Chương 807: Lĩnh vực của thần

Đây là lần đầu tiên Đường Vũ bay liên tục trong mấy ngày vừa qua. Những con gió thổi tới trước mặt anh bị trường lực Siêu Phàm ngăn cản lại. Đầu tóc của anh không hề rối tung một chút nào.

Tuy nhiên, anh vẫn xoay người, thay đổi tư thế và tiếp tục bay...Ngồi lâu cũng đau mông, huống chi là bay.

Anh hơi nhớ những ngày khi bản thân mình đi ra ngoài toàn dựa vào những chiếc phi thuyền. Phi thuyền của Đại Xương, ngoại trừ những chiếc soái hạm ra thì khả năng phòng thủ có hạn, không thể nào để cho bọn họ lúc nào cũng canh chừng? Vậy còn không bằng tự bản thân tự mình bay hay sao.

Không đúng...

Số lần mình đi ở trên phi thuyền cũng có hạn, đi lại đều dựa vào những cổng dịch chuyển. Từ lúc tận thế cho tới bây giờ, 99% thời gian của anh đều ở trong lãnh địa. Khoảng thời gian lúc đầu, anh chỉ đi săn những con thú nhỏ để tăng cấp. Về sau, anh toàn để cho những con rối đánh quái giùm anh để cho anh thăng cấp. Anh cũng không hề rời chân ra khỏi nhà cũng đạt tới VIP13...

Đường Vũ lâm vào trầm tư.

Phốc ——

Không gian ở xung quanh trở nên cô đặc lại, trường lực Siêu Phàm ở trên người mình liền ngăn cản những đợt gió ấy, giống như anh ta từ mặt đất nhảy xuống nước và áp lực đột ngộ ập đến từ mọi hướng.

Đường Vũ nhíu mày, ý thức nhanh chóng thoát ra khỏi trạng thái tìm hiểu Pháp Tắc, lực lượng tinh thần quét quanh bốn phía.

Nó hơi giống lĩnh vực, nhưng...

" Hỏng bét! Đó là lực lượng lĩnh vực của các vị thần!" Sắc mặt của tên Siêu Phàm cấp hai đột nhiên thay đổi. Hắn ta thấy Đường Vũ không biết nhiều về tình huống này, vội vàng nói, " Lĩnh vực của các vị thần là địa phương sinh sống của các vị thần... Thần đạo có hệ thống tu luyện khác với tu luyện truyền thống, nhưng chỉ cần ngưng tụ được thần cách thì những người đó đều có lực lượng lĩnh vực, giống với lĩnh vực của Siêu Phàm cấp ba của chúng ta. Chúng ta không thể nào địch lại!"

" Mau rời khỏi nơi này càng nhanh càng tốt!" Tên Siêu Phàm cấp hai của Đại Xương muốn rời khỏi phạm vi bao phủ của lĩnh vực. Lần trước đi qua nơi này, rõ ràng là địa bàn của mấy bộ tộc Á Nhân, văn minh lạc hậu, thực lực cũng không hề mạnh mẽ. Tại sao hôm nay lại đột nhiên xuất hiện một tên thần linh!"

Siêu Phàm cấp hai của Đại Xương cảm thấy xui xẻo không thôi, nhà vua phái hắn dẫn đường cho môn chủ Đường, vốn có ý tứ lấy lòng, nhưng ai biết được anh lại xông vào lãnh địa của thần linh.

Hi vọng tính tình của vị thần này tương đối tốt.

Đường Vũ liếc mắt nhìn qua, lần trước sao? Lần trước các anh đi tới chỗ này chắc cũng mấy thập kỉ, đúng không?

Anh cũng bay về phía sau, trong vòng mấy hơi thở anh đã liền bay ra khỏi phạm vi lĩnh vực của thần. Thể xác và tinh thần lập tức thoải mái không ít.

Tên Siêu Phàm cấp hai Đại Xương liền thở phào nhẹ nhõm, " An toàn rồi, chúng ta hãy tìm một con đường khác thích hợp..."

Lời nói chưa kịp dứt, lĩnh vực vô hình của thần chợt mở rộng ra, lại một lần nữa đem bọn họ bao phủ lấy.

Tên Đại Xương cầm bản đồ bất chợt run lên, " Chúng ta lại lui tiếp!'

Một ánh sáng vàng từ xa bắn ra, tốc độ vô cùng nhanh và chỉ trong nháy mắt đã bay tới trước mặt.

Khí tức cấp cao đang áp chế bọn họ, Nguyên Lực vận chuyển đều trở nên chậm chạp rất nhiều.

" Tiếng gầm của thần?"

Tên Siêu Phàm cấp hai liền té ngã.

Không phải bọn họ quen biết nhau, lực lượng lĩnh vực của thần dần khuếch tán ra ngoài, giống như ở trên đầu của bạn đã xuất hiện một điểm đánh dấu một cái tên vô cùng bắt mắt, hoặc bản thân mình mang theo đèn LED lấp lánh.

Khí tức tương đương với Siêu Phàm cấp ba không còn nghi ngờ gì nữa.

" Chạy, mau chạy thôi!"

Tên Đại Xương nhanh chóng hóa thành một luồng ánh sáng chạy trốn, tiếng hét tựa hồ muốn đem không gian này phá vỡ. Tuy nhiên, tên Siêu Phàm cấp hai Đại Xương nhất thời đông cứng ở giữa không trung, mắt, mũi, tai đều có máu tươi chảy ra.

Ánh sáng vàng vèo một cái liền bay tới trước mặt của tên Đại Xương đó.

Đường Vũ chăm chú nhìn qua, thông qua ánh sáng vàng chói mắt, anh tựa hồ nhìn thấy một pho tượng...

Cơ thể màu xám xanh nhìn qua hơi gầy gò, làn da thì nhăn nhúm, hai má phồng lên, hai chân sau to lớn và cường tráng thì cong lại, giống như ngồi xổm ở trên không trung.

Bộ dáng đó giống như một con ếch có kích thước bằng một chiếc xe ô tô.

Chẳng trách tiếng rống vừa rồi nghe có chút giống tiếng " ộp."

Chẳng lẽ thần linh ở Sơn Hải đại thế giới đều như thế sao, không giống như những gì mà anh đã dự đoán gì sao?

" Chết tiệt, đây là một con thú biến dị đã thành thần, loại thần linh này không hề nói đạo lý gì cả!"

À, hóa ra là thú biến dị thành thần...

Con cóc chết nhìn chằm chằm hai người bọn họ, ánh mắt kia...Dường như có một loại phấn khích và háo hức muốn thử?

" Oa!"

Sóng âm vô hình lướt qua. da thịt của Đường Vũ nổi lên từng vết mụn nhỏ. May mắn, anh đang mặc bộ chiến giáp thần binh cấp hai ở trên người, cho nên đã triệt tiêu hầu hết sức mạnh. Anh chỉ cảm thấy đầu mình hơi choáng váng, chỉ cần định thần lại một chút là tốt rồi.

Đôi mắt của tên Đại Xương kia cực kì ngưng trọng, nhưng hành động hút lại máu mũi đang chảy ra ngoài của hắn phần nào phá hỏng bầu không khí lạnh lẽo kia. Dù sao thì hút lại máu có thể giảm bớt hao tổn Nguyên Khí, bản thân là một tên Siêu Phàm cấp hai lâu năm, hắn hiểu được việc sử dụng bản nguyên như thế nào là khôn ngoan.

Cơ thể dường như bị bao phủ bởi các tầng xiềng xích, không chỉ là lĩnh vực áp chế, mà giống như có nhiều DEBUFF đang chồng chất ở trên cơ thể.

Con ếch thần...Tiếng gầm của nó lại một lần nữa vang lên. Trong nháy mắt, nó liền xuất hiện ở trước mặt tên Đại Xương, đôi chân ếch to lớn của mình đạp một cái.

Ầm ầm!

Giống như thiên thạch rơi xuống đất, tên Đại Xương kia rơi thẳng vào lòng đất, bụi đất thì tung bay cao khoảng mấy chục mét.

Chém!

Một số kiếm khí hình lưỡi liềm bay ra, tạo thành một xu thế bao vây và tiếng gầm của thần bùng phát với ánh sáng vàng, lắc mình một cái liền bay ra xa hàng ngàn mét.

Nhân cơ hội này, tên Đại Xương từ dưới lòng đất bay ra khỏi mặt đất, bộ dáng có chút chật vật, nhưng khí tức vẫn chưa hề suy giảm.

" Đừng chạy trốn, tốc độ của chúng ta không có nhanh hơn nó."

" Chẳng lẽ chỉ có thể chờ chết sao?!"

" Chiến đấu với nó."

" ???"