Đường Vũ đứng trên đỉnh núi và nhìn xuống biển mây mênh mông, tâm thần của anh đắm chìm ở trong mô hình ba chiều của lãnh địa.
Anh đã tiêu tốn rất nhiều Nguyên Tinh và giá trị niệm năng để xây dựng một số tòa nhà quan trọng.
Trong số đó, trại huấn luyện bắt buộc phải có.
Tuy nhiên, ở bên trong Đại Đạo tông, anh cần phải thay da đổi thịt, gọi tháp thí luyện chính là anh dung hợp 20 trại huấn luyện cấp ba để xây dựng thành tòa tháp hùng vĩ của tông môn. Nó đứng sừng sững ở trên đỉnh núi Cửu Long, cho dù cách xa mấy trăm dặm cũng có thể nhìn thấy tòa tháp cao nguy nga này.
Ngoài ra, còn có các tòa nhà quan trọng như “ Chấp pháp điện”, “ Tàng Kinh Các”, “ Điện truyền đạo”, “ sảnh khen thưởng” và “ ký túc xá của các đệ tử”.
Anh lại nâng cao ngọn núi Cửu Long, mặt trước núi bằng phẳng và hai bên vách đá dựng thẳng đứng, bóng loáng như gương, cây cốt tươi tốt bắt đầu sinh sôi.
Sau một hồi sắp xếp thì Đại Đạo tông đã có được hình dáng ban đầu.
Khối lượng công việc cũng không hề nhỏ, so với lúc anh dùng map editor để chỉnh sửa mấy map game chiến thuật còn phức tạp hơn rất nhiều. Với bộ não có thể sánh ngang với siêu máy tính của anh, chỉ cần ba đến năm phút là có thể hoàn thành.
Lúc này, Đường Vũ mới có thời gian rãnh nhìn qua Long Ngư. Hai mắt của nó trợn trọn, thoạt nhìn không hề phục.
Anh giẫm lên hư không, giống như thu nhỏ lại từng inch một và đi đến trước người con Long Ngư đang bị xích băng khóa lại.
Anh nhìn chằm chằm Long Ngư không ngừng giãy dụa và gào thét. Sau một hồi suy tư anh mới nói, “ Tông môn vừa mới thành lập, vừa lúc thiếu một đầu thủ hộ linh thú, có năm bảo hiểm, một tháng tiền lương và hai ngày nghỉ cuối tuần. Ngươi có hứng thú hay không?”
Long Ngư cứ ô oa, không ngừng giãy dụa và sợi râu rồng rung lắc.
Nó không thể nói chuyện, nhưng ý tứ của nó vô cùng rõ ràng.
Sắc mặt Đường Vũ trở nên nghiêm túc hơn một chút.
“ Ta cho ngươi thêm một cơ hội, ngươi có hứng thú hay không?”
“ Cẩn thận suy nghĩ cho kĩ rồi hẳn trả lời.”
“ Đừng bỏ lỡ cơ hội.”
Long Ngư điên cuồng lắc đầu, nó cảm thấy mình suy nghĩ vô cùng cẩn thận. Bản thân nó là một con cá khao khát tự do, cho dù có chết ở trên xiềng xích băng giá này. Nó cũng không thể trở thành một con linh thú bảo hệ tông môn.
“ Tốt lắm, xem ra ngươi đã làm ra quyết định của mình, Y Liên…”
Đường Vũ quay đầu.
Ngay khi Long Ngư cho rằng mình sẽ được thả đi. Người phụ nữ kia đã khóa chặt hai tay của nó. Không khí lạnh ngưng kết thành từng dải băng mỏng và dài ở trên đỉnh núi, thoạt nhìn trông giống như một cái lò nướng cỡ lớn..
Long Ngư đột nhiên rùng mình một cái.
Y Liên cố tình chế tạo lò nướng đặc biệt bằng băng, tựa như do thủy tinh lấp lánh chế tạo thành. Không có bất kì khí lạnh nào thoát ra bên ngoài và nó được chế tạo để thích hợp cho việc nướng con Long Ngư này bằng than. Ngay cả khi thân thể của con Long Ngư có khổng lồ thế nào cũng không cần tới hai cái vỉ nướng.
Ánh mắt Đường Vũ di chuyển giữa Long Ngư và vỉ nướng. Trong lúc vô tình, anh đã lấy ra nào là bột tiêu, ớt bột, mè trắng, mè đen, v.v.. Nắp bình vừa mở ra, những hương thơm đến từ gia vị khiến cho Long Ngư thèm nhỏ dãi.
Nó chưa bao giờ thử nghiệm qua những hương vị này, v…v.
Long Ngư cứng đờ, ánh mắt của nó nhìn xuống chính mình, lại nhìn những chai nguyên liệu kia, lại nhìn chiếc vỉ nướng ở phía xa, hơi suy nghĩ.
Nó dường như đã hiểu ra.
Đừng mà!
Đường Vũ quay đầu lại, “ Ồ, ngươi hiện tại cảm thấy có hứng thú làm linh thú bảo vệ tông môn? Cả đời này của ngươi sẽ trở thành một đầu linh thú có trách nhiệm và đạo đức? Để cho ta suy nghĩ một chút.”
Nước mắt Long Ngư chảy đầm đìa, cả đời 9999/10000 thời gian đều ngủ. Nó đời nào hiểu được sự hiểm ác của loài người.
Nó chăm chú nhìn nhân loại ở trước mặt, mỗi một giây dường như ngủ trong một năm vô cùng chậm chạp như thế.
Cuối thì, tên con người đó đã nói, “ Được rồi, xét thấy sự do dự của người, ngày nghỉ cuối tuần của ngươi sẽ không còn.”
Long Ngư cũng không hề quan tâm.
Nó cũng chưa từng nghe nói qua mấy cái đó là gì, cho nên nó muốn những thứ đó để làm gì?
Con người lại nói: “ Nào, lại đây kí hợp đồng làm việc này. Kể từ bây giờ, ngươi sẽ là một thành viên của nhóm linh thú vinh quang.”
Thứ mà Đường Vũ lấy ra chính là mẫu hợp đồng năm đó để cho Bạch Xà Cơ và những con thú biến dị khác kí. Trong đó có một số phúc lợi mà hắn đã sửa lại, một số thì hắn gạch bỏ. Anh có thể nhìn thấy con Long Ngư này chả thèm quan tâm gì cả, anh liền biết con cá này rất chăm chỉ làm việc.
Long Ngư kí kết khế ước này. Trong nháy mắt, một cỗ lực lượng trong bóng tối tác dụng lên linh hồn của nó. Long Ngư nhảy nhót hai cái liền không muốn nhúc nhích.
Đường Vũ nhìn về phía chân núi Cửu Long.
Mấy chục bộ tộc đang đứng lẻ loi ở bên dưới.
Anh gằng giọng một cái, lĩnh vực vua mở ra. Đường Vũ dưới lực lượng vô hình bao phủ lấy càng thêm uy nghiêm hơn.
“ Bản tôn hôm tay tại ngọn núi Cử Long thành lập tông môn, thành lập Đại Đạo Tông. Từ nay về sau, hồ Âm Dương sẽ thuộc về tông môn của ta, chỉ có đệ tử của tông môn mới có tư cách tu luyện ở hồ Âm Dương…”
Dưới ảnh hưởng của sức mạnh không gian, giọng nói của anh lan tỏa hàng ngàn dặm xung quanh.
Giờ phút này, trong dãy núi Thiên Thanh, vô số tu sĩ thuộc các chủng tộc đều ngẩng đầu lên và nhìn về phía mây mù lượn lờ, trong lòng chấn động không thôi.
Núi Cửu Long ở dãy núi Thiên Thanh vô cùng nổi tiếng. Long Ngư chính là chúa tể ở trong khu vực dãy núi Thiên Thanh kéo dài hàng chục nghìn cây số.
Chẳng lẽ, Long Ngư bệ hạ muốn thành lập tông môn?