Thành phố Đại Đạo hiện tại chia thành nhiều chiến trường.
Hôi Nhận và Tạ Y đang đối mặt với hai tên Siêu Phàm cấp ba của bộ tộc Hồng Diệu và một tên Siêu Phàm cấp ba của bộ tộc Quất Diệu.
Bộ tộc Bạch Vũ thì bị hai tên Siêu Phàm cấp ba ngăn cản.
Hơn nữa, các cường giả Siêu Phàm cấp ba từ khắp nơi trong thành phố Đại Đạo bỗng nhiên xuất hiện. Ngưu Đồ dẫn đầu và những cường giả khác liền bao vây những trưởng lão của Đại Đạo Tông.
Ở cuối chân trời, một quân đoàn khổng lồ xuất hiện.
Quân đoàn do mấy chục chiếc thuyền bay hình thành. Bên ngoài thuyền bay, còn có Siêu Phàm cấp một và cấp hai đang bay theo đội hình.
Đối đầu với một số tên Siêu Phàm cấp ba của liên bang Thất Diệu.
Người cầm đầu chính là trưởng lão của bộ tộc Quang Diệu, hắn là người mạnh nhất ở trong liên bang Thất Diệu.
Hắn từ xa nhìn thành phố Đại Đạo náo nhiệt, rất hài lòng nói, “ Chúng ta diệt trừ sự uy hiếp của Đại Đạo Tông, còn có thể tiếp nhận một tòa thành phố náo nhiệt, cũng không tồi.”
Quân đội được chuẩn bị để tiêu diệt những lực lượng kháng chiến còn sót lại và đàn áp bọn chúng.
Dựa theo kế hoạch, trưởng lão Quang Diệu không cần phải ra tay. Hắn chỉ cần ngồi chỉ huy để đề phòng mà thôi.
…
Ầm ầm! !
Bầu trời tựa hồ muốn vỡ ra, từng vết nứt không gian tinh tế xuất hiện. Sau đó nhanh chóng biến mất dưới tác dụng tự chữa trị của thế giới.
Liên bang Thất Diệu đang chiếm ưu thế, Siêu Phàm cấp ba hầu như luôn là hai đánh một, ba đánh một. Thậm chí còn có cả Ngưu Đồ, Long Duệ Kanke, Cốt Vương đều là những cường giả.
Tuy nhiên, sự kiên cường của Đại Đạo Tông vẫn vượt những gì mà trưởng lão Hồng Diệu suy nghĩ.
Hắn nhìn về phía hai tên nữ nhân loài người đang cầm thánh khí và thanh kiếm dài được bao phủ bởi một ánh sáng dài 40 mét màu tím. Hai người này có thể sánh ngang với cường giả Siêu Phàm hàng đầu là Ngưu Đồ.
Ngược lại, tông chủ Đại Đạo tông hơi chật vật không ít… Chứng tỏ đối phương còn thừa sức, hắn còn đang đề phòng những thủ đoạn khác của chúng ta…Dù sao cũng là người mạnh nhất của tông môn.
“ Tiếp tục chiến đấu như bây giờ, e rằng chúng ta phải mất mấy ngày mấy đêm mới có thể giết chết cường giả của Đại Đạo tông. Hơn nữa, nó còn phải ở điều kiện đối thủ không quyết tâm bỏ chạy.”
Điều đó là không thể.
Vào thời khắc mấu chốt, những cường giả loài người mạnh mẽ kia không có khả năng quan tâm đến thành phố và đám người yếu ớt như những con kiến kia. Nếu bọn họ muốn bỏ chạy, phe của bọn họ nhiều nhất ngăn cản lại một hoặc hai tên Siêu Phàm cấp ba mà thôi.
“ Thật may…” Trưởng lão Hồng Diệu nhìn về phía một vị tộc trưởng khác. Bởi vì hắn đang đeo mặt nạ nên không thể nhìn thấy tâm tình thay đổi, xuất hiện vẻ vui mừng, “ Nếu không phải Hồng Diệu cung cấp loại nước thần có thể hòa tan thể xác và linh hồn. Coi như kế hoạch của chúng ta có chu toàn đến cỡ nào cũng không thể nào tiêu diệt toàn bộ Đại Đạo Tông.”
Nếu bọn họ không thể nào tiêu diệt toàn bộ những thành viên cấp cao của Đại Đạo Tông, vậy thì liên bang Thất Diệu của bọn họ cũng không thể nào mở ra trận đại chiến lần này.
“ Hiện tại đã đến lúc sử dụng nước thần ăn mòn rồi.”
Trưởng lão Hồng Diệu lộ ra sơ hở, hắn để cho Hôi Nhận, Tạ Y và những trưởng lão khác của Đại Đạo Tông hội hợp lại với nhau.
Hắn một mực quan sát tông chủ Đại Đạo Tông, không có ra tay ngay lập tức. Hắn hành động giống như những Siêu Phàm cấp ba khác, chưởng ra những đòn phép thuật.
Lúc này, hắn nhìn thấy phía sau lưng tông chủ Đại Đạo Tông. Không gian đột nhiên hơi dao động, một bóng người gần như hoàn toàn đen kịt xuất hiện và giơ tay liền đâm tới.
Con dao thần binh lặng lẽ xuyên qua không gian mà không hề gây ra bất kì tiếng động nào.
Trưởng lão Hồng Diệu chờ con dao đó xuyên qua thân ảnh của tổng chủ Đại Đạo Tông. Sau đó, hắn mới phát hiện người xuất thủ đó chính là ‘ Sát thủ Vô Ngân’ Ma Ảnh.
Tuy nhiên, thân ảnh bị con dao xuyên thủng kia hơi biến dạng và biến mất. Đó cũng chỉ là một dư ảnh mà thôi.
Thân ảnh của tông chủ Đại Đạo Tông xuất hiện cách đó trăm mét. Quả nhiên, đó là một loại năng lực không gian.
Ngay bây giờ, hai mắt trương lão Hồng Diệu sáng lên và một cái lọ được làm bằng vật liệu đặc thù xuất hiện ở trong tay của hắn giống như một cái xúc tu.
Nắp chai mở ra, một dòng nước đen như chùm ánh sáng liền bắn về phía của tông chủ Đại Đạo Tông
Không hề có bất kì dao động năng lượng đặc biệt nào.
Nó cũng vừa lúc xảy ra ở thời điểm mà đối phương bị mắc kẹt không có khả năng né tránh được nữa.
Hắn thấy tông chủ Đại Đạo Tông đã ngăn cản đòn tấn công của Ma Ảnh bằng một thanh kiếm bằng tay trái và há miệng phun ra một ngọn lửa đỏ.
Ngọn lửa nhanh chóng xoay tròn, nó giống như một cơn lốc xoáy bao phủ hoàn toàn dòng nước đen bắn tới.
Ngay sau đó.
Hả.
Không có bất kì dấu hiệu nào của sự va chạm năng lượng.
Cơn lốc lửa uy thế ngập trời giống như bị ngâm ở trong dòng nước biển Vô Tận. Ngay lập tức nó liền đã bị dập tắt đi phân nửa.
Chỉ có dòng nước đen không tầm thường kia vẫn bay tới không hề suy giảm và dính vào trên người của tông chủ Đại Đạo tông.
Thành công rồi.
Nửa lít nước thần ăn mòn!
Trưởng lão Hồng Diệu nhìn thấy biểu hiện của tông chủ Đại Đạo Tông biến ảo khó lường. Khí ức không ngừng suy giảm và toàn bộ thân hình hoàn toàn bị chôn vùi ở trong dòng nước thần đến phút cuối cùng.
“ Thành công!”
Trong lòng anh vô cùng chắc chắn.
Cô gái cầm trong tay thanh đại kiếm tràn đầy sự bi thương và tức giận, trên thân kiếm liền nổi lên một vầng sáng màu tím. “ Phân thân số hiệu 135 của lãnh chúa đại nhân đã chết rồi, các ngươi đều phải đền mạng cho ta!”
Trưởng lão Hồng Diệu hơi sửng sốt.
Sự bi thương dang lên từ đáy lòng không thể nào giả được.