Mùa thu tại thành phố A, trên đường trải đầy lá vàng, không bao lâu sau mùa đông lại đến. Khí trời mát mẻ khiến người ta thấy vô cùng thoải mái, nhưng trong một căn phòng nọ trống không, không khí ẩm ướt, trong căn phòng tắm cửa mở toang, máu đỏ nhuộm cả sàn nhà, một người con gái ánh mắt thẫn thờ nhìn trần nhà, khóe mắt chảy ra một giọt nước mắt.
- AAAAAAAAAAAAAAAAA, cái tên tổng tài đáng ghét! Tự dưng lên cơn gì vậy?
0h45', Hạ Tiểu Miên vẫn còn cắm đầu vào đống tài liệu cùng với cái máy tính ở công ty! Cô đang làm ở tập đoàn của Cung thị .
Khi học năm cuối đại học, cô đã được thực tập tại đây, cô được loại xuất sắc và sau khi ra trường đã được nhận trực tiếp vào trong tập đoàn! Có thể nói, ở tập đoàn này mức lương khá cao và có nhiều ưu đãi, nhưng đồng nghĩa phải đánh đổi rất nhiều, tỉ dụ như cô hôm nay đã bị đánh đổi lấy hai cái quầng thâm mắt siêu bự...
Chuyện đó là đương nhiên khi cô đang giữ chức vụ trưởng phòng tại bên Maketing. Nếu hạng mục năm nay cô đảm nhiệm tốt, đương nhiên năm sau sẽ được thăng chức rồi!
Nhưng riêng cái vị tổng tài trên cao kia đã sắp khiến ước mơ cô bay mắt rồi. Tính tình lúc nắng lúc mưa thật khiến cả công ty điên đảo theo.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
3h57'...- Ôi xong rồi.... Quá hoàn mĩ, thế này bố ông tổng giám đốc cũng không mò ra được lỗi! Đi về thôi!
Cô sung sướng đến phát khóc mất! Bản báo cáo này cô đã sớm hoàn thành nhưng vẫn có chút sai sót do số liệu nhân viên gửi! Báo hại hôm nay cô phải ở lại chỉnh từ đầu đến cuối.
- Về thôi về thôi, nhớ nhà quá rồi...
Cô vui vẻ ra thang máy và chuẩn bị về, khung cảnh xung quanh mập mờ ánh sáng có chút ghê rợn.
Lúc bấm thang máy, cô thấy thang máy cao cấp đằng xa đang chạy tít lên tầng cao nhất, tầng 97. Đừng có nói là vị giám đốc kia chưa về nhé?! Thật là trâu làm việc!
- Hừm...
Ting, thang máy đến, cô nhanh chóng bước vào thang máy thì lúc đó có một cuộc gọi đến:
- Miên Miên à, cậu về nhà chưa vây?!
Giọng của một cô gái ngái ngủ có chút dễ thương vang lên!
- Chưa,cậu gọi giờ này làm gì?!
- Tớ đói. Đói quá đi!
- Uk, ngủ tiếp đê!
Cô thừa biết cô nhóc này lại bị nói mớ, tuần chắc ít nhất ba lần là bị gọi như thế đi.
----------------------------------------------------------------------
Trong lúc cô chờ đèn đỏ ở bên đường trước cổng công ty, một chiếc xe Lamborghini phi qua với tốc độ nhanh hơn con cào cào lướt qua cô.
- Điên hết cả rồi!
----------------
Chiếc Lamborghini từ từ đỗ vào tầng hầm, một người đàn ông ung dung bước xuống. Đôi chân thon dài thẳng rắp bước những bước chân trầm ổn lên lầu. Cà vạt bị nới lỏng, hai hàng cúc áo bị tháo ra, khuôn mặt mệt mỏi. Tháng này thời gian anh làm ở công ty quá nhiều.
Bước vào phòng ngủ, chưa kịp mở đèn đã có một bàn tay của người phụ nữ ôm lấy từ đằng sau! Mùi nước hoa xộc thẳng vào mũi khiến anh khó chịu.
- Hạo, người ta nhớ anh.
Thấy người đàn ông vẫn im lặng, người phụ nữ mò đôi tay mềm mại vào trong áo anh xoa nắn.
- Cút!
- Dạ?!
- Cút! - Giọng anh thiếu kiên nhẫn vang lên lần nữa.
- Hạo, anh...
Chưa kịp nói xong, người phụ nữ đã bị túm lấy tay lôi ra ngoài cửa. Anh đóng của rầm. Người phụ nữ hiện lên vẻ uất ức, dậm chân bỏ đi. Cứ đợi đấy, sẽ có ngày tôi leo được lên giường của anh!
Minh cần sao thật,nhưng các cậu cho mình ý kiến nữa nhé!