“ Tuy nhiên, Pháp Tắc không gian rất ít người biết được. Ngay cả những Pháp Tắc nhập môn khác, nếu không cẩn thận quan sát cũng khó mà phát hiện ra.”
Y Liên cũng chỉ có tập trung cảm giác sợi tơ không gian kia, cô mới mơ hồ phát giác một số điểm khác biệt.
Cuối cùng, sợi dây không gian kéo dài hai mươi km và chạm vào chùm sáng ở bên ngoài xiếng xích màu bạc.
Chùm sáng như bảo vật chưa kịp được giải phong, ngăn cách hết thảy mọi lực lượng.
Khi sợi dây không gian chạm vào, một đầu là Thiên Chi Tỏa, còn một đầu là Địa Chi Tỏa.
Dưới tác dụng của lực lượng không gian, gần như tương đương mặt đối mặt, gần ở trong tầm tay.
Hai kiện bảo vật hấp dẫn lẫn nhau và tổ hợp lại cùng một chỗ.
Làn sóng dao động bắt đầu lan rộng.
Xích Hoàng trừng mắt, không còn nữa, tại sao không còn nữa.
Một sợi xích to như thế, tại sao lại đột nhiên biến mất!
“ Là ai? Tên nào dám hớt tay trên?”
Tựa như có khói bốc lên trên đỉnh đầu, sóng biển màu đỏ ở dưới chân hắn dâng trào, ầm ầm cuốn về phía tất cả mọi người ở xung quanh.
“ Chuyện gì xảy ra?!”
“ Xích Hoàng điên rồi! Mau chạy thôi!”
“ Chờ một chút, bao vật làm sao lại không có, chẳng lẽ bị tên tể tướng rùa đó trộm đi?”
Xích Hoàng nhìn về phía tể tướng rùa, một thanh trường thương màu đỏ xuất hiện ở trong tay hắn.
Trong nháy mắt, khí thế của Xích Hoàng trở nên sắc bén vô cùng, hư ảnh to lớn ở phía sau xuất hiện và khí thế hoàn toàn bao trùm tới.
Đây chính là một món thánh khí bị hư hại.
Đại biểu Xích Hoàng thật tâm muốn nó.
“ Không, không phải là ta, người đoạt được bảo vật chính là tên khác!”
Tể tướng rùa nhìn xung quanh.
Những cường giả xung quanh cũng đang dò xét lẫn nhau.
Dường như bất kì Siêu Phàm cấp ba nào cũng có thể lấy được Thánh Khí bị hư hại kia.
Dường như không có bất kì người nào có cơ hội đó.
Ngay cả Xích Hoàng vừa rồi cũng không thể nào tới gần.
Xích Hoàng cũng không tin vào lời nói dối trắng trợn kia, trường thương Xích Huyết đâm ra bên ngoài.
Không gian bị xuyên thủng và xuất hiện ở ngay trước mặt tể tướng rùa.
Sắc mặt tể tướng rùa nhanh chóng thay đổi, mai rùa ở sau lưng tỏa sáng, một tấm khiên mai rùa hư ảo chắn ở trước người.
Tấm khiên chống đỡ không đến một phút liền vỡ vụn.
Trường thương Xích Huyết xuyên qua cơ thể khổng lồ của tể tướng rùa. Một mảng máu đổ xuống mặt đất hoang vu, lập tức mọc lên những mầm cây.
Tể tướng rùa lui lại mấy cây số, những tên Siêu Phàm cấp ba nhanh chóng kết trận, bảo vệ tể tướng rùa.
“ Xích Hoàng, ngươi lại đốt phá, ngươi thật sự là một tên trẻ tuổi đáng sợ.”
Sắc mặt của tể tướng rùa tái nhợt rất nhiều, vết thương bị đâm cũng chậm chạp khép lại, vài giây sau mới khôi phục lại như lúc ban đầu.
Đường Vũ và những người khác không cùng hướng với tể tướng rùa, không hề bị ảnh hưởng đến.
Anh nhìn Xích Hoàng và cây trường thương Xích Huyết kia, không ngừng phân tích thực lực của Xích Hoàng.
Một chiêu thôi đã khiến cho tể tướng rùa mất đi 10% bản nguyên.
Đó là một loại Pháp Tắc nào đó trong hệ kim, cụ thể là loại nào, Đường Vũ cũng không thể nào nhìn ra. Nó hoàn toàn với Pháp Tắc hệ Kim mà anh lĩnh hội. Anh cũng mới chỉ chạm tới da lông của Pháp Tắc hệ Kim mà thôi.
Bầu không khí càng ngày càng ngột ngạt, những cường giả mắt thấy bảo vật biến mất, Xích Hoàng lại tức giận, lần lượt rời đi.
Đường Vũ và những người khác lẫn vào trong đám đông và cũng không hề bắt mắt chút nào.
Biểu tình bọn họ không hề thay đổi, nãy giờ kìm nén lâu lắm rồi, muốn cười mà không thể nào cười được. Bọn họ chỉ có thể ở trong nhóm chát khế ước, phát ra tiếng cười quái dị “ Ha ha ha ha”.
Y Liên chính xác đã chụp lại một số tấm bản đồ.
Đó là hình ảnh Xích Hoàng ra tay, để cho Lạc Lâm và những người khác cẩn thận hơn.
Đường Vũ và những người khác lặng lẽ đến và lặng lẽ rời đi, chỉ mang theo bảo vật mà thôi.
Lưu lại Xích Hoàng tức giận không thôi và tể tướng rùa tràn đầy oan ức.
Sao mà không vui vẻ được cơ chứ.
Trong vài ngày tới, anh nghe nói đoàn hải tặc Xích Hoàng và đoàn hải tặc Long Hoàng đã bộc phát không ít trận chiến lớn nhỏ.
Lúc đầu, đoàn hải tặc Long Hoàng cũng chịu tổn thất không bao nhiêu, cho đến khi Long Hoàng xuất hiện và trấn áp băng hải tặc Xích Hải. Xích Hải chém giết một trận nhưng thua cuộc rồi bỏ chạy, sóng gió mới dần bình ổn lại.
Mấy ngày nay, Đường Vũ cũng không tìm bảo vật nữa, bởi vì tìm không thấy.
Ngoại trừ, truyền thừa cuối cùng của vua hải tặc. Những bảo vật khác, anh suy đoán những người khác đã lấy đi.
Anh dứt khoác bắt đầu nghiên cứu Thánh Khí mới vừa lấy được, Thiên Địa tỏa.
Đây chính là một món thánh khí dùng để phong tỏa và áp chế.
Địa Chi Tỏa ban đầu chỉ có chức năng phong tỏa, uy lực còn có hạn, giam giữ mấy tên lão thần Siêu Phàm cấp ba đã là cực hạn.
Hiện giờ, Đường Vũ thử nghiệm một chút. Y Liên, Nancy và những tùy tùng khác đều đã xuất hết toàn lực, oanh kích không gian phong tỏa do Thiên Địa tỏa này hình thành. Nó không hề bị lay động chút nào.
Không chỉ như thế, Thiên Địa Tỏa còn có chức năng khác đó chính là trấn áp, trói buộc, suy yếu, v…v.
Bạn cần phải hiểu một chút da lông của Pháp Tắc không gian, mới có thể sử dụng Thánh Khí này.
Cũng may, anh nắm giữ không gian Pháp Tắc đã nhập môn, có thể phát huy ra 50% đến 60% lực lượng của Thiên Địa tỏa.
Một khi chiến đấu với cường giả cấp bậc Tam Hoàng, anh liền nắm chắc hơn.