Chương 752: Tình hình thế nào

Cùng lúc đó, cách công viên ngoại ô phía Tây Lạc Thành không xa, cánh quạt trực thăng cuồn cuộn nổi lên từng cơn lốc xoáy. Mắt thường có thể nhìn thấy sóng khí ở xung quanh.

Một cách chậm rãi, chiếc trực thăng vận tải khổng lồ đã đáp xuống một bãi đất trống đã được đồn cảnh sát dọn dẹp sạch sẽ.

Một người thức tỉnh mặc quân phục chiến đấu, đeo kính bảo hộ, cầm vũ khí, sắc mặt nghiêm nghị, từ trực thăng vận tải chạy xuống.

Người dẫn đầu đó chính là phó cục trưởng chi nhánh An Hồ, Viên Hổ.

Hỗ trợ, đến rồi!

Sắc mặt của Viên Hồ không ngừng lo lắng, kể từ khi anh nhận được tin tức, hắn liền chạy không ngừng nghỉ tới An Hồ.

Khoảng cách giữa An Hồ và Lạc Thành không xa, đi chiếc trực thăng vận chuyển mới nhất cũng sẽ không mất nhiều thời gian. Tuy nhiên, hắn vẫn còn lo sợ và bất an như trước.

Hố đen ổn định, vố số con bọ cánh cứng khổng lồ ào ra, vô số tin báo truyền tới không hề lạc quan chút nào.

Nhờ nồng độ Nguyên Khí của hành tinh Thiên Lam rất thấp, cho nên việc thông tin liên lạc rất thuận tiện. Trên chiếc trực thăng, Viên Hổ vẫn không hề biết được tin tức về tình hình ở công viên ngoại ô phía Tây.

Năm phút trước, những người thức tỉnh ở cổng chính của công viên ngoại ô phía Tây không thể nào ngăn cản được. Bao gồm cả cục cảnh sát ở địa phương cũng không hề ít người và chuẩn bị tinh thần hi sinh.

Tình hình đã đến thời điểm nguy cấp nhất!

Viên Hổ ước mình không thể nào bay tới chỗ đó...Thực tế, nếu ông biết bay cũng không thể nào nhanh hơn được chiếc trực thăng vận tải.

Khi vừa bước xuống máy bay trực thăng, cả người liền biến thành một bóng ảnh lao về phía trước. Chỉ trong vòng chưa đầy 10 giây, hắn đã vượt qua đám đông ở xung quanh và đi tới khu vực phong tỏa do cục cảnh sát Lạc Thành bố trí.

" Tình hình thế nào rồi? Thương vong của chúng ta ra sao? Có con côn trùng biến dị nào thoát khỏi khu vực phong tỏa hay không?"

" Ách..." Viên cảnh sát bị tra hỏi chỉ biết gãi đầu, anh ta không biết mình nên trả lời vấn đề này như thế nào.

Viên Hổ nóng nảy, " Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra, ngươi mau nói nhanh lên!"

" Chuyện này...Cái đó, ngài vẫn nên tự mình xem xét thì tốt hơn!"

Viên Hổ nhìn theo hướng của viên thanh tra chỉ qua và nhìn vài chiếc xe cảnh sát đang đậu ở trước cửa chính của công viên ngoại ô phía Tây. Phía trước chính là mọt bãi chiến trường vô cùng hỗn loạn, nhiều người thức tỉnh thì toàn thân bê bết máu đang ngồi ở trên mặt đất. Một số người thì ướt sũng, trên mặt đất thì đầy máu và nước.

Xa hơn, cây cầu đá kia đã bị gãy một mảng lớn. Trên cây cầu đó xuất hiện một vài xác con bọ cánh cứng khổng lồ với những hình thức chết chóc khác nhau. Thảm nhất chính là phần lớn xác của côn trùng bị đập vỡ, chất nhầy vương vãi khắp nơi.

Ngược lại, không hề nhìn thấy bất kì con trùng khổng lồ sống sót hoặc xác chết của con người.

Chờ đã!

Viên Hổ biết chỗ nào không đúng!

Không phải tình huống đang ở trong tình trạng nguy hiểm, tất cả đều chuẩn bị sẵn sàng hi sinh hay sao?

Không phải nói bọ cánh cứng khổng lồ khoảng mấy chục con, còn có những loài côn trùng biến dị đáng sợ hơn nữa, chẳng hạn như bọ ngựa khổng lồ hay bỏ cánh cứng đỏ sao?

Làm sao...Mình không hề thấy bất kì con nào?

Chẳng lẽ, chúng nó chuyển sang địa điểm khác rồi sao?

Hắn nhảy tới trước cây câu đá và ngồi xổm ở trước người thức tỉnh đang bị thương.

Đó chính là Vương Liệt, bên cạnh còn có một cảnh sát nổi tiêng1 đang ngồi băng bó cho anh ta.

Viên Hổ hỏi, " Các ngươi đã đẩy lùi đám côn trùng biến dị đó sao? Những chỗ khác thì sao? Nơi nào đang xảy ra nguy hiểm?"

Vương Liệt ngồi dậy: " Các người đã đến trễ rồi."

" !!!"

Viên Hổ sợ hãi, liền nghe thấy Vương Liệt tiếp tục nói: " Những con côn trùng biến dị đã được giải quyết, khụ khụ...Là đệ tử Tiên Môn đã giải quyết hết, bọn họ thật mạnh."

Tiên Môn!

Trong đầu Viên Hổ lập tức hiện lên cảnh tượng đêm đó, quả cầu đá khổng lồ như trăng tròn treo lơ lửng ở giữa không trung.

" Môn chủ Tiên Môn tới sao?"

Tuy chỉ là hỏi thăm, nhưng thật ra khá chắc chắn, ngoại trừ môn chủ Tiên Môn, thì ai còn có thể dễ dàng giải quyết hơn mườn con côn trùng biến dị như thế.

Vương Liệt lại lắc đầu.

" Chẳng lẽ....Có rất nhiều người thức tỉnh ở Tiên Môn? Hay là mấy vị trưởng lão của Tiên Môn ra tay?"

Vương Liệt lại lắc đầu, " Người Tiên Môn không hề nhiều lắm, những người duy nhất tôi thấy ở chỗ này cũng chỉ có 5 tên đệ tử Tiên Môn, những phương hướng khác cũng không hề sai biệt lắm, về thân phận của bọn họ..."

Hắn hơi ngẩng đầu, trước mắt tựa hồ xuất hiện một thanh niên cầm kiếm, thân ảnh xuất hiện như ngọn gió.

" Bọn họ nói...Mình chỉ là một tên đệ tử Tiên Môn bình thường mà thôi."

Viên Hổ: "...."