Đương đương đương ——
Nơi xa liền truyền đến tiếng chiêng đánh trống, dòng người ở trên đường phố bỗng náo nhiệt hẳn lên, liền hội tụ về một hướng.
Trong quán trọ, có không ít võ sĩ đã tính tiền và chạy lon ton ra bên ngoài.
Đường Vũ nhíu mày khi nghe thấy hai chữ " thế hệ trẻ" và " cuộc thi đấu võ".
Vanni nhìn sang và ánh mắt ra hiệu.
" Chúng ta đi xem một chút."
Giữa ăn uống và xem náo nhiệt. Dĩ nhiên, anh đã chọn buôn dưa vui hơn.
Đi theo dòng người tấp nập. Không mất bao lâu, anh đã nhìn thấy một cái bệ cao làm bằng đá đen huyền bí ở trên mặt đất bị lõm xuống trước mặt. Trên khán đài tràn đầy dấu vết hoen gỉ và có chút cổ xưa.
Võ đài rất lớn, diện tích ít nhất khoảng 1km vuông. Xung quanh võ đài có từng cái cột đá to lớn. Trên những cột đá đó, có không ít người có khí tức như vực thẳm đang khoanh chân ngồi ở chỗ đó.
Những người thích xem náo nhiệt đã bị ngăn cản lại ở rất xa đài cao.
Có ít nhất khoảng 3000 tên Tố Thể Cảnh và Ngưng Nguyên Cảnh thuộc quân đoàn Hắc Giáp đang duy trì trật tự.
Đường Vũ cũng cảm nhận được khí tức của mấy tên Siêu Phàm. Tuy nhiên, anh và Vanni đều đã thu liễm khí tức của mình đến cực điểm, giống như hai tên võ sư bình thường.
Ở trên võ đài, lúc này có một thanh niên cầm kiếm đứng đó. Ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn xung quanh và quát lên, " Còn ai nữa không!"
Hiện trường chỉ im lặng vài phút, bỗng nhiên ở bên trong liền vang lên một tiếng hét lớn.
" Để ta!"
Một tên thanh niên cao to chỉ dùng hai ba bước liền tiến lên võ đài. Đường Vũ chú ý tới tên thanh niên cao to bước lên võ đài, mép võ đài liền nhấp nháy vài cái, liền biến mất.
Người thanh niên cao to một tay thì cầm khiên, một tay cầm đao. Khí tức của thanh niên cao to này đã đạt cấp tám so với thanh niên cầm kiếm hơi kém một chút. Nhưng thanh niên cao to đó không hề sợ hãi và chủ động tấn công. Cả người giống như một cỗ xe tăng lao ra ngoài.
Tấn tấn tấn ——
Tên thanh niên cao to đạp mạnh qua võ đà, từng vòng khí tức ở trên không trung lắc lư theo.
Thanh niên cầm kiếm nhanh nhẹn tránh đi và tung ra mấy cỗ kiếm khí.
Đang! Đang!
Năng lượng kiếm rơi trên tấm khiên khổng lồ màu đen, chém ra vài vết nông.
Tên thanh niên cao to nhe răng cười chế giễu và tăng tốc độ đột ngột, giống như hắn đang sử dụng một loại kĩ thuật chiến đấu nào đó. Trong nháy mắt đã lao tới trước người thanh niên kia và hắn cầm lấy chiếc khiên khổng lồ đập xuống mặt đất.
Một tiếng nổ vang lên, toàn bộ võ đài dường như gặp phải chấn động, sóng khí vô hình lan ra bên ngoài, không trung thì chấn động liên hồi.
Lúc này, thanh niên kia mất thăng bằng, động tác thì cứng ngắc tại chỗ.
Thanh đao to lớn ở trong tay phải của tên thanh niên to lơn giơ lên cao, trên lưỡi đao bao phủ một lớp ánh sáng trắng.
Vù!
Ba loại kĩ thuật chiến đấu hình thành nên một loại combo đánh ra bên ngoài, khiến người xem kinh ngạc không thôi, quân lính ở trong đoàn quân Hắc Giáp tán thưởng không thôi.
" Tên thanh niên to lớn này, sử dụng ba loại kĩ thuật chiến đấu và khả năng kết hợp combo này lại với nhau, cùng cấp ai có thể ngăn cản nổi cơ chứ?"
" Người nghèo khó chỉ biết khóc tiếng mương, cùng là thức tỉnh cấp 8 tại sao tôi chỉ có thể nắm giữ những loại kĩ thuật chiến đấu rác rưởi thế này."
" Có vẻ như chuỗi chiến thắng liên tiếp của kiếm sĩ trẻ tuổi kia sẽ chấm dứt tại đây rồi."
" Thật đáng tiếc, hắn vốn đã thắng hơn 10 trận rồi, chỉ cần thủ võ đài này là thành công rồi."
Chỉ dựa những lời nói qua lại của các khán giả, Đường Vũ đã hiểu ra " cuộc thi võ thuật của thế hệ trẻ" đã diễn ra được mấy ngày rồi.
Qui tắc của cuộc thi này rất đơn giản, chính là thủ võ đài. Có thể thắng liên tiếp 100 người, hoặc thủ vững võ đài trong vòng hai tiếng đồng hồ, liền đủ tư cách để tiến vào vòng tiếp theo.
Xung quanh võ đài, ngồi xếp bằng ở trên cột đá, người thức tỉnh với khí thế hiên ngang kia chính là người đã thông qua được vòng thứ nhất phòng thủ võ đài.
Không phải như thế thôi đâu, dù sao thủ ở trên võ đại nhất định phải phơi nắng rất lâu.
Trong lúc bàn tán thì thanh niên cầm kiếm đã bị đối thủ của mình chém hai nhát nhưng không hề có bất kì giọt máu nào chảy ra. Một lát sau, chỉ còn lưu lại một mảnh quần ào đã bị chém đứt.
Sắc mặt của tên thanh niên to lớn nhanh chóng thay đổi, nhưng đã quá muộn rồi. Một thanh kiếm sắc bén lao về hướng của hắn, vượt qua chiếc khiên khổng lồ từ phía bên cạnh. Ngay lập tức, bông tuyết nổ tung trên ngực, cổ tay và đùi của tên thanh niên to lớn kia và hắn đã nhanh chóng ngã xuống mặt đất.
Không phải là vết thương trí mạng, nhưng tên thanh niên to lớn đã bị thương nặng. Cho dù có phải điều trị đi chăng nữa thì ít nhất cũng phải mất từ một cho tới hai tháng mới có thể khôi phục lại như cũ, nếu xui xẻo thì sẽ để lại di chứng.
Xuất thủ tàn nhẫn như thế đã lập tức chấn nhiếp những tên khác đang muốn tiến lên võ đài.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tên thanh niên cầm kiếm không nghênh đón trận thắng thứ 100, nhưng...Hai tiếng đã trôi qua, tiếng cồng chiên lại vang lên. Thanh niên cầm kiếm đã có tấm vẻ đi vào vòng trong.