" Đường môn chủ, lát nữa chúng ta có thể dùng hỏa lực đối phó với đám thú biến dị bình thường. Hơn nữa, đơn vị 13 của chúng tôi va quân đội người thức tỉnh cũng có thể ngăn cản một bộ phận tinh nhuệ của đàn sói. Ngài chỉ cần chém giết một số ít tồn tại khó giải quyết ở trong bầy sói là được."
Viên Hổ vừa đi vừa nói.
Hắn là một trong những cường giả thức tỉnh đã đi qua bên đó. Hắn biết rõ, bầy sói mạnh mẽ tới cỡ nào, số lượng cũng không có quan trọng. Nhưng một số con sói biến dị mạnh mẽ ở trong bầy sói thì không hề ít.
Có hàng trăm con mạnh hơn cả hắn. Ngay cả bọn sói biến dị đó thực lực của tụi nó chắc ở cấp 10. Dựa theo bọn họ suy đoán, cũng không chỉ có một con vua sói như thế.
Lần đó, nếu không phải là một vị tướng chinh chiến nhiều năm ở trong quân đội. Bọn họ có thể sẽ ở lại chỗ này.
Môn chủ Đường quả thật rất mạnh, nhưng dù gì cũng có một người mà thôi...
" Không cần, nếu tôi đã nhận tài nguyên thì sẽ xử lý mọi chuyện thỏa đáng."
Vừa bước vào hố đen, áp lực của vi diện lại lần nữa bao trùm lấy anh.
Cơ thể anh ta hơi nặng một xíu không thể nào nhận thấy.
Về vấn đề này thì Viên Hổ và những người khác bị ảnh hưởng rất ít.
Bọn họ quá yếu, đối với toàn bộ vi diện mà nói, chỉ là một hạt bụi ở trong đó. Ngược lại, anh đã là Siêu Phàm cấp hai, tại vùng vũ trụ này, đều là những người có sức mạnh có thể ảnh hưởng tới một vùng vũ trụ. Những hành tinh có sự sống bình thường, chỉ cần dùng hết toàn bộ sức mạnh, vài tiếng thôi là có thể phá hủy hoàn toàn bề mặt của hành tinh.
Cho dù đối với thế giới mới ở vi diện khổng lồ này. Chỉ có thể được xem là viên đá ở trong vùng không gian này mà thôi.
Bụi bặm rơi xuống nước không hề có gợn sóng nào, nhưng nếu viên đá rơi xuống thì có.
Thực lực càng mạnh thì sẽ nhận áp lực càng lớn.
Đường Vũ hoài nghi, Thánh Nhân không thể nào mạnh mẽ xâm nhập vào vùng không gian này. Cho dù có thể thì thực lực chắc chắn sẽ bị đè ép xuống dưới cấp Thánh Nhân.
Tại thời điểm này, khí tức của bọn họ hội tụ cùng một chỗ. Ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của những con sói ở trong thung lũng.
Bầy sói tru lên hết lần này tới lần khác.
Ban đầu, chỉ có hàng trăm con thú biến dị ở trong tầm mắt. Trong nháy mắt, vô số con sói biến dị xuất hiện từ trên vách núi ở thung lũng và xung quanh các hang động và rừng cây.
Thoạt nhìn, có ít nhất mấy nghìn con, so với ước tính của nước An Hạ còn nhiều hơn.
Không ít người sắc mặt liền tái mét.
Người thức tỉnh trên tay cầm khẩu súng trường mới nhất, đặt ngón tay ở trên cò súng và chuẩn bị bóp cò.
Đột nhiên, một chút ánh lửa màu nâu đen xuất hiện. Trong chớp mắt, giống như ngọn lửa ở trên thảo nguyên, gió nổi lên mãnh liệt.
" Nhiên Thiêu!"
Ngọn lửa màu nâu sẫm dính vào con sói biến dị đầu tiên, vèo một cái, con sói biến dị kia vẫn duy trì tư thế nhào tới phía trước. Trong nháy mắt thì con sói đó bị thiêu đốt hầu như không còn, ngay cả một chút bụi cũng không còn sót lại.
Ngay sau đó thì con thứ hai, con thứ ba, con thứ tư, biển lửa lan tràn càng lúc càng nhanh. Cho dù thức tỉnh cấp ba, cấp bốn, cấp năm, hay thức tỉnh cấp bảy, tám, chín gì đó. Ở trước ngọn lửa màu nâu sẫm kia chỉ có một kết quả duy nhất.
Bọn chúng biến thành tro tàn chỉ trong chớp mắt.
" Gào!!"
Phía xa, trên vách đá.
Con vua sói với bộ lông màu bạch kim, phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa.
Với tiếng gầm gừ của nó, một vòng sóng âm lan ra, cây côi xung quanh, đất đá liền bị vỡ vụn.
Sóng âm giống như thủy triều dang trào, trực tiếp đánh về phía ngọn lửa đang đánh tới.
Hô!
Không hề có tiếng nổ vang, ngay cả sóng âm vô hình cũng bị biển lửa nuốt chửng trong tích tắc.
Bộ lông của vua sói dựng thẳng lên, giây tiếp theo, biển lửa đã lan đến trước mặt nó, nuốt chửng nó, không còn mảnh xương.
Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.
Toàn bộ thung lũng, tất cả những con thú biến dị đều không còn một con.
Tuy nhiên, những cỏ cây, núi đá khác thì vẫn còn nguyên vẹn, hoàn toàn không có bất kì hư hại gì. Nếu không tận mắt chứng kiến thì không ai có thể nghĩ tới hàng nghìn con sói biến dị vừa mới chạy nhảy ở trong thung lũng này lại biến mất không hề có dấu vết.
" Hô!'
Không biết là ai, nhịn không được liền phát ra âm thành của tiếng nuốt nước bọt.
Ngay lập tức, từng tiếng thán phục không dứt và lần lượt vang lên.
Đường Vũ cũng không muốn nói, đó chỉ là thao tác cơ bản mà thôi. Bởi vì, anh đã trải qua quá nhiều, đối với những lời thán phục của những người này, anh cũng không thèm để ý.
Sau khi mọi việc kết thúc, lãnh chúa Đường liền phủi áo đi. Anh chính là một người khiêm tốn như thế.
Giẫm lên giống như leo bậc thang đi lên thung lũng.
Nhận thức được giải phóng. Mặc dù bị áp chế, nó có thể bao trùm cả thung lũng.
Nhưng ngay sau đó, ông ta lại nhíu mày.
" Không có, không thể nào."
Trong cảm nhận của ông, cũng không có khoảng trống như trước nữa.
" Chẳng lẽ xung quanh hố đen này không hề sinh ra mảnh vỡ Pháp Tắc? Hay bị đám người An Hạ này mang đi rồi?"
Không, không đúng!
Pháp Tắc kết tinh sinh ra đều có quan hệ không nhỏ đối với hố đen. Một hố đen ổn định, tỉ lệ cao sảnh sinh ra Pháp Tắc kết tinh.
Nước An Hạ không thể nào mang đi, dù sao thì sự tồn tại của bầy sói đã hạn chế phạm vi hoạt động của nước An Hạ. Nếu kết tinh ở chỗ này dễ thấy như thế thì lẽ ra lần trước anh hẳn đã phát hiện được chứ.
Anh bay quanh thung lũng, có thể sự tồn tại của bầy sói, anh không có phát hiện ra tung tích hoạt động của những con thú biến dị khác.
Như vậy nó cũng quá bình thường đi.
" Hả? Chờ đã!"
Thân hình Đường Vũ đột nhiên dừng lại, ánh mắt của anh nhìn về phía xa. Ở chỗ đó, anh có thể nhìn thấy được mơ hồ không gian chồng chất với nhau.