Sắc mặt Đường Vũ nghiêm túc.
Hắn nhìn chăm chú vào thông tin tình báo ở trước mặt trong sự bàng hoàng.
Anh quyết định, chơi trước…Kiểm tra sự phát triển hiện tại của ngành công nghiệp giải trí Thâm Lam, đặc biệt là ngành công nghiệp trò chơi.
Vì thế, anh đã chơi hết ván này sang váng khác.
Cơ chế game được làm rất tốt và đảm bảo tính công bằng ở mức cao nhất. Mạnh hay yếu đều thể hiện ở phương diện phản ứng, trí tuệ chiến đấu, chiến lược, v..v…Chứ không giống như những trò chơi hành động trước đây, thay vì phải đối đầu với những người chơ bình thường có trình độ cao và phản ứng nhanh như nhiều tựa game hành động trước đây. Đó hoàn toàn giống như bố đang đánh con trai vậy.
Tuy những người chơi cấp cao, người giàu, người tiêu xài hoang phí, cao thủ nạp tiền. Tuy nhiên, bọn họ chơi game bằng cả trái tim, nếu như người thức tỉnh cấp cao có thể tùy tiện đánh bại người chơi bình thường, vậy…Làm sao người ta còn có mong muốn để nạp tiền cơ chứ?
Vì thế, Đường Vũ đã trải nghiệm niềm vui của một người nạp tiền.
Lạc Lâm và những người khác đã lái con tàu Cá Mập biển sâu đến vùng biển xoáy, mà lãnh chúa Đường chỉ cần ở trong lâu đài và chờ đợi, thỉnh thoảng cùng Y Liên thảo luận về phép thuật, nghiên cứu Pháp Tắc. Thỉnh thoảng đi bộ xung quanh các căn cứ quân đoàn, để có được điểm tồn tại, dưới con mắt ngưỡng mộ của các thành viên thức tỉnh trong quân đoàn…Xem bọn họ bị La Triết luyện tập tàn nhẫn như thế nào.
Đương nhiên, thỉnh thoảng anh sẽ đưa ra một số gợi ý, tăng độ khó lên, đương nhiên…Kế hoạch huấn luyện cụ thể như thế nào đều do huấn luyện viên La Triết nghiêm khắc xây dựng, không có bất kì liên quan gì đến lãnh chúa Đường anh đây.
Thỉnh thoảng nhìn trộm màn hình ở trong không gian tinh thần và thỉnh thoảng đi tới hành tinh Thiên Lam để chỉ điểm đồ đệ nhà mình là Thượng Cung Linh…Mặc dù, kể từ khi Thượng Cung Linh đột phá đến Siêu Phàm, Đường Vũ cảm giác…Có vẻ như…Có lẽ…Đại khái, anh cũng không hề chỉ đạo bao nhiêu….Bây giờ, Thượng Cung Linh thậm chí còn chạm đến da lông của Pháp Tắc thời gian, nhưng lãnh chúa Đường anh đây làm quái gì mà biết tới Pháp Tắc thời gian!
Khoảng một tháng, con tàu Cá Mập biển sâu đã đi đến vùng biển xoáy.
Vùng biển xoáy được đặt tên theo vòng xoáy nước ở chỗ này, ở bên trong vùng biển này đều trải rộng vô số vòng xoáy lớn nhỏ. Lần đầu tiên nhìn thấy vòng xoáy biển, hầu hết mọi người đều la “ chết tiệt”, “ nguy hiểm quá”, “ Nơi này làm sao thuyền có thể đi qua được?” Các loại biểu cảm đều sẽ thể hiện đầy đủ.
Thực tế thì…Vùng xoáy nước này thật sự nguy hiểm.
Ngoại trừ một số hòn đảo có dân bản địa sinh sống…Những người bản địa thực sự vẫn còn ở trong giai đoạn nền văn minh ăn lông ở lỗ vừa mới nảy mầm. Khu vực sinh hoạt, nhận thức đều bị giới hạn ở các hòn đảo. Ở trên hòn đảo chính là toàn bộ thế giới của bọn họ…Trong vùng xoáy nước không hề có bất kì quốc gia nào.
Tuy nhiên, vùng xoáy nước đối với các đại hải tặc mà nói, chính là nơi tương đối an toàn.
Những con tàu bị nuốt chửng bởi một vòng xoáy khổng lồ sẽ lao ra khỏi vòng xoáy khác.
Quá trình này hoàn toàn ngẫu nhiên, nó có thể xuất hiện ở vòng xoáy cách đó 10 hải lý, hoặc có thể đi tới 5000 hải lý chỉ trong nháy mắt.
Đi vào cùng một vòng xoáy, con tàu trước đó xuất hiện cách 800 hải lý về phía Đông, nhưng con tàu thứ hai đi trong vòng xoáy đó liền xuất hiện cách 300 hải lý về phía Tây.
Giống như có một con đường nối liền với vòng xoáy này.
Sở dĩ chỉ nhắc tới những Đại hải tặc, bởi vì dòng nước xoay tròn mạnh mẽ và có lực phá hoại không hề kém. Con tàu bình thường không thể nào chống đỡ được vòng xoáy và lao ra. Những con tàu đó sẽ bị phá hủy, chỉ có những con tàu cấp soái mới có thể ngăn cản lực phá hoại của vòng xoáy. Hơn nữa, con tàu đó phải có đủ sức mạnh mới có thể thoát ra vòng xoáy đó.
Khi gặp phải kẻ thù không ngăn cản được, chỉ cần lao vào vòng xoáy, tỉ lệ chạy thoát là 99%, 1% còn lại trao cho những tên nào xui xẻo quá mà thôi.
Trên đường đi tới vùng biển xoáy này, đầu của tên Cự Sa có trị giá 8 triệu Nguyên Tinh được đổi ở trên một vương quốc nào đó…Không có đầu người của Huyết Nhãn, bởi vì hắn đã bị Không tiêu diệt hoàn toàn. Bản thân là một người chỉ thích tu luyện trong Thâm Lam, Không chắc chắn sẽ không để ý tới mấy thứ đó, nhưng Lạc Lâm lại đau lòng không thôi…Tuy tiền thưởng của Huyết Nhãn có lấy được ở trong tay, nhưng nó cũng chẳng liên quan gì đến cô.
Cái chết của Cự Sa, ở trong vùng biển vô tận cũng không gây ra bất kì sóng gió nào. Thỉnh thoảng, một số người hiểu biết ở trong quán rượu đã đề cập tới nó, cũng chỉ đôi lời nhắc qua. Nhóm người Lạc Lâm dĩ nhiên không hề có bất kì danh tiếng nào, nhưng cô thuận miệng lấy tên là đoàn hải tặc Hắc Khô Lâu. Sau khi trải qua công quốc Lam Thủy và công quốc Nộ Thương và sự cố ở Đảo Cửu Long, sự kiện của Cự Sa thì ở vùng biển xung quanh cũng có chút tiếng tăm.
Những tên hải tặc, thương nhân trên biển đang hoạt động ở những vùng biển gần đó. Bọn họ biết được sự trổi dậy của một đoàn hải tặc mới có tên là Hắc Khô Lâu… Đó là tất cả.