Bệ đá có một loại cổ xưa mênh mông, mỗi nét vẽ hoa văn ở trên đó đều là những kết cấu tinh xảo nhất.
“ Đây chính là cổng dịch chuyển sao?”
Đây là lần đầu tiên Vương Hổ nhìn thấy, dù sao thì ngay cả tỉnh thành của nhân loại cũng không hề có cổng dịch chuyển.
Toàn bộ đế quốc Nhai Tâm chỉ có thủ đô và một tòa thủ đô thứ hai mới có.
“ Đây chính là cổng dịch chuyển với qui mô 500 người. Tất cả các bạn đều đứng lên trên đó và đợi cho đến khi tới chỗ bên kia…Thôi bỏ đi, tôi sẽ đi với các bạn.”
Tôn Ngọc nhìn thấy sự bất an của Vương Hổ và những người khác. Ngay cả khi đi tới địa bàn của nhân loại, dù gì đó cũng là một lãnh thổ xa xôi và không biết nằm ở chỗ nào.
Hơn nữa, nếu bọn họ một đi không bao giờ quay lại, mặc cho ai cũng đều lo lắng không thôi.
Khu vực của cổng dịch chuyển đương nhiên có người canh gác. Sau khi Tôn Ngọc và hơn 400 người đứng ở trên bệ đá dịch chuyển. Cổng dịch chuyển được kích hoạt và những dòng chữ rune được khắc ở trên sàn nhà lần lượt sáng lên. Một luồng ánh sáng rực rỡ bao phủ cả cổng dịch chuyển.
Vù…
Không gian nổi lên từng gợn sóng nhẹ.
Sau một khắc, tất cả những người đứng ở trên cổng dịch chuyển đều đã biến mất.
…
Dãy núi Thiên Thanh, Đại Đạo Tông.
Dưới chân núi, một thành phố khổng lồ bắt đầu xây dựng.
Dự án của thành phố khổng lồ này được chia làm ba giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên đó chính là khu vực trung tâm với phạm vi 100 dặm. Giai đoạn thứ hai sẽ mở rộng về phía trước hai trăm dặm, bên trái và bên phải là ba trăm dặm. Quy mô của thành phố này sẽ không thua kém gì Bạch Thành.
Khi bắt đầu thiết kế, anh đã nhắm đến qui mô của Bạch Thành.
Thực lực, kỹ thuật đều không thiếu. Đường Vũ có niềm tin, anh sẽ biến thành phố Đại Đạo này trở thành một thành phố tráng lệ và hùng vĩ hơn cả Bạch Thành.
Nó sẽ không mất nhiều thời gian.
Kế hoạch là trong vòng một tháng hoàn thành các hạng mục giai đoạn thứ nhất và sẽ hoàn thành các hạng mục của giai đoạn thứ hai trước khi Đại Đạo Tông chiêu mộ đệ tử.
Tại thời điểm này, những tòa kiến trúc ở bên trong thành còn rất ít, chỉ là dưới ngọn núi Cửu Sơn đã được thanh lý với phạm vi mấy trăm dặm đất bằng phẳng.
San bình gò núi.
Lấp ổ gà, dọn những tảng đá lớn, chặt cây…Tất cả những điều này đã được thực hiện chỉ trong vài ngày.
Công nhân xây dựng trước mắt cũng không hề nhiều. Ngoại trừ một số đội quân tinh nhuệ của quân đoàn phòng thủ từ thành phố Thâm Lam phái tới chỗ này và một đội kĩ sư xây dựng nhiều lần đoạt giải thưởng công trình tốt nhất.
Những nhân viên kĩ thuật còn lại, phần lớn đến từ nhân loại từ dãy núi Thiên Thanh.
Những thế lực nhỏ của nhân loại cũng không thành lập 1 quốc gia, số lượng cũng ít. Bởi vì dưới áp lực sinh tồn, bọn họ đã hình thành một căn cứ để chống lại các cuộc tấn công của dị tộc và thú biến dị.
Nó giống như một cái bộ lạc.
Bọn họ là nhóm thế lực đầu tiên chứng kiến sự thành lập của Đại Đạo tông. Ngay cả Long Ngư bệ hạ cũng bị thu thập một cách ngoan ngoãn vào trong tông môn.
Hoặc vì Đại Đạo tông chiêu mộ công nhân xây dựng có tiền lương hay vì muốn xây dựng mối quan hệ lâu dài với đệ tử Đại Đạo tông hay là ở trong bộ tộc cho rằng thiên tài nhà mình có thể gia nhập Đại Đạo tông.
Bọn họ còn nghe nói, ở chỗ này thi công còn có thể nhận lấy điểm tích lũy, chờ cho đến khi Đại Đạo Tông hoàn thành. Bọn họ có thể dùng điểm tích lũy này mua bất động sản ở bên trong thành Đại Đạo với cái giá tương đối rẽ…Đây chính là Đại Đạo tông cho bọn họ phúc lợi.
Thành phố chỉ là hình thức ban đầu, nhưng không khó để tưởng tượng một thành phố nằm ở dưới Đại Đạo Tông sẽ an toàn tới cỡ nào trong tương lai. Bọn họ không cần phải lo lắng thú biến dị tấn công, không cần khi ngủ cũng phải lo lắng mọi thứ…
Một số thế lực nhân loại ở khu vực xung quanh tập hợp lại và dốc hết toàn lực.
Không phải tất cả nhân loại cảm thấy mừng rỡ, có không ít thế lực nhân loại cao tầng, muốn có nhiều quyền lực hơn và không muốn để cho bộ lạc mình hòa nhập vào thành phố Đại Đạo, nhưng dưới tình thế chung, bọn họ…Một câu cũng không dám nói ra.
Trên công trường thi công thành phố Đại Đạo, ngay cả một ít thân ảnh Dị tộc cũng có thể nhìn thấy.
Một cổng dịch chuyển nổi lên một vầng hào quang mờ mịt. Trong nháy mắt, mấy trăm thân ảnh xuất hiện ở trên bệ đá cổng dịch chuyển.
Vương Hổ chỉ cảm thấy mình nhất thời xuất thần, vừa mới nhắm mắt lại liền đi tới một nơi xa lạ.
Xung quanh không có từng vách núi dốc đứng, nhìn ra xa chỉ thấy một vùng đất rộng lớn không thể nào nhìn thấy điểm cuối.
Hắn nhìn về phía bên trai có mấy tòa cung điện nguy nga và tráng lệ. Có hai cung điện gần với cổng dịch chuyển. Một cái viết là Điện lao động, tòa còn lại thì viết văn phòng đăng ký.
Vương Hổ có cái hiểu, có cái không hiểu.
Lúc này, trên một bệ đá khác cách bọn họ không xa cũng nổi lên một vầng sáng mờ mịt trong chớp mắt. Trên bệ đá đó xuất hiện hàng trăm bóng người.
“ Bọn họ cũng dịch chuyển tới chỗ này?”
Vương Hổ cúi đầu, bọn họ mới phát hiện vị trí bọn họ đang đứng cũng không phải là cổng dịch chuyển duy nhất.
Anh nghe nói đế quốc Nhai Tâm cũng chỉ có một cổng dịch chuyển mà thôi. Tuy nhiên, anh nhìn thấy ở trước mắt có tới chín cổng dịch chuyển.
Trong số đó, bốn cổng dịch chuyển đối diện là Đông, Tây, Nam Bắc tạo thành hình chữ thập. Bốn tòa còn lại tương ứng với bốn hướng, Đông Nam, Tây Nam, Đông Bắc và Tây Bắc hiện lên hình chữ X. Khoảng cách giữ hai bên tương đối ngắn và gần với trung tâm hơn.
Bọn họ đứng ở trên bệ đá, chính là một trong tám cổng dịch chuyển, mà ở vị trí trung tâm hình chữ thập và hình chữ x lại là một cổng dịch chuyển càng to lớn và hoành tráng hơn. Biên giới bệ đá ở đó không có tám cây lăng trụ mà có tới gần 32 cây.
Trung ương của đại trận trải rộng những dòng chữ rune và kéo dài ra tới bên mép bệ đá.
Cổng dịch chuyển bình thường dưới chân bọn họ tương tự nhau. Có mấy trận rune từ trên bệ đá uốn lượn ra ngoài, mãi cho đến khi đại trận cổng dịch chuyển giao nhau. Vương Hổ mặc dù không thể ở trên không trung quan sát, nhưng hắn có thể tưởng tượng ra, chữ thập và chữ x và chín cổng dịch chuyển thứ 9 kia, rất có thể liên kết thành một tổng thế.
“ Thật chơi lớn nha…”
Hắn chỉ biết nuốt nước miếng, anh còn không thể tin được vừa rồi còn lo lắng không biết sống ra sao, một khắc sau liền tới mảnh đất thần kỳ này.
Đại Đạo Tông, đến cùng là vị cao nhân nào sáng tạo?
“ Mau nhìn bên kia!”
Vương Hổ đột nhiên nghe được một tiếng hét lên, anh quay đầu nhìn lại, lập tức ngẩn người.
Phía sau bọn họ chính là một tòa thánh sơn xuyên thẳng bầu trời, trên đỉnh núi có mây mù lượn lờn, có những con chim bay ở lượn xung quanh núi, phát ra tiếng hót rất to. Bọn họ không biết chỗ đó cách bao xa, nhưng từ chỗ đó có thể truyền đến tai của bọn họ.
“ Mọi người đừng chen lấn ở trên bệ đá cổng dịch chuyển, tất cả từng người đi xuống và những người nào mới tới phải đăng ký thông tin nhận dạng.”
Một số người thức tỉnh mặc trang phục bó sát màu đen hướng bọn họ la lên.
Khí tức bọn họ không có hoàn toàn thu liễm. Vương Hổ lập tức phát hiện ra những người này đều là thức tỉnh Đại Viên Mãn. Hơn nữa, anh còn cảm nhận được áp lực còn vượt xa hơn tên Đại Viên Mãn của bộ tộc thằn lằn.
“ Chỉ sợ 1 chiêu của bọn họ, anh cũng không thể nào chịu nổi.”
Những người bình thường khác đều hơi thận trọng, nhưng làm cho bọn họ ngoài dự kiến. Những người tuần tra mặc trang phục màu đen trong lời nói hơi nghiêm khắc, nhưng vô cùng khéo hiểu lòng người.
Nếu bọn họ không hiểu, những người tuần tra này sẽ chịu khó giải thích, một số bức tường đá ở xung quanh cổng dịch chuyển cũng được khắc rất nhiều chữ rune. Bọn họ chỉ nhìn thôi đột nhiên có sự mê mang và mất phương hướng ở trong đó.
….