Bên ngoài sân có một vài khí tức cấp bậc Siêu Phàm. Tuy, nó đã được ẩn giấu đi, nhưng ở trong cảm nhận của anh thì nó vẫn rõ ràng giống như lửa trại ở trong đêm tối.
Những người đến đây đều là người chưởng quán của đội cận vệ hoàng gia và còn có hai quan chức cấp cao của Võ Minh.
Đội cận vệ hoàng gia là cơ quan chịu trách nhiệm việc thâm nhập, giám sát và bắt giữ. Đặc biệt là đối với các cao thủ.
Tin tức về hai cao thủ xuất hiện ở trong Vương Đô, trải qua từng tầng báo cáo. Cuối cùng, nó đã được chuyển đến cho đội cận vệ hoàng gia.
Bản thân là một tên tinh thuộc quân đoàn Hắc Giáp đống quân ở cửa thành. Lời nói không hề có giá trị bao nhiêu, cho nên tin tức cũng không được xem trọng cho lắm.
Khí tức của Đường Vũ và Vannie một mực cứ thu liễm lại vô cùng hoàn mỹ. Ngay cả cao thủ phụ trách giám sát ở trong đám cận vệ hoàng gia vẫn không thể nào phát hiện ra.
Không có giám sát cũng không có thông tin để liên lạc. Nếu không phải Tiên Môn làm cho người ta chú ý thì đội cận vệ hoàng gia ở trong thời gian ngắn này cũng không thể tìm thấy ở chỗ này.
Tên quan chức cấp cao đứng ở bên ngoài dừng một chút và khẽ nhíu mày, " Không hề có cao thủ cấp bậc Đạp Hư ở trong đó, chỉ là một người bình thường mà thôi."
" Ẩn giấu...Quá sâu.”
Ở bên trong vương đô Đại Xương, có hai tên cao thủ cấp bậc Đạp Hư, thân phận không hề rõ ràng cũng chẳng phải là tin tức tốt gì.
Bọn họ đẩy cửa phòng ra và bước qua sân, nhìn thấy Đường Vũ đang pha trà thưởng thức ở bên chiếc bàn đá dưới tán cây trong sân.
" Tên Đạp Hư đi với ngươi ở chỗ nào? Quên đi, đi với chúng ta một chuyến, chúng ta muốn biết tất cả thông tin của các ngươi, bao gồm cả tin tức về Tiên Môn các ngươi nữa."
Tên quan chức cấp cao kia nói, giọng điệu khi nói giống như người bề trên.
Đường Vũ hơi nhíu mày, đây không phải là kết quả mà anh ta mong muốn.
Tên quan chức kia thấy hắn vẫn còn ngồi ở chỗ đó, động tác pha trà vẫn cứ tiếp tục. Hắn tiến lên phía trước và bộc phát cỗ khí tức Đạp Hư cao cấp hướng về phía bàn đá.
Vù vù.
Gió mạnh cuốn lên những lá cây ở trong sân và vỗ vào cánh cửa sổ. Chỉ có người ngồi trên ghế đá đó và bộ trà trên bàn đá kia vẫn y như cũ.
" Cao thủ cấp bậc Đạp Hư mặc dù là tuyệt đỉnh cao thủ, nhưng một khi đi tới Vương Đô, phải tuân theo luật lệ của Vương Đô."
Loại người hoang dã này, tự cho mình đã vượt qua cấp bậc mới, từ nay không còn là người bình thường nữa. Hắn ở vị trí này mấy trăm năm rồi thấy rất nhiều trường hợp như thế.
Cuối cùng, bọn hắn còn không phải tham gia Võ Minh để bán mạng hay sao...
Khí ý nghĩ vừa mới hiện lên thì một cỗ khí tức đáng sợ hơn liền bộc phát.
Trong sân này, tình hình đã thay đổi.
Những vòng cung sấm sét bắt đầu xuất hiện ở trong không khí, khí tức tràn ngập bên ngoài khiến ngay cả linh hồn cũng cảm thấy nóng như bị thiêu đốt.
Bên ngoài sân thì vô cùng tĩnh lặng, giống như nó đã bị chia làm hai thế giới khác biệt.
Tên đội trưởng của đội cận vệ hoàng gia chảy mồ hôi ròng ròng ở trên lưng.
Đây không phải là Đạp Hư Cảnh mà là Hợp Nhất Cảnh.
Cao thủ cấp bậc Đạp Hư có được sức phá hoại khủng bố. Nhưng đội cận vệ hoàng gia của bọn họ có khả năng năng lực đem uy hiếp bóp chết từ trong trứng nước.
Nhưng Hợp Nhất Cảnh thì không giống.
Toàn bộ Đại Xương có bao nhiêu cao thủ với cấp bậc Hợp Nhất Cảnh? Đây là chiến lực đứng đầu của đất nước.
Bản thân là đội trưởng của cận vệ hoàng gia, hắn càng biết rõ Hợp Nhất Cảnh có đặc điểm bất tử. Nếu một tên Hợp Nhất Cảnh phát điên, cho dù mấy tên cao thủ Hợp Nhất Cảnh đồng thời ra tay thì cũng không hề có năng lực ngăn cản lại trong nháy mắt.
Làm sao đây được xem là cao thủ Hợp Nhất Cảnh hoang dã được?!
" Tôi, không, đại nhân, xin tha thứ cho tôi vì đã mạo phạm."
Mồ hôi đang chảy ở trên trán hắn cũng không dám lấy tay chùi. Hắn cúi người, sợ hãi không thôi.
" Tôi đến Đại Xương với sự chân thành và tôi hi vọng anh mau chuyển tin tức đến đội Ngự Vệ đi."
...
Trên đường đến đội Ngự Vệ, bên trong một chiếc xe ngựa sang trọng, một tên Siêu Phàm đã sớm rời đi.
Nửa tiếng sau, mấy cỗ khí tức mạnh mẽ đã bay tới gần.
Trong đó có hai tên Siêu Phàm cấp hai, ở trong miệng của cao thủ Đại Xương được gọi là Hợp Nhất Cảnh.
" Hóa ra là như thế, anh đến từ phía nam của dãy núi Thiên Tiệm, quả nhân cũng có chút hiểu biết. Dãy núi Thiên Tiệm là nơi hoạt động của thú biến dị, điều kiện sống ở bên kia tương đối ác liệt. Không biết ngài có hứng thú với việc nhậm chức ở Vũ Minh hay không?"
Trên sảnh Ngự Vệ, có thể nhìn ra phong cảnh của thủ đô hoàng gia.
Đại Xương đời thứ sáu, Tần Quảng Việt cười nhật hỏi.
Đường Vũ đương nhiên không có hứng thú.
Nhưng từ trong miệng của vị vua Đại Xương này, anh lại biết được không ít tin tức vô cùng thú vị.
Vị trí này có tên là Sơn Hải, Sơn Hải đại thế giới.
Đây là một thế giới vô cùng rộng lớn, ngay cả vị vua Đại Xương này cũng không thể nhìn thấy rõ ràng điểm cuối của thế giới này.
Nó đại khái được chia thành nhiều khu vực.
Dãy núi Thiên Tiệm trải dài vô tận ở phía Nam, vùng biển vô tận ở phía Tây, phía Bắc thì có những vùng hoang dã và các hang động ở đó và cao nguyên Huyền Vân là nơi vị trí mà Đại Xương đang ở chỗ đó.
Đại Xương chỉ chiếm một góc ở phía Nam của cao nguyên Huyền Vân và nối liền với dãy núi Thiên Tiệm.