Vương Liệt và những người khác bị thương cũng không nhẹ, tự nhiên ở lại bên ngoài an toàn chờ đợi. Một số người bị thương nặng đã được đưa lên xe cấp cứu chở đi.
Viên Hổ và quân tiếp viên khác nhau, bọn họ vừa mới đến đều ở trạng thái cao nhất.
Bọn họ chia làm hai nhóm, một nhóm đi tới những nơi ở bên ngoài công viên ngoại ô phía Tây để xem xét tình hình. Nhóm còn lại là một số người thức tỉnh tinh nhuệ, dưới sự chỉ huy của Viên Hổ, tiến sâu vào bên trong công viên và hướng về nơi hố đen đó tập kết.
Trong công viên thì hỗn loạn vô cùng, những ngôi nhà đổ nát, ghế đá thì gãy nát, cây cối bị bức tận gốc...Và xác chết của những con côn trùng khổng lồ nằm đầy đất.
" Trách không được, ở bên ngoài công viên không hề nhìn thấy bất kì con côn trùng nào, thì ra chúng nó đều chết ở bên trong, nhưng số lượng.. Quá nhiều."
Viên Hổ nhìn thấy mà giật mình.
Chỉ một khu vực ở trong công viên liền có thể nhìn thấy mấy chục xác chết bọ cánh cứng khổng lồ. Có thể tưởng tượng phía đối diện của hố đen đó chính là một ổ côn trùng không thể nào đếm xuể. Nếu những con côn trùng này đều lao ra ngoài, cho dù có sự giúp đỡ của bọn họ, chỉ sợ...Cũng không thể nào đủ.
" Lần này thật đúng là may mắn, tất cả đều nhờ Tiên Môn."
Bọn họ một đường xâm nhập, chỉ đụng phải hai con con côn trùng khổng lồ còn sống. Chẳng mấy chốc, bọn họ nhanh chóng đến hố đen ổn định và đã gặp được ba người cục trưởng ở chi nhánh Lạc Thành.
" Những người của Tiên Môn đâu?"
Cục trưởng Lạc Thành đã phun ra một khói thuốc, chép miệng, " Bọn họ đã tiến vào hố đen rồi."
" Các ngươi không tiến vào hỗ trợ sao? Tiên Môn chính là đồng minh hỗ trợ chúng ta. Chúng ta cũng không thể nào để đồng minh chém giết ở phía trước, chúng ta ở phía sau xem kích đi."
Viên Hổ có chút tức giận.
Cục trưởng Lạc Thành hờ hững xua tay, " Hỗ trợ? Không cần, chỉ cần chúng ta hò hét cổ vũ bọn họ giành chiến thắng là được rồi!"
Viên Hổ: "...."
Có phải mình bị ảo giác rồi đúng không?
Cục trưởng Lạc Thành cũng là một cường giả có thực lực không hề thua kém mình bao nhiêu, từ khi nào trở thành một người lười biếng như vậy rồi?!
"Quên đi." Cục trưởng Lạc Thành bình tĩnh tiến về phía trước, " Nhìn xem cũng tốt, tôi cũng có chút tò mò về tình hình ở phía đối diện của hố đen."
Bọn họ bước qua những con đường lát đá và tiến vào không gian xanh.
Không gian xanh rõ ràng cũng không lớn, nhưng khi vừa bước chân vào. Bọn họ cảm thấy hoàn cảnh xung quanh đã nhanh chóng thay đổi, làm sao còn có thể nhìn thấy những công trình kiến trúc ở trong công viên? Bọn họ chỉ nhìn thấy một thung lũng khổng lồ, trên những vách đá xung quanh thung lũng chính là những hang động lớn nhỏ khác nhau.
Lúc này, vô số con côn trùng không thể nào đếm hết được đã bò ra khỏi các hang động.
Bọn cánh cứng khổng lồ, bọ cánh cứng đỏ, bọn cánh cứng đen, bọ ngựa khổng lồ, bọ ngựa đỏ...Còn có nhiều loài côn trùng khác không thể nào nhận biết được, giống như một cơn thủy triều đầy màu sắc.
Viên Hồ hít một hơi thật sâu.
Chỉ sợ, ít nhất cũng có hơn chục nghìn con côn trùng.
Côn trùng nhiều như thế mà lao ra bên ngoài, đối với Lạc Thành không thể nghi ngờ gì nữa đó là thảm họa. Thậm chí toàn bộ An Hạ sẽ chịu rất nhiều tổn thất.
" Sử dụng phạm vi của hố đen để ngăn cản đám côn trùng này lại. Đây chính là cơ hội duy nhất của chúng ta. Cho dù chúng ta có chết, cũng phải chống đỡ đến khi quân tiếp viện chạy đến hỗ trợ!
Người thức tỉnh đi theo Viên Hổ đã lộ ra bộ mặt bi tráng.
Tuy nhiên, cục trưởng Lạc Thành vẫn đang phì phèo điều thuốc ở trên tay, vẻ mặt thờ ơ, " Bình tĩnh đi, có cao thủ Tiên Môn ở chỗ này, không có người nào sẽ hi sinh ở chỗ này."
Viên Hổ lúc này mới nhớ tới còn có người của Tiên Môn, nhưng hắn vẫn vô cùng bi quan.
Hắn nhìn thấy phía trước cách đó không xa, hơn mười tên đệ tử Tiên Môn, xếp thành trận hình và đang quan sát?
Bầu trời?
Trên bầu trời xanh thăm thẳm, hai bóng người đang lơ lửng ở trong không trung.
Một người trong số họ có vóc dáng nhỏ bé, trông giống như một cô bé mười một hay mười hai tuổi. Một người khác tóc bạc, là một ông già.
Đó là trưởng lão thứ hai của Tiên Môn.
Bọn họ đều có năng lực hệ phong hay sao?
Ngay khi ý nghĩ này vừa xuất hiện, anh chỉ nhìn thấy bầu trời đột nhiên mờ đi và những thiên thạch khổng lồ bùng cháy với ngọn lửa màu đỏ sậm, từ trên trời rơi xuống giống như thảm họa của ngày tận thế.
Ngoài ra, ở bên trong đám côn trung biến dị còn có rất nhiều tồn tại với khí tức đáng sợ, chúng bay lên bằng những đôi cánh dài. Ngay lập tức, một làn sương mù dày đặc bao phủ ở trong không khí, những con côn trùng đang bay trên không trung liền lộn vài vòng liền rơi xuống, chúng nó lâm vào tình cảnh hỗn loạn, ở dưới mặt đất có vài con côn trùng điên cuồng đang chém giết đồng loại của mình tại chỗ.
Ầm ầm!!!
Thiên thạch màu đỏ sậm rơi xuống, làn sóng khí đáng sợ hình thành một cơn cuồng phong đánh về phía bọn chúng.
Viên Hổ theo bản năng cắm vũ khí xuống đất thật sâu, cả người nắm thật chặt thanh vũ khí và ngã xuống đất.
Cơn bão cuốn qua, cả người lơ lửng trên không trung giống như một con diều.
" Hóa ra...Các đệ tử Tiên Môn đã thành lập đội hình chiến đấu để có thể theo dõi trận chiến tốt hơn."
Một lúc sau, trong thung lũng khổng lồ xuất hiện những hố sâu, bốc khói trắng và những ngọn lửa còn chưa có cháy hết.
Mà đám côn trùng, chết thì chết, thương thì thương.
Chỉ một chiêu như thế đã giết hết một nửa đám côn trùng.
Viên Hổ chật vật đứng lên, kinh ngạc nhìn cảnh tượng ở trước mắt.
Hút thuốc, châm lửa và cảm thấy nhàm chán.