Có hai con đường.
Một là giữ nguyên thân thể thú biến dị và khi cấp độ sinh mệnh tăng lên thì thân hình của nó sẽ càng ngày càng lớn.
Hai thì nó sẽ biến đổi thành dạng người.
Nói theo nghĩa rộng là người thú. Chính là nhân loại và thú biến dị đã trở thành con người. Vượt qua chướng ngại về chủng tộc và từ đó sinh ra.
Các nhà sử học của Kỷ Nguyên thứ hai đã phân tích, người thú xuất hiện sớm nhất có thể là nhân mã.
Năm con thú Siêu Phàm cấp hai ở trước mặt, không còn nghi ngờ gì nữa, bọn chúng là những con thú biến dị thuần túy.
Bọn chúng là bá chủ và chiếm giữ năm vị trí khác nhau ở trong dãy núi Thục Cảnh.
Trong mắt của con Kỳ Lân hiện lên vẻ nhân tính trêu chọc, giống như đang nói, này nhóc nhân loại, ngươi nghĩ thế nào đây?
Có rất nhiều con thú biến dị, tức là bọn chúng có thể làm bất cứ điều gì mà chúng muốn.
“A rống!”
“Cách chít chít!”
“Cách cách!”
Năm tên bạo chúa ở trong dãy núi Thục Cảnh đều xoa tay, khí thế khủng bố bao trùm hàng trăm dặm ở xung quanh.
Gió đã ngừng.
Đường Vũ nhìn lướt qua, trên mặt anh không có chút sợ hãi nào.
Không phải anh tự tin vào thực lực của bản thân.
Một đánh một, anh có thể ngược đãi bất kì con thú biến dị cấp hai nào.
Một đánh hai, anh cũng có thể dễ dàng đàn áp.
Một đánh ba, cùng lắm chỉ có thể hòa mà thôi.
Một đánh năm? Anh vẫn biết thực lực của mình ra sao...Đám thú biến dị với dòng máu cao quý này, ở trong Siêu Phàm cấp hai cũng không hề yếu chút nào.
Vì thế, Đường Vũ búng tay.
Không gian nổi lên từng vòng gợn sóng và những đốm sáng màu xanh lam xoay tròn tạo thành một cánh cổng ánh sáng.
Ngay lập tức, Y Liên và những người khác đã chuẩn bị sẵn sàng từ trước. Bọn họ bước ra khỏi cổng ánh sáng hình tròn.
Cánh cổng ánh sáng không ổn định nhanh chóng vỡ tan thành vô số đốm sáng nhỏ.
Con Kì Lân và những con thú biến dị khác, từng con đang đếm những tên nhân loại vừa mới xuất hiện này.
Hai, ba, bốn, năm, sáu...
Sáu tên nhân loại.
Khí thế của bọn họ cũng không hề kém bọn chúng chút nào.
Số lượng này nhiều hơn bọn họ một người.
Con Kì lân hoảng sợ.
Bọn chúng chính là những tên bạo chúa ở trong dãy núi Thục Cảnh không hề sai. Bọn chúng được sinh ra đã đứng ở trên đỉnh kim tự tháp. Ngày thường, bọn chúng chỉ bắt nạt đám thú biến dị nhỏ yếu Siêu Phàm kia. Hầu như không hề có kinh nghiệm chiến đấu sinh tử thật sự.
Ở vào tình huống tuyệt vọng như thế, bọn chúng cũng chư bao giờ gặp phải.
Một tên nhân loại thì bọn chúng có thể đánh, nhưng có tới sáu tên...Sáu cộng với ba liền bằng mười?
Bọn chúng liền luống cuống, hoảng sợ khi đám nhân loại này tới một nhóm.
Chân Hỏa Huyền Quy và những con thú khác, vẻ mặt xấu xí nhìn về phía con Kì Lân, xém chút nữa bọn chúng đã chửi lên rồi.
Hố đồng đội!
Bây giờ tuyệt giao còn kịp hay không?
Lộ ra biểu hiện cầu xin tha thứ có thể làm cho đám nhân loại kia buông tha hay không?
Nếu không phải làm sao bây giờ?
" Rống!"
Con Kì Lân hét lên, ánh mắt ra hiệu hướng chỗ sâu hơn ở trong dãy núi.
Khu vực trung tâm.
Còn có một vị vua của các loài thú biến dị.
Bọn chúng vẫn chưa có thua.
Trong dãy núi Thục Cảnh đều là những ngọn núi trập trùng.
Sương mù tràn ngập, không thấy ánh nắng mặt trời, những người bình thường rất dễ dàng mất phương hướng ở trong núi.
Đường Vũ tự tin, với thực lực hiện tại của mình, anh không cần phải cẩn thận khi bay ở trong dãy núi Thục Cảnh, nhưng...Ngay cả khi anh ta đang bay với tốc độ tối đa và nhận thức toàn bộ mở ra, rất khó để tìm thấy một con thú biến dị cấp hai giống như con Kì Lân.
Lúc trước, anh tìm kiếm rất nhiều lần và cũng đã từng gặp phải một con cấp hai như con Kì Lân...Đường Vũ suy đoán con thú biến dị này tương đối mạnh mẽ hơn.
Năm đầu bá chủ ở trong dãy núi Thục Cảnh đang bay về phương xa.
Con rùa lửa thật sự bao phủ một bức tường lửa dày như dãy núi, còn con chuột núi thì đang tích cực đào hang, ngọn núi đột nhiên rung chuyển, từng ngon núi cao chót vót biến thành những người đá khổng lồ, thân hình che khuất bầu trời và bắn về phía Đường Vũ và những người khác.
Thôn Thiên Cự Viên, Lôi Vân Thú, Độc Giác Cự Thú đều đốt cháy bản nguyên, bùng nổ những đòn tấn công đủ sức làm rung chuyển cả không gian.
Uy thế mạnh mẽ.
Nhưng bọn chúng càng chạy nhanh hơn.
Một chút mặt mũi của bá chủ dãy núi Thục Cảnh cũng không cần.
Đường Vũ đều kinh ngạc không thôi!
Chưa bao giờ nghĩ tới, cả hai bên chỉ dàn dựng trận chiến, bên phía đối diện liền bỏ chạy.
Kì Lân và những con thú biến dị khác không hề yếu. Nếu như bọn chúng liều mạng, cũng không hẳn không có cơ hội chiến thắng...Được rồi, bọn chúng thật sự không dám liều như thế.
Tinh thể băng ngưng tụ ở trên không trung. Chỉ trong nháy mắt, bán kính mấy cây số đã bị băng tuyết bao phủ, bức tường lửa dày như núi nhanh chóng đã bị phá hủy.
Bên kia, Nancy chém ra một đường kiếm màu tím kéo dài khoảng mấy chục mét. Một kiếm đem người đá khổng lồ bị phá hủy.
Mấy người nhanh chóng đuổi theo.
" Chậm một chút, chỉ cần duy trì cảm nhận nguy cấp là được."
Mấy con thú biến dị nhìn có vẻ bối rối, nhưng bọn chúng đều có mục đích.
Đường Vũ không khỏi suy nghĩ, có phải bọn chúng còn có quân tiếp viện sao?
Thú biến dị cấp bạc như Kì Lân, càng nhiều càng tốt...Hay bọn chúng tính dựa dẫm vào một số khu vực chết người?
Bên trong dãy núi Thục Cảnh cũng có không ít một số khu vực nguy hiểm. Nhưng, đối với những Siêu Phàm cấp hai chả có tí uy hiếp gì cả.
Kì Lân và những con thú biến dị khác bộc phát ra tốc độ tối đa.