Nói nó chồng chất vậy thôi, thật ra nếu nhìn qua giống như một cái cây đại thụ cao hai, ba mươi mét, tựa hồ cũng không có gì sai biệt lắm.
Chỉ có anh sở hữu con rối ác mộng mới có thể cảm nhận được không gian. Ngay cả Pháp Tắc không gian anh chỉ có thể hiểu một chút, đều không có thể chạm được. Đối với trình độ nhạy cảm của không gian thì bất kì Siêu Phàm cũng không thể nào so sánh.
Anh từ từ tiến lại gần, không gian đan xen và chặn đứng cả năm giác quan.
Xung quanh thật yên tĩnh, không có bất kì tiếng chim hay tiếng côn trùng nào.
Anh đi bộ khoảng vài phút, xung quanh vẫn còn những gốc cây tươi tốt, cành lá tuy khác nhau, nhưng nó mang lại cho người ta một cảm giác được tạc ra từ một khuôn đúc.
Thật kì quái.
Đường Vũ hơi nhíu mày.
Chỉ dựa vào sự hiểu biết không gian của hắn chỉ mới ở mức level cùi bắp, muốn phá vỡ không gian chồng chéo này thì khó mà làm được.
Trừ khi anh kết nối với con rối ác mộng và có mối quan hệ với không gian tương đối cao thì anh mới có thể phán đoán nguồn gốc của không gian chồng chéo này.
Nhưng.
Nó quá phiền phức.
Bản thân anh đang ở giữa không trung, một cỗ khí thế mạnh mẹ quét qua ngoài, ánh sáng màu vàng nhạt nhanh chóng lan tràn ra như sóng biển màu vàng.
Ông ——
Dưới sự áp bách của vua lĩnh vực, không gian chồng chéo vô cùng yếu ớt. Chỉ trong nháy mắt, nó muốn vỡ tan ra thành từng mảnh.
Cảnh tượng ở trước mắt đột nhiên thay đổi, không còn là biển rừng vô tận, mà ở trong biển rừng hiện ra một hồ nước trong xanh.
Phía trên mặt hồ, một con cá lớn đầu béo màu xanh lam đang bơi lội ở trong không trung.
Thoáng chốc, không gian vỡ vụn giống như thủy tinh, con cá lớn mập mạp vẫn còn đang xoay tròn và nhảy nhót. Nó bỗng dưng sửng sốt, xoay người lại, một người một cá nhìn nhau.
Đường Vũ nhíu lại, con cá mập mạp ở trước mắt này ít nhất dài cũng mười mét.
Anh cũng không hề nghĩ tới, trong cái khu rừng rậm này, ngay cả thú biến dị cũng khó mà nhìn thấy. Vậy mà ở trong không gian chồng chéo đó lại xuất hiện một con cá mập mạp cấp bậc Siêu Phàm chứ.
Ở trong không gian chồng chéo này, anh thậm chí còn không cảm nhận được sự bất thường gì cả.
Thuận mắt nhìn lên trên thân hình con cá mập mạp này. Đường Vũ nhìn thấy một hạt chau màu xám.
Thông qua đôi mắt xác nhận, bên cạnh chính là một mảnh vỡ Pháp Tắc.
" Thấy được rồi!"
Một bước chân phóng ra vài trăm mét, anh đưa tay ra và nắm lấy hạt châu màu xám ở trên đầu con cá mập mạp kia.
Con cá mập mạp phản ứng cũng không hề chậm, nó phát ra một tiếng kêu quái dị, không thể nào hình dung được.
" Nấc!"
Cái đầu mập mạp của nó phồng lên, dòng nước phun ra và xoay tròn như vòng xoáy, giống như nó muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy.
Chém!
Đường Vũ chém ra một kiếm, dùng kiếm khí của mình đem vòng xoáy đó mở ra, những giọt nước rơi xuống như mưa.
Con cá mập mạp thừa cơ hội đó liền lao về phía xa, tốc độ đó không hề thua kém bất kì một con chim biến dị nào hết.
Cái đuôi của nó vỗ một cái, một con rồng nước cao khoảng hai ba mét lao tới trước mặt.
Đường Vũ xòe năm ngón tay ra, một con rồng lửa càng thêm dày đặc bay qua, con rồng nước liền bốc hơi chỉ trong nháy mắt.
Trong khi đó, lĩnh vực đế vương thu nhỏ lại, lực lượng của lĩnh vực giống như một bàn tay vô hình, đem con cá mập mạp kia nắm chặt lại.
Anh một lần nữa dùng kĩ năng dịch chuyển.
" Bắt được rồi...Hả??"
Lòng bàn tay của anh lại xuyên qua con cá mập mạp kia, giống như vừa xuyên qua hình chiếu vậy.
Con cá mập mạp đó từ trong cái bóng hiện ra, một lực hút kinh người truyền đến, kèm theo cơn lốc giống như dao, khiến cơ thể anh run lên.
Sưu.
Kiếm quang màu bạc lại chém ra, một lần nữa xuyên qua cơ thể của con cá mập mạp đó.
Ầm ầm ——
Mặt đất bị xé toạc ra một khe núi dài gần 100 mét.
Đường Vũ thấy thế liên gia tăng lực lượng lĩnh vực của mình. Lực lượng khó có thể diễn tả bằng lời bao phủ lên người của con cá mập mạp. Nhưng lần này, anh không thể nào ép nó ra khỏi không gian ảo.
" Nó đang ở trong không gian ảo, cơ thể thật của nó chắc nằm ở trong không gian sâu thẳm. Trừ phi mình thành thạo năng lực không gian, nếu không khó có thể ép nó ra khỏi không gian sâu thẳm đó."
Con rối ác mộng cũng có thể tiến vào trong không gian sâu thẳm. Nhưng ở bên trong không gian ảo, anh không thể nào vận dụng linh hoạt giống như con cá mập mạp đó.
Đường Vũ may mắn chính mình ra tay. Nếu là phân thân, dưới tình huống bị vi diện áp chế như thế, anh chỉ sợ khó mà bắt được cái con cá mập mạp trơn trượt gian xảo này.
Một khi nó trốn thoát, hầu như không thể tìm thấy nó một lần nữa.
Ngay cả lúc này.
Nếu con cá mập mạp này trực tiếp vào hư không sâu thẳm, anh khó mà truy đuổi được nó.
Chỉ là, nhìn con cá lớn mập mạp nhất thời lộ ra từ trong mờ mịt, không ngừng quấy rối, nó còn lộ ra biểu tình chế giễu giống như con người.
Đường Vũ mỉm cười.
Một ngọn lửa Lưu Ly bốc lên trên tay.
Ngọn lửa nhanh chóng vượt qua không gian và rơi xuống con cá mập mạp đó.
Con cá mập mạp duy trì độ trong suốt 50% và nó không hề sợ hãi, cho đến khi...
" Áo...."
Tiếng thét thảm thiết và thê lương truyền ra.
Cho dù nó có làm hư không mờ ảo tới cỡ nào thì ngọn lửa nhỏ đó vẫn bám vào người nó.
Ngay lập tức, con cá mập mạp kia đã bị ngọn lửa Lưu Ly ép thoát khỏi trạng thái hư hóa.
Đường Vũ bước tới gần và đưa tay cầm lấy hạt châu màu xám ở trên trán con cá mập mạp.
Trong chốc lát, anh dường như nhìn thấy đường cong của không gian, trải nghiệm đủ thứ sau khi hợp nhất với con rối ác mộng. Ngay lúc này, anh đã hiểu biết nhiều vấn đề hơn.
Đường Vũ đang trải nghiệm những điều mới mẻ của không gian, còn con cá mập mạp thì đang lo lắng.
Nó không thể nào dập tắt được ngọn lửa kỳ dị đó và ngọn lửa đó cứ tiếp tục bùng cháy khiến nó đau đớn dữ dội không thôi. Đó là một loại đau đớn phát ra từ linh hồn.
" Help...Help."
Đường Vũ hồi phục tinh thần của mình lại, anh phát hiện con cá mập mạp kia đang phát ra âm thanh đáng thương, nước mắt như hai hạt đậu rơi xuống.
Có vẻ như....Nó đang làm ra bộ dáng đáng yêu sao?
Vấn đề là bộ dáng của nó trông rất xấu xí.