Tiên Môn bày ra lực lượng, làm cho việc phân phối chiến lợi phẩm trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Một số Siêu Phàm cấp một vốn có ý kiến, nhưng bị ánh mắt của đức vua Đại Xương nhìn qua, đều im lặng hết lại.
" Bộ tộc người chim có 8 tên Siêu Phàm cấp hai. Thực thế, nếu anh cử hết những cao thủ hàng đầu của Thâm Lam, bọn họ cũng đủ tiêu diệt bộ tộc người chim này."
Tuy nhiên, anh chỉ cầm 50% chiến lợi phẩm thì mình ra sức làm việc đúng với chiến lợi phẩm mình cầm mà thôi. Đường Vũ gọi thêm Hồng Nguyệt và Linh tới hỗ trợ, như vậy đã đủ rồi.
Mặc dù, bản thân bọn họ có đủ thực lực để tiêu diệt hết đám người chim, nhưng phải tìm được hang ổ trước đã.
Bù lại, sự quyết đoán của đức vua Đại Xương.
Khiến cho anh ngạc nhiên không thôi.
Bảy tên Siêu Phàm cấp hai, 100 tên Siêu Phàm cấp một, hàng chục nghìn người thức tỉnh thuộc những quân đoàn khác nhau, gần như là ba phần tư lực lượng của vương triều Đại Xương.
Có thể thấy ông ấy đã hạ quyết tâm như thế nào.
Đường Vũ ở trên boong tàu khí cầu, anh khuếch tán cảm nhận của mình ra ngoài. Kết cấu của từng chiếc phi thuyền đều hiện lên ở trong đầu anh và không hề che giấu chút nào.
Nếu so sánh với những phi thuyền của Thâm Lam, anh chỉ thấy hiệu suất của nó kém hơn một chút...Phi thuyền này chỉ có thể hoạt động để chở người hay chở hàng, tốc độ của nó có thể so với Siêu Phàm bình thường, cho dù nó nhỏ, tốc độ của nó cũng nhanh hơn nhiều so với phi thuyền và có thể chính diện chống lại Siêu Phàm...Tuy nhiên, bởi vì chi phí vô cùng đắt đỏ, cho nên hiện tại anh ít khi chế tạo nó.
Nhưng, chỉ có chiếc ở dưới chân của anh...
Anh hơi nhíu mày, trong cảm nhận của anh, toàn bộ chiếc phi thuyền này dường như là một cái tổng thể, không có cái gì gọi là điểm kết nối. Nó giống như từ một khối vật liệu khổng lồ chạm khắc lấy.
Phía trên có những chữ rune lúc ẩn lúc hiện, có không ít những chữ rune anh chưa bao giờ thấy qua.
Tuy anh chỉ là một phù văn sư cấp cao, nhưng với kho tàng sách ở trong Thâm Lam, anh biết hàng trăm loại rune khác nhau. Nhưng, ở trong phi thuyền này, cũng có mấy chục loại chữ rune mà anh chưa bao giờ nhìn thấy.
Anh kiềm chế sự tò mò của mình, hai mắt nhắm lại và hình dung dấu ấn của ngọn lửa Lưu Ly ở trong đầu.
Cảm nhận Pháp Tắc thời gian luôn trôi qua một cách nhanh chóng. Khi anh vừa mở mắt ra lần nữa thì mấy chục chiếc phi thuyền đã hạ xuống mặt đất cách địa điểm đó khoảng mấy chục mét.
" Đó chính núi Đá Đỏ và cũng là hang ổ của đám người chim. Ngoại trừ những con người chim đang ra ngoài săn bắn thì hầu hết những con còn lại sẽ ở trong hang ở để sinh sản."
Núi Đá Đỏ là dãy núi có đất màu nâu đỏ, xuất hiện ở xung quanh khoảng 200 mét. Đỉnh núi cao hai nghìn mét và có khi cao chót vót hơn mây. Bọn họ không biết ngọn núi này cao bao nhiêu, chỉ nhìn thấy một số con người chim đang bay quanh ngọn núi Đá Đỏ.
Hai mắt của Đường Vũ lóe lên ánh sáng, " Trên núi Đá Đỏ dường như không hề có bất kì trận pháp nào cả."
" Đúng thế, đám người chim thực lực mạnh mẽ, nhưng nếu xét về mặt văn minh. Bọn nó vẫn chỉ ở trong giai đoạn đầu ăn lông ở lỗ và chưa được khai hóa mà thôi. Tốc độ bay của đám người chim rất nhanh, tốc độ bay của đám người chim Siêu Phàm cấp một cũng không hề thua kém tốc độ Siêu Phàm cấp hai chúng ta bao nhiêu. Nếu không thể hoàn toàn bao vây, những con người chim kia chắc chắn sẽ thấy tình hình không ổn...Chúng ta khó mà đuổi theo kịp."
" Các ngươi có từng tổ chức săn bắn với đám người chim này hay không?"
" Ngược lại thì co, chẳng qua..." Quốc vương Đại Xương chỉ biết cười một cách xấu hổ: " Lực lượng của chúng ta và đám ngươi chim kia chênh lệch không nhiều. Các cao thủ Siêu Phàm cấp một giao tranh phải mất mấy ngày mấy đêm và không thể nào phân ra thắng bại. Siêu Phàm cấp hai, gần như khó mà giết chết, cho dù có chiến đấu trong vòng một năm, cũng khó mà phân ra người thắng."
" Xung quanh vương triều, không chỉ có sự đe dọa đến từ phía người chim. Chúng ta không thể nào dành toàn bộ thời gian chỉ tiêu hao ở trên đám người chim này. Chúng ta bất đắc dĩ lắm mới lựa chọn rút lui, về sau mới để cho một cao thủ Siêu Phàm cấp hai trấn giữ ở biên giới phía Tây.
Đường Vũ đã hiểu được, tiêu hao đến cuối cùng cũng không nhất thiết giành thắng lợi. Núi Đá Đỏ là sân nhà của đám người chim. Một khi giằng co ở chỗ này, khả năng lớn nhất là sự cân bằng của Siêu Phàm cấp một sẽ bị phá vỡ. Siêu Phàm cấp một ở bên nhân loại chắc chắn sẽ gặp thương vọng. Cuối cùng, đám người chim cấp một sẽ phối hợp với đám người chim cấp hai bao vây Siêu Phàm cấp hai ở bên phía nhân loại lại. Với tốc độ của đám người chim nhanh hơn tốc độ của nhân loại, một khi bản nguyên bị tiêu hao quá nhiều thì cao thủ Siêu Phàm cấp hai cũng ngã xuống cũng không phải là điều không thể.
Không có gì ngạc nhiên khi vương triều Đại Xương chưa bao giờ làm ra hành động chống trả lại đám người chim.
Không có gì phải ngạc nhiên, khi lần này ở bên phía Đại Xương gần như dốc toàn lực lượng của mình ra. Đây là cơ hội duy nhất, một cuộc chiến tranh với đám Dị tộc mà không hề có đường để lui.
Không hề có chiến lược nào vạch ra, binh đối đầu với binh, tướng đối đầu với tướng, vua đối đầu với vua.
Vua của Đại Xương cầm bảo kiểm ở rong tay và bay lên trên không trung. Những cao thủ Siêu Phàm cấp hai mặc các loại giáp khác nhau và bay sát ở phía sau. Sau đó là một mảnh đen nghịt của Siêu Phàm cấp một bay lên.
Mỗi người đồng loạt bước ra theo thứ tự và khi bọn họ bay ở trên không trung, một làn sóng bí ẩn lan ra bên ngoài.
" Chém!"
Đao kiếm của bọn họ đều đồng loạt chém xuống. Trong khoảnh khắc đó, một ánh kiếm gần như từ trên trời rơi xuống.
" Bùm!"
Đỉnh núi Đá Đỏ ở trên mây rung động dữ dội. Toàn bộ ngọn núi đã bị chém ra một khe hở cực lớn dài khoảng mấy nghìn mét. Từng tảng đá lần lượt sụp đổ, ánh kiếm xẹt qua tứ phía làm cho vô số tên người chim không hề có bất kì phản ứng gì, chết ở ngay tại chỗ.
" Gào!!!"
Một tiếng hét xuyên thẳng trong linh hồn, 9 con người chim Siêu Phàm cấp hai và ở phía sau chúng còn có không ít 150 con người chim cấp một. Nếu so với lực lượng bên phía Đại Xương, nhiều hơn không ít.
Sắc mặt của nhà vua Đại Xương hơi thay đổi, ông không hề do dự chút nào mà hét lên, " Giết!'
Ông liền xông lên trước mặt con người chim có khí tức mạnh nhất.
Ầm ầm!
Từng chùm ánh sáng nổ như pháo hoa tuyệt đẹp ở trên bầu trời. Tiếng nổ vang trời và tiếng va chạm của binh khí nghe chói tai không hề dứt ở bên tai.
Ngay khi cả hai bên va chạm, đó là cuộc chiến thảm thiết nhất.
Chỉ trong chốc lát đã có ba tên Siêu Phàm cấp một ở bên phía Đại Xương liền rơi vào trạng thái xuất thần và bị thương nặng. Bởi vì, bọn họ vẫn còn chưa có quen thuộc với tiếng gào thét của đám người chim.
Rầm rầm ~
Ở phía xa hơn, từng hang ổ ở trên đỉnh núi Đá Đỏ, vô số con người chim vỗ cánh bay ra ngoài, giống như một đám mây màu nâu đỏ đang bay tới gần.
Đường Vũ chỉnh lại bộ giáp của mình, hai mắt nhìn thẳng về phía trước và tiến lên, " Đến phiên chúng ta rồi."