Trên ngọn núi Cửu Long cao chót vót phía xa, mây mù cuộn trào. Đột nhiên, sương mù dày đặc hóa thành một con rồng đang giương nanh múa vuốt, mạnh mẽ lao thẳng về thành phố Đại Đạo. Những nơi sương mù đi qua, những tên bị quân đoàn chấp pháp trấn áp, Siêu Phàm cấp hai còn chưa chết đều biến mất. Ngay cả một tên Siêu Phàm cấp ba của liên bang Thất Diệu cũng bị cuốn vào trong đó.
Trong lòng trưởng lão Hồng Diệu rùng mình không thôi. Hắn lần thứ hai thiêu đốt bản nguyên và kích hoạch Thánh Khí hư hại một lần nữa. Một ánh sáng đỏ xuyên qua bầu trời, xuyên qua đám mây và tiến tới con rồng sương mù kia.
Con rồng gầm lên một tiếng ầm ầm, tên cường giả bị cuốn ở trong đó liền bị văng ra phía xa.
“ Trận pháp phòng thủ của Đại Đạo Tông có thể ngưng tụ ra một con thú sao? Ngay cả khi nó rời xa hạch tâm trận pháp, nó vẫn có thể phát huy ra được sức mạnh vốn có của mình.”
Trưởng lão Hồng Diệu cũng không hề ngạc nhiên.
Nói cách khác, Đại Đạo Tông không có những lá bài tẩy nằm ngoài dự đoán của bọn chúng, vậy thì nó sẽ không hề hợp lý chút nào.
Một số chùm ánh sáng bay ra từ ngọn núi Cửu Long, từng làn sóng áp lực khổng lồ bao trùm cả thành phố.
“ Ở trong thành phố Đại Đạo, bất luận người nào gây rối đều phải chết.”
Bên trong thành phố. Lúc đầu, liên bang thất diệu âm thầm bố trí người để gây ra cuộc hỗn loạn này. Về sau, một số Dị tộc định nhân cơ hội này để hôi của và bọn chúng cố gắng đập phá cửa hàng và cướp đi những vật phẩm có giá trị.
Trong đó còn có nhân loại, số lượng quá nhiều và ở bên trong thành phố quá hỗn loạn. Quân đoàn chấp pháp không thể nào quán xuyến được hết tất cả các nơi.
Điều khiến cho hắn cảm thấy vui mừng đó chính là, thành phố Đại Đạo cung cấp cho nhân loại chỗ trú ẩn. Khiến cho nhân loại có thể thẳng lưng. Mà, nhân loại không phải người nào cũng là kẻ vô ơn bạc nghĩa. Một số cường giả nhân loại đã tự giác xung phong duy trì trật tự và trấn áp những tên tội phạm.
Lĩnh vực vương giả màu vàng mênh mông và bao trùm cả thành phố Đại Đạo. Tất cả những tòa nhà dường như được bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu vàng.
Những chiến sĩ của quân đoàn chấp pháp, những cường giả nhân loại hỗ trợ trấn áp đám tội phạm. Bọn họ chỉ cảm thấy cơ thể mình ấm áp và sức mạnh vô tận tuôn ra từ bên trong cơ thể bọn họ.
Ngược lại, những tên tội phạm quỳ xuống vối khuôn mặt tái nhợt. Một số đơn giản ngất đi, chỉ có những tên tội phạm có thực lực Siêu Phàm mới miễn cưỡng chống đỡ, nhưng hành động của bọn chúng cũng chậm chạp như những con ốc sên. Bọn chúng giống như bị những ngọn núi hàng trăm triệu tấn đè lên người mình.
Ngoại trừ những tên tội phạm Siêu Phàm cấp hai bị quân đoàn chấp pháp trấn áp và bị thần long mang đi. Những tên tội phạm còn lại thấy tình hình không ổn, nhanh chóng bỏ trốn. Một số tên thì bắt những người khác làm con tin…Dù sao, điểm yếu của những quan chức cấp cao Đại Đạo Tông quá rõ ràng. Một số tên thì không làm ra động tĩnh lớn, bọn chúng một lần nữa ngụy trang và giả vờ làm người qua đường vô tội.
Đường Vũ cũng không thể nào phân biệt hết từng người một…Bên trong thành phố có quá nhiều dấu chấm đỏ. Nếu như anh tìm hết tất cả những người đó anh chỉ sợ mình có thể sẽ bị bệnh đau mắt đó và những gì anh nhìn thấy đều sẽ có màu đỏ.
Vì thế, tông chủ Đường vươn tay ra, nắm ở trong hư không một cái.
Lách cách.
Nó nghe giống như âm thanh của tiếng thủy tinh vỡ vụn, những dấu chấm đỏ ở bên trong thành phố rõ ràng nhất…Hầu hết đều là Siêu Phàm cấp hai và một số tên là Siêu Phàm cấp ba…Không gian xung quanh tan vỡ và thân thể của những tội phạm Siêu Phàm cấp hai giống như những tấm gương bị đánh nát. Những miếng thịt vụn bị hút vào dòng chảy hỗn loạn của không gian. Bọn chúng bị ngọn gió hủy diệt thổi trúng và những mảnh thịt vụn còn sót lại đang được bản nguyên chữa trị liền háo thành bột.
Một số cường giả âm thầm quan sát đều hít một hơi thật sâu.
Một số tên Siêu Phàm cấp ba thoát khỏi ảnh hưởng của lực lượng không gian và không gian vỡ nát. Bọn chúng bỗng nhiên nhảy lên bầu trời.
Tuy nhiên, bọn chúng đã bại lộ thân phận của mình.
"Chiến cuồng" Ngưu Đồ, Long Duệ Kanke, chủ nhân của Trân Bảo Các "Đa Bảo Thuật Sĩ", thung lũng gào thét, vua xương.
Những cường giả âm thầm quan sát không khỏi hít một hơi thật sâu. Bọn họ suýt chút nữa không thể nào thở nổi.
Những tên Siêu Phàm cấp ba bị ép xuất hiện, bọn họ đều là những nhân vật Siêu Phàm cấp ba có danh tiếng dữ dội.
Bọn họ chính là những cường giả đơn độc, có người thì đứng đầu thế lực, nhưng không có bất kì ngoại lệ nào. Bọn họ đã là những cường giả đứng đầu ở trên đại lục so với một đám cường giả khác, so với những trưởng lão của liên bang Thất Diệu, bọn họ còn muốn hơn một hay hai bậc.
“ Đại Đạo Tông đang gặp nguy hiểm, không ngờ tới liên bang Thất Diệu lại tìm nhiều cường giả hàng đầu tới như thế.”
“ Chưa chắc, Đại Đạo Tông nhất định sẽ không có chuẩn bị. Tuy nhiên, chúng ta chỉ là Siêu Phàm cấp hai, nếu như chúng ta chuồn đi thì tốt hơn. Một khi trận chiến bộc phát thì những cường giả nhân loại, nhất định sẽ không thể nào chống đỡ nổi thành phố này. Thật đáng tiếc.”
Ngưu Đồ và những người buộc phải xuất hiện bởi sự sụp đổ của không gian. Điều đó nằm ngoài ý muốn.
Điều đó cũng không hề nằm trong kế hoạch của bọn họ. Tuy nhiên, Ngưu Đồ không hề do dự, hắn sải bước và đấm ra một quyền.
Nancy vung kiếm ra.
Ầm ầm!!
Long Duệ Kanke và những cường giả khác cũng lao tới. Bên trong thành phố còn có tới sáu tên Siêu Phàm cấp ba xé rách lớp ngụy trang bay lên trời và bao vây một số trưởng lão của Đại Đạo Tông.
Từng vòng sóng khí khủng bố khuếch tán ra, vô số người ở dưới mặt đất đều lộ ra vẻ hoảng sợ.
Một cây quyền trượng màu xanh lam xuất hiện ở trong tay Y Liên, cô nhẹ nhàng gõ xuống.
Ngay lập tức ở trên bầu trời liền xuất hiện hư ảnh băng giá phủ đầy tuyết trắng.
Tuy nhiên, thành phố Đại Đạo ở dưới hư ảnh băng giá kia vẫn còn nguyên vẹn.
“ Đó là…Thánh Khí.”
Trưởng lão Hồng Diệu tinh mắt liền nhận ra ngay.
Cây quyền trượng màu xanh băng giá với ánh sáng tản ra uy thế của Thánh Khí. Hơn nữa, nó còn là một kiện thánh khí hoàn chỉnh.
Hai mắt của hắn đỏ lên.
Toàn bộ liên bang Thất Diệu cũng chỉ có ba món thánh khí bị hư hại…Đây đã là thế lực hàng đầu ở trong các thế lực khác.
“ May mắn thay, Đại Đạo Tông vì bảo vệ thành phố đã sử dụng phần lớn sức mạnh của thánh khí. Đó là một việc làm ngu ngốc.”