Ngày càng có nhiều tàu chiến đến từ mọi hướng, trong đó có rất nhiều cấp bậc tướng quân dự bị như Bạch Thương.
Hải tặc tướng quân, thống soái đế quốc rất mạnh.
Một chiêu tôi đã đập tan con tàu cấp bậc bá chủ, một chiêu liền có thể giết chết một tên đại hải tặc, khiến rất nhiều cao thủ bị chấn động.
Tuy nhiên, không phải mỗi cao thủ nổi danh nào đều e ngại hải tặc tướng quân hay e ngại danh tiếng của Tam Hoàng.
Chỉ là, bọn họ không muốn làm chim đầu đàn mà thôi.
Thời gian giằng co cũng làm hao mòn sự kiên nhẫn của không ít cường giả. Bầu không khí xung quanh quả cầu ánh sáng dần ngưng đọng lại.
Hiện tại, đám hải tặc tướng quân, thống soái của đế quốc đang chờ Tam Hoàng và đám lão già đang tọa trận ở vương quốc xuất hiện, vậy…Còn có cơ hội nào cho bọn họ hay không?
Đường Vũ đang suy nghĩ về việc có nên chủ động tấn công hay không.
Anh tin tưởng, một khi anh phá vỡ sự bế tắc này, nhất định những cường giả khác cũng theo sau.
Người khác e ngại hải tặc tướng quân, nhưng anh chả e ngại chút nào, cho dù có tám tên cường giả cùng cấp.
Chỉ là, quả cầu ánh sáng kia là cái gì? Làm thế nào để đạt được cơ duyên này? Trong lòng anh không hề yên tâm chút nào.
Nếu anh hấp tấp thì rất dễ dàng làm áo cưới cho người khác.
Thời gian cứ trôi qua từng giây từng phút.
Đột nhiên, quả cầu ánh sáng khổng lồ phòng lên liền thu nhỏ lại giống như trái tim.
Những dao động thần bí giống như sóng thần và lốc xoáy, trong nháy mắt chúng đã tăng lên mấy chục lần.
Cuối cùng, một cường giả không thể nào kìm nén được nữa, không biết từ chỗ nào bắn ra một quả cầu ánh sáng được ngưng tụ bằng Nguyên Lực. Nó liền bay tới gần hạm đội của hải tặc tướng quân và nổ tung.
Ba vị hải tặc tướng quân và năm vị thống soái đế quốc cũng ra tay.
Dao động đáng sợ nuốt chửng cả âm thanh, từng vết nứt không gian tinh tế giống như những vết nứt thủy tinh vỡ lan tràn ra khắp xung quanh.
Con tàu cá mập biển sâu lặng lẽ tới gần, Y Liên cầm thánh khí ở trên tay. Nguyên Lực giống như một màn ánh sáng bám vào bề mặt tàu ngầm. Con tàu cá mập biển sâu đã có thêm một lớp phòng thủ, ngay cả những thảm họa thiên nhiên ở xung quanh, cũng không thể gây bất kì thiệt hại nào cho con tàu cá mập biển sâu.
Pháp tắc không gian lặng lẽ vận dụng, ảnh hưởng đến vết nứt không gian ở bên trên.
Ánh mắt Đường Vũ nhìn qua, suy nghĩ xem nên tấn công người nào trước thì tốt hơn.
Sau khi suy nghĩ về nó trong 0,03 giây, ánh mắt anh rơi vào một bóng dáng quen thuộc.
Tướng Quân Kính Chi.
Người quen cũ liền chọn ngươi thôi.
Con tàu cá mập biển sâu không nằm ở trong nhóm chiến đấu khốc liệt nhất. Nó cũng không hề quan tâm tới việc xông thẳng vào quả cầu ánh sáng khổng lồ.
Đường Vũ che giấu sự dao động, lặng lẽ dẫn động các vết nứt không gian, giống như một cái đòn bẩy tạo ra lực lượng.
Vừa mới hao phí một chút sức lực, mới có thể đem một tên Siêu Phàm cấp ba đánh thành bọt thịt, chi phối lấy sự sống và cái chết. Trên mặt tướng quân Kính Chi kẽ nhếch lên, nhưng nhất thời ở trong lòng hắn bỗng nhiên rùng mình.
Bóng người lai lại thật xa, tướng quân Kính Chi cúi đầu, kinh ngạc phát hiện ở trên người mình xuất hiện những vệt nhỏ như lưới.
Cắt bỏ hoàn toàn cơ thể mình.
Từng hạt bản nguyên tiêu tán, thân thể bị cắt trở về trạng thái lúc ban đầu.
Chỉ là hắn vô cùng tức giận, cảm giác khuếch tán ra bên ngoài, lại không hề phát hiện ra tên nào đang đánh lén.
Vì thế, cuộc chiến giữa các nhóm càng trở nên khốc liệt hơn.
Đường Vũ vuốt cằm suy nghĩ, có nên bỏ qua cái cơ duyên kia hay không? Nếu mình có thể đem toàn bộ cao thủ giết chết ở đây. Không! Chỉ cần một nữa ở đây đó sẽ là một lần thu hoạch to lớn.
Quả cầu ánh sáng không ngừng phồng lên và co lại, rồi đột ngột dừng lại.
Ánh sáng trắng mông lung từ quả cầu khuếch tán ra, giống như một tầng kết giới, khuếch tán ra mấy chục cây số, mấy trăm cây số, bao phủ xung quanh cường giả và chiến hạm đang chiến đấu, kể cả những người đang rút lui về phía sau.
Con tàu cá mập biển sâu cũng nằm ở trong phạm vi bao phủ.
Đường Vũ đã cầm sẵn cuốn trục hồi thành phiên bản cường hóa.
Tập trung cảm nhận.
Khả năng nhận thức nhạy bén không báo hiệu nguy hiểm.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Vù.
Ánh sáng trắng bao phủ tất cả cường giả, bao quát cả những chiến hạm đều biến mất không còn bất kì dấu vết nào.
…
Ầm ầm!
Con tàu cá mập biển sâu khổng lồ chìm sâu trong bùn và thân tàu rung lắc dữ dội.
Cửa khoang mở ra, Đường Vũ và những người khác đi ra khỏi con tàu cá mập biển sâu. Bên ngoài, ánh mặt trời chói chang, cây cỏ thơm ngát.
Dưới chân là bùn đất, trước mắt là núi non nhấp nhô, giống như một con rồng đang nằm.
“ Chúng ta…Rời khỏi vùng biển U Hải rồi sao?” Hai mắt Nancy chớp chớp, cầm trong tay thanh đại kiếm và đứng cách hắn một vị trí khác.
“ Không.” Y Liên nói, “ Nơi này áp chế hoàn toàn giống với U Hải, cảm giác cũng bị hạn chế, hẳn là một khu vực đặc thù nào đó ở trong U Hải….Chậc, Nguyên Khí nồng độ rất cao, gấp 56,9 nồng độ trung bình của trái đất chúng ta, có thể so với khu vực lâu đài của chúng ta.”
Nhưng nơi đây đến cùng là chỗ nào?
Bước tiếp theo phải làm gì đây?
Đây là nghi vấn ở trong lòng của tất cả mọi người.
Lạc Lâm đột nhiên tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, “ Không phải đã từng có lời đồn đại sao, vua hải tặc đã dem bảo vật chôn ở vùng biển U Hải này sao. Chẳng lẽ nơi này chính là chỗ chôn cất địa phương sao? Tôi càng nghĩ thì càng có khả năng này!”
Lạc Lâm vô cùng hưng phấn.
Cuộc truy tìm kho báu đầu tiên ở trong đời lại là một kho báu nặng kí như thế.