Chương 790: Rốt cuộc cũng tới

Buổi sáng, người thành công thủ võ đài chính là đệ tử của Tiên Môn, tên là Violet Nina.

Là lứa thứ hai đã gia nhập Tiên Môn, Violet Nina dựa vào tài năng thiên bẩm của mình và ý chí phi thường đã cố hết sức đuổi theo. Hiện giờ, cô đã có thực lực cấp 8 sơ kì.

Cô đi theo con đường khống chế đồ vật với ý chí mạnh mẽ của mình, cô có thể bộc phát ra tốc độ và sức mạnh không thể tưởng tượng được.

Điều khiển một thanh kiếm bay lơ lửng đã liên tục đánh bại hai ba đối thủ có thực lực cấp 8.

Cho đến khi không có ai dám bước lên võ đài.

Nhưng vào buổi chiều, một điều nằm ngoài dự đoán của Đường Vũ đó chính là, bọn anh đã bị lọt vào tầm nhắm.

Khi đệ tử của Tiên Môn có thực lực cấp 6 vừa vào sân thì có cao thủ cấp bảy xông lên.

Sau chiến thắng một cách gian nan, anh ta lại lập tức chiến đấu với một tên cao thủ cấp bảy mà không hề được nghỉ xả hơi chút nào. Giống như những người đó đã sớm chuẩn bị từ trước vậy.

Ngược lại, thì tên cao thủ cấp bảy Đại Xương kia đánh bại tên đệ tử của Tiên Môn thì không có một ai bước lên võ đài khiêu chiến, phải mất mấy phút thì bọn họ mới tiến lên võ đài.

Đem cảm giác buông lỏng và hết thảy không hề che giấu chút nào.

Đường Vũ lập tức biết rõ lý do.

Thật buồn cười, chỉ là xa lánh mà thôi.

Tiên Môn chỉ là một môn phái ở bên ngoài, biểu hiện thì cũng thôi đi. Bây giờ, nó lại cướp đi danh tiếng của vô số môn phái ở gần Vương Đô, cho nên không ít môn phái đã hợp tác với nhau để đối phó với Tiên Môn.

Anh không hề để ý, ngược lại anh vô cùng vui mừng khi bọn họ làm như thế.

Tào Tinh Hoa liền chán nản không thôi, nhưng mà anh đã vượt qua vòng loại rồi, cho nên không thể nào tham gia phòng thủ võ đài được nữa.

Buổi chiều, người đứng cuối cùng ở trên võ đài vẫn là đệ tử Tiên Môn.

" Nữ tu mù" Adai và Violet là cùng một lứa gia nhập đệ tử Tiên Môn. Lúc trước ở trong phần thi kiểm tra, cả hai đều đã tỏa sáng rực rỡ.

Ý chỉ của Violet thật phi thường, còn Adai thì cảm nhận rất mạnh.

Mỗi lần như thế, cô đều có thể tránh được những đòn tấn công của đối thủ một cách khó lường. Trận đấu đó cảm giác diễn ra nhịp nhàng như đang đánh cờ vậy.

Tên đối thủ cấp tám đầu tiên, co dễ dàng giành chiến thắng.

Người thứ hai, cô cũng giành chiến thắng một cách đơn giản.

Người thứ ba, Adai gặp chút khó khăn, cô đã bại lộ quá nhiều thủ đoạn chiến đấu của bản thân. Hơn nữa, cô bị người ta nhắm làm mục tiêu.

Cô khắc chế những người thức tỉnh kiểu tốc đố, nhưng cô lại bị hạn chế những người có khả năng gây sát thương diện rộng.

Trong trận chiến đó, cô đã giành chiến thắng, nhưng cô cũng bị thương.

Người thứ tư tiến lên võ đài, không phải là người có thực lực cấp tám nữa, mà là một người thức tỉnh đang ở giai đoạn đầu của cấp 9.

Hai người vờn qua vờn lại trong vòng mười phút. Cuối cùng, Adai đã dùng phép thuật tinh thần để chấn nhiếp đối thủ và đánh bại cao thủ cấp 9.

Dưới sự im lặng ở dưới võ đài khoảng mấy phút.

Không hề có ai tiến lên võ đài để khiêu chiến.

Đường Vũ suy đoán liên quân kia không còn thế hệ trẻ nào có thể ra tay. Những người khác thì lại khiếp sợ khí thế được tích lũy từ chuỗi chiến thắng của Adai, bọn họ cũng không dám lên võ đài nữa.

Để cho cô ấy trụ ở trên võ đài cho rồi.

Thật ra, Adai cũng không còn sức lực gì cả.

Ngày thứ ba, ngày thứ tư...

Cuộc thi so tài của thế hệ trẻ vẫn diễn ra một cách sôi nổi.

Hai ngày này, các đệ tử Tiên Môn không có người nào có thể phòng thủ võ đài thành công.

Thứ nhất, những thiên tài hàng đầu như Tào Tinh Hoa và Violet không thể nào tham gia vòng thi này được nữa. Thứ hai, những đệ tử của Tiên Môn đã bị nhắm đến nhiều hơn trong hai ngày vừa qua. Bất cứ người nào có con mắt tinh tường đều có thể nhìn thấy được.

Nhưng hiệu quả của việc lịch luyện lần này tăng lên rất nhiều.

Kĩ năng chiến đấu, kĩ thuật và phương pháp chiến đấu của Đại Xương khá khác biệt so với những đệ tử của Tiên Môn, lại là một cuộc chiến sử dụng kiếm và đao thật. Ngoại trừ Thượng Cung Linh còn không có lên võ đài, những người còn lại, ít nhiều cũng có chút thu hoạch.

Từ ngày thứ ba trở đi, Đường Vũ đã không còn hứng thú xem những con gà con kia đánh nhau nữa.

Vannie thì một mình dạo phố, trong khi bản thân của anh đã thuê một căn phòng và tiếp tục tìm hiểu những Pháp Tắc của không gian.

Anh có linh cảm, nếu dùng tốc độ cảm nhận trước mắt, khoảng mười hay hai mươi năm nữa thì anh có thể sẽ nắm giữ lĩnh vực của không gian.

Nhưng anh thì khác.

Ai bảo hắn có quá nhiều mảnh vỡ Pháp Tắc để cảm nhận cơ chứ?

Trong căn phòng yên tĩnh, hai chân khoanh lại để cảm nhận Pháp Tắc, Đường Vũ hơi mất tập trung và mở hai mắt ra.

Khóe miệng anh hiện lên một nụ cười.

" Chờ lâu như thế rồi, cuối cùng thì quan phủ Đại Xương cũng tới, thật không dễ dàng chút nào."