Chương 798: Trận chiến linh hồn

Dãy núi Đá Đỏ kéo dài khoảng mấy nghìn dặm và đỉnh núi Đá Đỏ trông giống như một bức tường đâm thẳng lên bầu trời, không hề thấy điểm cuối.

Phi thuyền khổng lồ giống như những con ruồi nhỏ bay trước đỉnh ngọn núi Đá Đỏ kia.

Hơn 100 tên Siêu Phàm cấp một, mấy chục nghìn người thức tỉnh xông vào đỉnh núi Đá Đỏ kia, cũng chỉ là giọt nước ở trong đại dương mà thôi...Nó khác xa so với dự tính bao vây đỉnh núi Đá Đỏ kia.

Hơn 100 tên Siêu Phàm cấp một đột kích đủ để san phẳng cả thị trấn chỉ bằng một đòn, nhưng nó chỉ đánh sập một góc của đỉnh núi Đá Đỏ kia mà thôi.

Chỉ có thể dẫn đám người chim này bay ra ngoài.

Gần hai trăm tên Siêu Phàm cấp một có thực lực cấp một xuất hiện ở hai bên trái phải của đỉnh núi.

Đường Vũ chờ đợi, thấy không có tên người chim Siêu Phàm cấp hai nào xuất hiện, anh mới vẫy tay lên.

Buzz ——

Không gian chấn động, Nguyên Khí như thủy triều bắt đầu phun trào.

Lĩnh vực vương giả màu vàng nhạt của anh khuếch tán ra bên ngoài. Từ trong khoảnh khắc đó dần co rút lại. Nó giống như một bộ áo màu vàng mỏng manh, bao phủ lên bốn người bọn họ.

" Vận dụng thủ đoạn cao cấp của lĩnh vực, ngăn cản khí tức và cảm giác tồn tại và cũng có thể ngăn cản tầm nhìn của bản thân."

Đường Vũ nhìn về phía Tiểu Lật, " Ngươi hãy ở lại nơi này bảo vệ ta."

Cô phồng má lên, hơi miễn cưỡng mà gật đầu.

....

Lúc này, chiến trường ở trên không trung.

Đối thủ của vùa Đại Xương chính là một con người chim Siêu Phàm cấp hai với khuôn mặt già nua. Bản thân khí tức của nó mạnh hơn những con người chim Siêu Phàm cấp hai khác.

Hơn mười phút giao thủ, vua Đại Xương liền ở vào thế yếu.

Tốc độ không bằng.

Lực lượng tinh thần cũng không bằng.

Chỉ có thể chiến đấu một cách miễn cưỡng với kĩ năng gào thét của con người chim già nua đó. Chỉ trong thời gian ngắn, ông cảm thấy nội tạng của mình giống như bị đánh nát và chỉ có thể sử dụng lực lượng bản Nguyên để khôi phục lại bản thân. Bộ giáp Siêu Phàm ông đang mặc trên người bị xé rách từng chỗ, bởi vì móng vuốt của con người chim có thể so với vũ khí Siêu Phàm.

Tốc độ tự hồi phục của thần binh còn lâu lắm mới bị tổn hại. Vua Đại Xương biết rõ, ông đã đánh giá cao chính mình, sự chênh lệch của mình với con người chim già nua này quá lớn. Chỉ sợ con người chim này đã là Siêu Phàm cấp hai đỉnh phong, sắp chuẩn bị đạt tới Siêu Phàm cấp ba.

Không biết cái con người chim này đã sống không biết bao nhiêu năm rồi.

Có thể đây chính là vua người chim năm đó, đã khiến cho đội quân viễn chinh của Đại Xương đã bị đánh bại và quay trở về. Tuổi thọ của đám người chim dài hơn nhiều so với con người.

Nếu không phải ông cầm ở trong tay thần binh Siêu Phàm cấp hai do tổ tiên để lại và khiến cho con người chim già nua đó kiêng kị. Vua Đại Xương tin rằng ngay trong lúc này, ông sẽ phải bỏ chạy một cách chật vật.

Siêu Phàm cấp hai rất khó mà giết, vì vậy cũng phải dưới tình huống như thế mà không tặng đầu người.

Nhưng ông biết rõ một điều, mình không thể chịu được lâu hơn nữa.

Người ở bên Tiên Môn, liệu có thể làm được hay không?

Ông không thể không tự hỏi bản thân và ông càng lo lắng người của Tiên Môn sẽ không giữ lời hứa. Liệu bọn họ sẽ bỏ đi nếu như mọi việc diễn ra không như ý muốn.

Đại Xương và Tiên Môn chỉ là những người mới vừa quen biết va điều duy nhất bọn họ có thể tin tưởng nhau đó chính là tình nghĩ của con người.

Tuy nhiên, ngay từ đầu bọn họ cũng không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể tin tưởng và chỉ có thể buông tay đánh cược lần này.

Nguyên Lực cháy hừng hực, ánh sáng rực rỡ lấp lánh ở trên không trung.

Đột nhiên, hai mắt vua Đại Xương lóe lên ánh sáng, ông nhìn thấy Đường Vũ và những người khác đột nhiên xuất hiện và cách ông chỉ có mấy cây số.

Khá gần!

Một ngọn lửa màu lưu ly từ đầu ngón tay bắn ra, nhìn qua không hề có sức mạnh gì cả. Tuy nhiên, vua Đại Xương biết rất rõ, đón đó cũng đủ để tiêu diệt một tên Siêu Phàm cấp hai.

Được rồi!

Ông lập tức thiêu đốt 1% bản nguyên, khí thế liền tăng từ 40% đến 50%. Mái tóc dài của anh ta bay tự do ở trong gió, trường kiếm vung lên hóa thành cái lồng giam, đem bao vây lấy con người chim kia lại.

Ngọn lửa rơi xuống, đốt khắp toàn thân con người chim kia. Không đến một hơi thở, nó đã liền biến thành tro tàn.

Không còn lưu lại cái gì.

" Chết? Đã chết rồi sao?"

Vua Đại Xương không thể tin vào mắt mình, nhưng hắn đã chiến đấu hơn 10 phút đồng hồ, đó là không thể giả được. Trước khi ông thiêu đốt bản nguyên của mình, ông còn bị nó áp chế nữa mà!

Đường Vũ nhíu mày, " Không đúng, chỉ là phân thân mà thôi!"

Những dấu hiệu cảnh báo vang lên điên cuồng ở trong lòng anh, con người chim kia gào thét vang vọng ở trên bầu trời. Những người Đại Xương ở gần đó, giống như những con chim bị gãy cánh, từ trên không trung rơi xuống.

Đường Vũ đứng mũi chịu sào, thanh âm bén nhọn từ bốn phương tám hướng truyền đến.

Đầu óc anh quay cuồng.

Ầm!

Trước mặt anh là một mảnh sáng ngời, trời đất dường như không hề có giới hạn, vô cùng bao lạ...Nhưng nó hoàn toàn trống rỗng.

Ở giữa không gian này, có một toàn lâu đài to lớn và nguy nga. Bên ngoài những lâu đài chính là những ngọn tháp màu đen và trắng, những ánh sáng vòng như những con ngựa kéo cái đuôi dài bay lượn vòng quanh lâu đài.

Phía trước tòa lâu đài tráng lệ, một bóng người màu vàng đang ngồi xếp bằng, toàn thân trong suốt và không hề thấy rõ mặt mũi.

Ở cách đó không xa, một ngọn lửa màu lưu ly đang lơ lửng và biến ảo một cách khó lường và đang tập hợp lại thành một loại quy tắc nào đó vô cùng huyền ảo.

Không gian linh hồn!

Hình bóng vàng trong suốt đó chính là linh hồn của Đường Vũ.

Lúc này, người tí hon màu vàng đó mở mắt ra:

" Không ngờ là vua người chim kia vậy mà nắm giữ thủ đoạn tấn công linh hồn."

" Tiếng gào thét chắc hắn là kĩ năng thiên bẩm của bộ tộc người chim. Nhưng, nó chỉ là một đòn tấn công tinh thần, có thể khiến người ta đau đầu và ngất đi, mất đi ý thức, thậm chí có thể bị chết não."

Tuy nhiên, nếu như Siêu Phàm cấp hai hợp nhất tinh thần, não chết đi có thể khiến cho cơ thể bị nghiền nát, hao phí bản nguyên vẫn có thể trong khoảnh khắc hồi phục lại.

Linh hồn thì khác.

Mức độ của nó huyền bí không thua kém gì không gian và thời gian.

Linh hồn bị phá hủy, mọi thứ đều yên nghỉ.

Cho dù là Siêu Phàm cấp hai, có thể thân thể không hề có vấn đề gì, nhưng người đó thật sự đã chết đi.

Người lựa chọn đi con đường tinh thần, có vô số phân thân, có thể truy tìm lại linh hồn của đối thủ và chém giết.

Bí kỹ trực tiếp tác động đến linh hồn, kém nhất cũng là tuyệt kỹ siêu cấp cấp 1. Nó còn vô cùng thưa thớt sau khi Thâm Lam đã dọn sạch thư viện ở Thánh Thành, cũng chỉ mới tìm được mấy quyển mà thôi.

Đường Vũ đã từng học qua, cảm thấy nó không hề thích hợp, ngay cả một chiêu anh còn không có nắm giữ.

Nhưng cuộc chiến giữa các linh hồn, nó càng bí ẩn và nguy hiểm hơn.

Những cường giả nắm giữ được bí thuật công kích linh hồn cũng không dám tùy tiện thi triển...Muốn tiêu diệt hoàn toàn linh hồn của đối thủ cần phải có một cái điều kiện tiên quyết, cần phải xâm nhập vào linh hồn không gian của đối phương.

Đường Vũ lập tức hiểu ra.

Trong lúc anh đang phục kích con người chim kia, vậy thì bên phía bộ tộc người chim đó làm sao không thể làm như thế chứ?

Ngày đó, hai con người chim thoát đi khỏi vương quốc Đại Xương, ngọn lửa Lưu Ly có thể tiêu diệt cao thủ Siêu Phàm cấp hai đã không còn là bí mật gì nữa.

Sự tồn tại của anh chính là mối đe dọa đối với bộ tộc người chim.

Siêu Phàm cấp hai rất khó để giết chết. Vì vậy, vua của người chim mới mạo hiểm mở ra cuộc chiến của linh hồn.

Hi sinh bản thân của mình cũng phải giết chết cái tên cao thủ nhân loại ki.

Vua người chim nắm chắc ở trong tay.

Nó chính là Siêu Phàm cấp hai đỉnh phong và tu bí thuật liên quan tới linh hồn. Sức mạnh linh hồn của nó vượt xa những Siêu Phàm cấp hai bình thường. Cho dù nó ở trong linh hồn không gian của đối phương bị áp chế, như vậy cũng đủ nghiền ép rồi.

Dù sao thì đi theo con đường linh hồn quá mức thần bí, cho dù có là Siêu Phàm cấp ba, cũng không có bao nhiêu người lĩnh hội được bí thuật về linh hồn.

Không gian linh hồn trống rỗng, không biết làm thế nào để tấn công hay làm thế nào để xây dựng phòng thủ.

Lợi thế của bản thân nó vô cùng lớn.

Vua người chim băng qua cây cầu linh hồn và đi xuống không gian linh hồn của tên cao thủ nhân loại kia.

Ánh mắt sắc bén của nó nhìn qua rồi cứng đờ tại chỗ.

" Hả?!"

...