Chương 959: Các ngươi muốn tài liệu nghiên cứu của ta đúng không?

Tiến sĩ Trịnh có vẻ ngoài rất điên cuồng, nhưng trong lòng lại rất hoảng sợ.

Đường Vũ nhìn thấy đầu rắn khổng lồ này không hề có động tĩnh gì. Anh trầm tư suy nghĩ, trong mắt có vô số luồng dữ liệu xẹt qua. Anh nhìn chằm chằm vào con mắt của con rắn một hồi.

Vươn tay ra.

Két.

Không gian vỡ tan giống như 1 tấm gương thủy tinh.

Lòng bàn tay vươn ra khe nứt không gian u ám. Năm ngón tay nắm chặt lại, mạnh mẽ kéo ra ngoài.

Ầm!

Tiến sĩ Trịnh, người mặc một chiếc áo blous trắng đã bị lôi ra khỏi con mắt rắn. Hắn ngã đập xuống nền đất cứng băng giá, dội ngược trở lại và lần nữa rơi xuống. Cả người của hắn ngã đến thất điên bát đảo, áo khoác blous trắng đã nhiễm lên 1 tầng sương giá.

“ Chữa trị cho hắn, đừng để hắn chết.”

“ Ngài cứ yên tâm đi lãnh chúa, chỉ cần hắn còn có một hơi thở thì sẽ không thể nào chết được. Đợi đến khi nào tôi hiểu sâu sắc hơn về linh hồn, cho dù hắn chết, tôi cũng có thể khiến cho linh hồn của hắn mở miệng.

Winnie che miệng mỉm cười, trong mắt của tiến sĩ Trịnh giống như một ác quỷ.

Lực lượng của tiến sĩ Trịnh không mạnh, chỉ có thể sánh với thức tỉnh giai Đại Viên Mãn.

“ Ta nhận thua, các ngươi cố ý bắt sống ta, chính vì tư liệu nghiên cứu của ta đi…”

Hắn chỉ vào trong đầu của mình, “ Tất cả tư liệu của tôi đều được lưu giữ ở trong đầu. Nếu ngươi có bản lĩnh thì các ngươi cứ tự mình đến lấy.”

Đại ca Carmen tiến lên trước và đá hắn một cái, tiến sĩ Trịnh bay ra bên ngoài kèm theo một teing61 nổ. Hắn giống như một quả bóng chày quay về chỗ cũ và đập vỡ bề mặt băng dày như mạng nhện.

“ Thành thật một chút đi! Phải có giác ngộ mình là một tù binh đi chứ!”

“ Khụ, tiểu thư Winnie, phiền cô chữa trị cho hắn đi. Hình như lúc nãy tôi đá hơi mạnh.”

Một tia sáng thánh khiết rơi xuống và lồng ngực bị hõm vào của tiến sĩ Trịnh đã được nhanh chóng chữa trị.

Nhưng cơn đau vẫn còn đó, hai gò má của tiến sĩ Trịnh hơi vặn vẹo.

Thay vào đó, hắn cười một cách quái dị và thinh thoảng bởi vì cơn đau đớn mà hít một hơi thật sâu, “ Muốn tài liệu nghiên cứu của ta sao? Vậy thì phải cung cấp cho tôi 10 nghìn tài liệu con người, trong đó có 100 tên Siêu Phàm. Tôi sẽ cho bạn biết làm thế nào để sản xuất hàng loạt quái vật lai với Siêu Phàm.”

Hắn cảm thấy mình đã nắm được điểm yếu của Đường Vũ.

Chế tạo hàng loạt quái vật Siêu Phàm, hắn còn có thể phục chế lại con rắn khổng lồ. Đối với bất kì thế lực nào, ai nắm giữ được kĩ thuật của hắn đều có thể tăng thực lực của mình lên gấp trăm, thậm chí hàng nghìn lần.

Nó cũng giống như ngày xưa, người nào nắm giữ vũ khí hạt nhân liền có quyền nói chuyện.

Đường Vũ cũng phải thừa nhận, nghiên cứu của tiến sĩ Trịnh đối với Ma Thú vô cùng sâu sắc.

Chỉ trong vài năm là có thể chế tạo ra những con quái vật có sức mạnh ngang ngửa vời Ma Thú đẳng cấp thế giới.

Nó tựa như bật hack, không thể nào tưởng tượng được.

Nhưng…

Anh mỉm cười và quan sát tiến sĩ Trịnh.” Ông cảm thấy kiệt tác của mình rất lợi hại sao? Ha ha, trong mắt của tôi, nó chỉ giống như một đám yếu ớt mà thôi.”

Tiến sĩ Trịnh đứng dậy từ mặt đất băng giá, tức giận nói: “ Anh có thể xúc phạm tôi, nhưng không được phép xúc phạm đến kiệt tác của tôi.” Ông chỉ vào đầu con rắn khổng lồ, “ Anh hãy nhìn xem, kiệt tác này hoàn mĩ đến cỡ nào, miễn là tôi có đầy đủ tài nguyên. Tôi có thể chế tạo ra con thứ hai, con thứ ba…”

“ Nếu tôi có 10 con rắn khổng lồ, coi như các anh…Hừ!”

Duy chỉ có ở lĩnh vực nghiên cứu Ma Thú thì tiến sĩ Trịnh có lòng tin tuyệt đối.

Đường Vũ im lặng.

Anh hơi ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đầu con rắn khổng lồ, chỗ bị nứt ra không hề chảy máu, càng lộ ra vẻ hung ác.

Nó giống như một con rắn cổ xưa.

Ngay cả khi nó bị thương nặng, ngay cả khi nó không được điều khiển bởi tiến sĩ Trịnh. Luồng khí tức phóng thích ra từ cái đầu đó vẫn rất đáng sợ.

Đường Vũ duỗi một ngón tay ra.

Một cụm lửa nhỏ toát ra từ đầu ngón tay, ngọn lửa Lưu Ly.

Tuy nhiên, nhiệt độ tựa hồ không hề cao, tiến sĩ Trịnh đứng cách đó vẫn chỉ cảm thấy một trận gió lạnh thấu xương.

Hắn không hiểu, khi hắn nhìn thấy Đường Vũ búng ngón tay và ngọn lửa nhỏ bị bắn ra bên ngoài rơi vào trên đầu con rắn khổng lồ.

Nó giống như một con kiến bám vào trên con người.

Vô cùng nhỏ bé.

Tuy nhiên, khi ngọn lửa nhỏ bé kia tiếp xúc với đầu con rắn khổng lồ trong nháy mắt. Vầng sáng màu đỏ thẫm ở bên ngoài cái đầu bị thiêu đốt và ngọn lửa lưu ly nhanh chóng bao trùm lấy cái đầu của con rắn khổng lồ.

Không hề có thanh âm lách tách của ngọn lửa.

Không hề có mùi rắn nướng nóng bỏng.

Một chút động tĩnh cũng không hề có.

Trong mắt của tiến sĩ Trịnh, ông hơi sửng sốt một chút. Đầu rắn khổng lồ kia đã bị ngọn lửa Lưu Ly kia thiêu đốt hoàn toàn, một chút tro tàn cũng không còn sót lại.

Bạn biết đây, ngay cả khi nó bị phong ấn thì con rắn khổng lồ vẫn còn sống.

Vậy mà bị thiêu đốt hoàn toàn.

Đường Vũ am hiểu nguyên tắc giả vờ đến cuối cùng. Hai mắt lộ ra vẻ thất vọng, không thèm nhìn qua tiến sĩ Trịnh, xoay người rời đi.

Bóng người nhanh chóng biến mất ở trong gió tuyết.

Ba anh em nhà Carmen đuổi theo.

Về phần tiến sĩ Trịnh, ông đã bị đã kích, hai chân quỳ ở tren66 lớp băng vĩnh cửu lạnh giá.

...