài đã quyết định đồng ý làm nhiệm vụ? ]

"Đồng ý!"

[ Trong khoảng thời gian làm nhiệm vụ, lãnh địa bảo hộ một cách an toàn, sau mười ngày không hoàn thành nhiệm vụ, tự động xóa bỏ lãnh địa! ]

[ Đang chuẩn bị truyền tống lĩnh chủ đến nơi làm nhiệm vụ! ]

[ Xin lĩnh chủ chú ý an toàn! Chúc lĩnh chủ có thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ! ]

[ Đã hoàn thành truyền tống, Ngài đang ở Vùng Đảo Bóng Đêm! ]

[ Giới thiệu nhiệm vụ: Quần Đảo Bóng Đêm đã từng là một vùng đất tuyệt đẹp, nhưng đã bị tàn phá bởi một thảm họa ma thuật. Giờ đây, Màn Sương Đen vĩnh viễn bao phủ những hòn đảo, vấy bẩn và hủy hoại nó với thứ ma thuật khủng khiếp. Những kẻ bỏ mạng bên trong sẽ phải bị đày đọa và trở thành một phần của nó mãi mãi… và tệ hơn, mỗi năm Màn Sương lại vươn bàn tay chết chóc của chúng ra xa hơn để tước đoạt nhiều linh hồn khắp Runeterra. ]

Chốn bị nguyền rủa này từng là quê hương của một nền văn minh phát triển, được các đồng minh và nhà truyền giáo gọi là Quần Đảo Phước Lành. Tuy nhiên, hơn ngàn năm trước, một thảm họa ma thuật vô tiền khoáng hậu đã phá vỡ vách ngăn giữa thế giới vật chất và tinh thần, hợp nhất chúng… và tiêu diệt mọi sự sống trong nháy mắt.

Hiện tại, Màn Sương Đen tà ác bao trùm quần đảo cả ngày lẫn đêm, và mặt đất thấm đẫm ma thuật hắc ắm. Người thường lang thang gần bờ biển sẽ bị hút đi sinh khí, rồi biến thành đám tử linh đói khát.

Ai chết trong Màn Sương sẽ chịu cảnh đọa đày ở nơi ác mộng này vĩnh viễn—tệ hơn, mỗi năm sức mạnh của Quần Đảo Bóng Đêm lại lớn thêm, khiến những ác ma quyền lực nhất đặt chân được lên Runeterra.

Hải Vinh mở mắt liền cảm nhận được nơi này khó thở đến đáng sợ, khắp nơi đều u ám của xác chết, linh hồn vương vãi khắp nơi, nơi này thật sự không phải là nơi dành cho người sống, đúng hơn nơi này dùng cho những kẻ đã chết.

Hải Vinh đứng dậy, đi một vòng Quần Đảo Bóng Đêm, nơi này không một bóng người.

Hắn đi đến một khu vực, trong đầu hắn liền xuất hiện một ký ức nào đó, đau đớn đến thấu xương!

Thì ra hắn không phải cơ thể tiến vào thế giới này, mà là hệ thống để linh hồn của hắn cưỡng đoạt cơ thể của một kẻ đã chết!

Nơi hắn đang đứng chính là Thành Phố Bị Ngập, Helia, thủ phủ Quần Đảo Phước Lành, nằm bên bờ biển nên bị ngập nhiều chỗ sau khi Đại Suy Vong xảy ra.

Như có một thế lực nào đó đưa hắn di chuyển một cách nhanh chóng xem toàn bộ các khu vực của quần đảo bóng đêm.

Thợ chép sạch vĩnh hằng: Nhiều người chép sách trên Quần Đảo Phước Lành chết trong lúc đang làm việc. Linh hồn lạc lõng của họ giờ không ngừng rạch những mô tả về nỗi đọa đày của họ vào một cuộn giấy da dài vô tận

Góa Phụ Của Những Bài Ca Bị Quên Lãng là một nhà sưu tập chim đã cố thả tự do cho chúng khi thảm họa ập đến. Giờ bà lang thang không mục đích, lắng nghe những bài ca bà không còn nhớ nữa.

Bên ngoài quần đảo, Dù những linh hồn yếu đuối chỉ có thể xuất hiện trong Sự Trỗi Dậy, những thực thể hùng mạnh hơn lại tồn tại được cả ngày, thậm chí còn đi ra ngoài Quần Đảo Bóng Đêm.

Những thực thể này không ai khác chính là Hecarim, Kalista, Karthus, Thresh, Maokai, Yorick những thực thể này đều là những thực thể hùng mạnh, những kẻ này có người từng là chiến tướng dưới tay Veigo, có người từng là thủ hộ giả của quần đảo phước lành.

Giờ đây bọn họ đã không còn ở lại quần đảo bóng đêm, có lẽ đã đi theo Vegio ra bên ngoài đánh đỗ Runeterra, hiện tại dù sao sự kiện Đại Suy Vong cũng đã bắt đầu.

Hải Vinh mở ra một quyển sách, tìm hiểu một chút thông tin về Quần Đảo Bóng Đêm, rốt cuộc là lý do thế nào, nơi này trở nên tàn khốc như vậy!

Ẩn mình khỏi thế giới qua hàng thế kỷ và chỉ được biết tới thông qua các đồng minh và nhà truyền giáo, Quần Đảo Phước Lành là quê hương của một nền văn minh phát triển, và tận hưởng một thời hoàng kim huy hoàng của nó dành cho kiến thức, triết học và việc bảo vệ các cổ vật ma thuật từ khắp Runeterra.

Thủ phủ Helia – thủ đô của Quần Đảo Phước Lành là nơi tập hợp những học giả, thiên văn học gia và khảo cổ gia nổi tiếng đến từ nhiều nơi trên thế giới để nghiên cứu mọi lĩnh vực mà ta có thể tưởng tượng được, trong khi người dân thì tận hưởng đời sống nông thôn bình yên, giản dị bên ngoài thành phố.

Rất lâu trước đây, một quần đảo trồi lên từ sâu dưới đại dương, tạo nên những bề mặt đá và đất sét. Cùng lúc nó được kiến tạo, một tinh linh đã được sinh ra. Nó tự gọi mình là Maokai và đã chọn hình dạng khổng-lồ-cây, để lớp vỏ xù xì bao phủ quanh thân và cành cây rậm rạp thay cho tứ chi.

Cảm nhận được nỗi cô đơn sâu đậm trên vùng đất, cũng như tiềm năng đâm chồi nảy lộc của nó, Maokai lang thang hết đảo này đến đảo khác tìm kiếm dấu hiệu sự sống, song chỉ càng tuyệt vọng hơn trong cảnh hiu quạnh.

Tại một ngọn đồi màu mỡ, Maokai cảm nhận được nguồn năng lượng vô bờ tỏa ra bên dưới mặt đất. Nó cắm bộ rễ khổng lồ xuống đến khi chạm tới suối nguồn ma thuật đem lại sự sống và ra sức hút lấy. Từ thứ chất lỏng diệu kỳ ấy, nó tạo ra hàng trăm chồi non và trồng chúng khắp quần đảo.

Rất nhanh, vùng đất đã phủ đầy những khu rừng tươi tốt, những lùm thông lục cao ngất, những thân gỗ cao ngất, tất cả ngập chìm trong ma thuật nhiệm màu. Cây cối đồ sộ tỏa tán rộng, đâm rễ sâu, biến cả quần đảo thành một màu xanh mát mắt. Thảm thực vật phong phú thu hút các tinh linh và động vật đến thỏa thuê tận hưởng.

Một thời gian sau, khi con người đặt chân tới đây, họ phát triển mạnh mẽ trên vùng đất giàu có và thiết lập một xã hội văn minh của những học giả say mê nghiên cứu các bí ẩn khắp thế giới. Maokai cảnh giác trước sự hiện diện bất ngờ ấy, nhưng nó cũng thấy loài người tôn trọng lãnh địa thiêng liêng này ra sao.

Cảm nhận ma thuật nồng đậm trong rừng, nhân loại dựng nhà ở những nơi cây cối thưa thớt, để tránh quấy rầy bất cứ tinh linh nào. Đôi khi, Maokai còn trực tiếp lộ diện trước những ai nó tin tưởng và ban phúc cho họ với những tri thức về quần đảo xanh tươi, thậm chí là món quà lớn lao nhất – Suối Nguồn Sự Sống có thể chữa lành mọi vết thương.

Khi còn sống, Kalista từng là một chiến tướng kiêu hãnh, cháu gái vị vua của một đế chế giờ chẳng còn ai nhớ đến. Cô sống theo những nguyên tắc nghiêm ngặt của danh dự, phục vụ vương quốc với một lòng trung thành tối cao. Chính cô là người đã cứu mạng nhà vua khi ông bị ám sát bởi một tên sát thủ.

Nhưng hành động cao cả đó của Kalista lại vô tình khiến hoàng hậu – người mà nhà vua yêu thương nhất bị tấn công và trúng độc. Sau đó các thầy tu và y sĩ giỏi nhất đã cố chữa trị nhưng không ai có thể rút chất độc ra khỏi cơ thể bà. Đau buồn tột độ, nhà vua ra lệnh cho Kalista đi tìm một phương thuốc chữa trị, và Chỉ Huy Hội Sắt Hecarim – kẻ đã từng phản bội đồng đội trên chiến trường sẽ thay cô bảo vệ nhà vua.

Kalista đi thật xa, tìm kiếm phương thuốc từ các học giả ẩn sĩ hay cả những truyền thuyết… nhưng rồi đều thất bại. Nhưng rồi cô cũng tìm được một nơi được bao phủ bởi màn sương lấp lánh với lời đồn về cuộc sống vĩnh hằng. Kalista liền dong buồm tới đó, nơi mang niềm hy vọng cuối cùng của cô với cái tên Quần Đảo Phước Lành.

Những vệ binh thủ phủ Helia hiểu được ý định trong sáng của Kalista, và đã vén màn sương cho phép cô vào trong an toàn. Cô đã cầu xin các thành chủ chữa trị cho hoàng hậu, và họ đã đồng ý. Chỉ cần hoàng hậu còn hơi thở, bà sẽ có hi vọng được chữa trị bởi Suối Nguồn Sự Sống trong truyền thuyết. Họ được cho Kalista một lá bùa một giúp cô có thể một mình quay trở lại Helia, nhưng cảnh báo cô không chia sẻ điều này với bất kỳ ai.

Chìm sâu vào cơn hoang tưởng, luôn cảm thấy bị đe dọa bởi những bóng đen, nhà vua nổi cơn thịnh nộ với tất cả những kẻ mà ông cho là đang cố gắng tách rời ông khỏi người vợ đang hấp hối, và ra lệnh cho Hecarim thực hiện một cuộc thanh trừng khắp vương quốc. Hội Sắt từ đó đã được lưu danh là những cánh tay máu lạnh của nhà vua. Những ngôi làng bị thiêu rụi. Hàng trăm người lìa đầu dưới lưỡi kiếm.

Trước sự thật tàn khốc khi hoàng hậu đã không thể tránh khỏi cái chết, Hecarim đã châm thêm dầu vào nỗi đau buồn của nhà vua, biến nó thành cơn thịnh nộ, và khiến ông hạ lệnh cho Hội Sắt tấn công vào những vùng đất bên ngoài. Hắn lợi dụng việc trả thù cho hoàng hậu để tìm kiếm nhiều hơn những vinh quang đen tối dành cho bản thân.

Nhưng trước khi cuộc chinh phạt bắt đầu, Kalista đã trở về, nhưng giờ đã là quá trễ. Nhà vua yêu cầu được biết những gì cô đã tìm được. Chưa từng làm ông thất vọng, Kalista tiết lộ rằng phương thuốc cô tìm thấy ở Quần Đảo Phước Lành giờ đã không còn tác dụng. Nhà vua không tin vào sự thật, và kết tội phản loạn với Kalista.