Chương 928: Chịu nhiều đả kích mới trưởng thành

Không lâu sau, ở vị trí bên trái, bên phải và trên đầu của phần thi, chiếu ra một tấm màng sang. Phía trên còn có rất nhiều tên, bao phủ tất cả các giám khảo, gần như che khuất cả bầu trời.

Tên của người tố cáo cũng nằm ở trong đó và thành tích được phóng lớn lên, còn cho thêm một màu đỏ vô cùng nổi bật giữa một đám tên bình thường.

“ Trình Nguyên Khôi, tư chất: cấp ất, lĩnh ngộ: C, Tâm tính: E…Loại bỏ.”

Hai chữ loại bỏ màu đỏ biến thành màu đen, giống như tên thanh niên họ Trình lúc này ngay ở trước mắt.

Hai chân dường như mất đi sức mạnh, phần đánh giá hạng C và hạng E vô cùng chói mắt.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy hạng E. Thành tích kém nhất của các đệ tử nội môn và ngoại môn đều là cấp D, nhưng…

“ Tôi làm sao có thể được điểm đánh giá hạng E? Những người tu luyện đến Đại Viên Mãn liền đạt hạng E sao? Tôi không tin, tôi không thể chấp nhận điều này! Các người nhất định cố ý nhằm vào tôi! Đúng, chính vì sợ tôi trưởng thành và uy hiếp tới địa vị của các người có đúng hay không…”

Tên thanh niên họ Trình giống như bị bóp lấy phần cổ, sâu ở trong con ngươi đều tràn đầy vẻ sợ hãi.

Ngôn Đỉnh Thiên hừ lạnh một tiếng, đem khí thế chợt phóng thích thu liễm lại.

Mười mấy tên Siêu Phàm cấp hai nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Chỉ riêng khí thế thôi cũng khiến cho bản năng của bọn họ cảnh báo nguy hiểm.

Thanh niên họ Trình lảo đảo ngồi ở trên mặt đất, đôi mắt mờ mịt và liên tục ở trong miệng không ngừng hồ “ Không muốn”, “ Cứu mạng”.

Những người khác ở xung quanh, ánh mắt nhìn về phía thanh niên họ Trình với vẻ mặt kì lạ.

Có vẻ như tâm tính của chàng thanh niên họ Trình kia quả thật còn hạn chế.

Một chú đả kích cũng không thể nào chịu nổi, lại tự cho mình là đúng, nói hươu nói vượn. Cho dù tư chất tu luyện tốt thế nào, làm sao có thể làm việc lớn? Bị Đại Đạo tông cự tuyệt ở ngoài cửa, cũng là chuyện bình thường.

Chỉ có một số ít thiên tài vẫn còn chưa có phục.

Bọn họ nghĩ rằng, Đại Đạo tông đối với ngộ tính và tâm tính đều vô hình, không thể nào sờ được, làm sao lại coi trọng như thế.

Rõ ràng tư chất tu luyện mới là quan trọng nhất. Nếu không có đủ tư chất, rất có thể cả đời cũng không thể nào đột phá Siêu Phàm. Tuy nhiên, bọn họ chính là những thiên tài hàng đầu, nhất định có thể đột phá đến Siêu Phàm trước trăm tuổi.

Ngôn Đỉnh Thiên nhận thấy những thay đổi ở trong biểu cảm của 1 số người.

Ông nhớ tới lúc trường lãnh chúa Đường đẹp trai giao phó chuyện này cho ông và cũng từng nói qua. Một số người sẽ không tin, bao gồm cả những tên bị loại bỏ và một số đệ tử ngoại môn được tuyển chọn.

Tất cả phía sau đều chuẩn bị đầy đủ.

Nghĩ đến đây, Ngôn Đỉnh Thiên nhìn về phía Trình Nguyên Khôi và những tên khác được gọi là thiên tài. Ông chỉ hơi thương hại.

Nhóc con, khi gặp phải những đòn đả kích nặng hơn thì mới có thể hiểu được câu thành ngữ nhân ngoại hữu thiên. Lúc đó, bạn sẽ mới có thể trưởng thành.

Giống như lão phu đây vừa đến Thâm Lam, đã bị một cái tiểu cô nương…Khụ, nữ tướng quân đánh cho thừa sống thiếu chết. Chỉ chưa đầy hai ngày, thành tích ở trên tháp thử thách bị đánh như chó, thỉnh thoảng liền toát ra…Một đám cường giả trẻ tuổi, để cho bản thân cảm thấy cả đời mình sống ở trên thân chó vậy.

Thỉnh thoảng cũng phải để người khác trải nghiệm một chút.

Lão Ngôn vô cùng vui mừng, đây chính là phần mà hắn mong đợi nhất.

Vẻ mặt hắn không hề thay đổi, duy trì khí chất của một cao thủ nói: “ Đại Viên Mãn trước 30 tuổi rất giỏi sao? Ngươi trăm tuổi liền đột phá Siêu Phàm liền đắc ý sao? Nhớ lại lão phu năm đó….Khụ, chính là ở trong mắt trưởng lão ta đây, các ngươi những thiên tài Đại Viên Mãn chỉ có thế mà thôi.”

“ Thay vì nói các ngươi thiên tư trác tuyệt, chi bằng nói các ngươi có bối cảnh tốt. Tài nguyên chất đống cho con heo tu luyện, cũng có thể khiến con heo đột phá tới Đại Viên Mãn.

“ Đại Đạo tông chúng ta chiêu mộ đệ tử, không nhìn vào tu vi, chỉ cần các ngươi có thể trở thành đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, còn sợ tu vi thấp nữa sao? Chỉ cần tùy tiện tu luyện một hai năm liền có thể đạt tới Đại Viên Mãn.”

Một số người hít một hơi thật sâu, nhưng cũng có người vẫn còn chưa có tin.

Cho dù nói nhiều tới cỡ nào đi nữa thì bọn họ cũng không hề tin.

Ông nghĩ chúng tôi thật sự không hiểu tu luyện là như thế nào sao? Một hai năm liền có thể đạt tới Đại Viên Mãn? Tại sao ông không nói một năm liền Viên Mãn, hai năm liền trở thành Siêu Phàm, ba năm liền đạt tới Siêu Phàm cấp hai.

Bọn họ khịt mũi coi thường.

Đúng lúc, trưởng lão Ngôn nói: “ Tông chủ Đại Đạo tông của chúng ta, ba năm trước liền thu 1 đệ tử. Khi đó nàng chỉ mới vừa bắt đầu tu luyện, thiên phú…Không tệ, nhưng thực lực…Cũng bình thường. Nàng miễn cưỡng lắm mới có thể đạt tới cấp độ thiên tài. Hôm nay, nàng vừa vặn ở trong tông môn, để ta cho các ngươi nhìn thấy, cái gì mới gọi là thiên tài.”

Ngôn Đỉnh Thiên dám thề, lời nói của mình không có sai chút nào và cũng không phải là lừa gạt. Tuy nhiên, đối tượng so sánh không phải là ông, nếu so như lãnh chúa Đường cùng với mấy người ở trong Thâm Lam với tuổi tác không lớn, thực lực lại đột phá tới mức nào rồi cũng không thể nào đem ra so. Thượng Cung Linh, quả thực…Qua loa thôi.